古诗词

檄中原

陈宓

大哉我宋得天下,仁比三代泽过之。dà zāi wǒ sòng dé tiān xià,rén bǐ sān dài zé guò zhī。
太祖太宗贻典则,真宗仁考父母慈。tài zǔ tài zōng yí diǎn zé,zhēn zōng rén kǎo fù mǔ cí。
熙丰足国振百度,要使宇内无蛮夷。xī fēng zú guó zhèn bǎi dù,yào shǐ yǔ nèi wú mán yí。
哲宗元祐建皇极,敬用贤哲如蓍龟。zhé zōng yuán yòu jiàn huáng jí,jìng yòng xián zhé rú shī guī。
百年上下享安泰,万里一域惟熙熙。bǎi nián shàng xià xiǎng ān tài,wàn lǐ yī yù wéi xī xī。
春阳浩荡不肃物,遂使异类窥京师。chūn yáng hào dàng bù sù wù,suì shǐ yì lèi kuī jīng shī。
当时臣子不知义,视虏豺豹身狐狸。dāng shí chén zi bù zhī yì,shì lǔ chái bào shēn hú lí。
曲生苟活竟亦死,甘堕狡计宁非痴。qū shēng gǒu huó jìng yì sǐ,gān duò jiǎo jì níng fēi chī。
三光晦昧五岳坠,二圣北狩无还期。sān guāng huì mèi wǔ yuè zhuì,èr shèng běi shòu wú hái qī。
忠臣至今痛入髓,下逮童騃犹歔欷。zhōng chén zhì jīn tòng rù suǐ,xià dǎi tóng ái yóu xū xī。
嗟尔中原旧豪杰,久效左衽心何为。jiē ěr zhōng yuán jiù háo jié,jiǔ xiào zuǒ rèn xīn hé wèi。
譬如屈伏猛兽下,荷戈伺便当乘机。pì rú qū fú měng shòu xià,hé gē cì biàn dāng chéng jī。
如何颜厚不愧耻,反助貙虎为熊罴。rú hé yán hòu bù kuì chǐ,fǎn zhù chū hǔ wèi xióng pí。
数穷六十又且半,天意悔祸人知思。shù qióng liù shí yòu qiě bàn,tiān yì huǐ huò rén zhī sī。
王师六月降时雨,洒尔万国苏鳏嫠。wáng shī liù yuè jiàng shí yǔ,sǎ ěr wàn guó sū guān lí。
汝犹不念汝祖父,靖康狄祸几无遗。rǔ yóu bù niàn rǔ zǔ fù,jìng kāng dí huò jǐ wú yí。
子孙壮大不能报,臣妾雠虏称男儿。zi sūn zhuàng dà bù néng bào,chén qiè chóu lǔ chēng nán ér。
天戈所麾速响应,拯汝涂炭革汝非。tiān gē suǒ huī sù xiǎng yīng,zhěng rǔ tú tàn gé rǔ fēi。
吾皇仁圣又恭俭,视民如子伤如饥。wú huáng rén shèng yòu gōng jiǎn,shì mín rú zi shāng rú jī。
汝今效顺谨勿迟,同我四海长欢嬉。rǔ jīn xiào shùn jǐn wù chí,tóng wǒ sì hǎi zhǎng huān xī。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

出古田道中

陈宓

尽历崎岖到古田,平生未识此攀缘。jǐn lì qí qū dào gǔ tián,píng shēng wèi shí cǐ pān yuán。
白云破处青岚见,知有山围峻属天。bái yún pò chù qīng lán jiàn,zhī yǒu shān wéi jùn shǔ tiān。

白苎岭雨大作云此道可免舟行

陈宓

空囊带雨肩山重,滑屦登高上壁难。kōng náng dài yǔ jiān shān zhòng,huá jù dēng gāo shàng bì nán。
遵陆乘桴俱有恨,都缘何事不求安。zūn lù chéng fú jù yǒu hèn,dōu yuán hé shì bù qiú ān。

在旅不在家书

陈宓

无心览卷谩舒卷,有念盈怀日往来。wú xīn lǎn juǎn mán shū juǎn,yǒu niàn yíng huái rì wǎng lái。
十日离家劳梦远,一行无字彊颜开。shí rì lí jiā láo mèng yuǎn,yī xíng wú zì jiàng yán kāi。

