古诗词

老柏三首

陈师道

庭柏无生意,摧残二十秋。tíng bǎi wú shēng yì,cuī cán èr shí qiū。
稍沾杯水润,已与岁寒谋。shāo zhān bēi shuǐ rùn,yǐ yǔ suì hán móu。
黄里青青出,愁边稍稍瘳。huáng lǐ qīng qīng chū,chóu biān shāo shāo chōu。
会看笙鹤下,暮雀莫深投。huì kàn shēng hè xià,mù què mò shēn tóu。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

酬智叔见戏二首

陈师道

百念皆空习尚存,稍修香火踏空门。bǎi niàn jiē kōng xí shàng cún,shāo xiū xiāng huǒ tà kōng mén。
槌腰摩腹非春事,割爱投闲覆玉樽。chuí yāo mó fù fēi chūn shì,gē ài tóu xián fù yù zūn。
白发情多犹可染,骖鸾兴尽却乘鲲。bái fā qíng duō yóu kě rǎn,cān luán xīng jǐn què chéng kūn。
上界纷纷足官府,也容河鼓过天孙。shàng jiè fēn fēn zú guān fǔ,yě róng hé gǔ guò tiān sūn。

酬智叔见戏二首

陈师道

雨花风叶未宜春,私柳官渠白下门。yǔ huā fēng yè wèi yí chūn,sī liǔ guān qú bái xià mén。
每度清溪嘲短发,时容使席近芳樽。měi dù qīng xī cháo duǎn fā,shí róng shǐ xí jìn fāng zūn。
雄蜂雌蝶元非偶,野马游尘不佐鲲。xióng fēng cí dié yuán fēi ǒu,yě mǎ yóu chén bù zuǒ kūn。
若许成功当封赏,请看子子与孙孙。ruò xǔ chéng gōng dāng fēng shǎng,qǐng kàn zi zi yǔ sūn sūn。

陈师道

使君高会答清秋,增饰披云作胜游。shǐ jūn gāo huì dá qīng qiū,zēng shì pī yún zuò shèng yóu。
九日再逢堪一笑,终朝百过更深忧。jiǔ rì zài féng kān yī xiào,zhōng cháo bǎi guò gèng shēn yōu。
落霞孤鹜知才尽,疏雨微云怯语遒。luò xiá gū wù zhī cái jǐn,shū yǔ wēi yún qiè yǔ qiú。
宾主纵贤终少在,只今未可压黄楼。bīn zhǔ zòng xián zhōng shǎo zài,zhǐ jīn wèi kě yā huáng lóu。

早起

陈师道

邻鸡接响作三鸣,残点连声杀五更。lín jī jiē xiǎng zuò sān míng,cán diǎn lián shēng shā wǔ gèng。
寒气挟霜侵败絮,宾鸿将子度微明。hán qì xié shuāng qīn bài xù,bīn hóng jiāng zi dù wēi míng。
有家无食违高枕,百巧千穷只短檠。yǒu jiā wú shí wéi gāo zhěn,bǎi qiǎo qiān qióng zhǐ duǎn qíng。
翰墨日疏身日远,世间安得尚虚名。hàn mò rì shū shēn rì yuǎn,shì jiān ān dé shàng xū míng。

和黄充小雪

陈师道

度腊侵春亦未迟,纷纷款款意犹微。dù là qīn chūn yì wèi chí,fēn fēn kuǎn kuǎn yì yóu wēi。
沾衣带润元无见,著物还消不待晞。zhān yī dài rùn yuán wú jiàn,zhù wù hái xiāo bù dài xī。
剩欲打窗连夜听,未须迷雁断行飞。shèng yù dǎ chuāng lián yè tīng,wèi xū mí yàn duàn xíng fēi。
老年才尽无新语,只欲烦君急手挥。lǎo nián cái jǐn wú xīn yǔ,zhǐ yù fán jūn jí shǒu huī。

和范教授同游桓山

陈师道

送客寻山已自仙,行谈坐笑复忘年。sòng kè xún shān yǐ zì xiān,xíng tán zuò xiào fù wàng nián。
平郊走马斜阳里,破屋传杯积水边。píng jiāo zǒu mǎ xié yáng lǐ,pò wū chuán bēi jī shuǐ biān。
洗壁题名留岁月,登高著句记山川。xǐ bì tí míng liú suì yuè,dēng gāo zhù jù jì shān chuān。
风流幕下诸公子,缩手吟边更觉贤。fēng liú mù xià zhū gōng zi,suō shǒu yín biān gèng jué xián。

春怀示邻里

陈师道

断墙着雨蜗成字,老屋无僧燕作家。duàn qiáng zhe yǔ wō chéng zì,lǎo wū wú sēng yàn zuò jiā。
剩欲出门追语笑,却嫌归鬓着尘沙。shèng yù chū mén zhuī yǔ xiào,què xián guī bìn zhe chén shā。
风翻蛛网开三面,雷动蜂窠趁两衙。fēng fān zhū wǎng kāi sān miàn,léi dòng fēng kē chèn liǎng yá。
屡失南邻春事约,只今容有未开花。lǚ shī nán lín chūn shì yuē,zhǐ jīn róng yǒu wèi kāi huā。

