古诗词

赵忠简孙璧见过有诗用韵

洪咨夔

薄命窘震凌,馀生飒粪朽。báo mìng jiǒng zhèn líng,yú shēng sà fèn xiǔ。
闲闲饱款竹,寂寂老锻柳。xián xián bǎo kuǎn zhú,jì jì lǎo duàn liǔ。
溪空渔争隈,野熟饮被肘。xī kōng yú zhēng wēi,yě shú yǐn bèi zhǒu。
有邻晨致薤,无客夜剪韭。yǒu lín chén zhì xiè,wú kè yè jiǎn jiǔ。
忽来闯户屦,自挈问字酒。hū lái chuǎng hù jù,zì qiè wèn zì jiǔ。
初见了眉睫,徐语应心口。chū jiàn le méi jié,xú yǔ yīng xīn kǒu。
顾予果谁与,恐子不我友。gù yǔ guǒ shuí yǔ,kǒng zi bù wǒ yǒu。
维昔燕夹攻,坐使汴失守。wéi xī yàn jiā gōng,zuò shǐ biàn shī shǒu。
应奉固乱阶,新法实祸首。yīng fèng gù luàn jiē,xīn fǎ shí huò shǒu。
疗危非庸医,救败须国手。liáo wēi fēi yōng yī,jiù bài xū guó shǒu。
丰魏两翁奋,关洛孤愤久。fēng wèi liǎng wēng fèn,guān luò gū fèn jiǔ。
人谋密相济,天意断非偶。rén móu mì xiāng jì,tiān yì duàn fēi ǒu。
攻守岂必同,胜负亦常有。gōng shǒu qǐ bì tóng,shèng fù yì cháng yǒu。
谁推奸人出,竟堕黠虏诱。shuí tuī jiān rén chū,jìng duò xiá lǔ yòu。
包将复雠戈,付与扫愁帚。bāo jiāng fù chóu gē,fù yǔ sǎo chóu zhǒu。
风云激矢脱,日月峻轮走。fēng yún jī shǐ tuō,rì yuè jùn lún zǒu。
残膻污北雪,遗憾挂南斗。cán shān wū běi xuě,yí hàn guà nán dòu。
功名本同舟,学术乃各牖。gōng míng běn tóng zhōu,xué shù nǎi gè yǒu。
一时策得失,千古史妍丑。yī shí cè dé shī,qiān gǔ shǐ yán chǒu。
忠简社稷臣,尚起九京否。zhōng jiǎn shè jì chén,shàng qǐ jiǔ jīng fǒu。
洪咨夔

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。 洪咨夔的作品>>

猜您喜欢

又和

洪咨夔

风里行云不自由,低眉重整玉搔头。fēng lǐ xíng yún bù zì yóu,dī méi zhòng zhěng yù sāo tóu。
桃根纵有飞花渡,燕子宁无接翅楼。táo gēn zòng yǒu fēi huā dù,yàn zi níng wú jiē chì lóu。

又和

洪咨夔

寒灯芳烬发春红,读到豳诗继匪风。hán dēng fāng jìn fā chūn hóng,dú dào bīn shī jì fěi fēng。
吾道有消还有长,欲将此意写丝桐。wú dào yǒu xiāo hái yǒu zhǎng,yù jiāng cǐ yì xiě sī tóng。

又和

洪咨夔

蟹正肥时秋色老,鸦争噪处夕阳残。xiè zhèng féi shí qiū sè lǎo,yā zhēng zào chù xī yáng cán。
未须多进玻瓈碗,满树霜红正好看。wèi xū duō jìn bō lí wǎn,mǎn shù shuāng hóng zhèng hǎo kàn。

又和

洪咨夔

天时人事共流通,何用将冰语夏虫。tiān shí rén shì gòng liú tōng,hé yòng jiāng bīng yǔ xià chóng。
判为梅花多酿酒,春风里着蜜翁翁。pàn wèi méi huā duō niàng jiǔ,chūn fēng lǐ zhe mì wēng wēng。

