古诗词

送真右史守泉

陈宓

昔人为太守,南物不入囊。xī rén wèi tài shǒu,nán wù bù rù náng。
亦有市文集,悔恨不能忘。yì yǒu shì wén jí,huǐ hèn bù néng wàng。
所以致平理,闾阎富而康。suǒ yǐ zhì píng lǐ,lǘ yán fù ér kāng。
泉民困赋役,脱身事舟航。quán mín kùn fù yì,tuō shēn shì zhōu háng。
绝域在何许,羁留动经霜。jué yù zài hé xǔ,jī liú dòng jīng shuāng。
南风不堪托,十发五飘扬。nán fēng bù kān tuō,shí fā wǔ piāo yáng。
过期不见归,妻子泣相望。guò qī bù jiàn guī,qī zi qì xiāng wàng。
所得知几何,旧债未及偿。suǒ dé zhī jǐ hé,jiù zhài wèi jí cháng。
公家既重征,忍痛如刳肠。gōng jiā jì zhòng zhēng,rěn tòng rú kū cháng。
况复吏不仁,低价尽取将。kuàng fù lì bù rén,dī jià jǐn qǔ jiāng。
民财本膏血,舶货尤可伤。mín cái běn gāo xuè,bó huò yóu kě shāng。
吾闻坡仙言,犁牛博沉香。wú wén pō xiān yán,lí niú bó chén xiāng。
燔牛以祈福,鬼神尚弗享。fán niú yǐ qí fú,guǐ shén shàng fú xiǎng。
安可以人命,缄封寿侯王。ān kě yǐ rén mìng,jiān fēng shòu hóu wáng。
上天不可欺,厥咎必有当。shàng tiān bù kě qī,jué jiù bì yǒu dāng。
近年有贤守,永嘉詹事王。jìn nián yǒu xián shǒu,yǒng jiā zhān shì wáng。
不买一钱物,至今垂耿光。bù mǎi yī qián wù,zhì jīn chuí gěng guāng。
后来岂无继,落落难为常。hòu lái qǐ wú jì,luò luò nán wèi cháng。
只今逢右史,真节动八方。zhǐ jīn féng yòu shǐ,zhēn jié dòng bā fāng。
江东百万户,水旱俱不荒。jiāng dōng bǎi wàn hù,shuǐ hàn jù bù huāng。
明时岂惮黩,实欲重淮阳。míng shí qǐ dàn dú,shí yù zhòng huái yáng。
舶使出名门,家传饶清芳。bó shǐ chū míng mén,jiā chuán ráo qīng fāng。
玉雪两相映,酷热变寒凉。yù xuě liǎng xiāng yìng,kù rè biàn hán liáng。
预听桐城谣,合浦珠还乡。yù tīng tóng chéng yáo,hé pǔ zhū hái xiāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

呈江西赵仓及真帅

陈宓

雨雪成泥没膝深,暑风如灼转难禁。yǔ xuě chéng ní méi xī shēn,shǔ fēng rú zhuó zhuǎn nán jìn。
愿开周道平夷砥,更植甘棠蔽芾阴。yuàn kāi zhōu dào píng yí dǐ,gèng zhí gān táng bì fèi yīn。
少借缁黄多暇力,只捐燕飨有馀金。shǎo jiè zī huáng duō xiá lì,zhǐ juān yàn xiǎng yǒu yú jīn。
当年闽帅留遗迹,来往行人感至今。dāng nián mǐn shuài liú yí jì,lái wǎng xíng rén gǎn zhì jīn。

题王忠文公新祠

陈宓

仰瞻新像凛清秋,犹带当时体国忧。yǎng zhān xīn xiàng lǐn qīng qiū,yóu dài dāng shí tǐ guó yōu。
听断直教心悦服,抚縻端自意诚求。tīng duàn zhí jiào xīn yuè fú,fǔ mí duān zì yì chéng qiú。
遂令百世思颦笑,不但三年绝叹愁。suì lìng bǎi shì sī pín xiào,bù dàn sān nián jué tàn chóu。
甲子一周遗爱在,后来多少踵前修。jiǎ zi yī zhōu yí ài zài,hòu lái duō shǎo zhǒng qián xiū。

