古诗词

沁园春·其七题罗浮山

葛长庚

且说罗浮,自从石洞,水帘以还。qiě shuō luó fú,zì cóng shí dòng,shuǐ lián yǐ hái。
是向时景泰,初来卓锡,旧家勾漏,曾此修丹。shì xiàng shí jǐng tài,chū lái zhuó xī,jiù jiā gōu lòu,céng cǐ xiū dān。
药院空存,铁桥如故,上更有朱仙朝斗坛。yào yuàn kōng cún,tiě qiáo rú gù,shàng gèng yǒu zhū xiān cháo dòu tán。
飞云顶,在石桥高处,杳霭之间。fēi yún dǐng,zài shí qiáo gāo chù,yǎo ǎi zhī jiān。
山前。shān qián。
拾得清闲。shí dé qīng xián。
也分我烟霞数亩宽。yě fēn wǒ yān xiá shù mǔ kuān。
自竹桥人去,青莲馥郁,柴门闭了,绿柳回环。zì zhú qiáo rén qù,qīng lián fù yù,chái mén bì le,lǜ liǔ huí huán。
白酒初篘,清风徐至,有桃李时新饤几盘。bái jiǔ chū chōu,qīng fēng xú zhì,yǒu táo lǐ shí xīn dìng jǐ pán。
仙家好,这许多快活,做甚时官。xiān jiā hǎo,zhè xǔ duō kuài huó,zuò shén shí guān。
葛长庚

葛长庚

白玉蟾(公元1194 - ?;现学界对其卒年尚有多种说法;)本姓葛,名长庚。为白氏继子,故又名白玉蟾。字如晦、紫清、白叟,号海琼子、海南翁、武夷散人、神霄散吏。南宋时人,祖籍福建闽清,生于琼州(今海南琼山)人,一说福建闽清人。幼聪慧,谙九经,能诗赋,长于书画,曾举童子科。及长,因“任侠杀人,亡命至武夷”。 葛长庚的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·其四次韵东坡赋别

葛长庚

寄言天上,石麒麟、化作人间英物。jì yán tiān shàng,shí qí lín huà zuò rén jiān yīng wù。
醉拥诗兵驱笔阵,百万词锋退壁。zuì yōng shī bīng qū bǐ zhèn,bǎi wàn cí fēng tuì bì。
世事空花,赏心泥絮,一点红炉雪。shì shì kōng huā,shǎng xīn ní xù,yī diǎn hóng lú xuě。
识时务者,当今惟有俊杰。shí shí wù zhě,dāng jīn wéi yǒu jùn jié。
我本浩气天成,才逢知己,便又清狂发。wǒ běn hào qì tiān chéng,cái féng zhī jǐ,biàn yòu qīng kuáng fā。
富贵于我如浮云,且看云生云灭。fù guì yú wǒ rú fú yún,qiě kàn yún shēng yún miè。
羊石论交,鹅湖惜别,别恨多于发。yáng shí lùn jiāo,é hú xī bié,bié hèn duō yú fā。
共君千里,登楼何患无月。gòng jūn qiān lǐ,dēng lóu hé huàn wú yuè。

念奴娇·其八送周舜美

葛长庚

道人于世,已忘情、尚更区区饯别。dào rén yú shì,yǐ wàng qíng shàng gèng qū qū jiàn bié。
栖碧先生辞蕙帐,夜夜猿声凄切。qī bì xiān shēng cí huì zhàng,yè yè yuán shēng qī qiè。
剑上星寒,琴中风惨,眉宇飞黄色。jiàn shàng xīng hán,qín zhōng fēng cǎn,méi yǔ fēi huáng sè。
一杯判袂,出门烟水空阔。yī bēi pàn mèi,chū mén yān shuǐ kōng kuò。
我今流落江南,朝朝还暮暮,千愁万结。wǒ jīn liú luò jiāng nán,cháo cháo hái mù mù,qiān chóu wàn jié。
那更荻花枫叶景,又见长亭短驿。nà gèng dí huā fēng yè jǐng,yòu jiàn zhǎng tíng duǎn yì。
世事空花,人情风絮,山外云千叠。shì shì kōng huā,rén qíng fēng xù,shān wài yún qiān dié。
君还到阙,为言踪迹风雪。jūn hái dào quē,wèi yán zōng jì fēng xuě。

酹江月其九春日

葛长庚

桃花开尽,正溪南溪北,春风春雨。táo huā kāi jǐn,zhèng xī nán xī běi,chūn fēng chūn yǔ。
寒食清明都过了,愁杀一声杜宇。hán shí qīng míng dōu guò le,chóu shā yī shēng dù yǔ。
醉跨蹇驴,踏翻芳草,满满斟鹦鹉。zuì kuà jiǎn lǘ,tà fān fāng cǎo,mǎn mǎn zhēn yīng wǔ。
游仙梦觉,不知身在何处。yóu xiān mèng jué,bù zhī shēn zài hé chù。
因甚青鸟不来,一年春事,拈指都如许。yīn shén qīng niǎo bù lái,yī nián chūn shì,niān zhǐ dōu rú xǔ。
人在白云流水外,多少莺啼燕语。rén zài bái yún liú shuǐ wài,duō shǎo yīng tí yàn yǔ。
遣兴成诗,烹茶解酒,日落蔷薇坞。qiǎn xīng chéng shī,pēng chá jiě jiǔ,rì luò qiáng wēi wù。
玉龙嘶断,乱鸦惊起无数。yù lóng sī duàn,luàn yā jīng qǐ wú shù。

