古诗词

嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直学士院真德秀上殿直前奏边事不顾忌讳一疏万言援引古今铺陈方略忠谊感激辞章浩瀚诚有补于国家天台戴复古获见此疏伏读再三窃有所感敬效白乐天体以纪其事录于野史

戴复古

禁城鸡唱金门开,起居舍人携疏来。jìn chéng jī chàng jīn mén kāi,qǐ jū shě rén xié shū lái。
榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。tà qián yī zòu yī wàn zì,lì lì xiě chū zhōng yì huái。
顿首惶恐臣昧死,越录敢言天下事。dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ,yuè lù gǎn yán tiān xià shì。
百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。bǎi nián hé luò xíng hú shuò,hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo。
夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。yí fǔ zhū rén zé wèi chóu,zhì shì chóu mián jiàn fēng luò。
天意未回事难举,乡来一试成千误。tiān yì wèi huí shì nán jǔ,xiāng lái yī shì chéng qiān wù。
犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。quǎn yáng pín suì zì xiāng tú,shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù。
昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。zuó chén xián mìng chū jiāng shí,zì qī yǒu qù bì wú guī。
屈膝穹庐当愤死,天相孤忠半道回。qū xī qióng lú dāng fèn sǐ,tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí。
金山之下长江水,击楫中流书壮志。jīn shān zhī xià zhǎng jiāng shuǐ,jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì。
东风吹上妙高台,略望江淮见形势。dōng fēng chuī shàng miào gāo tái,lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì。
形势从来只如此,几年待得天时至。xíng shì cóng lái zhǐ rú cǐ,jǐ nián dài dé tiān shí zhì。
朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán,wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ。
臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。chén jīn wèi xiá lùn guī huī,hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi。
中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn,zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái。
北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。běi fāng kǔ jī mín gǔ lì,wàn yī dōng lái qiè wú sù。
边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。biān tóu zhū zhōu wú tiě bì,jiè wèn shuí néng bèi cāng zú。
请朝廷,厉精兵,择良将。qǐng cháo tíng,lì jīng bīng,zé liáng jiāng。
办多多,策上上。bàn duō duō,cè shàng shàng。
更选人材,老练通达。gèng xuǎn rén cái,lǎo liàn tōng dá。
分守要冲,讲明方略。fēn shǒu yào chōng,jiǎng míng fāng lüè。
一贤可作万里城,一人可当百万兵。yī xián kě zuò wàn lǐ chéng,yī rén kě dāng bǎi wàn bīng。
坐令国势九鼎重,所赖君心一点明。zuò lìng guó shì jiǔ dǐng zhòng,suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng。
长笺奏彻龙颜悦,继言臣愚进此说。zhǎng jiān zòu chè lóng yán yuè,jì yán chén yú jìn cǐ shuō。
言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。yán suī shén bǐ yòng shén qiè,chén duàn bì xíng tiān xià fú,wù wèi rú shēng lùn yū kuò。
臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。chén zhī gān dǎn yǔ rén bié,dú shū qǐ wèi wén zhāng shè。
王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán,yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

村景

戴复古

箫鼓迎神赛社筵,藤枝摇曳打秋千。xiāo gǔ yíng shén sài shè yán,téng zhī yáo yè dǎ qiū qiān。
坐中翁妪鬓如雪,也把山花插满颠。zuò zhōng wēng yù bìn rú xuě,yě bǎ shān huā chā mǎn diān。

溪上

戴复古

山腰有路穿修竹,水面无桥涉浅沙。shān yāo yǒu lù chuān xiū zhú,shuǐ miàn wú qiáo shè qiǎn shā。
夹岸人家尽农圃,秋风吹老木棉花。jiā àn rén jiā jǐn nóng pǔ,qiū fēng chuī lǎo mù mián huā。

题尹惟晓芙蓉翠羽图

戴复古

何人妙笔起秋风,吹破枝头烂漫红。hé rén miào bǐ qǐ qiū fēng,chuī pò zhī tóu làn màn hóng。
翠羽飞来又飞去,一心只在蓼花丛。cuì yǔ fēi lái yòu fēi qù,yī xīn zhǐ zài liǎo huā cóng。

