古诗词

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

次韵李士衡失解送公衍赴调二首

项安世

世事从来亦偶然,何妨浊酒且中贤。shì shì cóng lái yì ǒu rán,hé fáng zhuó jiǔ qiě zhōng xián。
诸天入定凭谁问,五色迷人自古传。zhū tiān rù dìng píng shuí wèn,wǔ sè mí rén zì gǔ chuán。
谢客堂中劳梦草,谪仙市上且开船。xiè kè táng zhōng láo mèng cǎo,zhé xiān shì shàng qiě kāi chuán。
飞鸣款作三年计,好在秋花晚更鲜。fēi míng kuǎn zuò sān nián jì,hǎo zài qiū huā wǎn gèng xiān。

次韵李士衡失解送公衍赴调二首

项安世

向来翰墨付群儿,直把行藏待主知。xiàng lái hàn mò fù qún ér,zhí bǎ xíng cáng dài zhǔ zhī。
风引去帆声猎猎,手调焦尾意迟迟。fēng yǐn qù fān shēng liè liè,shǒu diào jiāo wěi yì chí chí。
遥知夜宿吹藜处,恰是春深造榜时。yáo zhī yè sù chuī lí chù,qià shì chūn shēn zào bǎng shí。
预恐阿婆愁见我,略须回马避旌麾。yù kǒng ā pó chóu jiàn wǒ,lüè xū huí mǎ bì jīng huī。

用前韵勉陈进之赴省

项安世

痴翁切莫强笞儿,之子勤劳我所知。chī wēng qiè mò qiáng chī ér,zhī zi qín láo wǒ suǒ zhī。
但看匡衡穿壁苦,谁云宁越读书迟。dàn kàn kuāng héng chuān bì kǔ,shuí yún níng yuè dú shū chí。
能来伴我沧浪艇,共看一年橙橘时。néng lái bàn wǒ cāng làng tǐng,gòng kàn yī nián chéng jú shí。
莫为小乔淹壮志,千军白羽坐堪麾。mò wèi xiǎo qiáo yān zhuàng zhì,qiān jūn bái yǔ zuò kān huī。

送张子真还乡待邵州阙

项安世

今年新拜李邕州,又见君为邵郡侯。jīn nián xīn bài lǐ yōng zhōu,yòu jiàn jūn wèi shào jùn hóu。
可是朝廷怜远俗,独于湖广用名流。kě shì cháo tíng lián yuǎn sú,dú yú hú guǎng yòng míng liú。
南轩学待真传绎,盘涧家须旧业修。nán xuān xué dài zhēn chuán yì,pán jiàn jiā xū jiù yè xiū。
瓜戍少赊元不恶,自因二事合归休。guā shù shǎo shē yuán bù è,zì yīn èr shì hé guī xiū。

纱诗

项安世

芙蕖供色更供丝,缉就沙溪水面漪。fú qú gōng sè gèng gōng sī,jī jiù shā xī shuǐ miàn yī。
疏密整斜于雪似,香轻软细与风宜。shū mì zhěng xié yú xuě shì,xiāng qīng ruǎn xì yǔ fēng yí。
集裳妙得灵均意,织藕新翻蜀客词。jí shang miào dé líng jūn yì,zhī ǒu xīn fān shǔ kè cí。
唤作似花还得否,只应花却似渠伊。huàn zuò shì huā hái dé fǒu,zhǐ yīng huā què shì qú yī。

题狄彦哲云溪隐居二首

项安世

闲居郭内似村中,背市临河一径通。xián jū guō nèi shì cūn zhōng,bèi shì lín hé yī jìng tōng。
案上漆书何世字,墙头碧瓦古时宫。àn shàng qī shū hé shì zì,qiáng tóu bì wǎ gǔ shí gōng。
苦遭客子惊鸥鸟,闲在桥边数钓筒。kǔ zāo kè zi jīng ōu niǎo,xián zài qiáo biān shù diào tǒng。
不是庞公怕城府,也来相就作渔翁。bù shì páng gōng pà chéng fǔ,yě lái xiāng jiù zuò yú wēng。

题狄彦哲云溪隐居二首

项安世

江汉兵馀八十秋,后生谁及见前修。jiāng hàn bīng yú bā shí qiū,hòu shēng shuí jí jiàn qián xiū。
开元遗事无人说,正始诸贤何处求。kāi yuán yí shì wú rén shuō,zhèng shǐ zhū xián hé chù qiú。
此老尚堪矜式在,吾侪欲为子孙谋。cǐ lǎo shàng kān jīn shì zài,wú chái yù wèi zi sūn móu。
不嗔拱立烦鸡黍,时复敲门系小舟。bù chēn gǒng lì fán jī shǔ,shí fù qiāo mén xì xiǎo zhōu。