和寇十一晚登白门

陈师道

重门杰观屹相望,表里河山自一方。zhòng mén jié guān yì xiāng wàng,biǎo lǐ hé shān zì yī fāng。
小市张灯归意动,轻衫当户晚风长。xiǎo shì zhāng dēng guī yì dòng,qīng shān dāng hù wǎn fēng zhǎng。
孤臣白首逢新政,游子青春见故乡。gū chén bái shǒu féng xīn zhèng,yóu zi qīng chūn jiàn gù xiāng。
富贵本非吾辈事,江湖安得便相忘。fù guì běn fēi wú bèi shì,jiāng hú ān dé biàn xiāng wàng。

再和寇十一二首

陈师道

南山楼观插穹苍,林杪青灯出上方。nán shān lóu guān chā qióng cāng,lín miǎo qīng dēng chū shàng fāng。
形胜自如诸老逝,功名随尽二流长。xíng shèng zì rú zhū lǎo shì,gōng míng suí jǐn èr liú zhǎng。
马游从昔哀吾老,王粲当年赋异乡。mǎ yóu cóng xī āi wú lǎo,wáng càn dāng nián fù yì xiāng。
少日幻心今净尽,多生绮语未全忘。shǎo rì huàn xīn jīn jìng jǐn,duō shēng qǐ yǔ wèi quán wàng。

再和寇十一二首

陈师道

与世相违孰自量,资身无策漫多方。yǔ shì xiāng wéi shú zì liàng,zī shēn wú cè màn duō fāng。
逢场作戏真呈拙,误笔成蝇岂所长。féng chǎng zuò xì zhēn chéng zhuō,wù bǐ chéng yíng qǐ suǒ zhǎng。
名字不归青史笔,形容终老白云乡。míng zì bù guī qīng shǐ bǐ,xíng róng zhōng lǎo bái yún xiāng。
可须五斗轻千里,赖有斯人未肯忘。kě xū wǔ dòu qīng qiān lǐ,lài yǒu sī rén wèi kěn wàng。

与寇赵约丁塘看花寇以疾不赴有诗次其韵

陈师道

早年学苦断过从,晚岁逢春意未穷。zǎo nián xué kǔ duàn guò cóng,wǎn suì féng chūn yì wèi qióng。
欲共元刘争著语,不堪姚魏已随风。yù gòng yuán liú zhēng zhù yǔ,bù kān yáo wèi yǐ suí fēng。
坐无上客席虚左,赠有英词囊不空。zuò wú shàng kè xí xū zuǒ,zèng yǒu yīng cí náng bù kōng。
障日长须钓竿手,归来无计驻青骢。zhàng rì zhǎng xū diào gān shǒu,guī lái wú jì zhù qīng cōng。

寄寇十一

陈师道

邻里相望信不通,时因得句寄匆匆。lín lǐ xiāng wàng xìn bù tōng,shí yīn dé jù jì cōng cōng。
画楼著燕薰风里,杨柳藏鸦白下东。huà lóu zhù yàn xūn fēng lǐ,yáng liǔ cáng yā bái xià dōng。
度日守窗令节换,经旬无使觉门空。dù rì shǒu chuāng lìng jié huàn,jīng xún wú shǐ jué mén kōng。
锦囊佳丽邻徐庾,剩欲同君赋恼公。jǐn náng jiā lì lín xú yǔ,shèng yù tóng jūn fù nǎo gōng。

和酬魏衍

陈师道

阙然声问略相同,百里之间一水通。quē rán shēng wèn lüè xiāng tóng,bǎi lǐ zhī jiān yī shuǐ tōng。
春兴多多高纸价,愁怀一一逐归鸿。chūn xīng duō duō gāo zhǐ jià,chóu huái yī yī zhú guī hóng。
不忧寒饿成吾老,稍喜朝廷记此公。bù yōu hán è chéng wú lǎo,shāo xǐ cháo tíng jì cǐ gōng。
梦每见君心已了,不因新句觉情东。mèng měi jiàn jūn xīn yǐ le,bù yīn xīn jù jué qíng dōng。

上赵使君

陈师道

老气峥嵘盖九州,治声腾涌逐双流。lǎo qì zhēng róng gài jiǔ zhōu,zhì shēng téng yǒng zhú shuāng liú。
向来置醴蒙殊遇,此日弹冠愧少留。xiàng lái zhì lǐ méng shū yù,cǐ rì dàn guān kuì shǎo liú。
千里山连环故国,中秋月好傍黄楼。qiān lǐ shān lián huán gù guó,zhōng qiū yuè hǎo bàng huáng lóu。
不应为米轻乡里,定复还从马少游。bù yīng wèi mǐ qīng xiāng lǐ,dìng fù hái cóng mǎ shǎo yóu。

送郑祠部

陈师道

持节还家未白头,有亲八十更何求。chí jié hái jiā wèi bái tóu,yǒu qīn bā shí gèng hé qiú。
又须急诏登天去,不为寒乡尽岁留。yòu xū jí zhào dēng tiān qù,bù wèi hán xiāng jǐn suì liú。
四著儒冠甘送老,数经奇运得销忧。sì zhù rú guān gān sòng lǎo,shù jīng qí yùn dé xiāo yōu。
拟登碣石临朝日,浩荡沧溟没白鸥。nǐ dēng jié shí lín cháo rì,hào dàng cāng míng méi bái ōu。