古诗词

庐山歌

陈宓

庐山清哉谁与俦兮,崭岩峭直跨番阳彭蠡而蹴九江。lú shān qīng zāi shuí yǔ chóu xī,zhǎn yán qiào zhí kuà fān yáng péng lí ér cù jiǔ jiāng。
长川幽窞亘古今而不息兮,雨激而风撞。zhǎng chuān yōu dàn gèn gǔ jīn ér bù xī xī,yǔ jī ér fēng zhuàng。
山深境寂人迹所希到兮,尽日仅一逢樵叟鹤发而眉厖。shān shēn jìng jì rén jì suǒ xī dào xī,jǐn rì jǐn yī féng qiáo sǒu hè fā ér méi páng。
路逶迤而险阻兮,越数千里之危谾。lù wēi yí ér xiǎn zǔ xī,yuè shù qiān lǐ zhī wēi hōng。
暑六月而不知兮,但觉鸣珂戛佩其下纷淙淙。shǔ liù yuè ér bù zhī xī,dàn jué míng kē jiá pèi qí xià fēn cóng cóng。
天隔车马之氛埃兮,独许策杖而逾矼。tiān gé chē mǎ zhī fēn āi xī,dú xǔ cè zhàng ér yú gāng。
宜幽人之履道兮,志精一而匪哤。yí yōu rén zhī lǚ dào xī,zhì jīng yī ér fěi máng。
草木坚劲而不凋兮,列云外之羽幢。cǎo mù jiān jìn ér bù diāo xī,liè yún wài zhī yǔ chuáng。
如凝之之洁白兮,媲兹山而为双。rú níng zhī zhī jié bái xī,pì zī shān ér wèi shuāng。
田多瘠而少腴兮,食不饱而体不痝。tián duō jí ér shǎo yú xī,shí bù bǎo ér tǐ bù máng。
青松为醪呼月为烛兮,洼尊瓢饮孰取乎琼卮而翠缸。qīng sōng wèi láo hū yuè wèi zhú xī,wā zūn piáo yǐn shú qǔ hū qióng zhī ér cuì gāng。
彼丛物欲以自蔽兮,莫为之凿通明之八窗。bǐ cóng wù yù yǐ zì bì xī,mò wèi zhī záo tōng míng zhī bā chuāng。
醉生梦死真蟪蛄兮,阅千万岁独有贞柏与圣玒。zuì shēng mèng sǐ zhēn huì gū xī,yuè qiān wàn suì dú yǒu zhēn bǎi yǔ shèng hóng。
苟能保此而不渝兮,又何有乎施邦。gǒu néng bǎo cǐ ér bù yú xī,yòu hé yǒu hū shī bāng。
一到令人不忘兮,长神醉而心降。yī dào lìng rén bù wàng xī,zhǎng shén zuì ér xīn jiàng。
写此诗以自娱兮,当万幅之图画而揭以千仞之杠。xiě cǐ shī yǐ zì yú xī,dāng wàn fú zhī tú huà ér jiē yǐ qiān rèn zhī gāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

和泉州施通判

陈宓

纸帐无风纸被温,何殊锦段与绵屯。zhǐ zhàng wú fēng zhǐ bèi wēn,hé shū jǐn duàn yǔ mián tún。
若知睡里真滋味,组丽由来不足论。ruò zhī shuì lǐ zhēn zī wèi,zǔ lì yóu lái bù zú lùn。

同潘丈游东平瀑

陈宓

天公特地放初晴,许我联镳琬琰行。tiān gōng tè dì fàng chū qíng,xǔ wǒ lián biāo wǎn yǎn xíng。
新著茅亭凭到晚,难将一字扁佳名。xīn zhù máo tíng píng dào wǎn,nán jiāng yī zì biǎn jiā míng。

同潘丈游东平瀑

陈宓

喧天动地作惊霆,生定中扃转更宁。xuān tiān dòng dì zuò jīng tíng,shēng dìng zhōng jiōng zhuǎn gèng níng。
三叠飞泉凝似雾,却疑石转解过灵。sān dié fēi quán níng shì wù,què yí shí zhuǎn jiě guò líng。