江陵送赵知县二首

项安世

万壑千岩相送时,灵星小雪上丰颐。wàn hè qiān yán xiāng sòng shí,líng xīng xiǎo xuě shàng fēng yí。
南云北梦重分首,扑漉繁霜满瘦髭。nán yún běi mèng zhòng fēn shǒu,pū lù fán shuāng mǎn shòu zī。
功业向来真自许,头颅今日遂如斯。gōng yè xiàng lái zhēn zì xǔ,tóu lú jīn rì suì rú sī。
英雄老大无人识,足扣双舷只自知。yīng xióng lǎo dà wú rén shí,zú kòu shuāng xián zhǐ zì zhī。

江陵送赵知县二首

项安世

别离底处最堪怜,君上吴船我蜀船。bié lí dǐ chù zuì kān lián,jūn shàng wú chuán wǒ shǔ chuán。
从此相思真万里,重来何止又三年。cóng cǐ xiāng sī zhēn wàn lǐ,zhòng lái hé zhǐ yòu sān nián。
司州刺史髭如戟,国子先生瘦似椽。sī zhōu cì shǐ zī rú jǐ,guó zi xiān shēng shòu shì chuán。
二子有情须问讯,为言重九向西川。èr zi yǒu qíng xū wèn xùn,wèi yán zhòng jiǔ xiàng xī chuān。

次刘子野送别韵

项安世

贾谊莫思行说背,陈汤空想郅支头。jiǎ yì mò sī xíng shuō bèi,chén tāng kōng xiǎng zhì zhī tóu。
子规枝上三更觉,白鹭山前万事休。zi guī zhī shàng sān gèng jué,bái lù shān qián wàn shì xiū。
櫜矢戢戈歌四夏,带牛佩犊免防秋。gāo shǐ jí gē gē sì xià,dài niú pèi dú miǎn fáng qiū。
一犁先向东郊去,稻滑蔬肥百不愁。yī lí xiān xiàng dōng jiāo qù,dào huá shū féi bǎi bù chóu。

次曾宣干焕送别韵

项安世

戎事急于翻白饼,人情难似塞黄河。róng shì jí yú fān bái bǐng,rén qíng nán shì sāi huáng hé。
谁能戴雪三千丈,更踏冲风十二波。shuí néng dài xuě sān qiān zhàng,gèng tà chōng fēng shí èr bō。
父老共倾同社酒,儿童齐唱牧牛歌。fù lǎo gòng qīng tóng shè jiǔ,ér tóng qí chàng mù niú gē。
烦君为较田家乐,比似兵家孰少多。fán jūn wèi jiào tián jiā lè,bǐ shì bīng jiā shú shǎo duō。

次韵

项安世

高沙白魝记天如,葵扇桃笙度日居。gāo shā bái jié jì tiān rú,kuí shàn táo shēng dù rì jū。
诗里燕虫时漫与,醉中鸥鸟正于胥。shī lǐ yàn chóng shí màn yǔ,zuì zhōng ōu niǎo zhèng yú xū。
忽遭唤起披金甲,自笑平生论石渠。hū zāo huàn qǐ pī jīn jiǎ,zì xiào píng shēng lùn shí qú。
身世万端谁得料,一番江雨又成馀。shēn shì wàn duān shuí dé liào,yī fān jiāng yǔ yòu chéng yú。

伯父新园

项安世

屋后回堤可当山,屋前沟港转清湾。wū hòu huí dī kě dāng shān,wū qián gōu gǎng zhuǎn qīng wān。
行人自笑高花外,倦客方吟积翠间。xíng rén zì xiào gāo huā wài,juàn kè fāng yín jī cuì jiān。
曲折故应怜窈窕,崎岖未觉厌跻攀。qū zhé gù yīng lián yǎo tiǎo,qí qū wèi jué yàn jī pān。
小桥直下前村路,百顷平园锦绣斑。xiǎo qiáo zhí xià qián cūn lù,bǎi qǐng píng yuán jǐn xiù bān。

忆宗道旧游

项安世

十八年前胜共饶,两青不借一枯焦。shí bā nián qián shèng gòng ráo,liǎng qīng bù jiè yī kū jiāo。
狂挑药涧寻琼阙,醉踏经台问玉霄。kuáng tiāo yào jiàn xún qióng quē,zuì tà jīng tái wèn yù xiāo。
华顶云开千嶂露,赤城天近九霞飘。huá dǐng yún kāi qiān zhàng lù,chì chéng tiān jìn jiǔ xiá piāo。
只今只羡蒲团稳,坐看双龙上石桥。zhǐ jīn zhǐ xiàn pú tuán wěn,zuò kàn shuāng lóng shàng shí qiáo。

用舍弟韵送妹婿郑子仁湖南漕试

项安世

笔力追风内厩黄,词源下峡九秋艎。bǐ lì zhuī fēng nèi jiù huáng,cí yuán xià xiá jiǔ qiū huáng。
经行帝子云璈地,祓饰骚人月璐章。jīng xíng dì zi yún áo dì,fú shì sāo rén yuè lù zhāng。
亲老一生儿共婿,吾衰七见暑成凉。qīn lǎo yī shēng ér gòng xù,wú shuāi qī jiàn shǔ chéng liáng。
门阑正倚乘龙重,快踏层云觐九阳。mén lán zhèng yǐ chéng lóng zhòng,kuài tà céng yún jìn jiǔ yáng。