次刘学录韵

陈宓

中年早透利名关,坐看孤云际海还。zhōng nián zǎo tòu lì míng guān,zuò kàn gū yún jì hǎi hái。
昼静架书偏悦目,秋凉庭树倍怡颜。zhòu jìng jià shū piān yuè mù,qiū liáng tíng shù bèi yí yán。
不陪长者终朝诲,那得尘踪一日闲。bù péi zhǎng zhě zhōng cháo huì,nà dé chén zōng yī rì xián。
我亦小园初种竹,请君来闯出篱斑。wǒ yì xiǎo yuán chū zhǒng zhú,qǐng jūn lái chuǎng chū lí bān。

往桐

陈宓

一别清凉十二秋,仙翁已作九霄游。yī bié qīng liáng shí èr qiū,xiān wēng yǐ zuò jiǔ xiāo yóu。
急披龙具壶山麓,来会牛眠苏岭头。jí pī lóng jù hú shān lù,lái huì niú mián sū lǐng tóu。
事业直须关宇宙,身名莫使负山丘。shì yè zhí xū guān yǔ zhòu,shēn míng mò shǐ fù shān qiū。
临分相勉无它语,道学难收岁不留。lín fēn xiāng miǎn wú tā yǔ,dào xué nán shōu suì bù liú。

次泉守游郎中

陈宓

七闽遍数刺桐州,自昔贤侯惠爱留。qī mǐn biàn shù cì tóng zhōu,zì xī xián hóu huì ài liú。
洛水桥新浑似昨,梅溪人诵不能休。luò shuǐ qiáo xīn hún shì zuó,méi xī rén sòng bù néng xiū。
近来善政称三最,相继清名照九秋。jìn lái shàn zhèng chēng sān zuì,xiāng jì qīng míng zhào jiǔ qiū。
我别十年思一到,不知何日此心酬。wǒ bié shí nián sī yī dào,bù zhī hé rì cǐ xīn chóu。

次泉守游郎中

陈宓

穷山野老腹应便,冕黻朝天袂屡牵。qióng shān yě lǎo fù yīng biàn,miǎn fú cháo tiān mèi lǚ qiān。
黄霸拟登三事列,寇恂仍借一期年。huáng bà nǐ dēng sān shì liè,kòu xún réng jiè yī qī nián。
极知公意山林恋,自是天心鳏寡怜。jí zhī gōng yì shān lín liàn,zì shì tiān xīn guān guǎ lián。
顾我闲人邻邑住,密依仁政亦熙然。gù wǒ xián rén lín yì zhù,mì yī rén zhèng yì xī rán。

陈遂乡有墅在枫亭扁曰廛山求诗寄之

陈宓

溪山镇日不离门,一市人家自寂喧。xī shān zhèn rì bù lí mén,yī shì rén jiā zì jì xuān。
居士本非为素隐,小窗端合胜华轩。jū shì běn fēi wèi sù yǐn,xiǎo chuāng duān hé shèng huá xuān。
同时桃李惊开蚤,晚岁松篁喜独存。tóng shí táo lǐ jīng kāi zǎo,wǎn suì sōng huáng xǐ dú cún。
我最爱山思觅暇,袖琴来听玉潺湲。wǒ zuì ài shān sī mì xiá,xiù qín lái tīng yù chán yuán。

横玉台

陈宓

雨后杨花扑藕芽,东君雅兴正雄夸。yǔ hòu yáng huā pū ǒu yá,dōng jūn yǎ xīng zhèng xióng kuā。
酴醾叠叠能香玉,蛱蝶纷纷解舞花。tú mí dié dié néng xiāng yù,jiá dié fēn fēn jiě wǔ huā。
夜暖蟾光初可玩,昼长乌景未应斜。yè nuǎn chán guāng chū kě wán,zhòu zhǎng wū jǐng wèi yīng xié。
东湖水满清明近,来看三分欲拆葩。dōng hú shuǐ mǎn qīng míng jìn,lái kàn sān fēn yù chāi pā。

谢刘学录惠诗

陈宓

清时自昔有闲人,不独巢由作外臣。qīng shí zì xī yǒu xián rén,bù dú cháo yóu zuò wài chén。
圣宋每容求退士,名公多得自由身。shèng sòng měi róng qiú tuì shì,míng gōng duō dé zì yóu shēn。
年将六十仍衰病,才乏锱铢过忝尘。nián jiāng liù shí réng shuāi bìng,cái fá zī zhū guò tiǎn chén。
若待挂冠年事至,伊谁尽得七旬春。ruò dài guà guān nián shì zhì,yī shuí jǐn dé qī xún chūn。

