古诗词

嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直学士院真德秀上殿直前奏边事不顾忌讳一疏万言援引古今铺陈方略忠谊感激辞章浩瀚诚有补于国家天台戴复古获见此疏伏读再三窃有所感敬效白乐天体以纪其事录于野史

戴复古

禁城鸡唱金门开,起居舍人携疏来。jìn chéng jī chàng jīn mén kāi,qǐ jū shě rén xié shū lái。
榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。tà qián yī zòu yī wàn zì,lì lì xiě chū zhōng yì huái。
顿首惶恐臣昧死,越录敢言天下事。dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ,yuè lù gǎn yán tiān xià shì。
百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。bǎi nián hé luò xíng hú shuò,hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo。
夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。yí fǔ zhū rén zé wèi chóu,zhì shì chóu mián jiàn fēng luò。
天意未回事难举,乡来一试成千误。tiān yì wèi huí shì nán jǔ,xiāng lái yī shì chéng qiān wù。
犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。quǎn yáng pín suì zì xiāng tú,shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù。
昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。zuó chén xián mìng chū jiāng shí,zì qī yǒu qù bì wú guī。
屈膝穹庐当愤死,天相孤忠半道回。qū xī qióng lú dāng fèn sǐ,tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí。
金山之下长江水,击楫中流书壮志。jīn shān zhī xià zhǎng jiāng shuǐ,jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì。
东风吹上妙高台,略望江淮见形势。dōng fēng chuī shàng miào gāo tái,lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì。
形势从来只如此,几年待得天时至。xíng shì cóng lái zhǐ rú cǐ,jǐ nián dài dé tiān shí zhì。
朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán,wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ。
臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。chén jīn wèi xiá lùn guī huī,hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi。
中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn,zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái。
北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。běi fāng kǔ jī mín gǔ lì,wàn yī dōng lái qiè wú sù。
边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。biān tóu zhū zhōu wú tiě bì,jiè wèn shuí néng bèi cāng zú。
请朝廷,厉精兵,择良将。qǐng cháo tíng,lì jīng bīng,zé liáng jiāng。
办多多,策上上。bàn duō duō,cè shàng shàng。
更选人材,老练通达。gèng xuǎn rén cái,lǎo liàn tōng dá。
分守要冲,讲明方略。fēn shǒu yào chōng,jiǎng míng fāng lüè。
一贤可作万里城,一人可当百万兵。yī xián kě zuò wàn lǐ chéng,yī rén kě dāng bǎi wàn bīng。
坐令国势九鼎重,所赖君心一点明。zuò lìng guó shì jiǔ dǐng zhòng,suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng。
长笺奏彻龙颜悦,继言臣愚进此说。zhǎng jiān zòu chè lóng yán yuè,jì yán chén yú jìn cǐ shuō。
言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。yán suī shén bǐ yòng shén qiè,chén duàn bì xíng tiān xià fú,wù wèi rú shēng lùn yū kuò。
臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。chén zhī gān dǎn yǔ rén bié,dú shū qǐ wèi wén zhāng shè。
王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán,yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

彭绣使平叛卒后除经略小诗陈利害

戴复古

斩蛟移鳄后,近水有惊鳞。zhǎn jiāo yí è hòu,jìn shuǐ yǒu jīng lín。
阃外尚多事,幕中无一人。kǔn wài shàng duō shì,mù zhōng wú yī rén。
佩韦防狷急,强饭养精神。pèi wéi fáng juàn jí,qiáng fàn yǎng jīng shén。
罗致贤能士,仍须藻鉴真。luó zhì xián néng shì,réng xū zǎo jiàn zhēn。

彭绣使平叛卒后除经略小诗陈利害

戴复古

乳虎恋巢穴,穷猿失木悲。rǔ hǔ liàn cháo xué,qióng yuán shī mù bēi。
早须思一著,先要释群疑。zǎo xū sī yī zhù,xiān yào shì qún yí。
豪杰通心腹,人民无怨咨。háo jié tōng xīn fù,rén mín wú yuàn zī。
御军明纪律,威爱贵兼施。yù jūn míng jì lǜ,wēi ài guì jiān shī。

山中夜归

戴复古

落尽一林月,山中夜半归。luò jǐn yī lín yuè,shān zhōng yè bàn guī。
惊行群犬吠,破暗一萤飞。jīng xíng qún quǎn fèi,pò àn yī yíng fēi。
举我赤藤杖,敲君白板扉。jǔ wǒ chì téng zhàng,qiāo jūn bái bǎn fēi。
兴来眠不得,吟到晓星稀。xīng lái mián bù dé,yín dào xiǎo xīng xī。

题春山李基道小园

戴复古

潇洒数椽屋,旋营花竹坡。xiāo sǎ shù chuán wū,xuán yíng huā zhú pō。
心宽忘地窄,亭小得山多。xīn kuān wàng dì zhǎi,tíng xiǎo dé shān duō。
共赏春晴好,其如客醉何。gòng shǎng chūn qíng hǎo,qí rú kè zuì hé。
栖鸾将远举,宁久盼庭柯。qī luán jiāng yuǎn jǔ,níng jiǔ pàn tíng kē。