庐山马上

戴复古

青松路径白云关,有客来寻半日闲。qīng sōng lù jìng bái yún guān,yǒu kè lái xún bàn rì xián。
十载灞桥驴子上,争如骑马看庐山。shí zài bà qiáo lǘ zi shàng,zhēng rú qí mǎ kàn lú shān。

海棠

戴复古

十月园林不雨霜,朝曦赫赫似秋阳。shí yuè yuán lín bù yǔ shuāng,cháo xī hè hè shì qiū yáng。
夜来听得游人语,不见梅花见海棠。yè lái tīng dé yóu rén yǔ,bù jiàn méi huā jiàn hǎi táng。

新岁

戴复古

新年试笔欲题诗,老去才衰得句迟。xīn nián shì bǐ yù tí shī,lǎo qù cái shuāi dé jù chí。
春事未容桃李觉,梅花开到北边枝。chūn shì wèi róng táo lǐ jué,méi huā kāi dào běi biān zhī。

画山

戴复古

几簇云烟几段山,画成烟雨渺茫间。jǐ cù yún yān jǐ duàn shān,huà chéng yān yǔ miǎo máng jiān。
扁舟三两溪桥上,一路更无人往还。biǎn zhōu sān liǎng xī qiáo shàng,yī lù gèng wú rén wǎng hái。

山村

戴复古

雨过山村六月凉,田田流水稻花香。yǔ guò shān cūn liù yuè liáng,tián tián liú shuǐ dào huā xiāng。
松边一石平如榻,坐听风蝉送夕阳。sōng biān yī shí píng rú tà,zuò tīng fēng chán sòng xī yáng。

泉广载铜钱入外国

戴复古

人望南风贾舶归,利通中国海南夷。rén wàng nán fēng jiǎ bó guī,lì tōng zhōng guó hǎi nán yí。
珠珍犀象来无限,但恐青钱有尽时。zhū zhēn xī xiàng lái wú xiàn,dàn kǒng qīng qián yǒu jǐn shí。

求先人墨迹呈表兄黄季文

戴复古

我翁本诗仙,游戏沧海上。wǒ wēng běn shī xiān,yóu xì cāng hǎi shàng。
引手掣鲸鲵,失脚堕尘网。yǐn shǒu chè jīng ní,shī jiǎo duò chén wǎng。
身穷道则腴,年高气弥壮。shēn qióng dào zé yú,nián gāo qì mí zhuàng。
平生无长物,饮尽千斛酿。píng shēng wú zhǎng wù,yǐn jǐn qiān hú niàng。
传家古锦囊,自作金玉想。chuán jiā gǔ jǐn náng,zì zuò jīn yù xiǎng。
篇章久零落,人间眇馀响。piān zhāng jiǔ líng luò,rén jiān miǎo yú xiǎng。
搜求二十年,痛泪湿黄壤。sōu qiú èr shí nián,tòng lèi shī huáng rǎng。
君家图书府,墨色照青嶂。jūn jiā tú shū fǔ,mò sè zhào qīng zhàng。
我翁有遗迹,数纸古田样。wǒ wēng yǒu yí jì,shù zhǐ gǔ tián yàng。
仿佛钟王体,吟句更豪放。fǎng fú zhōng wáng tǐ,yín jù gèng háo fàng。
把玩竹林间,寒风凛悽怆。bǎ wán zhú lín jiān,hán fēng lǐn qī chuàng。
昂昂野鹤姿,愧无中散状。áng áng yě hè zī,kuì wú zhōng sàn zhuàng。
儿孤襁褓中,家风随扫荡。ér gū qiǎng bǎo zhōng,jiā fēng suí sǎo dàng。
于兹见笔法,可想翁无恙。yú zī jiàn bǐ fǎ,kě xiǎng wēng wú yàng。
幽居寂寞乡,风月共来往。yōu jū jì mò xiāng,fēng yuè gòng lái wǎng。
众丑成独妍,群喑怪孤唱。zhòng chǒu chéng dú yán,qún yīn guài gū chàng。
一生既蹉跎,人琴遂俱丧。yī shēng jì cuō tuó,rén qín suì jù sàng。
托君名不朽,斯文岂天相。tuō jūn míng bù xiǔ,sī wén qǐ tiān xiāng。
旧作忽新传,识者动慨赏。jiù zuò hū xīn chuán,shí zhě dòng kǎi shǎng。
嗟予忝厥嗣,朝夕愧俯仰。jiē yǔ tiǎn jué sì,cháo xī kuì fǔ yǎng。
敢坠显扬思,幽光发草莽。gǎn zhuì xiǎn yáng sī,yōu guāng fā cǎo mǎng。
假此见诸公,丐铭松柏圹。jiǎ cǐ jiàn zhū gōng,gài míng sōng bǎi kuàng。
君其启惠心,慰彼九泉望。jūn qí qǐ huì xīn,wèi bǐ jiǔ quán wàng。