赓莆田黄宰

陈宓

见雪方知惜早梅,飞英久已入清罍。jiàn xuě fāng zhī xī zǎo méi,fēi yīng jiǔ yǐ rù qīng léi。
青春不觉堂堂至,白发从教急急催。qīng chūn bù jué táng táng zhì,bái fā cóng jiào jí jí cuī。
守令仁风能远被,裤襦和气已先回。shǒu lìng rén fēng néng yuǎn bèi,kù rú hé qì yǐ xiān huí。
从今野老安田里,拟向新年庆大来。cóng jīn yě lǎo ān tián lǐ,nǐ xiàng xīn nián qìng dà lái。

谢赵昌父

陈宓

先生心事本韬藏,无奈诗名宇宙香。xiān shēng xīn shì běn tāo cáng,wú nài shī míng yǔ zhòu xiāng。
古柏干隆宜壑卧,野梅心苦不羹尝。gǔ bǎi gàn lóng yí hè wò,yě méi xīn kǔ bù gēng cháng。
百年忽遇中兴主,九帙犹烦告老章。bǎi nián hū yù zhōng xīng zhǔ,jiǔ zhì yóu fán gào lǎo zhāng。
岁晚雪深难出户,谢篇遥拜德公床。suì wǎn xuě shēn nán chū hù,xiè piān yáo bài dé gōng chuáng。

东湖有双莲之瑞赓潘瓜

陈宓

积雨东湖久不游,清风忽送瑞香浮。jī yǔ dōng hú jiǔ bù yóu,qīng fēng hū sòng ruì xiāng fú。
初疑并咮鸾窥镜,元是同心友聚头。chū yí bìng zhòu luán kuī jìng,yuán shì tóng xīn yǒu jù tóu。
我已收身栖?亩,君看盛事擅闽瓯。wǒ yǐ shōu shēn qī mǔ,jūn kàn shèng shì shàn mǐn ōu。
从今有月皆佳夕,旋办轻舠溯碧流。cóng jīn yǒu yuè jiē jiā xī,xuán bàn qīng dāo sù bì liú。

又赓刘学录双莲韵

陈宓

亭亭玉立谢栽培,却笑凡花杂草莱。tíng tíng yù lì xiè zāi péi,què xiào fán huā zá cǎo lái。
水面不教蜂蝶见,天边偏引鹭鸥来。shuǐ miàn bù jiào fēng dié jiàn,tiān biān piān yǐn lù ōu lái。
化工岂是夸呈瑞,人意何须岂妄猜。huà gōng qǐ shì kuā chéng ruì,rén yì hé xū qǐ wàng cāi。
并秀六房如可信,里中他日又公台。bìng xiù liù fáng rú kě xìn,lǐ zhōng tā rì yòu gōng tái。

又和刘学录

陈宓

千竿修碧净无尘,长伴先生自在身。qiān gān xiū bì jìng wú chén,zhǎng bàn xiān shēng zì zài shēn。
万卷旧书中夜烛,满怀和气四时春。wàn juǎn jiù shū zhōng yè zhú,mǎn huái hé qì sì shí chūn。
长年漱炼颜如玉,一字推敲句有神。zhǎng nián shù liàn yán rú yù,yī zì tuī qiāo jù yǒu shén。
请践往时渔艇约,夜深共话两三人。qǐng jiàn wǎng shí yú tǐng yuē,yè shēn gòng huà liǎng sān rén。

叶吉阳赴任中道而返作居思堂以自娱以诗赠之

陈宓

海山深处拥旌旗,六十红颜未是迟。hǎi shān shēn chù yōng jīng qí,liù shí hóng yán wèi shì chí。
千里行程中道返,百年心事几人知。qiān lǐ xíng chéng zhōng dào fǎn,bǎi nián xīn shì jǐ rén zhī。
近家园小堪娱目,插架书多足课儿。jìn jiā yuán xiǎo kān yú mù,chā jià shū duō zú kè ér。
闲看好山忙作吏,主人得计只缘思。xián kàn hǎo shān máng zuò lì,zhǔ rén dé jì zhǐ yuán sī。