古诗词

送真右史守泉

陈宓

昔人为太守,南物不入囊。xī rén wèi tài shǒu,nán wù bù rù náng。
亦有市文集,悔恨不能忘。yì yǒu shì wén jí,huǐ hèn bù néng wàng。
所以致平理,闾阎富而康。suǒ yǐ zhì píng lǐ,lǘ yán fù ér kāng。
泉民困赋役,脱身事舟航。quán mín kùn fù yì,tuō shēn shì zhōu háng。
绝域在何许,羁留动经霜。jué yù zài hé xǔ,jī liú dòng jīng shuāng。
南风不堪托,十发五飘扬。nán fēng bù kān tuō,shí fā wǔ piāo yáng。
过期不见归,妻子泣相望。guò qī bù jiàn guī,qī zi qì xiāng wàng。
所得知几何,旧债未及偿。suǒ dé zhī jǐ hé,jiù zhài wèi jí cháng。
公家既重征,忍痛如刳肠。gōng jiā jì zhòng zhēng,rěn tòng rú kū cháng。
况复吏不仁,低价尽取将。kuàng fù lì bù rén,dī jià jǐn qǔ jiāng。
民财本膏血,舶货尤可伤。mín cái běn gāo xuè,bó huò yóu kě shāng。
吾闻坡仙言,犁牛博沉香。wú wén pō xiān yán,lí niú bó chén xiāng。
燔牛以祈福,鬼神尚弗享。fán niú yǐ qí fú,guǐ shén shàng fú xiǎng。
安可以人命,缄封寿侯王。ān kě yǐ rén mìng,jiān fēng shòu hóu wáng。
上天不可欺,厥咎必有当。shàng tiān bù kě qī,jué jiù bì yǒu dāng。
近年有贤守,永嘉詹事王。jìn nián yǒu xián shǒu,yǒng jiā zhān shì wáng。
不买一钱物,至今垂耿光。bù mǎi yī qián wù,zhì jīn chuí gěng guāng。
后来岂无继,落落难为常。hòu lái qǐ wú jì,luò luò nán wèi cháng。
只今逢右史,真节动八方。zhǐ jīn féng yòu shǐ,zhēn jié dòng bā fāng。
江东百万户,水旱俱不荒。jiāng dōng bǎi wàn hù,shuǐ hàn jù bù huāng。
明时岂惮黩,实欲重淮阳。míng shí qǐ dàn dú,shí yù zhòng huái yáng。
舶使出名门,家传饶清芳。bó shǐ chū míng mén,jiā chuán ráo qīng fāng。
玉雪两相映,酷热变寒凉。yù xuě liǎng xiāng yìng,kù rè biàn hán liáng。
预听桐城谣,合浦珠还乡。yù tīng tóng chéng yáo,hé pǔ zhū hái xiāng。

陈宓

宋兴化军莆田人,字师复,号复斋。陈定弟。少从朱熹学。历泉州南安盐税,知安溪县。宁宗嘉定七年,入监进奏院,上书言时弊,慷慨尽言。迁军器监簿,又上言指陈三弊。出知南康军,改南剑州,救灾济民,多有惠政。后以直秘阁主管崇禧观。有《论语注义问答》、《春秋三传抄》、《读通鉴纲目》、《唐史赘疣》等。 陈宓的作品>>

猜您喜欢

挽建宁林知丞

陈宓

阙下家声世所宗,九侯圭组叠仍重。quē xià jiā shēng shì suǒ zōng,jiǔ hóu guī zǔ dié réng zhòng。
清风直节千寻耸,洪度澄陂万顷容。qīng fēng zhí jié qiān xún sǒng,hóng dù chéng bēi wàn qǐng róng。
教子辛勤方折桂,为官清退谩哦松。jiào zi xīn qín fāng zhé guì,wèi guān qīng tuì mán ó sōng。
活人未遂平生志,挥涕俄惊四尺封。huó rén wèi suì píng shēng zhì,huī tì é jīng sì chǐ fēng。

