古诗词

离真州

张舜民

日日北风吹上水,年年客思搅新秋。rì rì běi fēng chuī shàng shuǐ,nián nián kè sī jiǎo xīn qiū。
山长水远连三楚,物态人情又一州。shān zhǎng shuǐ yuǎn lián sān chǔ,wù tài rén qíng yòu yī zhōu。
隔岸晚峰如见揖,并船孤鹜似相留。gé àn wǎn fēng rú jiàn yī,bìng chuán gū wù shì xiāng liú。
因知景略非前达,身后犹须具十牛。yīn zhī jǐng lüè fēi qián dá,shēn hòu yóu xū jù shí niú。
张舜民

张舜民

张舜民 生卒年不详,北宋文学家、画家。字芸叟,自号浮休居士,又号矴斋。邠州(今陕西彬县)人。诗人陈师道之姊夫。英宗治平二年(1065)进士,为襄乐令。元丰中,环庆帅高遵裕辟掌机密文字。元祐初做过监察御史。为人刚直敢言。徽宗时升任右谏议大夫,任职七天,言事达60章,不久以龙图阁待制知定州。后又改知同州。曾因元祐党争事,牵连治罪,被贬为楚州团练副使,商州安置。后又出任过集贤殿修撰。 张舜民的作品>>

猜您喜欢

壬戌孙览右司同年以诗见寄用韵和酬

张舜民

孙郎卧省正当年,曾奏嘉谋玉扆边。sūn láng wò shěng zhèng dāng nián,céng zòu jiā móu yù yǐ biān。
事契且论龙虎榜,行藏休问孝廉船。shì qì qiě lùn lóng hǔ bǎng,xíng cáng xiū wèn xiào lián chuán。
从军脱略矜横槊,御魅迁流喜执鞭。cóng jūn tuō lüè jīn héng shuò,yù mèi qiān liú xǐ zhí biān。
莫怪子云知遇晚,勒铭终欲上燕然。mò guài zi yún zhī yù wǎn,lēi míng zhōng yù shàng yàn rán。

过山阳有怀

张舜民

山阳过处苦匆匆,想见平生水陆冲。shān yáng guò chù kǔ cōng cōng,xiǎng jiàn píng shēng shuǐ lù chōng。
但有酒杯浮绿蚁,却无赋笔写游龙。dàn yǒu jiǔ bēi fú lǜ yǐ,què wú fù bǐ xiě yóu lóng。
江湖风浪三千里,京国莺花一万重。jiāng hú fēng làng sān qiān lǐ,jīng guó yīng huā yī wàn zhòng。
他日君恩容北首,故人能作复从容。tā rì jūn ēn róng běi shǒu,gù rén néng zuò fù cóng róng。

书薛绍彭诗编

张舜民

白杨宿草几离披,忽对遗编动永思。bái yáng sù cǎo jǐ lí pī,hū duì yí biān dòng yǒng sī。
棠棣先凋空浩叹,图书不展已多时。táng dì xiān diāo kōng hào tàn,tú shū bù zhǎn yǐ duō shí。
岂唯独负游山约,何意重看送我诗。qǐ wéi dú fù yóu shān yuē,hé yì zhòng kàn sòng wǒ shī。
今日山翁悲复喜,薛家门里有孤儿。jīn rì shān wēng bēi fù xǐ,xuē jiā mén lǐ yǒu gū ér。

凌虚台

张舜民

岐山四合与台平,半露园林叶未成。qí shān sì hé yǔ tái píng,bàn lù yuán lín yè wèi chéng。
是处芳菲皆可惜,晚来风雨太无情。shì chù fāng fēi jiē kě xī,wǎn lái fēng yǔ tài wú qíng。
山川不改秦云色,宫室长悬陇水声。shān chuān bù gǎi qín yún sè,gōng shì zhǎng xuán lǒng shuǐ shēng。
唯有故园终不见,仓庚黄鸟向人鸣。wéi yǒu gù yuán zhōng bù jiàn,cāng gēng huáng niǎo xiàng rén míng。

