古诗词

嵩阳道中

蔡襄

千里动秋意,萦回上古原。qiān lǐ dòng qiū yì,yíng huí shàng gǔ yuán。
山樵斫晚日,野火着寒云。shān qiáo zhuó wǎn rì,yě huǒ zhe hán yún。
钟磬出邻寺,牛羊下远村。zhōng qìng chū lín sì,niú yáng xià yuǎn cūn。
振衣归去好,尘事莫知闻。zhèn yī guī qù hǎo,chén shì mò zhī wén。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

好事近

蔡襄

瑞雪满京都,宫殿尽成银阙。ruì xuě mǎn jīng dōu,gōng diàn jǐn chéng yín quē。
常对素光遥望,是江梅时节。cháng duì sù guāng yáo wàng,shì jiāng méi shí jié。
如今江上见寒梅,幽香自清绝。rú jīn jiāng shàng jiàn hán méi,yōu xiāng zì qīng jué。
重看落英残艳,想飘零如雪。zhòng kàn luò yīng cán yàn,xiǎng piāo líng rú xuě。

安静堂书事

蔡襄

勿学异世人,过常不可深。wù xué yì shì rén,guò cháng bù kě shēn。
勿学慢世人,侧身随浮沉。wù xué màn shì rén,cè shēn suí fú chén。
白日当中天,难破是非心。bái rì dāng zhōng tiān,nán pò shì fēi xīn。
不有拔俗器,安得太古音。bù yǒu bá sú qì,ān dé tài gǔ yīn。
大暑苦烦浊,清泉流高岑。dà shǔ kǔ fán zhuó,qīng quán liú gāo cén。
烈士无恋嫪,至理须推寻。liè shì wú liàn lào,zhì lǐ xū tuī xún。

西斋秋暑

蔡襄

斋居一室静,昼永来风微。zhāi jū yī shì jìng,zhòu yǒng lái fēng wēi。
仙棋覆前局,女布便轻衣。xiān qí fù qián jú,nǚ bù biàn qīng yī。
向人颜色强,与世心事违。xiàng rén yán sè qiáng,yǔ shì xīn shì wéi。
且效金门隐,讵有田园归。qiě xiào jīn mén yǐn,jù yǒu tián yuán guī。

秋夜书廨中壁

蔡襄

遥夜不能寝,值兹节物清。yáo yè bù néng qǐn,zhí zī jié wù qīng。
大空莹虚碧,仰观澄性情。dà kōng yíng xū bì,yǎng guān chéng xìng qíng。
素月若可把,浮云何故生。sù yuè ruò kě bǎ,fú yún hé gù shēng。
瑶琴且勿弄,谁怜希代声。yáo qín qiě wù nòng,shuí lián xī dài shēng。

访天台庵

蔡襄

幽人去未还,门户和云闭。yōu rén qù wèi hái,mén hù hé yún bì。
亭午树阴圆,深冬泉响细。tíng wǔ shù yīn yuán,shēn dōng quán xiǎng xì。
寒生群鸟鸣,清彻孤鹤唳。hán shēng qún niǎo míng,qīng chè gū hè lì。
寂寞傍山归,写向沧溟际。jì mò bàng shān guī,xiě xiàng cāng míng jì。

观三圣御书应制

蔡襄

圣业存功德,宸毫冠艺文。shèng yè cún gōng dé,chén háo guān yì wén。
势开千里浪,光动九天云。shì kāi qiān lǐ làng,guāng dòng jiǔ tiān yún。
法驾乘时至,仙都与世分。fǎ jià chéng shí zhì,xiān dōu yǔ shì fēn。
皇心钦宝训,求治益精勤。huáng xīn qīn bǎo xùn,qiú zhì yì jīng qín。

溪行

蔡襄

秋色已寥落,清溪才此行。qiū sè yǐ liáo luò,qīng xī cái cǐ xíng。
船移酒杯侧,鱼得鲙刀鸣。chuán yí jiǔ bēi cè,yú dé kuài dāo míng。
日色浮兼动,风痕灭又生。rì sè fú jiān dòng,fēng hén miè yòu shēng。
从知隐者趣,不独傲荣名。cóng zhī yǐn zhě qù,bù dú ào róng míng。