挽知府陈大著

陈宓

艾轩今有几门人,盛德如公复丧沦。ài xuān jīn yǒu jǐ mén rén,shèng dé rú gōng fù sàng lún。
蚤岁文名喧米廪,莫年禄秩竟朱轮。zǎo suì wén míng xuān mǐ lǐn,mò nián lù zhì jìng zhū lún。
闾阎方颂循良政,台阁犹传剀切陈。lǘ yán fāng sòng xún liáng zhèng,tái gé yóu chuán kǎi qiè chén。
拟俟垂车随贺客,如何永别泪沾巾。nǐ qí chuí chē suí hè kè,rú hé yǒng bié lèi zhān jīn。

挽方寺丞

陈宓

璧水声名冠上游,蚤年绛帐向荆州。bì shuǐ shēng míng guān shàng yóu,zǎo nián jiàng zhàng xiàng jīng zhōu。
平生梦寐无尘土,壮岁雍容拜冕旒。píng shēng mèng mèi wú chén tǔ,zhuàng suì yōng róng bài miǎn liú。
共拟一麟为国瑞,俄惊五马作仙游。gòng nǐ yī lín wèi guó ruì,é jīng wǔ mǎ zuò xiān yóu。
贞元曾是同朝士,忍见丹旌葬垄丘。zhēn yuán céng shì tóng cháo shì,rěn jiàn dān jīng zàng lǒng qiū。

挽郑通判

陈宓

厚重公清誉蔼然,人言端似楚公贤。hòu zhòng gōng qīng yù ǎi rán,rén yán duān shì chǔ gōng xián。
为官不取横科势,佐郡何妨二十年。wèi guān bù qǔ héng kē shì,zuǒ jùn hé fáng èr shí nián。
徐邈介通常不变,阳城抚字已先传。xú miǎo jiè tōng cháng bù biàn,yáng chéng fǔ zì yǐ xiān chuán。
双旌原上行人泣,况是交亲泪迸泉。shuāng jīng yuán shàng xíng rén qì,kuàng shì jiāo qīn lèi bèng quán。

挽高兵部

陈宓

蚤得师儒赏识深,明时硕辅尽知音。zǎo dé shī rú shǎng shí shēn,míng shí shuò fǔ jǐn zhī yīn。
惠周南海交麾节,疏上中台襆被衾。huì zhōu nán hǎi jiāo huī jié,shū shàng zhōng tái fú bèi qīn。
七帙正宜游桂圃,五言何遽些梅林。qī zhì zhèng yí yóu guì pǔ,wǔ yán hé jù xiē méi lín。
邻乡父老同垂泪,两县甘棠蔽芾阴。lín xiāng fù lǎo tóng chuí lèi,liǎng xiàn gān táng bì fèi yīn。

挽外舅

陈宓

孝友生来闾里推,外家双阙蚤知师。xiào yǒu shēng lái lǘ lǐ tuī,wài jiā shuāng quē zǎo zhī shī。
历官惠爱今龚遂,律己廉隅古伯夷。lì guān huì ài jīn gōng suì,lǜ jǐ lián yú gǔ bó yí。
四郡声称如昨日,十年闲退未衰时。sì jùn shēng chēng rú zuó rì,shí nián xián tuì wèi shuāi shí。
老成德望嗟难继,笳鼓原头泪满颐。lǎo chéng dé wàng jiē nán jì,jiā gǔ yuán tóu lèi mǎn yí。

挽宋大卿

陈宓

蚤岁收科耀里闾,家传祖训是诗书。zǎo suì shōu kē yào lǐ lǘ,jiā chuán zǔ xùn shì shī shū。
棠阴尚使民思惠,典计能令国有储。táng yīn shàng shǐ mín sī huì,diǎn jì néng lìng guó yǒu chǔ。
九列簉班嗟已晚,十连奏最召方初。jiǔ liè zào bān jiē yǐ wǎn,shí lián zòu zuì zhào fāng chū。
輀车想过桐乡道,几许鳏嫠泪洒裾。ér chē xiǎng guò tóng xiāng dào,jǐ xǔ guān lí lèi sǎ jū。