原州赠王补之洛苑同年

张舜民

汴上相从又几星,尚淹符竹守临泾。biàn shàng xiāng cóng yòu jǐ xīng,shàng yān fú zhú shǒu lín jīng。
不须怪我头添白,且喜逢君眼暂青。bù xū guài wǒ tóu tiān bái,qiě xǐ féng jūn yǎn zàn qīng。
旧任再游空寂寞,同年屈数半凋零。jiù rèn zài yóu kōng jì mò,tóng nián qū shù bàn diāo líng。
何当展尽平边策,图使秦民得敉宁。hé dāng zhǎn jǐn píng biān cè,tú shǐ qín mín dé mǐ níng。

送章质夫同年

张舜民

同年事契最知名,众谓朝廷得老成。tóng nián shì qì zuì zhī míng,zhòng wèi cháo tíng dé lǎo chéng。
感慨共论平昔事,蹉跎还累故人情。gǎn kǎi gòng lùn píng xī shì,cuō tuó hái lèi gù rén qíng。
节旄落尽髭仍黑,髀肉消残宠未惊。jié máo luò jǐn zī réng hēi,bì ròu xiāo cán chǒng wèi jīng。
若过函关须北望,皑然依复俟河清。ruò guò hán guān xū běi wàng,ái rán yī fù qí hé qīng。

九日和检法登高之作

张舜民

重阳何处可登临,独有条山可共寻。zhòng yáng hé chù kě dēng lín,dú yǒu tiáo shān kě gòng xún。
世上几人能到此,樽前万事莫相侵。shì shàng jǐ rén néng dào cǐ,zūn qián wàn shì mò xiāng qīn。
溪风猎猎频吹帽,菊蕊纷纷易满襟。xī fēng liè liè pín chuī mào,jú ruǐ fēn fēn yì mǎn jīn。
莫为嘉辰须索醉,也须随分惜光阴。mò wèi jiā chén xū suǒ zuì,yě xū suí fēn xī guāng yīn。

和人岁暮书怀

张舜民

星回律变数将终,二十年前此邑中。xīng huí lǜ biàn shù jiāng zhōng,èr shí nián qián cǐ yì zhōng。
天令尚随新岁改,人颜那得旧时红。tiān lìng shàng suí xīn suì gǎi,rén yán nà dé jiù shí hóng。
家无妻妾仍多难,腹有诗书可屡空。jiā wú qī qiè réng duō nán,fù yǒu shī shū kě lǚ kōng。
莫笑郑人欺子产,到头留得惠民功。mò xiào zhèng rén qī zi chǎn,dào tóu liú dé huì mín gōng。

至瀛州小雪贻蒋颍叔

张舜民

梁苑瑶池醉梦阑,忽随北客度燕山。liáng yuàn yáo chí zuì mèng lán,hū suí běi kè dù yàn shān。
马头点缀飞才密,日脚微明意尚悭。mǎ tóu diǎn zhuì fēi cái mì,rì jiǎo wēi míng yì shàng qiān。
疏布久抛南海上,貂裘初袭两河间。shū bù jiǔ pāo nán hǎi shàng,diāo qiú chū xí liǎng hé jiān。
好留幕府陪樽俎,刚被行人不放闲。hǎo liú mù fǔ péi zūn zǔ,gāng bèi xíng rén bù fàng xián。

