古诗词

绝句三首其二

郑文宝

江云薄薄日斜晖,江馆萧条独掩扉。jiāng yún báo báo rì xié huī,jiāng guǎn xiāo tiáo dú yǎn fēi。
梁燕不知人事改,雨中犹作一双飞。liáng yàn bù zhī rén shì gǎi,yǔ zhōng yóu zuò yī shuāng fēi。
郑文宝

郑文宝

郑文宝(953~1013)字仲贤,一字伯玉,汀洲宁化(今属福建)人,郑彦华子。太平兴国八年进士,师事徐铉,仕南唐为校书郎,历官陕西转运使、兵部员外郎。善篆书,工琴,以诗名世,风格清丽柔婉,所作多警句,为欧阳修、司马光所称赏。著有《江表志》、《南唐近事》等。 郑文宝的作品>>

猜您喜欢

柳枝词

郑文宝

亭亭画舸系春潭,直到行人酒半酣。tíng tíng huà gě xì chūn tán,zhí dào xíng rén jiǔ bàn hān。
不管烟波与风雨,载将离恨过江南。bù guǎn yān bō yǔ fēng yǔ,zài jiāng lí hèn guò jiāng nán。

送曹纬刘鼎二秀才

郑文宝

旦夕春风老,离心共黯然。dàn xī chūn fēng lǎo,lí xīn gòng àn rán。
小舟闻笛夜,微雨养花天。xiǎo zhōu wén dí yè,wēi yǔ yǎng huā tiān。
手笔人皆有,曹刘世所贤。shǒu bǐ rén jiē yǒu,cáo liú shì suǒ xián。
郴侯重才子,从此看莺迁。chēn hóu zhòng cái zi,cóng cǐ kàn yīng qiān。

送枝江秦长官罢秩

郑文宝

众论才名外,亲人似古人。zhòng lùn cái míng wài,qīn rén shì gǔ rén。
官嫌容易达,家爱等闲贫。guān xián róng yì dá,jiā ài děng xián pín。
解印诗权在,移风泽国春。jiě yìn shī quán zài,yí fēng zé guó chūn。
政声交不得,惭见数乡民。zhèng shēng jiāo bù dé,cán jiàn shù xiāng mín。

寒食访僧

郑文宝

客舍愁经百五春,雨馀溪寺绿无尘。kè shě chóu jīng bǎi wǔ chūn,yǔ yú xī sì lǜ wú chén。
金花开处秋千鼓,粉颊谁家斗草人。jīn huā kāi chù qiū qiān gǔ,fěn jiá shuí jiā dòu cǎo rén。
水上碧桃流片段,梁间新燕语逡巡。shuǐ shàng bì táo liú piàn duàn,liáng jiān xīn yàn yǔ qūn xún。
高僧不饮客携酒,来劝先朝放逐臣。gāo sēng bù yǐn kè xié jiǔ,lái quàn xiān cháo fàng zhú chén。

郢城新亭

郑文宝

每到新亭即厌归,野香经雨长松围。měi dào xīn tíng jí yàn guī,yě xiāng jīng yǔ zhǎng sōng wéi。
四檐山色消繁暑,一局棋声下翠微。sì yán shān sè xiāo fán shǔ,yī jú qí shēng xià cuì wēi。
冰片角巾簪涧月,锦文拳石砌苔矶。bīng piàn jiǎo jīn zān jiàn yuè,jǐn wén quán shí qì tái jī。
近来学得笼中鹘,回避流莺笑不飞。jìn lái xué dé lóng zhōng gǔ,huí bì liú yīng xiào bù fēi。

温泉

郑文宝

潺湲如燎岭云阴,玉石鱼龙换古今。chán yuán rú liáo lǐng yún yīn,yù shí yú lóng huàn gǔ jīn。
只见开元无事久,不知贞观用功深。zhǐ jiàn kāi yuán wú shì jiǔ,bù zhī zhēn guān yòng gōng shēn。
笼无解语衣无雪,堆有黄沙粟有金。lóng wú jiě yǔ yī wú xuě,duī yǒu huáng shā sù yǒu jīn。
惆怅群邪负恩泽,始知夷甫少经心。chóu chàng qún xié fù ēn zé,shǐ zhī yí fǔ shǎo jīng xīn。

读江总传

郑文宝

行人慵过景阳宫,宫畔离离禾黍风。xíng rén yōng guò jǐng yáng gōng,gōng pàn lí lí hé shǔ fēng。
庭玉有花空怨白,井莲无步莫愁红。tíng yù yǒu huā kōng yuàn bái,jǐng lián wú bù mò chóu hóng。
吟诗功业才虽大,亡国君臣道最同。yín shī gōng yè cái suī dà,wáng guó jūn chén dào zuì tóng。
争忍暮年归故里,纶竿回避钓鱼翁。zhēng rěn mù nián guī gù lǐ,lún gān huí bì diào yú wēng。

寒食日经秀上人房

郑文宝

花时懒看花,来访野僧家。huā shí lǎn kàn huā,lái fǎng yě sēng jiā。
劳师击新火,劝我雨前茶。láo shī jī xīn huǒ,quàn wǒ yǔ qián chá。

双笋石

郑文宝

流水惊前事,清风似昔时。liú shuǐ jīng qián shì,qīng fēng shì xī shí。
重吟金谷咏,如见岘山碑。zhòng yín jīn gǔ yǒng,rú jiàn xiàn shān bēi。

过信阳军白雪驿

郑文宝

得罪先朝出粉围,五原功业有谁知。dé zuì xiān cháo chū fěn wéi,wǔ yuán gōng yè yǒu shuí zhī。
年馀放逐无人识,白雪关头一望时。nián yú fàng zhú wú rén shí,bái xuě guān tóu yī wàng shí。

爽约

郑文宝

吟绕虚廊更向阑,绣窗灯影背栏干。yín rào xū láng gèng xiàng lán,xiù chuāng dēng yǐng bèi lán gàn。
燕栖莺宿无人语,一夜萧萧细雨寒。yàn qī yīng sù wú rén yǔ,yī yè xiāo xiāo xì yǔ hán。

题松滋东禅院

郑文宝

百花深处小危楼,千步苍苔到叶舟。bǎi huā shēn chù xiǎo wēi lóu,qiān bù cāng tái dào yè zhōu。
一夜楚江寒食雨,离人白尽未归头。yī yè chǔ jiāng hán shí yǔ,lí rén bái jǐn wèi guī tóu。

香木槽

郑文宝

沉檀香植在天涯,贱等荆衡水面槎。chén tán xiāng zhí zài tiān yá,jiàn děng jīng héng shuǐ miàn chá。
何必为槽饲鸡犬,不如煨烬向豪家。hé bì wèi cáo sì jī quǎn,bù rú wēi jìn xiàng háo jiā。

题缑氏山王子晋祠

郑文宝

秋阴漠漠秋云轻,缑氏山头月正明。qiū yīn mò mò qiū yún qīng,gōu shì shān tóu yuè zhèng míng。
帝子西飞仙驭远,不知何处作吹笙。dì zi xī fēi xiān yù yuǎn,bù zhī hé chù zuò chuī shēng。

绝句三首其二

郑文宝

一夜西风旅雁秋,背身调镞索征裘。yī yè xī fēng lǚ yàn qiū,bèi shēn diào zú suǒ zhēng qiú。
关山落尽黄榆叶,驻马谁家唱石州。guān shān luò jǐn huáng yú yè,zhù mǎ shuí jiā chàng shí zhōu。