古诗词

大道歌

白玉蟾

乌飞金,兔走玉,三界一粒粟。wū fēi jīn,tù zǒu yù,sān jiè yī lì sù。
山河大地几年尘,阴阳颠倒入玄谷。shān hé dà dì jǐ nián chén,yīn yáng diān dào rù xuán gǔ。
人生石火电光中,数枚客鹊枝头宿。rén shēng shí huǒ diàn guāng zhōng,shù méi kè què zhī tóu sù。
桑田沧海春复秋,乾坤不放坎离休。sāng tián cāng hǎi chūn fù qiū,qián kūn bù fàng kǎn lí xiū。
九天高处风月冷,神仙肚里无闲愁。jiǔ tiān gāo chù fēng yuè lěng,shén xiān dù lǐ wú xián chóu。
世间学仙者,胸襟变清雅。shì jiān xué xiān zhě,xiōng jīn biàn qīng yǎ。
丹经未读望飞升,指影谈空相诳吓。dān jīng wèi dú wàng fēi shēng,zhǐ yǐng tán kōng xiāng kuáng xià。
有时驰骋三寸舌,或在街头佯做哑。yǒu shí chí chěng sān cùn shé,huò zài jiē tóu yáng zuò yǎ。
正中恐有邪,真里须辨假。zhèng zhōng kǒng yǒu xié,zhēn lǐ xū biàn jiǎ。
若是清虚冷澹人,身外无物赤洒洒。ruò shì qīng xū lěng dàn rén,shēn wài wú wù chì sǎ sǎ。
都来聚气与凝神,要炼金丹赚几人。dōu lái jù qì yǔ níng shén,yào liàn jīn dān zhuàn jǐ rén。
引贼入家开宝藏,不知身外更藏身。yǐn zéi rù jiā kāi bǎo cáng,bù zhī shēn wài gèng cáng shēn。
身外有身身里觅,冲虚和气一壶春。shēn wài yǒu shēn shēn lǐ mì,chōng xū hé qì yī hú chūn。
生擒六贼手,活嚼三尸口。shēng qín liù zéi shǒu,huó jué sān shī kǒu。
三尸六贼本来无,尽从心里忙中有。sān shī liù zéi běn lái wú,jǐn cóng xīn lǐ máng zhōng yǒu。
玉帝非惟惜诏书,且要神气相保守。yù dì fēi wéi xī zhào shū,qiě yào shén qì xiāng bǎo shǒu。
此神此气结真精,唤作纯阳周九九。cǐ shén cǐ qì jié zhēn jīng,huàn zuò chún yáng zhōu jiǔ jiǔ。
此时方曰圣胎圆,万丈崖头翻筋斗。cǐ shí fāng yuē shèng tāi yuán,wàn zhàng yá tóu fān jīn dòu。
铅汞若粪土,龙虎如鸡狗。qiān gǒng ruò fèn tǔ,lóng hǔ rú jī gǒu。
白金黑锡几千般,水银朱砂相鼓诱。bái jīn hēi xī jǐ qiān bān,shuǐ yín zhū shā xiāng gǔ yòu。
白雪黄芽自无形,华池神水无泉溜。bái xuě huáng yá zì wú xíng,huá chí shén shuǐ wú quán liū。
不解回头一著子,冲风冒雨四方走。bù jiě huí tóu yī zhù zi,chōng fēng mào yǔ sì fāng zǒu。
四方走,要寻师,寻得邪师指授时,迷迷相指可怜伊。sì fāng zǒu,yào xún shī,xún dé xié shī zhǐ shòu shí,mí mí xiāng zhǐ kě lián yī。
大道不离方寸地,工夫细密有行持。dà dào bù lí fāng cùn dì,gōng fū xì mì yǒu xíng chí。
非存思,非举意,非是身中运精气。fēi cún sī,fēi jǔ yì,fēi shì shēn zhōng yùn jīng qì。
一关要锁百关牢,转身一路真容易。yī guān yào suǒ bǎi guān láo,zhuǎn shēn yī lù zhēn róng yì。
无心之心无有形,无中养就婴儿灵。wú xīn zhī xīn wú yǒu xíng,wú zhōng yǎng jiù yīng ér líng。
学仙学到婴儿处,月在寒潭静处明。xué xiān xué dào yīng ér chù,yuè zài hán tán jìng chù míng。
枯木生花却外香,海翁时与白鸥盟。kū mù shēng huā què wài xiāng,hǎi wēng shí yǔ bái ōu méng。