仲冬九日还可庵谒墓遂入都

洪咨夔

未放梅梢一个春,枇杷花已玉嶙峋。wèi fàng méi shāo yī gè chūn,pí pá huā yǐ yù lín xún。
霜靴带取苔痕去,应被孤猿野鹤嗔。shuāng xuē dài qǔ tái hén qù,yīng bèi gū yuán yě hè chēn。

铨闱董试上巳二绝

洪咨夔

天气年年只么新,官忙不似旧闲身。tiān qì nián nián zhǐ me xīn,guān máng bù shì jiù xián shēn。
油车画舫西湖闹,可惜埋头典却春。yóu chē huà fǎng xī hú nào,kě xī mái tóu diǎn què chūn。

铨闱董试上巳二绝

洪咨夔

柳暗鸦娇日正长,笔头风雨响修廊。liǔ àn yā jiāo rì zhèng zhǎng,bǐ tóu fēng yǔ xiǎng xiū láng。
一帘芳碧双蝴蝶,也解寻人姓字香。yī lián fāng bì shuāng hú dié,yě jiě xún rén xìng zì xiāng。

六月十六日宣锁

洪咨夔

禁门深钥寂无哗,浓墨淋漓两相麻。jìn mén shēn yào jì wú huā,nóng mò lín lí liǎng xiāng má。
唱彻五更天未晓,一池月浸紫薇花。chàng chè wǔ gèng tiān wèi xiǎo,yī chí yuè jìn zǐ wēi huā。

闰月廿六日奉御香祈天竺观音于昭庆寺是日得霁

洪咨夔

大士慈悲出补陀,扫除阴翳作人和。dà shì cí bēi chū bǔ tuó,sǎo chú yīn yì zuò rén hé。
武康芋子盐官枣,遇着丰年也倍多。wǔ kāng yù zi yán guān zǎo,yù zhe fēng nián yě bèi duō。

下元节后省试进奏院吏

洪咨夔

推云不动雨声苦,酝雪未成风力乾。tuī yún bù dòng yǔ shēng kǔ,yùn xuě wèi chéng fēng lì qián。
喑鹜一庭淘墨汁,也烦老子坐深寒。yīn wù yī tíng táo mò zhī,yě fán lǎo zi zuò shēn hán。

十一月五日锁学士院

洪咨夔

楼头禁鼓试初挝,催草江淮督使麻。lóu tóu jìn gǔ shì chū wō,cuī cǎo jiāng huái dū shǐ má。
落纸一帘风雨疾,不知斜墨阵翻鸦。luò zhǐ yī lián fēng yǔ jí,bù zhī xié mò zhèn fān yā。

直玉堂和李参政绝句

洪咨夔

曲折宫墙日影方,堂深人静似山梁。qū zhé gōng qiáng rì yǐng fāng,táng shēn rén jìng shì shān liáng。
斫榈叶底梅花老,次第风光到海棠。zhuó lǘ yè dǐ méi huā lǎo,cì dì fēng guāng dào hǎi táng。

正月十九日孟享从驾

洪咨夔

黄伞中间一点红,绣云卤簿海棠风。huáng sǎn zhōng jiān yī diǎn hóng,xiù yún lǔ bù hǎi táng fēng。
钧容声出云霄外,马上谁怜有老聋。jūn róng shēng chū yún xiāo wài,mǎ shàng shuí lián yǒu lǎo lóng。

正月十九日孟享从驾

洪咨夔

新将给事换前衔,班被真除法从搀。xīn jiāng gěi shì huàn qián xián,bān bèi zhēn chú fǎ cóng chān。
道是紧头人不信,回看压得两绯衫。dào shì jǐn tóu rén bù xìn,huí kàn yā dé liǎng fēi shān。

茶笋病

洪咨夔

蕾金初出焙,板玉又登厨。lěi jīn chū chū bèi,bǎn yù yòu dēng chú。
为爱颊车隽,做成风骨臞。wèi ài jiá chē juàn,zuò chéng fēng gǔ qú。
黄婆几倒尽,姹女得安无。huáng pó jǐ dào jǐn,chà nǚ dé ān wú。
快意宜知悔,清标不忍孤。kuài yì yí zhī huǐ,qīng biāo bù rěn gū。
五兵生厚味,宁作病浮屠。wǔ bīng shēng hòu wèi,níng zuò bìng fú tú。