古诗词

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

双峰握节国西门,直气森森老更尊。shuāng fēng wò jié guó xī mén,zhí qì sēn sēn lǎo gèng zūn。
一榻独容徐孺子,人间□尽有陈蕃。yī tà dú róng xú rú zi,rén jiān jǐn yǒu chén fān。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

溯江而上岂他杨,便是刘家执戟郎。sù jiāng ér shàng qǐ tā yáng,biàn shì liú jiā zhí jǐ láng。
拂拭千年旧行处,墨池文字日争光。fú shì qiān nián jiù xíng chù,mò chí wén zì rì zhēng guāng。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

蜀士如何苦摈夔,盛山庞子最能诗。shǔ shì rú hé kǔ bìn kuí,shèng shān páng zi zuì néng shī。
天门万里凭谁叫,衡鉴当今四路持。tiān mén wàn lǐ píng shuí jiào,héng jiàn dāng jīn sì lù chí。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

武子才高八面宜,一身何事不兼之。wǔ zi cái gāo bā miàn yí,yī shēn hé shì bù jiān zhī。
精神可惜须完养,瘦骨伶俜玉一枝。jīng shén kě xī xū wán yǎng,shòu gǔ líng pīng yù yī zhī。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

我爱卢家道子贤,悼亡之后只萧然。wǒ ài lú jiā dào zi xián,dào wáng zhī hòu zhǐ xiāo rán。
虎儿向我能求字,玉雪肌肤更可怜。hǔ ér xiàng wǒ néng qiú zì,yù xuě jī fū gèng kě lián。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

潘郎于我最情长,劝我新滩莫么忙。pān láng yú wǒ zuì qíng zhǎng,quàn wǒ xīn tān mò me máng。
落日系舟崖石下,斯人风味故难忘。luò rì xì zhōu yá shí xià,sī rén fēng wèi gù nán wàng。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

圣门坦坦万人行,欲入先须去路明。shèng mén tǎn tǎn wàn rén xíng,yù rù xiān xū qù lù míng。
为报只今卢智子,莫教辜负项先生。wèi bào zhǐ jīn lú zhì zi,mò jiào gū fù xiàng xiān shēng。

舟中怀夔门亲旧八绝卢运使

项安世

伯庸皇考锡嘉名,所愿儿如此水清。bó yōng huáng kǎo xī jiā míng,suǒ yuàn ér rú cǐ shuǐ qīng。
莫羡泾人多稻米,长教渔父濯尘缨。mò xiàn jīng rén duō dào mǐ,zhǎng jiào yú fù zhuó chén yīng。

顺风

项安世

十叶乾蒲万斛船,满江箫鼓看登仙。shí yè qián pú wàn hú chuán,mǎn jiāng xiāo gǔ kàn dēng xiān。
不牵百丈摇双橹,坐见红旗上碧川。bù qiān bǎi zhàng yáo shuāng lǔ,zuò jiàn hóng qí shàng bì chuān。

风回二绝句

项安世

南风欲转北风颠,一夜涛声趣枕边。nán fēng yù zhuǎn běi fēng diān,yī yè tāo shēng qù zhěn biān。
更着三更篷上雨,十风无赖扰清眠。gèng zhe sān gèng péng shàng yǔ,shí fēng wú lài rǎo qīng mián。

风回二绝句

项安世

缆作野叉浮水面,碇如狸爪下船头。lǎn zuò yě chā fú shuǐ miàn,dìng rú lí zhǎo xià chuán tóu。
长年笑语归船去,卧听颠风更不愁。zhǎng nián xiào yǔ guī chuán qù,wò tīng diān fēng gèng bù chóu。

二十七日衡阳义宰以奚奴墨梅侑客

项安世

铁石心肠宋广平,赋含脂粉太多情。tiě shí xīn cháng sòng guǎng píng,fù hán zhī fěn tài duō qíng。
固应却有柔荑手,淡拂横枝彻骨清。gù yīng què yǒu róu tí shǒu,dàn fú héng zhī chè gǔ qīng。

晚自岳麓归

项安世

千张绿锦变明青,岳麓峰前暝霭生。qiān zhāng lǜ jǐn biàn míng qīng,yuè lù fēng qián míng ǎi shēng。
万顷玻璃成玛瑙,潇湘江上夕阳明。wàn qǐng bō lí chéng mǎ nǎo,xiāo xiāng jiāng shàng xī yáng míng。

送都大茶马入觐八绝句

项安世

六月长江白水秋,夜寒银汉入江流。liù yuè zhǎng jiāng bái shuǐ qiū,yè hán yín hàn rù jiāng liú。
台星直下穿云梦,知是西来使者舟。tái xīng zhí xià chuān yún mèng,zhī shì xī lái shǐ zhě zhōu。

送都大茶马入觐八绝句

项安世

使者东南甲第开,日边云气近蓬莱。shǐ zhě dōng nán jiǎ dì kāi,rì biān yún qì jìn péng lái。
要令二□知名字,故遣穷边万里回。yào lìng èr zhī míng zì,gù qiǎn qióng biān wàn lǐ huí。