古诗词

檄中原

陈宓

大哉我宋得天下,仁比三代泽过之。dà zāi wǒ sòng dé tiān xià,rén bǐ sān dài zé guò zhī。
太祖太宗贻典则,真宗仁考父母慈。tài zǔ tài zōng yí diǎn zé,zhēn zōng rén kǎo fù mǔ cí。
熙丰足国振百度,要使宇内无蛮夷。xī fēng zú guó zhèn bǎi dù,yào shǐ yǔ nèi wú mán yí。
哲宗元祐建皇极,敬用贤哲如蓍龟。zhé zōng yuán yòu jiàn huáng jí,jìng yòng xián zhé rú shī guī。
百年上下享安泰,万里一域惟熙熙。bǎi nián shàng xià xiǎng ān tài,wàn lǐ yī yù wéi xī xī。
春阳浩荡不肃物,遂使异类窥京师。chūn yáng hào dàng bù sù wù,suì shǐ yì lèi kuī jīng shī。
当时臣子不知义,视虏豺豹身狐狸。dāng shí chén zi bù zhī yì,shì lǔ chái bào shēn hú lí。
曲生苟活竟亦死,甘堕狡计宁非痴。qū shēng gǒu huó jìng yì sǐ,gān duò jiǎo jì níng fēi chī。
三光晦昧五岳坠,二圣北狩无还期。sān guāng huì mèi wǔ yuè zhuì,èr shèng běi shòu wú hái qī。
忠臣至今痛入髓,下逮童騃犹歔欷。zhōng chén zhì jīn tòng rù suǐ,xià dǎi tóng ái yóu xū xī。
嗟尔中原旧豪杰,久效左衽心何为。jiē ěr zhōng yuán jiù háo jié,jiǔ xiào zuǒ rèn xīn hé wèi。
譬如屈伏猛兽下,荷戈伺便当乘机。pì rú qū fú měng shòu xià,hé gē cì biàn dāng chéng jī。
如何颜厚不愧耻,反助貙虎为熊罴。rú hé yán hòu bù kuì chǐ,fǎn zhù chū hǔ wèi xióng pí。
数穷六十又且半,天意悔祸人知思。shù qióng liù shí yòu qiě bàn,tiān yì huǐ huò rén zhī sī。
王师六月降时雨,洒尔万国苏鳏嫠。wáng shī liù yuè jiàng shí yǔ,sǎ ěr wàn guó sū guān lí。
汝犹不念汝祖父,靖康狄祸几无遗。rǔ yóu bù niàn rǔ zǔ fù,jìng kāng dí huò jǐ wú yí。
子孙壮大不能报,臣妾雠虏称男儿。zi sūn zhuàng dà bù néng bào,chén qiè chóu lǔ chēng nán ér。
天戈所麾速响应,拯汝涂炭革汝非。tiān gē suǒ huī sù xiǎng yīng,zhěng rǔ tú tàn gé rǔ fēi。
吾皇仁圣又恭俭,视民如子伤如饥。wú huáng rén shèng yòu gōng jiǎn,shì mín rú zi shāng rú jī。
汝今效顺谨勿迟,同我四海长欢嬉。rǔ jīn xiào shùn jǐn wù chí,tóng wǒ sì hǎi zhǎng huān xī。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

问梅

陈宓

眼前禁得一枝横,不用千林缀玉英。yǎn qián jìn dé yī zhī héng,bù yòng qiān lín zhuì yù yīng。
花谢花开浑不问,只将佳处付诗情。huā xiè huā kāi hún bù wèn,zhǐ jiāng jiā chù fù shī qíng。

丹桂

陈宓

自是仙家别样妆,风来疑解舞霓裳。zì shì xiān jiā bié yàng zhuāng,fēng lái yí jiě wǔ ní shang。
异香只许蟾宫采,不与秋光作伴黄。yì xiāng zhǐ xǔ chán gōng cǎi,bù yǔ qiū guāng zuò bàn huáng。

雨晴见山

陈宓

经旬不见嶙峋面,雨施云行到九州。jīng xún bù jiàn lín xún miàn,yǔ shī yún xíng dào jiǔ zhōu。
春政已成无一事,却扶红日翠峰头。chūn zhèng yǐ chéng wú yī shì,què fú hóng rì cuì fēng tóu。

