古诗词

石氏画苑

陈师道

卒行无好步,事忙不草书。zú xíng wú hǎo bù,shì máng bù cǎo shū。
能事不促迫,快手多粗疏。néng shì bù cù pò,kuài shǒu duō cū shū。
君看荷苇槲叶扇,崔家仲叔三人俱。jūn kàn hé wěi hú yè shàn,cuī jiā zhòng shū sān rén jù。
扫除事物费岁月,收定神气忘形躯。sǎo chú shì wù fèi suì yuè,shōu dìng shén qì wàng xíng qū。
恍然有得夺天巧,衰颜生态能相如。huǎng rán yǒu dé duó tiān qiǎo,shuāi yán shēng tài néng xiāng rú。
市师信手无赢馀,一日画出东封图。shì shī xìn shǒu wú yíng yú,yī rì huà chū dōng fēng tú。
眼前百口怪神速,背后千指争邪?。yǎn qián bǎi kǒu guài shén sù,bèi hòu qiān zhǐ zhēng xié。
君家画苑倾东都,锦囊玉轴行盈车。jūn jiā huà yuàn qīng dōng dōu,jǐn náng yù zhóu xíng yíng chē。
补完破碎收亡逋,欲得不计有与无。bǔ wán pò suì shōu wáng bū,yù dé bù jì yǒu yǔ wú。
问君此病何当祛,君言无事聊自娱。wèn jūn cǐ bìng hé dāng qū,jūn yán wú shì liáo zì yú。
世间何事非迷途,挟策未必贤樗蒲。shì jiān hé shì fēi mí tú,xié cè wèi bì xián chū pú。
苑中最爱文与苏,情亲不独生同闾。yuàn zhōng zuì ài wén yǔ sū,qíng qīn bù dú shēng tóng lǘ。
自谓知子谁如余,叔也不痴回不愚。zì wèi zhī zi shuí rú yú,shū yě bù chī huí bù yú。
怜君用意常勤劬,挥毫洒墨填空虚。lián jūn yòng yì cháng qín qú,huī háo sǎ mò tián kōng xū。
风梢雨叶出新意,老树僵立何年枯。fēng shāo yǔ yè chū xīn yì,lǎo shù jiāng lì hé nián kū。
我生百事不留意,外物不足烦驱除。wǒ shēng bǎi shì bù liú yì,wài wù bù zú fán qū chú。
翰墨才能记名字,模临写貌无工夫。hàn mò cái néng jì míng zì,mó lín xiě mào wú gōng fū。
见溺不救危不扶,独无一物充庖厨。jiàn nì bù jiù wēi bù fú,dú wú yī wù chōng páo chú。
看君发漆颜丹朱,意气健如生马驹。kàn jūn fā qī yán dān zhū,yì qì jiàn rú shēng mǎ jū。
逢人不信六十馀,郁然一茎无白须。féng rén bù xìn liù shí yú,yù rán yī jīng wú bái xū。
吕翁落寞起钓屠,南山四老东宫须。lǚ wēng luò mò qǐ diào tú,nán shān sì lǎo dōng gōng xū。
人生晚达有如此,应笑虞翻早著书。rén shēng wǎn dá yǒu rú cǐ,yīng xiào yú fān zǎo zhù shū。
陈师道

陈师道

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。 陈师道的作品>>

猜您喜欢

和谢公定雨行逢卖花

陈师道

逢花驻马尚多情,天不违人旋作晴。féng huā zhù mǎ shàng duō qíng,tiān bù wéi rén xuán zuò qíng。
不使近诗增纸价,得知春入凤凰城。bù shǐ jìn shī zēng zhǐ jià,dé zhī chūn rù fèng huáng chéng。

谢王立之送花

陈师道

过雨生泥风作尘,马蹄声里度芳辰。guò yǔ shēng ní fēng zuò chén,mǎ tí shēng lǐ dù fāng chén。
城南居士风流在,时送名花与报春。chéng nán jū shì fēng liú zài,shí sòng míng huā yǔ bào chūn。

和参寥明发见邻家花二首

陈师道

短墙春色过邻家,行不逢人只见花。duǎn qiáng chūn sè guò lín jiā,xíng bù féng rén zhǐ jiàn huā。
新绿葱葱红蔌蔌,却成妆面映青纱。xīn lǜ cōng cōng hóng sù sù,què chéng zhuāng miàn yìng qīng shā。

和参寥明发见邻家花二首

陈师道

满城桃李一番新,深院繁枝别得春。mǎn chéng táo lǐ yī fān xīn,shēn yuàn fán zhī bié dé chūn。
从此诗翁有新语,不须红湿少城闉。cóng cǐ shī wēng yǒu xīn yǔ,bù xū hóng shī shǎo chéng yīn。

读白乐天临水坐诗

陈师道

西方社里收身早,白发人中得计长。xī fāng shè lǐ shōu shēn zǎo,bái fā rén zhōng dé jì zhǎng。
不作北门东掖客,更无闲事可思量。bù zuò běi mén dōng yē kè,gèng wú xián shì kě sī liàng。

