古诗词

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

顺风至岳州危甚

项安世

黑云将雨向巴邱,白浪奔雷送客舟。hēi yún jiāng yǔ xiàng bā qiū,bái làng bēn léi sòng kè zhōu。
一路逆风才得顺,百年何日是无愁。yī lù nì fēng cái dé shùn,bǎi nián hé rì shì wú chóu。
神林浦外飞沙恶,道士矶头乱石稠。shén lín pǔ wài fēi shā è,dào shì jī tóu luàn shí chóu。
系缆南津闻笑语,船船鸡酒谢神休。xì lǎn nán jīn wén xiào yǔ,chuán chuán jī jiǔ xiè shén xiū。

别岳州

项安世

五更鼍鼓忽逢逢,舟子闻晴上北江。wǔ gèng tuó gǔ hū féng féng,zhōu zi wén qíng shàng běi jiāng。
推枕一兵辞画戟,开门三骑到篷窗。tuī zhěn yī bīng cí huà jǐ,kāi mén sān qí dào péng chuāng。
鹿鸣厚意陈箱篚,伐木深情缀酒腔。lù míng hòu yì chén xiāng fěi,fá mù shēn qíng zhuì jiǔ qiāng。
小雅风流千古在,飞吟亭下此心降。xiǎo yǎ fēng liú qiān gǔ zài,fēi yín tíng xià cǐ xīn jiàng。

送孙司户秩满东归考试鄂渚二首

项安世

千年把号趁朝班,犹著青衫候晓关。qiān nián bǎ hào chèn cháo bān,yóu zhù qīng shān hòu xiǎo guān。
冷甚高僧禅榻畔,清于寒露玉壶间。lěng shén gāo sēng chán tà pàn,qīng yú hán lù yù hú jiān。
文章奇古源西汉,诗律精深祖后山。wén zhāng qí gǔ yuán xī hàn,shī lǜ jīng shēn zǔ hòu shān。
师友平生能几许,又随征雁看湘鬟。shī yǒu píng shēng néng jǐ xǔ,yòu suí zhēng yàn kàn xiāng huán。

送孙司户秩满东归考试鄂渚二首

项安世

秋风一舸下沧浪,想见占繇听鹊忙。qiū fēng yī gě xià cāng làng,xiǎng jiàn zhàn yáo tīng què máng。
两夏作僧犹有债,三旬为客更须偿。liǎng xià zuò sēng yóu yǒu zhài,sān xún wèi kè gèng xū cháng。
君才有用今千里,我拙无堪尚一方。jūn cái yǒu yòng jīn qiān lǐ,wǒ zhuō wú kān shàng yī fāng。
好去玉霄云海上,寄声江汉永相望。hǎo qù yù xiāo yún hǎi shàng,jì shēng jiāng hàn yǒng xiāng wàng。

和高抚州用韵相招

项安世

能使邦人保里闾,不能一日自安居。néng shǐ bāng rén bǎo lǐ lǘ,bù néng yī rì zì ān jū。
废兴何敢于人怨,温饱从来作计疏。fèi xīng hé gǎn yú rén yuàn,wēn bǎo cóng lái zuò jì shū。
旧景陆公新景贺,大题诗句小题庐。jiù jǐng lù gōng xīn jǐng hè,dà tí shī jù xiǎo tí lú。
殷殷唤我江西去,只用官船不用车。yīn yīn huàn wǒ jiāng xī qù,zhǐ yòng guān chuán bù yòng chē。

南康尉司射亭后轩尽见庐山为取东坡觉来满眼是庐山之句名曰觉轩

项安世

千堆白浪卷彭湖,一叶青帆映大孤。qiān duī bái làng juǎn péng hú,yī yè qīng fān yìng dà gū。
梦里东坡魂尚魇,岸傍梅福笑相呼。mèng lǐ dōng pō hún shàng yǎn,àn bàng méi fú xiào xiāng hū。
开门翠壁连天是,回首惊波一事无。kāi mén cuì bì lián tiān shì,huí shǒu jīng bō yī shì wú。
推下黄紬见真意,的知陶令是贤乎。tuī xià huáng chóu jiàn zhēn yì,de zhī táo lìng shì xián hū。

赋竟陵毛氏新港亭

项安世

倚东湖浪看西江,结小红桥渡绿窗。yǐ dōng hú làng kàn xī jiāng,jié xiǎo hóng qiáo dù lǜ chuāng。
白水绕阶人径绝,青天入坐客心降。bái shuǐ rào jiē rén jìng jué,qīng tiān rù zuò kè xīn jiàng。
筼筜影外闻仙磬,菡萏香中见佛幢。yún dāng yǐng wài wén xiān qìng,hàn dàn xiāng zhōng jiàn fú chuáng。
从此竟陵城左右,陆泉毛港一双双。cóng cǐ jìng líng chéng zuǒ yòu,lù quán máo gǎng yī shuāng shuāng。

