古诗词

大道歌

白玉蟾

乌飞金,兔走玉,三界一粒粟。wū fēi jīn,tù zǒu yù,sān jiè yī lì sù。
山河大地几年尘,阴阳颠倒入玄谷。shān hé dà dì jǐ nián chén,yīn yáng diān dào rù xuán gǔ。
人生石火电光中,数枚客鹊枝头宿。rén shēng shí huǒ diàn guāng zhōng,shù méi kè què zhī tóu sù。
桑田沧海春复秋,乾坤不放坎离休。sāng tián cāng hǎi chūn fù qiū,qián kūn bù fàng kǎn lí xiū。
九天高处风月冷,神仙肚里无闲愁。jiǔ tiān gāo chù fēng yuè lěng,shén xiān dù lǐ wú xián chóu。
世间学仙者,胸襟变清雅。shì jiān xué xiān zhě,xiōng jīn biàn qīng yǎ。
丹经未读望飞升,指影谈空相诳吓。dān jīng wèi dú wàng fēi shēng,zhǐ yǐng tán kōng xiāng kuáng xià。
有时驰骋三寸舌,或在街头佯做哑。yǒu shí chí chěng sān cùn shé,huò zài jiē tóu yáng zuò yǎ。
正中恐有邪,真里须辨假。zhèng zhōng kǒng yǒu xié,zhēn lǐ xū biàn jiǎ。
若是清虚冷澹人,身外无物赤洒洒。ruò shì qīng xū lěng dàn rén,shēn wài wú wù chì sǎ sǎ。
都来聚气与凝神,要炼金丹赚几人。dōu lái jù qì yǔ níng shén,yào liàn jīn dān zhuàn jǐ rén。
引贼入家开宝藏,不知身外更藏身。yǐn zéi rù jiā kāi bǎo cáng,bù zhī shēn wài gèng cáng shēn。
身外有身身里觅,冲虚和气一壶春。shēn wài yǒu shēn shēn lǐ mì,chōng xū hé qì yī hú chūn。
生擒六贼手,活嚼三尸口。shēng qín liù zéi shǒu,huó jué sān shī kǒu。
三尸六贼本来无,尽从心里忙中有。sān shī liù zéi běn lái wú,jǐn cóng xīn lǐ máng zhōng yǒu。
玉帝非惟惜诏书,且要神气相保守。yù dì fēi wéi xī zhào shū,qiě yào shén qì xiāng bǎo shǒu。
此神此气结真精,唤作纯阳周九九。cǐ shén cǐ qì jié zhēn jīng,huàn zuò chún yáng zhōu jiǔ jiǔ。
此时方曰圣胎圆,万丈崖头翻筋斗。cǐ shí fāng yuē shèng tāi yuán,wàn zhàng yá tóu fān jīn dòu。
铅汞若粪土,龙虎如鸡狗。qiān gǒng ruò fèn tǔ,lóng hǔ rú jī gǒu。
白金黑锡几千般,水银朱砂相鼓诱。bái jīn hēi xī jǐ qiān bān,shuǐ yín zhū shā xiāng gǔ yòu。
白雪黄芽自无形,华池神水无泉溜。bái xuě huáng yá zì wú xíng,huá chí shén shuǐ wú quán liū。
不解回头一著子,冲风冒雨四方走。bù jiě huí tóu yī zhù zi,chōng fēng mào yǔ sì fāng zǒu。
四方走,要寻师,寻得邪师指授时,迷迷相指可怜伊。sì fāng zǒu,yào xún shī,xún dé xié shī zhǐ shòu shí,mí mí xiāng zhǐ kě lián yī。
大道不离方寸地,工夫细密有行持。dà dào bù lí fāng cùn dì,gōng fū xì mì yǒu xíng chí。
非存思,非举意,非是身中运精气。fēi cún sī,fēi jǔ yì,fēi shì shēn zhōng yùn jīng qì。
一关要锁百关牢,转身一路真容易。yī guān yào suǒ bǎi guān láo,zhuǎn shēn yī lù zhēn róng yì。
无心之心无有形,无中养就婴儿灵。wú xīn zhī xīn wú yǒu xíng,wú zhōng yǎng jiù yīng ér líng。
学仙学到婴儿处,月在寒潭静处明。xué xiān xué dào yīng ér chù,yuè zài hán tán jìng chù míng。
枯木生花却外香,海翁时与白鸥盟。kū mù shēng huā què wài xiāng,hǎi wēng shí yǔ bái ōu méng。