同潘丈游东平瀑

陈宓

水深厉涉祇肩舆,未信当年子产疏。shuǐ shēn lì shè qí jiān yú,wèi xìn dāng nián zi chǎn shū。
到得中流心不竞,等闲一叶去凌虚。dào dé zhōng liú xīn bù jìng,děng xián yī yè qù líng xū。

忆天台之游

陈宓

小酌一杯金凿落,共听终席玉潺湲。xiǎo zhuó yī bēi jīn záo luò,gòng tīng zhōng xí yù chán yuán。
何时筑室屏山侧,静与秋蟾作伴眠。hé shí zhù shì píng shān cè,jìng yǔ qiū chán zuò bàn mián。

约潘丈及小喻登横玉台观木香酴醾

陈宓

春前桃李谩纷纷,梅后冰标独有君。chūn qián táo lǐ mán fēn fēn,méi hòu bīng biāo dú yǒu jūn。
莫将今日推明日,要看三分到七分。mò jiāng jīn rì tuī míng rì,yào kàn sān fēn dào qī fēn。

约潘丈及小喻登横玉台观木香酴醾

陈宓

暮年无事挂胸怀,只为酴醾筑此台。mù nián wú shì guà xiōng huái,zhǐ wèi tú mí zhù cǐ tái。
恰似唐朝元会日,露翻珠翠六宫来。qià shì táng cháo yuán huì rì,lù fān zhū cuì liù gōng lái。

横玉台

陈宓

横玉初登斗样台,倚栏一带雪花堆。héng yù chū dēng dòu yàng tái,yǐ lán yī dài xuě huā duī。
儿时亲见前朝事,不忍春深载酒来。ér shí qīn jiàn qián cháo shì,bù rěn chūn shēn zài jiǔ lái。

介亭

陈宓

春融四泽形如介,著我茅亭跨此间。chūn róng sì zé xíng rú jiè,zhù wǒ máo tíng kuà cǐ jiān。
纵使戴星朝玉阙,终输乘月看金澜。zòng shǐ dài xīng cháo yù quē,zhōng shū chéng yuè kàn jīn lán。

添筑横玉

陈宓

台成草草怕花残,趁得香浓一凭栏。tái chéng cǎo cǎo pà huā cán,chèn dé xiāng nóng yī píng lán。
忽见四围澄碧绕,懒将双眼向花看。hū jiàn sì wéi chéng bì rào,lǎn jiāng shuāng yǎn xiàng huā kàn。

添筑横玉

陈宓

一花烂熳一花残,先后无时不傍栏。yī huā làn màn yī huā cán,xiān hòu wú shí bù bàng lán。
春到园林元不老,请君细把化工看。chūn dào yuán lín yuán bù lǎo,qǐng jūn xì bǎ huà gōng kàn。

寄鹤山魏侍郎

陈宓

朝辞岩禁暮荒城,底是人间辱与荣。cháo cí yán jìn mù huāng chéng,dǐ shì rén jiān rǔ yǔ róng。
料得胸中无点累,每于夜半省钟声。liào dé xiōng zhōng wú diǎn lèi,měi yú yè bàn shěng zhōng shēng。

寄鹤山魏侍郎

陈宓

濂洛遗音喜复鸣,未由会面只心倾。lián luò yí yīn xǐ fù míng,wèi yóu huì miàn zhǐ xīn qīng。
平生格物工夫到,好恶真如月样明。píng shēng gé wù gōng fū dào,hǎo è zhēn rú yuè yàng míng。

寄鹤山魏侍郎

陈宓

草草三间旧揭名,中藏一片爱君诚。cǎo cǎo sān jiān jiù jiē míng,zhōng cáng yī piàn ài jūn chéng。
骚人赋尽群芳卉,得似梅边读易清。sāo rén fù jǐn qún fāng huì,dé shì méi biān dú yì qīng。

掬水锡壶

陈宓

白镴镕成滴水池,新荷初展溅珠玑。bái là róng chéng dī shuǐ chí,xīn hé chū zhǎn jiàn zhū jī。
一丝昼夜无时息,胜似甘霖六月飞。yī sī zhòu yè wú shí xī,shèng shì gān lín liù yuè fēi。