古诗词

庐山歌

陈宓

庐山清哉谁与俦兮,崭岩峭直跨番阳彭蠡而蹴九江。lú shān qīng zāi shuí yǔ chóu xī,zhǎn yán qiào zhí kuà fān yáng péng lí ér cù jiǔ jiāng。
长川幽窞亘古今而不息兮,雨激而风撞。zhǎng chuān yōu dàn gèn gǔ jīn ér bù xī xī,yǔ jī ér fēng zhuàng。
山深境寂人迹所希到兮,尽日仅一逢樵叟鹤发而眉厖。shān shēn jìng jì rén jì suǒ xī dào xī,jǐn rì jǐn yī féng qiáo sǒu hè fā ér méi páng。
路逶迤而险阻兮,越数千里之危谾。lù wēi yí ér xiǎn zǔ xī,yuè shù qiān lǐ zhī wēi hōng。
暑六月而不知兮,但觉鸣珂戛佩其下纷淙淙。shǔ liù yuè ér bù zhī xī,dàn jué míng kē jiá pèi qí xià fēn cóng cóng。
天隔车马之氛埃兮,独许策杖而逾矼。tiān gé chē mǎ zhī fēn āi xī,dú xǔ cè zhàng ér yú gāng。
宜幽人之履道兮,志精一而匪哤。yí yōu rén zhī lǚ dào xī,zhì jīng yī ér fěi máng。
草木坚劲而不凋兮,列云外之羽幢。cǎo mù jiān jìn ér bù diāo xī,liè yún wài zhī yǔ chuáng。
如凝之之洁白兮,媲兹山而为双。rú níng zhī zhī jié bái xī,pì zī shān ér wèi shuāng。
田多瘠而少腴兮,食不饱而体不痝。tián duō jí ér shǎo yú xī,shí bù bǎo ér tǐ bù máng。
青松为醪呼月为烛兮,洼尊瓢饮孰取乎琼卮而翠缸。qīng sōng wèi láo hū yuè wèi zhú xī,wā zūn piáo yǐn shú qǔ hū qióng zhī ér cuì gāng。
彼丛物欲以自蔽兮,莫为之凿通明之八窗。bǐ cóng wù yù yǐ zì bì xī,mò wèi zhī záo tōng míng zhī bā chuāng。
醉生梦死真蟪蛄兮,阅千万岁独有贞柏与圣玒。zuì shēng mèng sǐ zhēn huì gū xī,yuè qiān wàn suì dú yǒu zhēn bǎi yǔ shèng hóng。
苟能保此而不渝兮,又何有乎施邦。gǒu néng bǎo cǐ ér bù yú xī,yòu hé yǒu hū shī bāng。
一到令人不忘兮,长神醉而心降。yī dào lìng rén bù wàng xī,zhǎng shén zuì ér xīn jiàng。
写此诗以自娱兮,当万幅之图画而揭以千仞之杠。xiě cǐ shī yǐ zì yú xī,dāng wàn fú zhī tú huà ér jiē yǐ qiān rèn zhī gāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

自任所归

陈宓

碧柳萦沙路,红蕖映竹扉。bì liǔ yíng shā lù,hóng qú yìng zhú fēi。
亭随山作态,人与石相依。tíng suí shān zuò tài,rén yǔ shí xiāng yī。
盛暑深岩冷,通天一径微。shèng shǔ shēn yán lěng,tōng tiān yī jìng wēi。
神清非梦境,端的客来希。shén qīng fēi mèng jìng,duān de kè lái xī。

过田家

陈宓

足迹抵西邻,耕桑力不贫。zú jì dǐ xī lín,gēng sāng lì bù pín。
媪翁双鬓雪,儿女一卮春。ǎo wēng shuāng bìn xuě,ér nǚ yī zhī chūn。
水碓春残日,松棚香逼人。shuǐ duì chūn cán rì,sōng péng xiāng bī rén。
车中名利客,得似自由身。chē zhōng míng lì kè,dé shì zì yóu shēn。

游瑞泉

陈宓

久作灵岩想,重来一洒然。jiǔ zuò líng yán xiǎng,zhòng lái yī sǎ rán。
山排几上石,海挹研中泉。shān pái jǐ shàng shí,hǎi yì yán zhōng quán。
句出青云外,禽归夕照边。jù chū qīng yún wài,qín guī xī zhào biān。
去城曾几远,能不日盘旋。qù chéng céng jǐ yuǎn,néng bù rì pán xuán。

到妙寂寺

陈宓

朝辞城市鬨,近寺向昏黄。cháo cí chéng shì hòng,jìn sì xiàng hūn huáng。
步步贪山色,依依顾水光。bù bù tān shān sè,yī yī gù shuǐ guāng。
群鱼犹出戏,归路倦高翔。qún yú yóu chū xì,guī lù juàn gāo xiáng。
正喜无人见,迎僧欲下堂。zhèng xǐ wú rén jiàn,yíng sēng yù xià táng。

山居

陈宓

山深尘事绝,物静壮心降。shān shēn chén shì jué,wù jìng zhuàng xīn jiàng。
蚁度轻移履,蜂迷为穴窗。yǐ dù qīng yí lǚ,fēng mí wèi xué chuāng。
霜晖疑皓月,风月类翻江。shuāng huī yí hào yuè,fēng yuè lèi fān jiāng。
有客来何处,应寻居士庞。yǒu kè lái hé chù,yīng xún jū shì páng。

