古诗词

嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直学士院真德秀上殿直前奏边事不顾忌讳一疏万言援引古今铺陈方略忠谊感激辞章浩瀚诚有补于国家天台戴复古获见此疏伏读再三窃有所感敬效白乐天体以纪其事录于野史

戴复古

禁城鸡唱金门开,起居舍人携疏来。jìn chéng jī chàng jīn mén kāi,qǐ jū shě rén xié shū lái。
榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。tà qián yī zòu yī wàn zì,lì lì xiě chū zhōng yì huái。
顿首惶恐臣昧死,越录敢言天下事。dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ,yuè lù gǎn yán tiān xià shì。
百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。bǎi nián hé luò xíng hú shuò,hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo。
夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。yí fǔ zhū rén zé wèi chóu,zhì shì chóu mián jiàn fēng luò。
天意未回事难举,乡来一试成千误。tiān yì wèi huí shì nán jǔ,xiāng lái yī shì chéng qiān wù。
犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。quǎn yáng pín suì zì xiāng tú,shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù。
昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。zuó chén xián mìng chū jiāng shí,zì qī yǒu qù bì wú guī。
屈膝穹庐当愤死,天相孤忠半道回。qū xī qióng lú dāng fèn sǐ,tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí。
金山之下长江水,击楫中流书壮志。jīn shān zhī xià zhǎng jiāng shuǐ,jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì。
东风吹上妙高台,略望江淮见形势。dōng fēng chuī shàng miào gāo tái,lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì。
形势从来只如此,几年待得天时至。xíng shì cóng lái zhǐ rú cǐ,jǐ nián dài dé tiān shí zhì。
朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán,wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ。
臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。chén jīn wèi xiá lùn guī huī,hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi。
中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn,zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái。
北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。běi fāng kǔ jī mín gǔ lì,wàn yī dōng lái qiè wú sù。
边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。biān tóu zhū zhōu wú tiě bì,jiè wèn shuí néng bèi cāng zú。
请朝廷,厉精兵,择良将。qǐng cháo tíng,lì jīng bīng,zé liáng jiāng。
办多多,策上上。bàn duō duō,cè shàng shàng。
更选人材,老练通达。gèng xuǎn rén cái,lǎo liàn tōng dá。
分守要冲,讲明方略。fēn shǒu yào chōng,jiǎng míng fāng lüè。
一贤可作万里城,一人可当百万兵。yī xián kě zuò wàn lǐ chéng,yī rén kě dāng bǎi wàn bīng。
坐令国势九鼎重,所赖君心一点明。zuò lìng guó shì jiǔ dǐng zhòng,suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng。
长笺奏彻龙颜悦,继言臣愚进此说。zhǎng jiān zòu chè lóng yán yuè,jì yán chén yú jìn cǐ shuō。
言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。yán suī shén bǐ yòng shén qiè,chén duàn bì xíng tiān xià fú,wù wèi rú shēng lùn yū kuò。
臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。chén zhī gān dǎn yǔ rén bié,dú shū qǐ wèi wén zhāng shè。
王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán,yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

岁暮书怀寄林玉溪

戴复古

衮衮日不暇,看看岁又徂。gǔn gǔn rì bù xiá,kàn kàn suì yòu cú。
一生赋茅屋,几度换桃符。yī shēng fù máo wū,jǐ dù huàn táo fú。
天肯容吾老,人皆笑我迂。tiān kěn róng wú lǎo,rén jiē xiào wǒ yū。
玉溪何所见,时复问诗癯。yù xī hé suǒ jiàn,shí fù wèn shī qú。

新年多雨一日晴色可喜

戴复古

一晴良可喜,始觉好新年。yī qíng liáng kě xǐ,shǐ jué hǎo xīn nián。
绿涨春前水,青开雨后天。lǜ zhǎng chūn qián shuǐ,qīng kāi yǔ hòu tiān。
看花吾老矣,把酒兴悠然。kàn huā wú lǎo yǐ,bǎ jiǔ xīng yōu rán。
病脚妨行乐,三杯归醉眠。bìng jiǎo fáng xíng lè,sān bēi guī zuì mián。

六月三日闻王鉴除殿前都虞候孟枢除夔路策应大使时制司籍定渔船守江甚急

戴复古

闻说北风凛,其然其不然。wén shuō běi fēng lǐn,qí rán qí bù rán。
新除策应使,急点守江船。xīn chú cè yīng shǐ,jí diǎn shǒu jiāng chuán。
设险浑无地,扶危赖有天。shè xiǎn hún wú dì,fú wēi lài yǒu tiān。
吾皇自神武,北伐美周宣。wú huáng zì shén wǔ,běi fá měi zhōu xuān。

读三学士人论事三书

戴复古

邦计伤虚耗,边民苦乱离。bāng jì shāng xū hào,biān mín kǔ luàn lí。
诸公事缄默,三学论安危。zhū gōng shì jiān mò,sān xué lùn ān wēi。
灾异天垂戒,修为国可医。zāi yì tiān chuí jiè,xiū wèi guó kě yī。
传闻上元夜,绝似太平时。chuán wén shàng yuán yè,jué shì tài píng shí。

