古诗词

度秦岭

张舜民

狗日去中山,春尽抵冯翊。gǒu rì qù zhōng shān,chūn jǐn dǐ féng yì。
闰晦适石城,发轸蒙再谪。rùn huì shì shí chéng,fā zhěn méng zài zhé。
有侄佐晋阴,所幸在肘腋。yǒu zhí zuǒ jìn yīn,suǒ xìng zài zhǒu yè。
儿女本天爱,未免各分北。ér nǚ běn tiān ài,wèi miǎn gè fēn běi。
同行五六口,出关已登陟。tóng xíng wǔ liù kǒu,chū guān yǐ dēng zhì。
舍去两京道,右手入大谷。shě qù liǎng jīng dào,yòu shǒu rù dà gǔ。
入谷路崎岖,少前屡颠踬。rù gǔ lù qí qū,shǎo qián lǚ diān zhì。
秦岭生所闻,今日乃相识。qín lǐng shēng suǒ wén,jīn rì nǎi xiāng shí。
一舍蹑其跌,两舍跨其脊。yī shě niè qí diē,liǎng shě kuà qí jí。
东井闻水声,南箕观簸析。dōng jǐng wén shuǐ shēng,nán jī guān bǒ xī。
西历华山小,北瞰黄河赤。xī lì huá shān xiǎo,běi kàn huáng hé chì。
大荔信毫末,中条真拳石。dà lì xìn háo mò,zhōng tiáo zhēn quán shí。
终夜听猿啼,白昼履虎迹。zhōng yè tīng yuán tí,bái zhòu lǚ hǔ jì。
俯仰天地间,浩然为一色。fǔ yǎng tiān dì jiān,hào rán wèi yī sè。
是时甫中元,寒冻地欲坼。shì shí fǔ zhōng yuán,hán dòng dì yù chè。
婢仆急榆火,腹背互熏炙。bì pū jí yú huǒ,fù bèi hù xūn zhì。
辗转竟号呼,良久各苏息。niǎn zhuǎn jìng hào hū,liáng jiǔ gè sū xī。
其南差沵迤,稍降已温液。qí nán chà mǐ yí,shāo jiàng yǐ wēn yè。
及至洛水滨,挥汗复畴昔。jí zhì luò shuǐ bīn,huī hàn fù chóu xī。
乃知高卑殊,能使气令易。nǎi zhī gāo bēi shū,néng shǐ qì lìng yì。
商于固善地,又且近乡国。shāng yú gù shàn dì,yòu qiě jìn xiāng guó。
感涕荷君恩,死生宁有极。gǎn tì hé jūn ēn,sǐ shēng níng yǒu jí。
凡人历艰险,乃心方惊策。fán rén lì jiān xiǎn,nǎi xīn fāng jīng cè。
常使处燕安,政如怀鸩毒。cháng shǐ chù yàn ān,zhèng rú huái zhèn dú。
所以古先人,平居犹运甓。suǒ yǐ gǔ xiān rén,píng jū yóu yùn pì。
张舜民

张舜民

张舜民 生卒年不详,北宋文学家、画家。字芸叟,自号浮休居士,又号矴斋。邠州(今陕西彬县)人。诗人陈师道之姊夫。英宗治平二年(1065)进士,为襄乐令。元丰中,环庆帅高遵裕辟掌机密文字。元祐初做过监察御史。为人刚直敢言。徽宗时升任右谏议大夫,任职七天,言事达60章,不久以龙图阁待制知定州。后又改知同州。曾因元祐党争事,牵连治罪,被贬为楚州团练副使,商州安置。后又出任过集贤殿修撰。 张舜民的作品>>

猜您喜欢

望子岭梅花方开用黄道韵

张舜民

木海亭前花似锦,岭头梅蕊怯风沙。mù hǎi tíng qián huā shì jǐn,lǐng tóu méi ruǐ qiè fēng shā。
正如隐者归幽谷,鹤版徵书未到家。zhèng rú yǐn zhě guī yōu gǔ,hè bǎn zhēng shū wèi dào jiā。

下滩二绝句

张舜民

下得寒滩水漫流,山平水远更清幽。xià dé hán tān shuǐ màn liú,shān píng shuǐ yuǎn gèng qīng yōu。
几何舟楫随风去,唯有渔人得自由。jǐ hé zhōu jí suí fēng qù,wéi yǒu yú rén dé zì yóu。

