古诗词

庐山歌

陈宓

庐山清哉谁与俦兮,崭岩峭直跨番阳彭蠡而蹴九江。lú shān qīng zāi shuí yǔ chóu xī,zhǎn yán qiào zhí kuà fān yáng péng lí ér cù jiǔ jiāng。
长川幽窞亘古今而不息兮,雨激而风撞。zhǎng chuān yōu dàn gèn gǔ jīn ér bù xī xī,yǔ jī ér fēng zhuàng。
山深境寂人迹所希到兮,尽日仅一逢樵叟鹤发而眉厖。shān shēn jìng jì rén jì suǒ xī dào xī,jǐn rì jǐn yī féng qiáo sǒu hè fā ér méi páng。
路逶迤而险阻兮,越数千里之危谾。lù wēi yí ér xiǎn zǔ xī,yuè shù qiān lǐ zhī wēi hōng。
暑六月而不知兮,但觉鸣珂戛佩其下纷淙淙。shǔ liù yuè ér bù zhī xī,dàn jué míng kē jiá pèi qí xià fēn cóng cóng。
天隔车马之氛埃兮,独许策杖而逾矼。tiān gé chē mǎ zhī fēn āi xī,dú xǔ cè zhàng ér yú gāng。
宜幽人之履道兮,志精一而匪哤。yí yōu rén zhī lǚ dào xī,zhì jīng yī ér fěi máng。
草木坚劲而不凋兮,列云外之羽幢。cǎo mù jiān jìn ér bù diāo xī,liè yún wài zhī yǔ chuáng。
如凝之之洁白兮,媲兹山而为双。rú níng zhī zhī jié bái xī,pì zī shān ér wèi shuāng。
田多瘠而少腴兮,食不饱而体不痝。tián duō jí ér shǎo yú xī,shí bù bǎo ér tǐ bù máng。
青松为醪呼月为烛兮,洼尊瓢饮孰取乎琼卮而翠缸。qīng sōng wèi láo hū yuè wèi zhú xī,wā zūn piáo yǐn shú qǔ hū qióng zhī ér cuì gāng。
彼丛物欲以自蔽兮,莫为之凿通明之八窗。bǐ cóng wù yù yǐ zì bì xī,mò wèi zhī záo tōng míng zhī bā chuāng。
醉生梦死真蟪蛄兮,阅千万岁独有贞柏与圣玒。zuì shēng mèng sǐ zhēn huì gū xī,yuè qiān wàn suì dú yǒu zhēn bǎi yǔ shèng hóng。
苟能保此而不渝兮,又何有乎施邦。gǒu néng bǎo cǐ ér bù yú xī,yòu hé yǒu hū shī bāng。
一到令人不忘兮,长神醉而心降。yī dào lìng rén bù wàng xī,zhǎng shén zuì ér xīn jiàng。
写此诗以自娱兮,当万幅之图画而揭以千仞之杠。xiě cǐ shī yǐ zì yú xī,dāng wàn fú zhī tú huà ér jiē yǐ qiān rèn zhī gāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

开新池拟就僧僦地未遂

陈宓

一盆堪作沼,寻丈讵非塘。yī pén kān zuò zhǎo,xún zhàng jù fēi táng。
底用荷花盛,方能心境凉。dǐ yòng hé huā shèng,fāng néng xīn jìng liáng。
忍将禾黍地,凿出水云乡。rěn jiāng hé shǔ dì,záo chū shuǐ yún xiāng。
极目平畴阔,时看白鹭翔。jí mù píng chóu kuò,shí kàn bái lù xiáng。

易地成池

陈宓

南园无隙地,凿池向园东。nán yuán wú xì dì,záo chí xiàng yuán dōng。
中作平台迥,聊将小艇通。zhōng zuò píng tái jiǒng,liáo jiāng xiǎo tǐng tōng。
四围杨柳袅,十亩芰荷红。sì wéi yáng liǔ niǎo,shí mǔ jì hé hóng。
何必五湖去,门前足月风。hé bì wǔ hú qù,mén qián zú yuè fēng。

题妙寂寺

陈宓

四绕青峦峻,西东碧浪扬。sì rào qīng luán jùn,xī dōng bì làng yáng。
孤忠招宝翰,正色著祠堂。gū zhōng zhāo bǎo hàn,zhèng sè zhù cí táng。
孰继功言盛,空嗟草木长。shú jì gōng yán shèng,kōng jiē cǎo mù zhǎng。
蓼莪时一诵,洒泣泪千行。liǎo é shí yī sòng,sǎ qì lèi qiān xíng。

题妙寂寺

陈宓

百代公师墓,千年妙应林。bǎi dài gōng shī mù,qiān nián miào yīng lín。
香随清昼永,山泣晚秋深。xiāng suí qīng zhòu yǒng,shān qì wǎn qiū shēn。
列桂团风露,高松耐古今。liè guì tuán fēng lù,gāo sōng nài gǔ jīn。
过墙深夜月,触目倍伤心。guò qiáng shēn yè yuè,chù mù bèi shāng xīn。