到雪峰

陈宓

几载游山成负约,千年有寺未曾登。jǐ zài yóu shān chéng fù yuē,qiān nián yǒu sì wèi céng dēng。
却因名利经行此,羞对林间问我僧。què yīn míng lì jīng xíng cǐ,xiū duì lín jiān wèn wǒ sēng。

到雪峰

陈宓

幽寂千人祇磬声,翚飞楼观映山青。yōu jì qiān rén qí qìng shēng,huī fēi lóu guān yìng shān qīng。
世间役役谁知梦,林下高人眼独醒。shì jiān yì yì shuí zhī mèng,lín xià gāo rén yǎn dú xǐng。

和喻景山

陈宓

一榻无尘便觉凉,半生场屋鬓将黄。yī tà wú chén biàn jué liáng,bàn shēng chǎng wū bìn jiāng huáng。
而今已办还山计,对卷烧香爱日长。ér jīn yǐ bàn hái shān jì,duì juǎn shāo xiāng ài rì zhǎng。

题妙寂僧无碍明碧轩

陈宓

何处便宜养性情,禅床更着玉纵横。hé chù biàn yí yǎng xìng qíng,chán chuáng gèng zhe yù zòng héng。
应是高人幽隐地,开轩远月迥双明。yīng shì gāo rén yōu yǐn dì,kāi xuān yuǎn yuè jiǒng shuāng míng。

见月

陈宓

皓月忽从墙角见,好风时送竹声来。hào yuè hū cóng qiáng jiǎo jiàn,hǎo fēng shí sòng zhú shēng lái。
事随日出无时暇,薄暮尘襟始一开。shì suí rì chū wú shí xiá,báo mù chén jīn shǐ yī kāi。

问月

陈宓

百万苍生罹热恼,三年素女苦高寒。bǎi wàn cāng shēng lí rè nǎo,sān nián sù nǚ kǔ gāo hán。
清光若解知民瘼,留与人间夜夜看。qīng guāng ruò jiě zhī mín mò,liú yǔ rén jiān yè yè kàn。

素馨茉莉

陈宓

骨细肌丰一样香,沉香亭北象牙床。gǔ xì jī fēng yī yàng xiāng,chén xiāng tíng běi xiàng yá chuáng。
移根若向清都植,应忆当年瘴雨乡。yí gēn ruò xiàng qīng dōu zhí,yīng yì dāng nián zhàng yǔ xiāng。

素馨茉莉

陈宓

姊娣双承雨露恩,至今犹有断肠魂。zǐ dì shuāng chéng yǔ lù ēn,zhì jīn yóu yǒu duàn cháng hún。
道人不受浓香足,□□□□□□□。dào rén bù shòu nóng xiāng zú,。

谢郑夹漈

陈宓

五十种书今几见,数千年史尚堪传。wǔ shí zhǒng shū jīn jǐ jiàn,shù qiān nián shǐ shàng kān chuán。
草堂底用标遗迹,自是乡人苦爱贫。cǎo táng dǐ yòng biāo yí jì,zì shì xiāng rén kǔ ài pín。

谢郑夹漈

陈宓

子长健笔许谁邻,特起先生继获麟。zi zhǎng jiàn bǐ xǔ shuí lín,tè qǐ xiān shēng jì huò lín。
摹写遗书礼严像,岂无当代好贤人。mó xiě yí shū lǐ yán xiàng,qǐ wú dāng dài hǎo xián rén。

谢郑夹漈

陈宓

八龄幼子今头白,袖有清诗忽到门。bā líng yòu zi jīn tóu bái,xiù yǒu qīng shī hū dào mén。
前代谩夸棠与笏,何如诗礼典刑存。qián dài mán kuā táng yǔ hù,hé rú shī lǐ diǎn xíng cún。

王主簿

陈宓

梦魂何日不家山,底事淹留数月间。mèng hún hé rì bù jiā shān,dǐ shì yān liú shù yuè jiān。
忽见黄华羞泛酒,渊明心事若相关。hū jiàn huáng huá xiū fàn jiǔ,yuān míng xīn shì ruò xiāng guān。