促拍满路花和纯阳韵

葛长庚

多才夸李白,美貌说潘安。duō cái kuā lǐ bái,měi mào shuō pān ān。
一朝成万古,又徒闲。yī cháo chéng wàn gǔ,yòu tú xián。
如何猛省,心地种仙蟠。rú hé měng shěng,xīn dì zhǒng xiān pán。
堪叹人间事,泡沫风灯,阿谁肯做飞仙。kān tàn rén jiān shì,pào mò fēng dēng,ā shuí kěn zuò fēi xiān。
莫思量、骏马与高轩。mò sī liàng jùn mǎ yǔ gāo xuān。
快乐任天然。kuài lè rèn tiān rán。
最坚似松柏、更凋残。zuì jiān shì sōng bǎi gèng diāo cán。
有何凭据,谁易复谁难。yǒu hé píng jù,shuí yì fù shuí nán。
长啸青云外,自嗟自笑,了无恨海愁山。zhǎng xiào qīng yún wài,zì jiē zì xiào,le wú hèn hǎi chóu shān。

念奴娇·其一武昌怀古

葛长庚

汉江北泻,下长淮、洗尽胸中今古。hàn jiāng běi xiè,xià zhǎng huái xǐ jǐn xiōng zhōng jīn gǔ。
楼橹横波征雁远,谁见鱼龙夜舞。lóu lǔ héng bō zhēng yàn yuǎn,shuí jiàn yú lóng yè wǔ。
鹦鹉洲云,凤凰池月,付与沙头鹭。yīng wǔ zhōu yún,fèng huáng chí yuè,fù yǔ shā tóu lù。
功名何处,年年惟见春絮。gōng míng hé chù,nián nián wéi jiàn chūn xù。
非不豪似周瑜,壮如黄祖,亦随秋风度。fēi bù háo shì zhōu yú,zhuàng rú huáng zǔ,yì suí qiū fēng dù。
野草闲花无限数,渺在西山南浦。yě cǎo xián huā wú xiàn shù,miǎo zài xī shān nán pǔ。
黄鹤楼人,赤乌年事,江汉亭前路。huáng hè lóu rén,chì wū nián shì,jiāng hàn tíng qián lù。
浮萍无据,水天几度朝暮。fú píng wú jù,shuǐ tiān jǐ dù cháo mù。

行香子·题罗浮

葛长庚

满洞苔钱,买断风烟,笑桃花流落晴川。mǎn dòng tái qián,mǎi duàn fēng yān,xiào táo huā liú luò qíng chuān。
石楼高处,夜夜啼猿。shí lóu gāo chù,yè yè tí yuán。
看二更云、三更月、四更天。kàn èr gèng yún sān gèng yuè sì gèng tiān。
细草如毡,独枕空拳,与山麋野鹿同眠。xì cǎo rú zhān,dú zhěn kōng quán,yǔ shān mí yě lù tóng mián。
残霞未散,淡雾沈绵。cán xiá wèi sàn,dàn wù shěn mián。
是晋时人、唐时洞、汉时仙。shì jìn shí rén táng shí dòng hàn shí xiān。

酹江月其一十一西湖

葛长庚

绿荷十里吐秋香,湖水掌平如镜。lǜ hé shí lǐ tǔ qiū xiāng,hú shuǐ zhǎng píng rú jìng。
日落云收天似洗,况又月明风静。rì luò yún shōu tiān shì xǐ,kuàng yòu yuè míng fēng jìng。
露逼葭蒲,烟迷菱芡,缩尽寒鸦颈。lù bī jiā pú,yān mí líng qiàn,suō jǐn hán yā jǐng。
两枝画桨,柳阴浓处乘兴。liǎng zhī huà jiǎng,liǔ yīn nóng chù chéng xīng。
遥想和靖东坡,当年曾胜赏,一觞一咏。yáo xiǎng hé jìng dōng pō,dāng nián céng shèng shǎng,yī shāng yī yǒng。
是则湖山常不老,前辈风流去尽。shì zé hú shān cháng bù lǎo,qián bèi fēng liú qù jǐn。
我兴还诗,我欢则酒,醉则还草圣。wǒ xīng hái shī,wǒ huān zé jiǔ,zuì zé hái cǎo shèng。
明朝却去,冷泉天竺双径。míng cháo què qù,lěng quán tiān zhú shuāng jìng。