读三学士人论事三书

戴复古

黄屋见闻远,朱门富贵忙。huáng wū jiàn wén yuǎn,zhū mén fù guì máng。
屠沽思报国,樵牧解谈王。tú gū sī bào guó,qiáo mù jiě tán wáng。
能转祸为福,毋令圣作狂。néng zhuǎn huò wèi fú,wú lìng shèng zuò kuáng。
草茅垂白叟,尚拟见时康。cǎo máo chuí bái sǒu,shàng nǐ jiàn shí kāng。

送王仲彝制机宰浏阳

戴复古

一身供世用,六月赴官忙。yī shēn gōng shì yòng,liù yuè fù guān máng。
当此炎天热,知君心地凉。dāng cǐ yán tiān rè,zhī jūn xīn dì liáng。
吏能师卓鲁,县界接潇湘。lì néng shī zhuó lǔ,xiàn jiè jiē xiāo xiāng。
试饮浏阳水,清清滋味长。shì yǐn liú yáng shuǐ,qīng qīng zī wèi zhǎng。

送王仲彝制机宰浏阳

戴复古

浏阳谁谓小,桑柘万家春。liú yáng shuí wèi xiǎo,sāng zhè wàn jiā chūn。
远宦逢知己,推心在惠民。yuǎn huàn féng zhī jǐ,tuī xīn zài huì mín。
速宜还县债,闻早缀朝绅。sù yí hái xiàn zhài,wén zǎo zhuì cháo shēn。
说与诸公道,方岩后有人。shuō yǔ zhū gōng dào,fāng yán hòu yǒu rén。

东谷王子文死读其诗文有感

戴复古

东谷今何在,骑鲸去渺茫。dōng gǔ jīn hé zài,qí jīng qù miǎo máng。
荆花半零落,岩桂自芬芳。jīng huā bàn líng luò,yán guì zì fēn fāng。
议论波澜阔,文章气脉长。yì lùn bō lán kuò,wén zhāng qì mài zhǎng。
遗编犹可考,何必计存亡。yí biān yóu kě kǎo,hé bì jì cún wáng。

送黎明府

戴复古

黄岩万家县,山海界民居。huáng yán wàn jiā xiàn,shān hǎi jiè mín jū。
百里蜀中秀,一廉天下无。bǎi lǐ shǔ zhōng xiù,yī lián tiān xià wú。
财多能办否,官满赋归欤。cái duō néng bàn fǒu,guān mǎn fù guī yú。
已作青云料,犹惊急急符。yǐ zuò qīng yún liào,yóu jīng jí jí fú。

送黎明府

戴复古

县债三年了,乡心万里飞。xiàn zhài sān nián le,xiāng xīn wàn lǐ fēi。
一身如许瘦,百姓不妨肥。yī shēn rú xǔ shòu,bǎi xìng bù fáng féi。
买宅凭谁办,抱琴何处归。mǎi zhái píng shuí bàn,bào qín hé chù guī。
诸公竞推毂,稳去著朝衣。zhū gōng jìng tuī gǔ,wěn qù zhù cháo yī。

挽温岭丁竹坡

戴复古

潇洒复潇洒,是为丁竹坡。xiāo sǎ fù xiāo sǎ,shì wèi dīng zhú pō。
生涯浑草草,诗句自多多。shēng yá hún cǎo cǎo,shī jù zì duō duō。
恨不识是叟,悲哉作此歌。hèn bù shí shì sǒu,bēi zāi zuò cǐ gē。
数编遗稿在,不共葬烟萝。shù biān yí gǎo zài,bù gòng zàng yān luó。

访西涧王深道

戴复古

诸王居处僻,古屋满山坡。zhū wáng jū chù pì,gǔ wū mǎn shān pō。
传到宋淳祐,来从晋永和。chuán dào sòng chún yòu,lái cóng jìn yǒng hé。
诗书历年久,名胜结交多。shī shū lì nián jiǔ,míng shèng jié jiāo duō。
一涧流芳润,滔滔秋水波。yī jiàn liú fāng rùn,tāo tāo qiū shuǐ bō。

访西涧王深道

戴复古

诸老伤凋谢,凄凉属此时。zhū lǎo shāng diāo xiè,qī liáng shǔ cǐ shí。
相从一夜语,忍读四哀诗。xiāng cóng yī yè yǔ,rěn dú sì āi shī。
世事生愁绪,秋风吹鬓丝。shì shì shēng chóu xù,qiū fēng chuī bìn sī。
黄花香晚节,说与秀岩知。huáng huā xiāng wǎn jié,shuō yǔ xiù yán zhī。

求安

戴复古

愁来须强遣,老去只求安。chóu lái xū qiáng qiǎn,lǎo qù zhǐ qiú ān。
酒熟思招客,诗成胜得官。jiǔ shú sī zhāo kè,shī chéng shèng dé guān。
梅花天下白,雪片夜深寒。méi huā tiān xià bái,xuě piàn yè shēn hán。
衲被蒙头睡,翛然百虑宽。nà bèi méng tóu shuì,xiāo rán bǎi lǜ kuān。

秋日早行

戴复古

雁叫秋容老,乌飞曙色分。yàn jiào qiū róng lǎo,wū fēi shǔ sè fēn。
晨炊何草草,宿酒尚醺醺。chén chuī hé cǎo cǎo,sù jiǔ shàng xūn xūn。
野旷连沧海,山长带白云。yě kuàng lián cāng hǎi,shān zhǎng dài bái yún。
马行沙上路,惊起白鸥群。mǎ xíng shā shàng lù,jīng qǐ bái ōu qún。