古诗词

辛丑岁暮三首

戴复古

日月易流转,一年仍一年。rì yuè yì liú zhuǎn,yī nián réng yī nián。
身从忧患老,事逐岁时迁。shēn cóng yōu huàn lǎo,shì zhú suì shí qiān。
白首未闻道,清贫不愧天。bái shǒu wèi wén dào,qīng pín bù kuì tiān。
寒林松柏瘦,花柳又春妍。hán lín sōng bǎi shòu,huā liǔ yòu chūn yán。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

夜宿田家

戴复古

簦笠相随走路岐,一春不换旧征衣。dēng lì xiāng suí zǒu lù qí,yī chūn bù huàn jiù zhēng yī。
雨行山崦黄泥坂,夜扣田家白板扉。yǔ xíng shān yān huáng ní bǎn,yè kòu tián jiā bái bǎn fēi。
身在乱蛙声里睡,心从化蝶梦中归。shēn zài luàn wā shēng lǐ shuì,xīn cóng huà dié mèng zhōng guī。
乡书十寄九不达,天北天南雁自飞。xiāng shū shí jì jiǔ bù dá,tiān běi tiān nán yàn zì fēi。

豫章巨浸呈陈幼度提干

戴复古

乞得新晴赋晚霞,出门无路欲乘槎。qǐ dé xīn qíng fù wǎn xiá,chū mén wú lù yù chéng chá。
忧风忧雨动经月,足食足衣能几家。yōu fēng yōu yǔ dòng jīng yuè,zú shí zú yī néng jǐ jiā。
一饭共君烹瓠叶,三杯无处看荷花。yī fàn gòng jūn pēng hù yè,sān bēi wú chù kàn hé huā。
自成鼓吹喧朝夕,输与东湖两部蛙。zì chéng gǔ chuī xuān cháo xī,shū yǔ dōng hú liǎng bù wā。

访赵东野

戴复古

朅来问讯病维摩,花满溪堂竹满坡。qiè lái wèn xùn bìng wéi mó,huā mǎn xī táng zhú mǎn pō。
发秃齿危俱老矣,人高诗苦柰穷何。fā tū chǐ wēi jù lǎo yǐ,rén gāo shī kǔ nài qióng hé。
四山便是清凉国,一室可为安乐窝。sì shān biàn shì qīng liáng guó,yī shì kě wèi ān lè wō。
犹有忧时两行泪,临风挥洒湿藤萝。yóu yǒu yōu shí liǎng xíng lèi,lín fēng huī sǎ shī téng luó。

送蒙斋兄长游天台二首

戴复古

方丈蓬莱去渺茫,天台只在白云傍。fāng zhàng péng lái qù miǎo máng,tiān tái zhǐ zài bái yún bàng。
羽衣金策群仙过,珠阁琼楼八桂香。yǔ yī jīn cè qún xiān guò,zhū gé qióng lóu bā guì xiāng。
采药有时逢道侣,挑包遇夜宿僧房。cǎi yào yǒu shí féng dào lǚ,tiāo bāo yù yè sù sēng fáng。
寒山拾得如相见,指点人间笑几场。hán shān shí dé rú xiāng jiàn,zhǐ diǎn rén jiān xiào jǐ chǎng。

送蒙斋兄长游天台二首

戴复古

山林胜处说天台,仙佛多从此地栖。shān lín shèng chù shuō tiān tái,xiān fú duō cóng cǐ dì qī。
司马八篇通道妙,丰干一语指人迷。sī mǎ bā piān tōng dào miào,fēng gàn yī yǔ zhǐ rén mí。
时逢好酒从容饮,莫把新诗取次题。shí féng hǎo jiǔ cóng róng yǐn,mò bǎ xīn shī qǔ cì tí。
白日看云思我否,惠连无分共攀跻。bái rì kàn yún sī wǒ fǒu,huì lián wú fēn gòng pān jī。

方孚若真□宅堂前池上作淮南小山题咏者甚多见其诗轴次韵

戴复古

妙手能移造化功,壶中幻出九华峰。miào shǒu néng yí zào huà gōng,hú zhōng huàn chū jiǔ huá fēng。
山虽云小能栖凤,水不求深贵有龙。shān suī yún xiǎo néng qī fèng,shuǐ bù qiú shēn guì yǒu lóng。
事纪淮南千古胜,记成嘉泰八年冬。shì jì huái nán qiān gǔ shèng,jì chéng jiā tài bā nián dōng。
先生不用赋招隐,办了功名访赤松。xiān shēng bù yòng fù zhāo yǐn,bàn le gōng míng fǎng chì sōng。

江州德化县漪岚堂尽得庐山之胜醉中作此呈赵明府

戴复古

不羡君为花县宰,羡君日坐漪岚堂。bù xiàn jūn wèi huā xiàn zǎi,xiàn jūn rì zuò yī lán táng。
有时酒兴兼诗兴,无限山光与水光。yǒu shí jiǔ xīng jiān shī xīng,wú xiàn shān guāng yǔ shuǐ guāng。
百姓熙熙知教化,群胥凛凛对风霜。bǎi xìng xī xī zhī jiào huà,qún xū lǐn lǐn duì fēng shuāng。
公馀置酒看桃李,醉倒花前客自狂。gōng yú zhì jiǔ kàn táo lǐ,zuì dào huā qián kè zì kuáng。