偶题

陈宓

忿欲丧躯真狂死,孝忠致命胜偷生。fèn yù sàng qū zhēn kuáng sǐ,xiào zhōng zhì mìng shèng tōu shēng。
此心一片阳刚德,莫遣纤毫暂不明。cǐ xīn yī piàn yáng gāng dé,mò qiǎn xiān háo zàn bù míng。

山行

陈宓

禽声戛玉琤如堕,蝶翅新妆粉欲飞。qín shēng jiá yù chēng rú duò,dié chì xīn zhuāng fěn yù fēi。
山静物闲无一事,却嫌钓叟下鱼矶。shān jìng wù xián wú yī shì,què xián diào sǒu xià yú jī。

题妙寂寺

陈宓

老鹊呼檐人起早,华鲸催午日西迟。lǎo què hū yán rén qǐ zǎo,huá jīng cuī wǔ rì xī chí。
不因地迥稀尘事,那得冬阴似夏时。bù yīn dì jiǒng xī chén shì,nà dé dōng yīn shì xià shí。

游武夷

陈宓

冰溪凛凛九回曲,玉壁岩岩两面开。bīng xī lǐn lǐn jiǔ huí qū,yù bì yán yán liǎng miàn kāi。
舟逆急湍分寸上,奇峰细得看崔嵬。zhōu nì jí tuān fēn cùn shàng,qí fēng xì dé kàn cuī wéi。

游武夷

陈宓

几段飞桥著翠烟,云间有路想通天。jǐ duàn fēi qiáo zhù cuì yān,yún jiān yǒu lù xiǎng tōng tiān。
古来何事非陈迹,道是神仙不见仙。gǔ lái hé shì fēi chén jì,dào shì shén xiān bù jiàn xiān。

游武夷

陈宓

武夷山上生春茶,武夷溪水清见沙。wǔ yí shān shàng shēng chūn chá,wǔ yí xī shuǐ qīng jiàn shā。
含溪嚼茶坐盘石,怅惆欲趁西飞霞。hán xī jué chá zuò pán shí,chàng chóu yù chèn xī fēi xiá。

书怀

陈宓

书卷丛中偏得垂,园花开后却慵看。shū juǎn cóng zhōng piān dé chuí,yuán huā kāi hòu què yōng kàn。
嵬胸莫受一尘染,壮岁须腾万里翰。wéi xiōng mò shòu yī chén rǎn,zhuàng suì xū téng wàn lǐ hàn。

春暮

陈宓

春暮见花空有恨,病馀怯酒谩重温。chūn mù jiàn huā kōng yǒu hèn,bìng yú qiè jiǔ mán zhòng wēn。
紫骝踏尽垂杨影,可笑书生独掩门。zǐ liú tà jǐn chuí yáng yǐng,kě xiào shū shēng dú yǎn mén。

感春

陈宓

春来物物尽欣怡,不到人间寒自眉。chūn lái wù wù jǐn xīn yí,bù dào rén jiān hán zì méi。
愿得清时同贞观,旅行终日不忧饥。yuàn dé qīng shí tóng zhēn guān,lǚ xíng zhōng rì bù yōu jī。

春半桃李盛开

陈宓

缟裙练帨映丹霞,默默无言不自夸。gǎo qún liàn shuì yìng dān xiá,mò mò wú yán bù zì kuā。
陌上行人重回首,一年春事数朝花。mò shàng xíng rén zhòng huí shǒu,yī nián chūn shì shù cháo huā。

和胡仲方

陈宓

盏斝已残休惜别,功名未就正堪愁。zhǎn jiǎ yǐ cán xiū xī bié,gōng míng wèi jiù zhèng kān chóu。
野梅风味关人意,独占群花最上头。yě méi fēng wèi guān rén yì,dú zhàn qún huā zuì shàng tóu。

自勉

陈宓

盖世声名都在少,君看前辈合何如。gài shì shēng míng dōu zài shǎo,jūn kàn qián bèi hé hé rú。
我年若此成何事,白日还同过隙驹。wǒ nián ruò cǐ chéng hé shì,bái rì hái tóng guò xì jū。