东轩

戴复古

东轩亦潇洒,春晚雨晴时。dōng xuān yì xiāo sǎ,chūn wǎn yǔ qíng shí。
喜鹊立门限,飞花落砚池。xǐ què lì mén xiàn,fēi huā luò yàn chí。
青山解留客,绿竹遍题诗。qīng shān jiě liú kè,lǜ zhú biàn tí shī。
一点归心动,夜来闻子规。yī diǎn guī xīn dòng,yè lái wén zi guī。

宿农家

戴复古

宿此屋头阁,瓦窗通月明。sù cǐ wū tóu gé,wǎ chuāng tōng yuè míng。
夜深鸲鹆噪,人静桔槔声。yè shēn qú yù zào,rén jìng jú gāo shēng。
村落有古意,田园关客情。cūn luò yǒu gǔ yì,tián yuán guān kè qíng。
儒衣成底事,所得是虚名。rú yī chéng dǐ shì,suǒ dé shì xū míng。

寄耒阳令严坦叔

戴复古

士元堂上坐,千载仰清规。shì yuán táng shàng zuò,qiān zài yǎng qīng guī。
百里宜民政,数篇怀古诗。bǎi lǐ yí mín zhèng,shù piān huái gǔ shī。
江连杜甫墓,水落蔡伦池。jiāng lián dù fǔ mù,shuǐ luò cài lún chí。
公暇登临处,宁无忆我时。gōng xiá dēng lín chù,níng wú yì wǒ shí。

所闻

戴复古

今虏既亡后,中间消息稀。jīn lǔ jì wáng hòu,zhōng jiān xiāo xī xī。
山河谁是主,豪杰故乘机。shān hé shuí shì zhǔ,háo jié gù chéng jī。
喜报三京复,旋闻二赵归。xǐ bào sān jīng fù,xuán wén èr zhào guī。
此行关大义,天意忍相违。cǐ xíng guān dà yì,tiān yì rěn xiāng wéi。

胡倅送羊烹以会客

戴复古

烹膻会宾客,花酒一时来。pēng shān huì bīn kè,huā jiǔ yī shí lái。
愁逐歌声散,心随笑口开。chóu zhú gē shēng sàn,xīn suí xiào kǒu kāi。
饮疑金盏漏,醉到玉山颓。yǐn yí jīn zhǎn lòu,zuì dào yù shān tuí。
借问欢娱地,相逢能几回。jiè wèn huān yú dì,xiāng féng néng jǐ huí。

寄清流王令君

戴复古

朴直存吾道,一心唯向公。pǔ zhí cún wú dào,yī xīn wéi xiàng gōng。
知非巧宦者,直有古人风。zhī fēi qiǎo huàn zhě,zhí yǒu gǔ rén fēng。
行志非为矫,洁身能固穷。xíng zhì fēi wèi jiǎo,jié shēn néng gù qióng。
如何有廉吏,不入荐书中。rú hé yǒu lián lì,bù rù jiàn shū zhōng。

生朝对雪张子善有词为寿

戴复古

焚香拜天贶,满眼是瑰琦。fén xiāng bài tiān kuàng,mǎn yǎn shì guī qí。
腊月雪三尺,春风梅数枝。là yuè xuě sān chǐ,chūn fēng méi shù zhī。
登楼忘老态,对酒展秋眉。dēng lóu wàng lǎo tài,duì jiǔ zhǎn qiū méi。
争唱阳春曲,山翁醉不知。zhēng chàng yáng chūn qū,shān wēng zuì bù zhī。

思家

戴复古

湖海三年客,妻孥四壁居。hú hǎi sān nián kè,qī nú sì bì jū。
饥寒应不免,疾病又何如。jī hán yīng bù miǎn,jí bìng yòu hé rú。
日夜思归切,平生作计疏。rì yè sī guī qiè,píng shēng zuò jì shū。
愁来仍酒醒,不忍读家书。chóu lái réng jiǔ xǐng,bù rěn dú jiā shū。

白鹤观

戴复古

荒径行如错,蟠松看转奇。huāng jìng xíng rú cuò,pán sōng kàn zhuǎn qí。
鸟声人静处,山色雨晴时。niǎo shēng rén jìng chù,shān sè yǔ qíng shí。
赊得溪翁酒,闲寻道士棋。shē dé xī wēng jiǔ,xián xún dào shì qí。
个中有佳趣,莫怪下山迟。gè zhōng yǒu jiā qù,mò guài xià shān chí。

岳市胜业寺禹柏

戴复古

三千年老柏,怪怪复奇奇。sān qiān nián lǎo bǎi,guài guài fù qí qí。
剖彼一枯腹,离为九折枝。pōu bǐ yī kū fù,lí wèi jiǔ zhé zhī。
蟠根半生死,阅世几兴衰。pán gēn bàn shēng sǐ,yuè shì jǐ xīng shuāi。
神禹所栽植,山灵常护持。shén yǔ suǒ zāi zhí,shān líng cháng hù chí。

南剑溪上

戴复古

长舟不用柂,沙上木为篙。zhǎng zhōu bù yòng yí,shā shàng mù wèi gāo。
溪路湾环转,滩声日夜号。xī lù wān huán zhuǎn,tān shēng rì yè hào。
居人不觉险,行客始知劳。jū rén bù jué xiǎn,xíng kè shǐ zhī láo。
四望无平地,山田级级高。sì wàng wú píng dì,shān tián jí jí gāo。