梦中亦役役

戴复古

半夜群动息,五更百梦残。bàn yè qún dòng xī,wǔ gèng bǎi mèng cán。
天鸡啼一声,万枕不遑安。tiān jī tí yī shēng,wàn zhěn bù huáng ān。
一日一百刻,能得几刻闲。yī rì yī bǎi kè,néng dé jǐ kè xián。
当其闲睡时,作梦更多端。dāng qí xián shuì shí,zuò mèng gèng duō duān。
穷者梦富贵,达者梦神仙。qióng zhě mèng fù guì,dá zhě mèng shén xiān。
梦中亦役役,人生良鲜欢。mèng zhōng yì yì yì,rén shēng liáng xiān huān。

饮马长城窟

戴复古

朔风凛高秋,黑雾翳白日。shuò fēng lǐn gāo qiū,hēi wù yì bái rì。
汉兵来伐胡,饮马长城窟。hàn bīng lái fá hú,yǐn mǎ zhǎng chéng kū。
古来长城窟,中有战士骨。gǔ lái zhǎng chéng kū,zhōng yǒu zhàn shì gǔ。
骨久化为泉,马来吃不得。gǔ jiǔ huà wèi quán,mǎ lái chī bù dé。
闻说华山阳,水甘春草长。wén shuō huá shān yáng,shuǐ gān chūn cǎo zhǎng。

白苎歌

戴复古

雪为纬,玉为经。xuě wèi wěi,yù wèi jīng。
一织三涤手,织成一片冰。yī zhī sān dí shǒu,zhī chéng yī piàn bīng。
清如夷齐,可以为衣。qīng rú yí qí,kě yǐ wèi yī。
陟彼西山,于以采薇。zhì bǐ xī shān,yú yǐ cǎi wēi。

罗敷词

戴复古

妾本秦氏女,今春嫁王郎。qiè běn qín shì nǚ,jīn chūn jià wáng láng。
夫家重蚕事,出采陌上桑。fū jiā zhòng cán shì,chū cǎi mò shàng sāng。
低枝采易残,高枝手难扳。dī zhī cǎi yì cán,gāo zhī shǒu nán bān。
踏踏竹梯登树杪,心思蚕多苦叶少。tà tà zhú tī dēng shù miǎo,xīn sī cán duō kǔ yè shǎo。
举头桑枝挂鬓唇,转身桑枝勾破裙。jǔ tóu sāng zhī guà bìn chún,zhuǎn shēn sāng zhī gōu pò qún。
辛苦事蚕桑,实为良家人。xīn kǔ shì cán sāng,shí wèi liáng jiā rén。
使君奚所为,见妾驻车轮。shǐ jūn xī suǒ wèi,jiàn qiè zhù chē lún。
使君口有言,罗敷耳无闻。shǐ jūn kǒu yǒu yán,luó fū ěr wú wén。
蚕饥蚕饥,采叶急归。cán jī cán jī,cǎi yè jí guī。

题陈毅甫家壁

戴复古

朱门金叵罗,九酝葡萄春。zhū mén jīn pǒ luó,jiǔ yùn pú táo chūn。
酌贵不酌贱,酌富不酌贫。zhuó guì bù zhuó jiàn,zhuó fù bù zhuó pín。
君家破茅屋,飘摇河水滨。jūn jiā pò máo wū,piāo yáo hé shuǐ bīn。
中有一樽渌,醉尽天下人。zhōng yǒu yī zūn lù,zuì jǐn tiān xià rén。