片饷工夫容易做,大丹只是片时成。piàn xiǎng gōng fū róng yì zuò,dà dān zhǐ shì piàn shí chéng。
执著奇言并怪语,万千譬喻今如许。zhí zhù qí yán bìng guài yǔ,wàn qiān pì yù jīn rú xǔ。
生也由他死由他,只要自家做得主。shēng yě yóu tā sǐ yóu tā,zhǐ yào zì jiā zuò dé zhǔ。
空中云,也可缚。kōng zhōng yún,yě kě fù。
水中月,也可捉。shuǐ zhōng yuè,yě kě zhuō。
身心两个字,是火也是药。shēn xīn liǎng gè zì,shì huǒ yě shì yào。
龟蛇乌兔总闲言,夫妇男女都扬却。guī shé wū tù zǒng xián yán,fū fù nán nǚ dōu yáng què。
君不见虚无生自然,自然生一气。jūn bù jiàn xū wú shēng zì rán,zì rán shēng yī qì。
一气结成物,气足分天地。yī qì jié chéng wù,qì zú fēn tiān dì。
天地本无心,二气自然是。tiān dì běn wú xīn,èr qì zì rán shì。
万物有荣枯,大数有终始。wàn wù yǒu róng kū,dà shù yǒu zhōng shǐ。
会得先天本自然,便是性命真根蒂。huì dé xiān tiān běn zì rán,biàn shì xìng mìng zhēn gēn dì。
道德五千言,阴符三百字。dào dé wǔ qiān yán,yīn fú sān bǎi zì。
形神与性命,身心与神气。xíng shén yǔ xìng mìng,shēn xīn yǔ shén qì。
交媾成大宝,即是金丹理。jiāo gòu chéng dà bǎo,jí shì jīn dān lǐ。
世人多执著,权将有作归无作。shì rén duō zhí zhù,quán jiāng yǒu zuò guī wú zuò。
猛烈丈夫能领略,试把此言闲处嚼。měng liè zhàng fū néng lǐng lüè,shì bǎ cǐ yán xián chù jué。
若他往古圣贤人,立教化人俱不错。ruò tā wǎng gǔ shèng xián rén,lì jiào huà rén jù bù cuò。
况能蓦直径路行,一条直上三清阁。kuàng néng mò zhí jìng lù xíng,yī tiáo zhí shàng sān qīng gé。
三清阁下一团髓,昼夜瑶光光烁烁。sān qīng gé xià yī tuán suǐ,zhòu yè yáo guāng guāng shuò shuò。
云谷道人仙中人,骨气秀茂真磊落。yún gǔ dào rén xiān zhōng rén,gǔ qì xiù mào zhēn lěi luò。
年来多被红尘缚,六十四年都是错。nián lái duō bèi hóng chén fù,liù shí sì nián dōu shì cuò。
刮开尘垢眼豁开,长啸一声归去来。guā kāi chén gòu yǎn huō kāi,zhǎng xiào yī shēng guī qù lái。
神仙伎俩无多子,只是人间一味呆,忽然也解到蓬莱。shén xiān jì liǎ wú duō zi,zhǐ shì rén jiān yī wèi dāi,hū rán yě jiě dào péng lái。
武夷散人与君说,见君真个神仙骨。wǔ yí sàn rén yǔ jūn shuō,jiàn jūn zhēn gè shén xiān gǔ。
我今也不鍊形神,或要放颠或放劣。wǒ jīn yě bù liàn xíng shén,huò yào fàng diān huò fàng liè。
寒时自有丹田火,饥时只吃琼湖雪。hán shí zì yǒu dān tián huǒ,jī shí zhǐ chī qióng hú xuě。
前年仙师寄书归,道我有名在金阙。qián nián xiān shī jì shū guī,dào wǒ yǒu míng zài jīn quē。
闲名落世收不回,而今心行尤其乖。xián míng luò shì shōu bù huí,ér jīn xīn xíng yóu qí guāi。
那堪玉帝见怜我,诏我归时未肯哉。nà kān yù dì jiàn lián wǒ,zhào wǒ guī shí wèi kěn zāi。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