挽方佥判

陈宓

草堂种玉在长身,黉舍蜚声四十春。cǎo táng zhǒng yù zài zhǎng shēn,hóng shě fēi shēng sì shí chūn。
佐府经纶堪活国,凌云词赋旧惊人。zuǒ fǔ jīng lún kān huó guó,líng yún cí fù jiù jīng rén。
官联仅与冯唐伍,寿考还臻绛老邻。guān lián jǐn yǔ féng táng wǔ,shòu kǎo hái zhēn jiàng lǎo lín。
弱冠相知今白发,西门祖送泪沾巾。ruò guān xiāng zhī jīn bái fā,xī mén zǔ sòng lèi zhān jīn。

挽杨夫人

陈宓

笄年逾十便孀居,苦教孤儿共瘁劬。jī nián yú shí biàn shuāng jū,kǔ jiào gū ér gòng cuì qú。
咸叹邹公如令子,不知冀缺是贤夫。xián tàn zōu gōng rú lìng zi,bù zhī jì quē shì xián fū。
贫能守志人难及,养不酬心世所吁。pín néng shǒu zhì rén nán jí,yǎng bù chóu xīn shì suǒ xū。
我咏国风长大息,共姜谁谓在今无。wǒ yǒng guó fēng zhǎng dà xī,gòng jiāng shuí wèi zài jīn wú。

挽方琼州

陈宓

绍兴宣谕一忠臣,为慕名门遂作嫔。shào xīng xuān yù yī zhōng chén,wèi mù míng mén suì zuò pín。
慈训由来承乃父,清规每解助良人。cí xùn yóu lái chéng nǎi fù,qīng guī měi jiě zhù liáng rén。
山中急办瞻茔舍,囊里曾无过□珍。shān zhōng jí bàn zhān yíng shě,náng lǐ céng wú guò zhēn。
丹旐翻飞人叹息,诸孙祖送尽簪绅。dān zhào fān fēi rén tàn xī,zhū sūn zǔ sòng jǐn zān shēn。

城山松隐岩

陈宓

谷城岩穴似飞来,十里湖光镜面开。gǔ chéng yán xué shì fēi lái,shí lǐ hú guāng jìng miàn kāi。
夜雨松窗僧榻静,秋风柳岸钓船回。yè yǔ sōng chuāng sēng tà jìng,qiū fēng liǔ àn diào chuán huí。
寻幽便扣生云洞,乘兴还登呼月台。xún yōu biàn kòu shēng yún dòng,chéng xīng hái dēng hū yuè tái。
每对西湖吟咏处,令人偏忆故山梅。měi duì xī hú yín yǒng chù,lìng rén piān yì gù shān méi。

和傅寺丞竹隐之什清风

陈宓

暑气人间盛,烦襟此地开。shǔ qì rén jiān shèng,fán jīn cǐ dì kāi。
拂云千个竹,不碍晚风来。fú yún qiān gè zhú,bù ài wǎn fēng lái。

和傅寺丞竹隐之什暖红

陈宓

劲节岁寒碧,芳枝春暖红。jìn jié suì hán bì,fāng zhī chūn nuǎn hóng。
清和夷惠德,千载尚闻风。qīng hé yí huì dé,qiān zài shàng wén fēng。

题傅侍郎寒碧十五韵梅坡

陈宓

江南开最蚤,犹及仲春时。jiāng nán kāi zuì zǎo,yóu jí zhòng chūn shí。
此地先飞雪,多情却愿迟。cǐ dì xiān fēi xuě,duō qíng què yuàn chí。

题傅侍郎寒碧十五韵观鱼

陈宓

燕忙将水撇,鱼乐欲空跳。yàn máng jiāng shuǐ piē,yú lè yù kōng tiào。
此意谁能会,光阴静里消。cǐ yì shuí néng huì,guāng yīn jìng lǐ xiāo。