十月十九日诸讲官晨趋迩英前夕初雪沾洽寻有旨权住讲一日既而同子开内翰正夫侍郎元功舍人少伫资善一饫而出诸公嘉其景而被上恩乃谓衰薄不可无作聊书长句深愧斐然

张舜民

西风拔地夜飘霙,天惠胪传讲暂停。xī fēng bá dì yè piāo yīng,tiān huì lú chuán jiǎng zàn tíng。
病眼昏花逋读史,高谈快论阻横经。bìng yǎn hūn huā bū dú shǐ,gāo tán kuài lùn zǔ héng jīng。
御沟容与冰初合,苑柳扶疏叶未零。yù gōu róng yǔ bīng chū hé,yuàn liǔ fú shū yè wèi líng。
可是太平占上瑞,衰才殊不解丹青。kě shì tài píng zhàn shàng ruì,shuāi cái shū bù jiě dān qīng。

部役书怀

张舜民

近市铜章泊近郊,炯无尘虑挂秋毫。jìn shì tóng zhāng pō jìn jiāo,jiǒng wú chén lǜ guà qiū háo。
含宏品汇知天大,照鉴容光仰日高。hán hóng pǐn huì zhī tiān dà,zhào jiàn róng guāng yǎng rì gāo。
匝舍柔桑围幄幕,弄风新麦泛波涛。zā shě róu sāng wéi wò mù,nòng fēng xīn mài fàn bō tāo。
巷歌野哭应听取,珍重吾家制锦刀。xiàng gē yě kū yīng tīng qǔ,zhēn zhòng wú jiā zhì jǐn dāo。

还卷答徐长官

张舜民

才士生平多薄命,文章自昔少知音。cái shì shēng píng duō báo mìng,wén zhāng zì xī shǎo zhī yīn。
增添行李妨为客,搜搅肝肠枉用心。zēng tiān xíng lǐ fáng wèi kè,sōu jiǎo gān cháng wǎng yòng xīn。
高阁书存终覆瓿,长门赋丽偶遗金。gāo gé shū cún zhōng fù bù,zhǎng mén fù lì ǒu yí jīn。
云台幸有功名望,何必孜孜泥古今。yún tái xìng yǒu gōng míng wàng,hé bì zī zī ní gǔ jīn。

和答还卷

张舜民

屈宋功成道不传,后来鸡犬各登仙。qū sòng gōng chéng dào bù chuán,hòu lái jī quǎn gè dēng xiān。
留连光景随时俗,盗窃声名至暮年。liú lián guāng jǐng suí shí sú,dào qiè shēng míng zhì mù nián。
陷没李陵因北伐,漂流杜甫为南迁。xiàn méi lǐ líng yīn běi fá,piāo liú dù fǔ wèi nán qiān。
耒阳郴口今吾在,谁与诛茅屋数椽。lěi yáng chēn kǒu jīn wú zài,shuí yǔ zhū máo wū shù chuán。

和陈宪章蜡梅

张舜民

黄宫暖律暗相催,腊后春前见蜡梅。huáng gōng nuǎn lǜ àn xiāng cuī,là hòu chūn qián jiàn là méi。
青帝不知无蝶至,黄华先赏有蜂来。qīng dì bù zhī wú dié zhì,huáng huá xiān shǎng yǒu fēng lái。
风飘嫩蕊添莺羽,雪驾寒香入酒杯。fēng piāo nèn ruǐ tiān yīng yǔ,xuě jià hán xiāng rù jiǔ bēi。
尽道此花居第一,如何更有百花开。jǐn dào cǐ huā jū dì yī,rú hé gèng yǒu bǎi huā kāi。

裴纶著作见期行日延宿所居既至而裴已行因书寄此

张舜民

都城人事日烹煎,跳出都门意已仙。dōu chéng rén shì rì pēng jiān,tiào chū dōu mén yì yǐ xiān。
摩诘旧闻空一室,祖生何事忽先鞭。mó jí jiù wén kōng yī shì,zǔ shēng hé shì hū xiān biān。
尘埃马上同看月,絺绤风中共听蝉。chén āi mǎ shàng tóng kàn yuè,chī xì fēng zhōng gòng tīng chán。
我复西还君北去,箕山颍水自萧然。wǒ fù xī hái jūn běi qù,jī shān yǐng shuǐ zì xiāo rán。