赠坦庵告别

白玉蟾

杖头挑起一天云,政是梅花十月春。zhàng tóu tiāo qǐ yī tiān yún,zhèng shì méi huā shí yuè chūn。
猿叫千山风势恶,雪迷万里雨声频。yuán jiào qiān shān fēng shì è,xuě mí wàn lǐ yǔ shēng pín。
今朝瓢笠游方外,旧处烟霞失主人。jīn cháo piáo lì yóu fāng wài,jiù chù yān xiá shī zhǔ rén。
好去著鞭行所得,他时相见话头新。hǎo qù zhù biān xíng suǒ dé,tā shí xiāng jiàn huà tóu xīn。

述翠虚真人安乐法

白玉蟾

收敛神光少默然,顶门一路聚云烟。shōu liǎn shén guāng shǎo mò rán,dǐng mén yī lù jù yún yān。
且升阳火烹金鼎,却降灵泉灌玉田。qiě shēng yáng huǒ pēng jīn dǐng,què jiàng líng quán guàn yù tián。
交结只于牛渚外,分明正在鹊桥边。jiāo jié zhǐ yú niú zhǔ wài,fēn míng zhèng zài què qiáo biān。
功夫九九数六六,此是人间安乐仙。gōng fū jiǔ jiǔ shù liù liù,cǐ shì rén jiān ān lè xiān。

天籁堂

白玉蟾

到此令人玉骨寒,四围紫翠玉回环。dào cǐ lìng rén yù gǔ hán,sì wéi zǐ cuì yù huí huán。
玲珑苍壁竹敲竹,重叠画屏山间山。líng lóng cāng bì zhú qiāo zhú,zhòng dié huà píng shān jiān shān。
猿笛晓闻冥漠外,松涛夜吼有无间。yuán dí xiǎo wén míng mò wài,sōng tāo yè hǒu yǒu wú jiān。
我将唤起陈知白,蜕却尘躯跨彩鸾。wǒ jiāng huàn qǐ chén zhī bái,tuì què chén qū kuà cǎi luán。

寄郑天谷

白玉蟾

况此三晴二雨天,孤村寒绾缠苍烟。kuàng cǐ sān qíng èr yǔ tiān,gū cūn hán wǎn chán cāng yān。
客来长是有蝴蝶,春去不堪闻杜鹃。kè lái zhǎng shì yǒu hú dié,chūn qù bù kān wén dù juān。
汉蕨可羹今已晚,胡麻未饭必须仙。hàn jué kě gēng jīn yǐ wǎn,hú má wèi fàn bì xū xiān。
九江城里郑天谷,许结焚香瀹茗缘。jiǔ jiāng chéng lǐ zhèng tiān gǔ,xǔ jié fén xiāng yuè míng yuán。

题栖云堂

白玉蟾

高人占断一生闲,长得青山在眼看。gāo rén zhàn duàn yī shēng xián,zhǎng dé qīng shān zài yǎn kàn。
棋子纵横星点乱,琴弦戛击玉声寒。qí zi zòng héng xīng diǎn luàn,qín xián jiá jī yù shēng hán。
无心门掩苔三径,观化庭栽竹万竿。wú xīn mén yǎn tái sān jìng,guān huà tíng zāi zhú wàn gān。
中有玄机人不会,清风明月两丸丹。zhōng yǒu xuán jī rén bù huì,qīng fēng míng yuè liǎng wán dān。

契妙

白玉蟾

契妙堂中静养神,神凝气聚一壶春。qì miào táng zhōng jìng yǎng shén,shén níng qì jù yī hú chūn。
青山绿水无非道,翠竹黄花有几人。qīng shān lǜ shuǐ wú fēi dào,cuì zhú huáng huā yǒu jǐ rén。
世外不知千百世,身中还更两三身。shì wài bù zhī qiān bǎi shì,shēn zhōng hái gèng liǎng sān shēn。
一从契得虚无妙,明月清风是我邻。yī cóng qì dé xū wú miào,míng yuè qīng fēng shì wǒ lín。

玉壶轩

白玉蟾

玉壶四榻静无尘,琴上无徽笔有神。yù hú sì tà jìng wú chén,qín shàng wú huī bǐ yǒu shén。
诗债已还休骨瘦,酒冤今醒但眉颦。shī zhài yǐ hái xiū gǔ shòu,jiǔ yuān jīn xǐng dàn méi pín。
清风吹鹤梧桐晓,明月啼猿杨柳春。qīng fēng chuī hè wú tóng xiǎo,míng yuè tí yuán yáng liǔ chūn。
见说玉楼新架就,紫皇有诏日来频。jiàn shuō yù lóu xīn jià jiù,zǐ huáng yǒu zhào rì lái pín。

悠然堂

白玉蟾

一池寒碧浸红鳞,芍药方花春后春。yī chí hán bì jìn hóng lín,sháo yào fāng huā chūn hòu chūn。
烟阁晓垂天幕静,风帘夜上月钩新。yān gé xiǎo chuí tiān mù jìng,fēng lián yè shàng yuè gōu xīn。
闲云流水无穷意,绛阙清都被谪身。xián yún liú shuǐ wú qióng yì,jiàng quē qīng dōu bèi zhé shēn。
不向悠然堂上饮,篇诗斗酒付何人。bù xiàng yōu rán táng shàng yǐn,piān shī dòu jiǔ fù hé rén。