卜算子·景泰山次韵东坡三首其一

葛长庚

云散雨初晴,蝉噪林逾静。yún sàn yǔ chū qíng,chán zào lín yú jìng。
古寺敲钟暮掩门,灯映琉璃影。gǔ sì qiāo zhōng mù yǎn mén,dēng yìng liú lí yǐng。
浩气镇长存,昨梦还重省。hào qì zhèn zhǎng cún,zuó mèng hái zhòng shěng。
独倚阑干啸一声,毛发萧萧冷。dú yǐ lán gàn xiào yī shēng,máo fā xiāo xiāo lěng。

卜算子·其二

葛长庚

古寺枕空山,楼上昏钟静。gǔ sì zhěn kōng shān,lóu shàng hūn zhōng jìng。
饥鼠偷灯尾蘸油,悄悄无人影。jī shǔ tōu dēng wěi zhàn yóu,qiāo qiāo wú rén yǐng。
长剑匣中鸣,今古深思省。zhǎng jiàn xiá zhōng míng,jīn gǔ shēn sī shěng。
此夕行藏独倚楼,风雨凄凄冷。cǐ xī xíng cáng dú yǐ lóu,fēng yǔ qī qī lěng。

卜算子·其二

葛长庚

渔火海边明,烟锁千山静。yú huǒ hǎi biān míng,yān suǒ qiān shān jìng。
独坐僧窗夜未央,寂寞孤灯影。dú zuò sēng chuāng yè wèi yāng,jì mò gū dēng yǐng。
感慨辄兴怀,往事无人省。gǎn kǎi zhé xīng huái,wǎng shì wú rén shěng。
江汉飘浮二十年,一枕西风冷。jiāng hàn piāo fú èr shí nián,yī zhěn xī fēng lěng。

鹧鸪天

葛长庚

雨过山花向晚香。yǔ guò shān huā xiàng wǎn xiāng。
烟丝空翠柳微茫。yān sī kōng cuì liǔ wēi máng。
旧家丹灶何人葛,今日帘泉阿姥黄。jiù jiā dān zào hé rén gé,jīn rì lián quán ā lǎo huáng。
犀角枕,象牙床。xī jiǎo zhěn,xiàng yá chuáng。
椰心织簟昼生凉。yē xīn zhī diàn zhòu shēng liáng。
杯行无算何曾醉,不觉罗浮日月长。bēi xíng wú suàn hé céng zuì,bù jué luó fú rì yuè zhǎng。

鹧鸪天

葛长庚

西畔双松百尺长。xī pàn shuāng sōng bǎi chǐ zhǎng。
当时亲自见刘王。dāng shí qīn zì jiàn liú wáng。
山前今日莲花水,往者将军洗马塘。shān qián jīn rì lián huā shuǐ,wǎng zhě jiāng jūn xǐ mǎ táng。
南粤路,汉宫墙。nán yuè lù,hàn gōng qiáng。
晚风历历说兴亡。wǎn fēng lì lì shuō xīng wáng。
摩挲东晋苍苔灶,细说仙翁炼药方。mó sā dōng jìn cāng tái zào,xì shuō xiān wēng liàn yào fāng。

鹧鸪天·其三灯夕天谷席上作

葛长庚

翠幄张天见未曾。cuì wò zhāng tiān jiàn wèi céng。
驼峰鹅掌出庖烹。tuó fēng é zhǎng chū páo pēng。
醉酣浑是迷天地,但见尊前万点星。zuì hān hún shì mí tiān dì,dàn jiàn zūn qián wàn diǎn xīng。
人似玉,酒如饧。rén shì yù,jiǔ rú táng。
果盘簇饤不知名。guǒ pán cù dìng bù zhī míng。
东风吹我三山下,如在神霄上帝庭。dōng fēng chuī wǒ sān shān xià,rú zài shén xiāo shàng dì tíng。

添声杨柳枝

葛长庚

挼碎梅花一断肠。ruá suì méi huā yī duàn cháng。
送斜阳。sòng xié yáng。
风烟缥缈月微茫。fēng yān piāo miǎo yuè wēi máng。
又昏黄。yòu hūn huáng。
平野寒芜何处断,接天长。píng yě hán wú hé chù duàn,jiē tiān zhǎng。
短篱浅水橘青黄。duǎn lí qiǎn shuǐ jú qīng huáng。
度清香。dù qīng xiāng。

蝶恋花·其一题爱阁

葛长庚

冷雨疏风凉漠漠。lěng yǔ shū fēng liáng mò mò。
云去云来,万里秋阴薄。yún qù yún lái,wàn lǐ qiū yīn báo。
笑倚玉阑呼白鹤。xiào yǐ yù lán hū bái hè。
烟笼素月青天角。yān lóng sù yuè qīng tiān jiǎo。
竹影松声浑似昨。zhú yǐng sōng shēng hún shì zuó。
醉胆如天,谁道词源涸。zuì dǎn rú tiān,shuí dào cí yuán hé。
满地苍苔霜叶落。mǎn dì cāng tái shuāng yè luò。
今宵不饮何时乐。jīn xiāo bù yǐn hé shí lè。
107«2345678