次韵黄无悔惜梅

陈师道

雪拥寒门鹊不来,江南春信小迟回。xuě yōng hán mén què bù lái,jiāng nán chūn xìn xiǎo chí huí。
遥知诗力生春早,一抹江梅趁眼开。yáo zhī shī lì shēng chūn zǎo,yī mǒ jiāng méi chèn yǎn kāi。

酒户献花以奉先圣戏作

陈师道

萧萧竹雨乱鸣鸦,袅袅风窗暗碧纱。xiāo xiāo zhú yǔ luàn míng yā,niǎo niǎo fēng chuāng àn bì shā。
玉座尘埃香火冷,酒家来献一枝花。yù zuò chén āi xiāng huǒ lěng,jiǔ jiā lái xiàn yī zhī huā。

谢田氏

陈师道

登门执别有不答,惭愧公家父子孙。dēng mén zhí bié yǒu bù dá,cán kuì gōng jiā fù zi sūn。
顾我何堪能至此,正缘同德又同门。gù wǒ hé kān néng zhì cǐ,zhèng yuán tóng dé yòu tóng mén。

南台

陈师道

城郭收灯兴未休,却回春信到台头。chéng guō shōu dēng xīng wèi xiū,què huí chūn xìn dào tái tóu。
东风未借登临便,柳色遥看特地愁。dōng fēng wèi jiè dēng lín biàn,liǔ sè yáo kàn tè dì chóu。

马上口占呈立之

陈师道

廉纤小雨湿黄昏,十里尘泥不受辛。lián xiān xiǎo yǔ shī huáng hūn,shí lǐ chén ní bù shòu xīn。
转就邻家借油盖,始知公是最闲人。zhuǎn jiù lín jiā jiè yóu gài,shǐ zhī gōng shì zuì xián rén。

诗一首

陈师道

松树倒影半溪寒,数个沙鸥似水安。sōng shù dào yǐng bàn xī hán,shù gè shā ōu shì shuǐ ān。
曾买江南千本画,归来一笔不中看。céng mǎi jiāng nán qiān běn huà,guī lái yī bǐ bù zhōng kàn。

诗一首

陈师道

南朝官纸儿女肤,玉版云英比不如。nán cháo guān zhǐ ér nǚ fū,yù bǎn yún yīng bǐ bù rú。
乞与此公原不称,他年留与大苏书。qǐ yǔ cǐ gōng yuán bù chēng,tā nián liú yǔ dà sū shū。

独坐

陈师道

文章平日事,风竹莫年须。wén zhāng píng rì shì,fēng zhú mò nián xū。
衰疾悬知此,霜毛不更除。shuāi jí xuán zhī cǐ,shuāng máo bù gèng chú。
一丘吾欲往,百亩有如无。yī qiū wú yù wǎng,bǎi mǔ yǒu rú wú。
魑魅须游子,乾坤著腐儒。chī mèi xū yóu zi,qián kūn zhù fǔ rú。
扣门闻啄木,唤酒有提壶。kòu mén wén zhuó mù,huàn jiǔ yǒu tí hú。
门径无行迹,秋来不遣锄。mén jìng wú xíng jì,qiū lái bù qiǎn chú。

同道士钱泠然寻涧水源

陈师道

晓领黄冠子,步寻东涧源。xiǎo lǐng huáng guān zi,bù xún dōng jiàn yuán。
拖筇探清浅,垂手弄潺湲。tuō qióng tàn qīng qiǎn,chuí shǒu nòng chán yuán。
岸阁残花片,槎留旧涨痕。àn gé cán huā piàn,chá liú jiù zhǎng hén。
凤潜丹穴邃,龙卧古潭浑。fèng qián dān xué suì,lóng wò gǔ tán hún。
修竹青垂荫,长萝翠可扪。xiū zhú qīng chuí yīn,zhǎng luó cuì kě mén。
忽惊穿药圃,不觉到云根。hū jīng chuān yào pǔ,bù jué dào yún gēn。
嶝外看飞鸟,崖边见饮猿。dèng wài kàn fēi niǎo,yá biān jiàn yǐn yuán。
援琴写山水,布席坐兰荪。yuán qín xiě shān shuǐ,bù xí zuò lán sūn。
白石支棋局,青沙藉酒尊。bái shí zhī qí jú,qīng shā jí jiǔ zūn。
醉歌归路稳,洞口月黄昏。zuì gē guī lù wěn,dòng kǒu yuè huáng hūn。

和黄充实榴

陈师道

春去花随尽,红榴暖欲然。chūn qù huā suí jǐn,hóng liú nuǎn yù rán。
后时何所恨,处独不祈怜。hòu shí hé suǒ hèn,chù dú bù qí lián。
叶叶自相偶,重重久更鲜。yè yè zì xiāng ǒu,zhòng zhòng jiǔ gèng xiān。
流珠沾暑雨,改色淡朝烟。liú zhū zhān shǔ yǔ,gǎi sè dàn cháo yān。
著子专寒酒,移根擅化权。zhù zi zhuān hán jiǔ,yí gēn shàn huà quán。
愧非无价手,刻画竟难传。kuì fēi wú jià shǒu,kè huà jìng nán chuán。