鄂溪呈陈汝昌

陈宓

回雁无来讯,违卿已十程。huí yàn wú lái xùn,wéi qīng yǐ shí chéng。
旅怀宵不寐,归梦晓难成。lǚ huái xiāo bù mèi,guī mèng xiǎo nán chéng。
在处山殊秀,无溪水不清。zài chù shān shū xiù,wú xī shuǐ bù qīng。
平生泉石癖,亦足惬吾情。píng shēng quán shí pǐ,yì zú qiè wú qíng。

和度支兄咏竹

陈宓

园竹今逾盛,壶山与逊青。yuán zhú jīn yú shèng,hú shān yǔ xùn qīng。
锦绷千稚子,雷甲万夫丁。jǐn bēng qiān zhì zi,léi jiǎ wàn fū dīng。
声入秋风远,凉生午日亭。shēng rù qiū fēng yuǎn,liáng shēng wǔ rì tíng。
栽培从此力,雨露正沾零。zāi péi cóng cǐ lì,yǔ lù zhèng zhān líng。

题南康戏彩堂

陈宓

织女支机石,云根几许深。zhī nǚ zhī jī shí,yún gēn jǐ xǔ shēn。
月明偏得照,烟暝杳难寻。yuè míng piān dé zhào,yān míng yǎo nán xún。
戏彩留奇迹,重题愧夙心。xì cǎi liú qí jì,zhòng tí kuì sù xīn。
长年过半百,摹刻愧知音。zhǎng nián guò bàn bǎi,mó kè kuì zhī yīn。

次储兄

陈宓

茗瓯吹积雪,薰鼎拨寒灰。míng ōu chuī jī xuě,xūn dǐng bō hán huī。
觌面看修竹,披襟映古槐。dí miàn kàn xiū zhú,pī jīn yìng gǔ huái。
日长嗟侣少,风动喜朋来。rì zhǎng jiē lǚ shǎo,fēng dòng xǐ péng lái。
共此林泉兴,生涯水一杯。gòng cǐ lín quán xīng,shēng yá shuǐ yī bēi。

掬水锡壶

陈宓

昔在延平郡,泉声日夜闻。xī zài yán píng jùn,quán shēng rì yè wén。
六年归故里,一缕忆晴云。liù nián guī gù lǐ,yī lǚ yì qíng yún。
儋石终宵足,瓶罍竟日分。dān shí zhōng xiāo zú,píng léi jìng rì fēn。
山中有飞瀑,未必惬朝曛。shān zhōng yǒu fēi pù,wèi bì qiè cháo xūn。

题延平剑归阁

陈宓

晋代难为用,翻藏此水涯。jìn dài nán wèi yòng,fān cáng cǐ shuǐ yá。
在天犹有赫,镇地永无邪。zài tiān yóu yǒu hè,zhèn dì yǒng wú xié。
雨过疑留迹,风飞去莫遮。yǔ guò yí liú jì,fēng fēi qù mò zhē。
谁云寒濑底,折戟伴沈沙。shuí yún hán lài dǐ,zhé jǐ bàn shěn shā。

次楼宗簿祷雨韵

陈宓

君侯忧国念,食顷讵能忘。jūn hóu yōu guó niàn,shí qǐng jù néng wàng。
尽变庖厨馔,全销燕寝香。jǐn biàn páo chú zhuàn,quán xiāo yàn qǐn xiāng。
连朝成霭霭,中夜忽浪浪。lián cháo chéng ǎi ǎi,zhōng yè hū làng làng。
坐想溪十曲,恩波似个长。zuò xiǎng xī shí qū,ēn bō shì gè zhǎng。

次楼宗簿祷雨韵

陈宓

旱气满南州,深贻旰食忧。hàn qì mǎn nán zhōu,shēn yí gàn shí yōu。
蟹能升古井,龙敢卧深湫。xiè néng shēng gǔ jǐng,lóng gǎn wò shēn jiǎo。
德政真无愧,丰年信可求。dé zhèng zhēn wú kuì,fēng nián xìn kě qiú。
野人无别慕,鼓腹事西畴。yě rén wú bié mù,gǔ fù shì xī chóu。

重九与刘学录

陈宓

休暇常难值,招邀愧已频。xiū xiá cháng nán zhí,zhāo yāo kuì yǐ pín。
暂辞霜际菊,终作雨来人。zàn cí shuāng jì jú,zhōng zuò yǔ lái rén。
适意能迂访,秋芳正错陈。shì yì néng yū fǎng,qiū fāng zhèng cuò chén。
桂兰供俯仰,况有拒霜新。guì lán gōng fǔ yǎng,kuàng yǒu jù shuāng xīn。

谢蔡知县白莲栽

陈宓

忠惠当年种,濂溪此日分。zhōng huì dāng nián zhǒng,lián xī cǐ rì fēn。
开筵胜玉碗,围坐当冰盆。kāi yán shèng yù wǎn,wéi zuò dāng bīng pén。
性地元无染,心源自有根。xìng dì yuán wú rǎn,xīn yuán zì yǒu gēn。
江湖情渐懒,乐在闭柴门。jiāng hú qíng jiàn lǎn,lè zài bì chái mén。
6921234567»