奉酬陈宫教

白玉蟾

落魄逍遥一醉仙,笑携藜杖夕阳边。luò pò xiāo yáo yī zuì xiān,xiào xié lí zhàng xī yáng biān。
三年睡法应须得,九蕴仙方妙不传。sān nián shuì fǎ yīng xū dé,jiǔ yùn xiān fāng miào bù chuán。
骤雨猛催今日作,老苔为锁异时镌。zhòu yǔ měng cuī jīn rì zuò,lǎo tái wèi suǒ yì shí juān。
偶来水绿红花野,自与庐山亦有缘。ǒu lái shuǐ lǜ hóng huā yě,zì yǔ lú shān yì yǒu yuán。

题瓮斋

白玉蟾

万轴牙签聚碧芸,数间茅屋锁闲云。wàn zhóu yá qiān jù bì yún,shù jiān máo wū suǒ xián yún。
莺吟芍药一歌女,蚁绕菖蒲万水军。yīng yín sháo yào yī gē nǚ,yǐ rào chāng pú wàn shuǐ jūn。
香穗横窗盘瘦影,茗花浮枕斗清芬。xiāng suì héng chuāng pán shòu yǐng,míng huā fú zhěn dòu qīng fēn。
琴心三叠昼眠觉,熟读数篇韩柳文。qín xīn sān dié zhòu mián jué,shú dú shù piān hán liǔ wén。

翠麓即事

白玉蟾

千峰万峰翠入门,一树两树啼断猿。qiān fēng wàn fēng cuì rù mén,yī shù liǎng shù tí duàn yuán。
山后山前鸠唤妇,舍南舍北竹生孙。shān hòu shān qián jiū huàn fù,shě nán shě běi zhú shēng sūn。
烟迷洞口苔三径,风吼松梢月一痕。yān mí dòng kǒu tái sān jìng,fēng hǒu sōng shāo yuè yī hén。
芍药未花春未老,客来到此倒芳樽。sháo yào wèi huā chūn wèi lǎo,kè lái dào cǐ dào fāng zūn。

快轩书怀

白玉蟾

满树牡丹相次红,客来不放酒杯空。mǎn shù mǔ dān xiāng cì hóng,kè lái bù fàng jiǔ bēi kōng。
三分春色二分去,一处风光是处同。sān fēn chūn sè èr fēn qù,yī chù fēng guāng shì chù tóng。
柳絮打残连夜雨,桃花飞落五更风。liǔ xù dǎ cán lián yè yǔ,táo huā fēi luò wǔ gèng fēng。
与君饮到如泥烂,我欲明朝杖屦东。yǔ jūn yǐn dào rú ní làn,wǒ yù míng cháo zhàng jù dōng。

清明

白玉蟾

新除小垒燕方谋,又拜晴蜂万户侯。xīn chú xiǎo lěi yàn fāng móu,yòu bài qíng fēng wàn hù hóu。
占破清明三五日,实封芍药一千头。zhàn pò qīng míng sān wǔ rì,shí fēng sháo yào yī qiān tóu。
花间作梦碧蝴蝶,柳外谈禅黄栗留。huā jiān zuò mèng bì hú dié,liǔ wài tán chán huáng lì liú。
物物是题吟不尽,却烦酒作钓诗钩。wù wù shì tí yín bù jǐn,què fán jiǔ zuò diào shī gōu。

题天开图画

白玉蟾

四时风物现安排,醉上高楼眼豁开。sì shí fēng wù xiàn ān pái,zuì shàng gāo lóu yǎn huō kāi。
云散远山元不断,池成明月自然来。yún sàn yuǎn shān yuán bù duàn,chí chéng míng yuè zì rán lái。
夕阳妆点丹青树,烟雨和匀水墨梅。xī yáng zhuāng diǎn dān qīng shù,yān yǔ hé yún shuǐ mò méi。
此是天工无尽巧,何曾染惹俗尘埃。cǐ shì tiān gōng wú jǐn qiǎo,hé céng rǎn rě sú chén āi。

次李侍郎见赠韵

白玉蟾

家居琼馆海山隅,腹内包藏三教书。jiā jū qióng guǎn hǎi shān yú,fù nèi bāo cáng sān jiào shū。
明月清风为活计,蓬头跣足走寰区。míng yuè qīng fēng wèi huó jì,péng tóu xiǎn zú zǒu huán qū。
玉炉丹熟斟琼醑,金阙朝回唱步虚。yù lú dān shú zhēn qióng xǔ,jīn quē cháo huí chàng bù xū。
要识我侬真面目,广寒宫里看蟾蜍。yào shí wǒ nóng zhēn miàn mù,guǎng hán gōng lǐ kàn chán chú。
1071«2345678»