西郊

蔡襄

晓盖西郊道,春光极太虚。xiǎo gài xī jiāo dào,chūn guāng jí tài xū。
村风香晚稻,溪日曝寒鱼。cūn fēng xiāng wǎn dào,xī rì pù hán yú。
雀噪饥鹰下,山空病木疏。què zào jī yīng xià,shān kōng bìng mù shū。
归期侵杪岁,友思望吾庐。guī qī qīn miǎo suì,yǒu sī wàng wú lú。

三月诣陈逋民

蔡襄

振衣凌晓色,霁野纵游缰。zhèn yī líng xiǎo sè,jì yě zòng yóu jiāng。
莓润溪云重,春深山露香。méi rùn xī yún zhòng,chūn shēn shān lù xiāng。
林幽风更细,院静日偏长。lín yōu fēng gèng xì,yuàn jìng rì piān zhǎng。
曾是天皇外,相从识酒乡。céng shì tiān huáng wài,xiāng cóng shí jiǔ xiāng。

次韵翠岩寺

蔡襄

揽蔓岩扃峻,交绳宝界平。lǎn màn yán jiōng jùn,jiāo shéng bǎo jiè píng。
斜峰约云势,乾树起秋声。xié fēng yuē yún shì,qián shù qǐ qiū shēng。
泉槛妨蛩响,霜楼助月明。quán kǎn fáng qióng xiǎng,shuāng lóu zhù yuè míng。
冥筌兼洒落,警句一何清。míng quán jiān sǎ luò,jǐng jù yī hé qīng。

夏晚南墅

蔡襄

夏竹侍前楹,凉襟析旧酲。xià zhú shì qián yíng,liáng jīn xī jiù chéng。
叠云封日茜,斜雨著虹明。dié yún fēng rì qiàn,xié yǔ zhù hóng míng。
鱼动池开晕,蝉移树减清。yú dòng chí kāi yūn,chán yí shù jiǎn qīng。
葭洲烟向暝,凫鹜自相迎。jiā zhōu yān xiàng míng,fú wù zì xiāng yíng。

芜阴楼上

蔡襄

野马沈寒气,神禽度细风。yě mǎ shěn hán qì,shén qín dù xì fēng。
断霞天共紫,斜日树齐红。duàn xiá tiān gòng zǐ,xié rì shù qí hóng。
山口横虚钓,江隈跋远艐。shān kǒu héng xū diào,jiāng wēi bá yuǎn kè。
解穷千里目,争奈思无穷。jiě qióng qiān lǐ mù,zhēng nài sī wú qióng。

和邱提刑寄湖南贾度支

蔡襄

何处多离感,山邮霁野光。hé chù duō lí gǎn,shān yóu jì yě guāng。
清吟贯骚雅,远意属荆湘。qīng yín guàn sāo yǎ,yuǎn yì shǔ jīng xiāng。
霜树呈秋色,风兰生晚香。shuāng shù chéng qiū sè,fēng lán shēng wǎn xiāng。
使轺偏倚望,摛藻寄回肠。shǐ yáo piān yǐ wàng,chī zǎo jì huí cháng。

和邱提刑闻新雁寄贾度支

蔡襄

翔雁来江渚,秋容在远空。xiáng yàn lái jiāng zhǔ,qiū róng zài yuǎn kōng。
几声疏树外,一字断云中。jǐ shēng shū shù wài,yī zì duàn yún zhōng。
虚馆垂帘月,平皋败叶风。xū guǎn chuí lián yuè,píng gāo bài yè fēng。
裁诗托幽思,幽思更无穷。cái shī tuō yōu sī,yōu sī gèng wú qióng。

送别陈比部

蔡襄

祖帐西郊道,川原画阁临。zǔ zhàng xī jiāo dào,chuān yuán huà gé lín。
烧痕经雨活,树色入溪深。shāo hén jīng yǔ huó,shù sè rù xī shēn。
斜日明春态,孤云感客心。xié rì míng chūn tài,gū yún gǎn kè xīn。
何人知别意,重把酒杯斟。hé rén zhī bié yì,zhòng bǎ jiǔ bēi zhēn。
3121234567»