古诗词

辛丑岁暮三首

戴复古

日月易流转,一年仍一年。rì yuè yì liú zhuǎn,yī nián réng yī nián。
身从忧患老,事逐岁时迁。shēn cóng yōu huàn lǎo,shì zhú suì shí qiān。
白首未闻道,清贫不愧天。bái shǒu wèi wén dào,qīng pín bù kuì tiān。
寒林松柏瘦,花柳又春妍。hán lín sōng bǎi shòu,huā liǔ yòu chūn yán。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

中秋李漕冰壶燕集

戴复古

诸亭环立一湖湾,区界无多眼界宽。zhū tíng huán lì yī hú wān,qū jiè wú duō yǎn jiè kuān。
苍石传为伪刘物,绿波曾浴葛仙丹。cāng shí chuán wèi wěi liú wù,lǜ bō céng yù gé xiān dān。
两边堤树四时碧,一片冰壶六月寒。liǎng biān dī shù sì shí bì,yī piàn bīng hú liù yuè hán。
咫尺云烟接沧海,须知此地有龙蟠。zhǐ chǐ yún yān jiē cāng hǎi,xū zhī cǐ dì yǒu lóng pán。

李计使领客游白云景泰

戴复古

天近刚风吹面寒,绣衣玉立白云间。tiān jìn gāng fēng chuī miàn hán,xiù yī yù lì bái yún jiān。
沧波万顷海南海,翠碧几重山外山。cāng bō wàn qǐng hǎi nán hǎi,cuì bì jǐ zhòng shān wài shān。
自觉登临无限意,谁思富贵不如闲。zì jué dēng lín wú xiàn yì,shuí sī fù guì bù rú xián。
前峰若个神仙宅,指点烟霞见一斑。qián fēng ruò gè shén xiān zhái,zhǐ diǎn yān xiá jiàn yī bān。

菊坡崔参政说平叛卒不得已拜经略之命岂敢言功

戴复古

角巾私第自逍遥,诸老之中此老高。jiǎo jīn sī dì zì xiāo yáo,zhū lǎo zhī zhōng cǐ lǎo gāo。
无可柰何怀印绶,甚非得已用弓刀。wú kě nài hé huái yìn shòu,shén fēi dé yǐ yòng gōng dāo。
风生玉帐千兵肃,天落金牌一札褒。fēng shēng yù zhàng qiān bīng sù,tiān luò jīn pái yī zhá bāo。
缓急经心护乡井,生憎儿辈说功劳。huǎn jí jīng xīn hù xiāng jǐng,shēng zēng ér bèi shuō gōng láo。

题处士黄公山居

戴复古

行尽松坡与竹坡,沿溪窈窕上岩阿。xíng jǐn sōng pō yǔ zhú pō,yán xī yǎo tiǎo shàng yán ā。
山深每恨客来少,寺近莫教僧到多。shān shēn měi hèn kè lái shǎo,sì jìn mò jiào sēng dào duō。
但觉洞中人不老,不知云外事如何。dàn jué dòng zhōng rén bù lǎo,bù zhī yún wài shì rú hé。
边头又报真消息,靼使来朝乞讲和。biān tóu yòu bào zhēn xiāo xī,dá shǐ lái cháo qǐ jiǎng hé。

题何季涌江亭

戴复古

胜概何妨近市廛,红尘疏处著三椽。shèng gài hé fáng jìn shì chán,hóng chén shū chù zhù sān chuán。
数重青嶂横天末,一道澄江在眼前。shù zhòng qīng zhàng héng tiān mò,yī dào chéng jiāng zài yǎn qián。
海浪浴红朝出日,树林堆碧晚生烟。hǎi làng yù hóng cháo chū rì,shù lín duī bì wǎn shēng yān。
请君分付堤边石,莫使渔翁来系船。qǐng jūn fēn fù dī biān shí,mò shǐ yú wēng lái xì chuán。

别钟子洪

戴复古

识得潮阳钟子洪,今人可想古人风。shí dé cháo yáng zhōng zi hóng,jīn rén kě xiǎng gǔ rén fēng。
文章有气吞馀子,天地无情负此翁。wén zhāng yǒu qì tūn yú zi,tiān dì wú qíng fù cǐ wēng。
问舍求田非细事,参禅学佛见新功。wèn shě qiú tián fēi xì shì,cān chán xué fú jiàn xīn gōng。
欲知别后真消息,莫惜频书寄海鸿。yù zhī bié hòu zhēn xiāo xī,mò xī pín shū jì hǎi hóng。

再赋惜别呈李实夫运使

戴复古

一生飘泊老江湖,今日别公归故庐。yī shēng piāo pō lǎo jiāng hú,jīn rì bié gōng guī gù lú。
此去怕无相见日,因风或有寄来书。cǐ qù pà wú xiāng jiàn rì,yīn fēng huò yǒu jì lái shū。
云烟过眼时时变,草树惊秋夜夜疏。yún yān guò yǎn shí shí biàn,cǎo shù jīng qiū yè yè shū。
人物似公能几辈,不知天下竟何如。rén wù shì gōng néng jǐ bèi,bù zhī tiān xià jìng hé rú。