题妙寂寺

陈宓

寺古静还僻,小窗幽更深。sì gǔ jìng hái pì,xiǎo chuāng yōu gèng shēn。
观时知句眼,读易见天心。guān shí zhī jù yǎn,dú yì jiàn tiān xīn。
霜露宵增感,烟云晓见侵。shuāng lù xiāo zēng gǎn,yān yún xiǎo jiàn qīn。
独坐思往昔,愁绝泪盈襟。dú zuò sī wǎng xī,chóu jué lèi yíng jīn。

复堂独坐

陈宓

漫道清明僎,真成首夏天。màn dào qīng míng zhuàn,zhēn chéng shǒu xià tiān。
南风回础汗,小雨驻炉烟。nán fēng huí chǔ hàn,xiǎo yǔ zhù lú yān。
花柳无心对,诗书隐几眠。huā liǔ wú xīn duì,shī shū yǐn jǐ mián。
杯茶时猛省,事业愧先贤。bēi chá shí měng shěng,shì yè kuì xiān xián。

荷花

陈宓

亭亭张翠盖,面面睹晨妆。tíng tíng zhāng cuì gài,miàn miàn dǔ chén zhuāng。
玉鉴三千匣,金钗十二行。yù jiàn sān qiān xiá,jīn chāi shí èr xíng。
雨添骊水浴,风解月宫裳。yǔ tiān lí shuǐ yù,fēng jiě yuè gōng shang。
对此谁能赋,端须铁石肠。duì cǐ shuí néng fù,duān xū tiě shí cháng。

即事

陈宓

黠鼠同奸吏,贪狡胜勇兵。xiá shǔ tóng jiān lì,tān jiǎo shèng yǒng bīng。
盆翻施计巧,血战视身轻。pén fān shī jì qiǎo,xuè zhàn shì shēn qīng。
拙笑龟贻患,饥怜萤独清。zhuō xiào guī yí huàn,jī lián yíng dú qīng。
貂蝉何物者,冠冕得光荣。diāo chán hé wù zhě,guān miǎn dé guāng róng。

纳凉

陈宓

伫立金明候,清宵意豁然。zhù lì jīn míng hòu,qīng xiāo yì huō rán。
暑风犹袭燕,秋意已通蝉。shǔ fēng yóu xí yàn,qiū yì yǐ tōng chán。
竹径不知夏,洼尊别有天。zhú jìng bù zhī xià,wā zūn bié yǒu tiān。
吾曹能办此,不愧晋林贤。wú cáo néng bàn cǐ,bù kuì jìn lín xián。

端午

陈宓

雨淬菖蒲剑,云荣角黍丝。yǔ cuì chāng pú jiàn,yún róng jiǎo shǔ sī。
光阴惊老大,节物媚童儿。guāng yīn jīng lǎo dà,jié wù mèi tóng ér。
谗口千年恨,怀贤一日思。chán kǒu qiān nián hèn,huái xián yī rì sī。
兰蒿无好丑,采系用逢时。lán hāo wú hǎo chǒu,cǎi xì yòng féng shí。

山中

陈宓

浅溪仍残照,山青更暮烟。qiǎn xī réng cán zhào,shān qīng gèng mù yān。
人行罨画地,鸟度粉笺天。rén xíng yǎn huà dì,niǎo dù fěn jiān tiān。
麦润先春秀,梅清破腊年。mài rùn xiān chūn xiù,méi qīng pò là nián。
田家无力事,牛背落鸦眠。tián jiā wú lì shì,niú bèi luò yā mián。

冰山

陈宓

出自重阴地,来陈酷暑天。chū zì zhòng yīn dì,lái chén kù shǔ tiān。
峥嵘真可仰,刻轹更成妍。zhēng róng zhēn kě yǎng,kè lì gèng chéng yán。
气与骄阳敌,峰将太华肩。qì yǔ jiāo yáng dí,fēng jiāng tài huá jiān。
有人心计巧,直欲厄其巅。yǒu rén xīn jì qiǎo,zhí yù è qí diān。

宿羲丘桥

陈宓

月窗频误晓,风涧更迷晴。yuè chuāng pín wù xiǎo,fēng jiàn gèng mí qíng。
蚤欲戴星上,翻成踏雨行。zǎo yù dài xīng shàng,fān chéng tà yǔ xíng。
奇峰才一面,古佛尚馀情。qí fēng cái yī miàn,gǔ fú shàng yú qíng。
我亦爱闲者,它年寻此盟。wǒ yì ài xián zhě,tā nián xún cǐ méng。

晓抵埔头就陈氏食

陈宓

幸有安闲日,那无自在身。xìng yǒu ān xián rì,nà wú zì zài shēn。
人如年易老,诗与事长新。rén rú nián yì lǎo,shī yǔ shì zhǎng xīn。
雨霁还佳境,途穷得主人。yǔ jì hái jiā jìng,tú qióng dé zhǔ rén。
驰驱四十里,盘礴县成闉。chí qū sì shí lǐ,pán bó xiàn chéng yīn。

陈宓

赤地三千里,离家四十程。chì dì sān qiān lǐ,lí jiā sì shí chéng。
岂无瓶可倒,忍对月仍明。qǐ wú píng kě dào,rěn duì yuè réng míng。
在处嗟吁气,穷村鼓铎声。zài chù jiē xū qì,qióng cūn gǔ duó shēng。
有神司下土,能不恻垂情。yǒu shén sī xià tǔ,néng bù cè chuí qíng。
6921234567»