下滩二绝句

张舜民

江风淅淅似相催,绿竹丹枫去又来。jiāng fēng xī xī shì xiāng cuī,lǜ zhú dān fēng qù yòu lái。
任使云帆能破浪,不知归客已心灰。rèn shǐ yún fān néng pò làng,bù zhī guī kè yǐ xīn huī。

薄台

张舜民

屈曲清溪十里长,净涵天影与秋光。qū qū qīng xī shí lǐ zhǎng,jìng hán tiān yǐng yǔ qiū guāng。
此行却在樊川尾,稻熟鱼肥柿子黄。cǐ xíng què zài fán chuān wěi,dào shú yú féi shì zi huáng。

杜城茅斋二首

张舜民

已分长招湘水魂,安知却返杜陵村。yǐ fēn zhǎng zhāo xiāng shuǐ hún,ān zhī què fǎn dù líng cūn。
陆居无屋舟无水,坐看南山飞白云。lù jū wú wū zhōu wú shuǐ,zuò kàn nán shān fēi bái yún。

杜城茅斋二首

张舜民

多谢村人亮素贫,墙垣虽设不关门。duō xiè cūn rén liàng sù pín,qiáng yuán suī shè bù guān mén。
一杯藜粥茅亭上,卧看南山飞白云。yī bēi lí zhōu máo tíng shàng,wò kàn nán shān fēi bái yún。

仆射陂

张舜民

陂头下马问渔者,欲买鲜鳞充晚庖。bēi tóu xià mǎ wèn yú zhě,yù mǎi xiān lín chōng wǎn páo。
昨夜北风水面合,不禁杨柳已成苞。zuó yè běi fēng shuǐ miàn hé,bù jìn yáng liǔ yǐ chéng bāo。

均州南川春日三首

张舜民

水墨屏风远近开,人烟隐映水环回。shuǐ mò píng fēng yuǎn jìn kāi,rén yān yǐn yìng shuǐ huán huí。
何人学得愚公术,故意移将灞浐来。hé rén xué dé yú gōng shù,gù yì yí jiāng bà chǎn lái。

均州南川春日三首

张舜民

麻叶梢梢麦弄风,一家花发一村红。má yè shāo shāo mài nòng fēng,yī jiā huā fā yī cūn hóng。
长安儿女逢寒食,洒泪看花正忆翁。zhǎng ān ér nǚ féng hán shí,sǎ lèi kàn huā zhèng yì wēng。

均州南川春日三首

张舜民

宦名生事日悠悠,问道参禅已白头。huàn míng shēng shì rì yōu yōu,wèn dào cān chán yǐ bái tóu。
自笑攀缘犹未断,每逢佳处即迟留。zì xiào pān yuán yóu wèi duàn,měi féng jiā chù jí chí liú。

和麟游王令雪中见忆

张舜民

麟游小雪近家山,归思连云不可攀。lín yóu xiǎo xuě jìn jiā shān,guī sī lián yún bù kě pān。
珍重岁寒惟白桧,忽飘幽韵到人间。zhēn zhòng suì hán wéi bái guì,hū piāo yōu yùn dào rén jiān。

书陈副省卷

张舜民

乃翁能继辋川吟,零落传家得至今。nǎi wēng néng jì wǎng chuān yín,líng luò chuán jiā dé zhì jīn。
贫贱莫量陈孺子,与人千古作知音。pín jiàn mò liàng chén rú zi,yǔ rén qiān gǔ zuò zhī yīn。

寄陆彦回同年

张舜民

忍从多难生华发,枉被高谈敝黑貂。rěn cóng duō nán shēng huá fā,wǎng bèi gāo tán bì hēi diāo。
策马又从关塞去,空将回首恋中条。cè mǎ yòu cóng guān sāi qù,kōng jiāng huí shǒu liàn zhōng tiáo。

和吕与叔观耤田三绝

张舜民

南薰门外禾千亩,观稼亭前柳四垂。nán xūn mén wài hé qiān mǔ,guān jià tíng qián liǔ sì chuí。
茭芡满盘新熟酒,年年妆点早秋时。jiāo qiàn mǎn pán xīn shú jiǔ,nián nián zhuāng diǎn zǎo qiū shí。

和吕与叔观耤田三绝

张舜民

奉常别后青衫窄,刺部归来白发多。fèng cháng bié hòu qīng shān zhǎi,cì bù guī lái bái fā duō。
眼看汤孙宜黍稌,愧无才力继猗那。yǎn kàn tāng sūn yí shǔ tú,kuì wú cái lì jì yī nà。