萧学易何季皋和作别诗佳甚再用前韵

戴复古

少年行脚白头归,不负平生汗漫期。shǎo nián xíng jiǎo bái tóu guī,bù fù píng shēng hàn màn qī。
望断海山云漠漠,愁生江路草离离。wàng duàn hǎi shān yún mò mò,chóu shēng jiāng lù cǎo lí lí。
一篇王粲登楼赋,几首巴陵送别诗。yī piān wáng càn dēng lóu fù,jǐ shǒu bā líng sòng bié shī。
独倚篷窗无意绪,瓦盆倾酒忆金卮。dú yǐ péng chuāng wú yì xù,wǎ pén qīng jiǔ yì jīn zhī。

灵洲

戴复古

一台中立郁苍苍,四面山光接水光。yī tái zhōng lì yù cāng cāng,sì miàn shān guāng jiē shuǐ guāng。
潮信往来知气候,鼋精出没兆灾祥。cháo xìn wǎng lái zhī qì hòu,yuán jīng chū méi zhào zāi xiáng。
烟生茶灶僧留款,风展蒲帆客去忙。yān shēng chá zào sēng liú kuǎn,fēng zhǎn pú fān kè qù máng。
白发东坡在何许,两行遗墨照琳琅。bái fā dōng pō zài hé xǔ,liǎng xíng yí mò zhào lín láng。

和韶州许使君令子送别之韵

戴复古

诗瘦吾非沈隐侯,五穷相值结为雠。shī shòu wú fēi shěn yǐn hóu,wǔ qióng xiāng zhí jié wèi chóu。
方愁度岭无相识,却喜闻韶到此州。fāng chóu dù lǐng wú xiāng shí,què xǐ wén sháo dào cǐ zhōu。
世道从来三不合,客行何止七宜休。shì dào cóng lái sān bù hé,kè xíng hé zhǐ qī yí xiū。
故人知我平生事,肯笑苏秦著弊裘。gù rén zhī wǒ píng shēng shì,kěn xiào sū qín zhù bì qiú。

南安王使君领客湛泉流觞曲水

戴复古

横浦堂前举一卮,古榕阴下坐多时。héng pǔ táng qián jǔ yī zhī,gǔ róng yīn xià zuò duō shí。
连朝好雨千山润,昨夜新秋一叶知。lián cháo hǎo yǔ qiān shān rùn,zuó yè xīn qiū yī yè zhī。
梅岭乡来逢行者,兰亭今日又羲之。méi lǐng xiāng lái féng xíng zhě,lán tíng jīn rì yòu xī zhī。
家声不坠风流在,如见初寮说好诗。jiā shēng bù zhuì fēng liú zài,rú jiàn chū liáo shuō hǎo shī。

题邹震甫江山伟观

戴复古

八境横陈淦水滨,异乡谁识倚楼人。bā jìng héng chén gàn shuǐ bīn,yì xiāng shuí shí yǐ lóu rén。
江山不越乾坤大,烟雨翻成风月新。jiāng shān bù yuè qián kūn dà,yān yǔ fān chéng fēng yuè xīn。
十载经营梅屋趣,三间突兀草堂邻。shí zài jīng yíng méi wū qù,sān jiān tū wù cǎo táng lín。
题诗未得惊人句,从此登临莫厌频。tí shī wèi dé jīng rén jù,cóng cǐ dēng lín mò yàn pín。

抚州谢楼宗丞见访

戴复古

客里门庭可设罗,使君千骑肯相过。kè lǐ mén tíng kě shè luó,shǐ jūn qiān qí kěn xiāng guò。
心忘贵贱交游重,论及兴衰感慨多。xīn wàng guì jiàn jiāo yóu zhòng,lùn jí xīng shuāi gǎn kǎi duō。
诸老逢时起岩壑,二边何日罢干戈。zhū lǎo féng shí qǐ yán hè,èr biān hé rì bà gàn gē。
老夫何预人间事,归去沧江理钓蓑。lǎo fū hé yù rén jiān shì,guī qù cāng jiāng lǐ diào suō。

平江呈毅夫侍郎

戴复古

龙墀射策三千字,未抵胸中十万兵。lóng chí shè cè sān qiān zì,wèi dǐ xiōng zhōng shí wàn bīng。
远大无过为将相,文章争似立功名。yuǎn dà wú guò wèi jiāng xiāng,wén zhāng zhēng shì lì gōng míng。
当今天下几豪杰,独数君家两弟兄。dāng jīn tiān xià jǐ háo jié,dú shù jūn jiā liǎng dì xiōng。
世事从横人事左,未知何以措升平。shì shì cóng héng rén shì zuǒ,wèi zhī hé yǐ cuò shēng píng。

去年访曾幼卿通判携歌舞者同游凤山仆有歌舞不容人不醉樽前方见董娇娆之句今岁到凤山又辟西隅筑堤种柳新作数亭且欲建藏书阁后堂佳丽皆屏去之矣仆嘉其志又有数语并录之

戴复古

一丘一壑自逍遥,莫怪山人索价高。yī qiū yī hè zì xiāo yáo,mò guài shān rén suǒ jià gāo。
是处园林可行乐,同来宾客不须招。shì chù yuán lín kě xíng lè,tóng lái bīn kè bù xū zhāo。
临风桃李花狼藉,照水楼台影动摇。lín fēng táo lǐ huā láng jí,zhào shuǐ lóu tái yǐng dòng yáo。
歌舞不容人不醉,樽前方见董娇娆。gē wǔ bù róng rén bù zuì,zūn qián fāng jiàn dǒng jiāo ráo。