重阳复晴再次前韵

项安世

一天云物护轻寒,阵阵清风约雨乾。yī tiān yún wù hù qīng hán,zhèn zhèn qīng fēng yuē yǔ qián。
造物有情聊作戏,诗家无赖强寻欢。zào wù yǒu qíng liáo zuò xì,shī jiā wú lài qiáng xún huān。
吾人已办泥沾帽,晓色还教日照盘。wú rén yǐ bàn ní zhān mào,xiǎo sè hái jiào rì zhào pán。
咫尺龙山君莫负,草枯霜野正平宽。zhǐ chǐ lóng shān jūn mò fù,cǎo kū shuāng yě zhèng píng kuān。

宋帅移厨就市楼并饭胡黎州

项安世

天明喜气满沙头,小队行厨下楚楼。tiān míng xǐ qì mǎn shā tóu,xiǎo duì xíng chú xià chǔ lóu。
太白稳归云阙去,德星聊向雪山游。tài bái wěn guī yún quē qù,dé xīng liáo xiàng xuě shān yóu。
澹翁不为重溟怯,令子何辞九折愁。dàn wēng bù wèi zhòng míng qiè,lìng zi hé cí jiǔ zhé chóu。
荣杀上官穷观主,助公持酒记觥筹。róng shā shàng guān qióng guān zhǔ,zhù gōng chí jiǔ jì gōng chóu。

和平江府倪教授送行

项安世

拜辞初下九天来,乞得斑衣学老莱。bài cí chū xià jiǔ tiān lái,qǐ dé bān yī xué lǎo lái。
六月火云烘去艇,三山风露隔飞埃。liù yuè huǒ yún hōng qù tǐng,sān shān fēng lù gé fēi āi。
多情送我诗盈轴,何意辞君酒一杯。duō qíng sòng wǒ shī yíng zhóu,hé yì cí jūn jiǔ yī bēi。
后夜相思江雨黑,短檠寒焰锦囊开。hòu yè xiāng sī jiāng yǔ hēi,duǎn qíng hán yàn jǐn náng kāi。

又次韵沈告院送行二首

项安世

前年倚席湘山下,曾得新篇胜玉葩。qián nián yǐ xí xiāng shān xià,céng dé xīn piān shèng yù pā。
今日题舆秋浦上,又烦佳句溢琼华。jīn rì tí yú qiū pǔ shàng,yòu fán jiā jù yì qióng huá。
云霄策足君方驶,风雨论心我未涯。yún xiāo cè zú jūn fāng shǐ,fēng yǔ lùn xīn wǒ wèi yá。
正向齐山插黄菊,遥知已对紫薇花。zhèng xiàng qí shān chā huáng jú,yáo zhī yǐ duì zǐ wēi huā。

又次韵沈告院送行二首

项安世

江头水落雁初下,江上鱼肥酒可中。jiāng tóu shuǐ luò yàn chū xià,jiāng shàng yú féi jiǔ kě zhōng。
秋浦到时应正好,昔贤题后恐难工。qiū pǔ dào shí yīng zhèng hǎo,xī xián tí hòu kǒng nán gōng。
三年禁直消长日,六月修廊饫午风。sān nián jìn zhí xiāo zhǎng rì,liù yuè xiū láng yù wǔ fēng。
天上素餐吾已愧,更来闲处理渔筒。tiān shàng sù cān wú yǐ kuì,gèng lái xián chù lǐ yú tǒng。

又次韵邓汉卿秀才送行

项安世

春风不疗鬓边霜,闲处输君笑我忙。chūn fēng bù liáo bìn biān shuāng,xián chù shū jūn xiào wǒ máng。
衮衮悬河烦卒吐,疏疏冷锉赖于湘。gǔn gǔn xuán hé fán zú tǔ,shū shū lěng cuò lài yú xiāng。
去钻芸帙翻成蠹,飞下芹泥只愿颃。qù zuān yún zhì fān chéng dù,fēi xià qín ní zhǐ yuàn háng。
鉴水旧游零落尽,相逢犹忍话髯郎。jiàn shuǐ jiù yóu líng luò jǐn,xiāng féng yóu rěn huà rán láng。

又次韵杨秘书送行

项安世

设矩陈绳劝蹈中,雕龙炙輠戒多穷。shè jǔ chén shéng quàn dǎo zhōng,diāo lóng zhì guǒ jiè duō qióng。
有谁心肯明斯语,无限人知敬此翁。yǒu shuí xīn kěn míng sī yǔ,wú xiàn rén zhī jìng cǐ wēng。
信有德隅当并进,可能性地独幽通。xìn yǒu dé yú dāng bìng jìn,kě néng xìng dì dú yōu tōng。
相分便作相逢计,此事它时验庳崇。xiāng fēn biàn zuò xiāng féng jì,cǐ shì tā shí yàn bì chóng。

为吴司户作瓮天

项安世

笔端随意出洪纤,康俗山前自在禅。bǐ duān suí yì chū hóng xiān,kāng sú shān qián zì zài chán。
已把屋来嘲作瓮,更将诗去谄为天。yǐ bǎ wū lái cháo zuò wèng,gèng jiāng shī qù chǎn wèi tiān。
蛆浮蠛舞无多子,鹍运鹏游即大千。qū fú miè wǔ wú duō zi,kūn yùn péng yóu jí dà qiān。
敢向时人称万卷,不妨李渤但如拳。gǎn xiàng shí rén chēng wàn juǎn,bù fáng lǐ bó dàn rú quán。