庐州帅李仲诗春风亭会客有尘字韵诗和者甚多韵拘无好语

戴复古

玉关人老鬓丝新,千里长城在一身。yù guān rén lǎo bìn sī xīn,qiān lǐ zhǎng chéng zài yī shēn。
气使黄金结豪杰,手挥白羽静风尘。qì shǐ huáng jīn jié háo jié,shǒu huī bái yǔ jìng fēng chén。
山河四望亭中景,桃李一开天下春。shān hé sì wàng tíng zhōng jǐng,táo lǐ yī kāi tiān xià chūn。
乡日满城骑战马,而今四野尽耕民。xiāng rì mǎn chéng qí zhàn mǎ,ér jīn sì yě jǐn gēng mín。

送滕审言归长沙别无聊

戴复古

折柳亭前送故人,平沙留得马蹄痕。zhé liǔ tíng qián sòng gù rén,píng shā liú dé mǎ tí hén。
云生渡北迷行路,烟起江南认别村。yún shēng dù běi mí xíng lù,yān qǐ jiāng nán rèn bié cūn。
恨不与君同上道,归来无伴自开樽。hèn bù yǔ jūn tóng shàng dào,guī lái wú bàn zì kāi zūn。
西楼独倚黄昏月,欲倩飞鸿寄断魂。xī lóu dú yǐ huáng hūn yuè,yù qiàn fēi hóng jì duàn hún。

张仁仲提干衡阳冰壶亭燕客

戴复古

大抵吾曹臭味同,留欢卜夜莫匆匆。dà dǐ wú cáo chòu wèi tóng,liú huān bo yè mò cōng cōng。
一亭景物冰壶上,万里乾坤玉镜中。yī tíng jǐng wù bīng hú shàng,wàn lǐ qián kūn yù jìng zhōng。
疏柳无心挂明月,败荷有恨倚西风。shū liǔ wú xīn guà míng yuè,bài hé yǒu hèn yǐ xī fēng。
吟家旧日张公子,千首诗成句句工。yín jiā jiù rì zhāng gōng zi,qiān shǒu shī chéng jù jù gōng。

别后舟中用前韵

戴复古

出郭风光便不同,转头犹恨去匆匆。chū guō fēng guāng biàn bù tóng,zhuǎn tóu yóu hèn qù cōng cōng。
维舟别岸鸦啼后,倚柂澄江雁影中。wéi zhōu bié àn yā tí hòu,yǐ yí chéng jiāng yàn yǐng zhōng。
向老客怀惊岁月,乍寒天气转霜风。xiàng lǎo kè huái jīng suì yuè,zhà hán tiān qì zhuǎn shuāng fēng。
冰壶亭上人如玉,谩寄篇诗不暇工。bīng hú tíng shàng rén rú yù,mán jì piān shī bù xiá gōng。

海月星天之观

戴复古

巍然华屋似凌歊,下际沧溟上九霄。wēi rán huá wū shì líng xiāo,xià jì cāng míng shàng jiǔ xiāo。
万顷波涛浴蟾兔,一天星斗转魁杓。wàn qǐng bō tāo yù chán tù,yī tiān xīng dòu zhuǎn kuí biāo。
征鸿有感人飘泊,宿鹤无声夜寂寥。zhēng hóng yǒu gǎn rén piāo pō,sù hè wú shēng yè jì liáo。
谁似风流杨叔子,登临□□□□□。shuí shì fēng liú yáng shū zi,dēng lín。

杜子野主簿约客赋一诗为赠与仆一联云生就石桥罗汉面吟成雪屋阆仙诗

戴复古

杜陵之后有孙耒,自守诗家法度严。dù líng zhī hòu yǒu sūn lěi,zì shǒu shī jiā fǎ dù yán。
秀骨可仙官况薄,高情追古俗人嫌。xiù gǔ kě xiān guān kuàng báo,gāo qíng zhuī gǔ sú rén xián。
起看星斗夜推枕,为爱江山寒卷帘。qǐ kàn xīng dòu yè tuī zhěn,wèi ài jiāng shān hán juǎn lián。
饱吃梅花吟更好,锦囊虽富不伤廉。bǎo chī méi huā yín gèng hǎo,jǐn náng suī fù bù shāng lián。

杨伯子监丞霅川久雨得晴为喜

戴复古

村南村北晒蓑衣,好是云开日出时。cūn nán cūn běi shài suō yī,hǎo shì yún kāi rì chū shí。
太守少宽忧世志,野人为赋喜晴诗。tài shǒu shǎo kuān yōu shì zhì,yě rén wèi fù xǐ qíng shī。
两岐瑞麦黄金实,八茧吴蚕白雪丝。liǎng qí ruì mài huáng jīn shí,bā jiǎn wú cán bái xuě sī。
政事端知合天意,雨旸还亦顺人为。zhèng shì duān zhī hé tiān yì,yǔ yáng hái yì shùn rén wèi。

提刑彭仲节平叛卒

戴复古

千兵喝赏黄金尽,六月临戎白刃寒。qiān bīng hē shǎng huáng jīn jǐn,liù yuè lín róng bái rèn hán。
慷慨丈夫为事别,太平人物济时难。kāng kǎi zhàng fū wèi shì bié,tài píng rén wù jì shí nán。
谁言江左无王谢,今喜军中有范韩。shuí yán jiāng zuǒ wú wáng xiè,jīn xǐ jūn zhōng yǒu fàn hán。
汉节梅花留不住,借君一剑斩楼兰。hàn jié méi huā liú bù zhù,jiè jūn yī jiàn zhǎn lóu lán。