片饷工夫容易做,大丹只是片时成。piàn xiǎng gōng fū róng yì zuò,dà dān zhǐ shì piàn shí chéng。
执著奇言并怪语,万千譬喻今如许。zhí zhù qí yán bìng guài yǔ,wàn qiān pì yù jīn rú xǔ。
生也由他死由他,只要自家做得主。shēng yě yóu tā sǐ yóu tā,zhǐ yào zì jiā zuò dé zhǔ。
空中云,也可缚。kōng zhōng yún,yě kě fù。
水中月,也可捉。shuǐ zhōng yuè,yě kě zhuō。
身心两个字,是火也是药。shēn xīn liǎng gè zì,shì huǒ yě shì yào。
龟蛇乌兔总闲言,夫妇男女都扬却。guī shé wū tù zǒng xián yán,fū fù nán nǚ dōu yáng què。
君不见虚无生自然,自然生一气。jūn bù jiàn xū wú shēng zì rán,zì rán shēng yī qì。
一气结成物,气足分天地。yī qì jié chéng wù,qì zú fēn tiān dì。
天地本无心,二气自然是。tiān dì běn wú xīn,èr qì zì rán shì。
万物有荣枯,大数有终始。wàn wù yǒu róng kū,dà shù yǒu zhōng shǐ。
会得先天本自然,便是性命真根蒂。huì dé xiān tiān běn zì rán,biàn shì xìng mìng zhēn gēn dì。
道德五千言,阴符三百字。dào dé wǔ qiān yán,yīn fú sān bǎi zì。
形神与性命,身心与神气。xíng shén yǔ xìng mìng,shēn xīn yǔ shén qì。
交媾成大宝,即是金丹理。jiāo gòu chéng dà bǎo,jí shì jīn dān lǐ。
世人多执著,权将有作归无作。shì rén duō zhí zhù,quán jiāng yǒu zuò guī wú zuò。
猛烈丈夫能领略,试把此言闲处嚼。měng liè zhàng fū néng lǐng lüè,shì bǎ cǐ yán xián chù jué。
若他往古圣贤人,立教化人俱不错。ruò tā wǎng gǔ shèng xián rén,lì jiào huà rén jù bù cuò。
况能蓦直径路行,一条直上三清阁。kuàng néng mò zhí jìng lù xíng,yī tiáo zhí shàng sān qīng gé。
三清阁下一团髓,昼夜瑶光光烁烁。sān qīng gé xià yī tuán suǐ,zhòu yè yáo guāng guāng shuò shuò。
云谷道人仙中人,骨气秀茂真磊落。yún gǔ dào rén xiān zhōng rén,gǔ qì xiù mào zhēn lěi luò。
年来多被红尘缚,六十四年都是错。nián lái duō bèi hóng chén fù,liù shí sì nián dōu shì cuò。
刮开尘垢眼豁开,长啸一声归去来。guā kāi chén gòu yǎn huō kāi,zhǎng xiào yī shēng guī qù lái。
神仙伎俩无多子,只是人间一味呆,忽然也解到蓬莱。shén xiān jì liǎ wú duō zi,zhǐ shì rén jiān yī wèi dāi,hū rán yě jiě dào péng lái。
武夷散人与君说,见君真个神仙骨。wǔ yí sàn rén yǔ jūn shuō,jiàn jūn zhēn gè shén xiān gǔ。
我今也不鍊形神,或要放颠或放劣。wǒ jīn yě bù liàn xíng shén,huò yào fàng diān huò fàng liè。
寒时自有丹田火,饥时只吃琼湖雪。hán shí zì yǒu dān tián huǒ,jī shí zhǐ chī qióng hú xuě。
前年仙师寄书归,道我有名在金阙。qián nián xiān shī jì shū guī,dào wǒ yǒu míng zài jīn quē。
闲名落世收不回,而今心行尤其乖。xián míng luò shì shōu bù huí,ér jīn xīn xíng yóu qí guāi。
那堪玉帝见怜我,诏我归时未肯哉。nà kān yù dì jiàn lián wǒ,zhào wǒ guī shí wèi kěn zāi。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

罗适轩净明轩

白玉蟾

占断人生百岁闲,绛宫有路透玄关。zhàn duàn rén shēng bǎi suì xián,jiàng gōng yǒu lù tòu xuán guān。
明如雪夜潭心月,静似春天雨后山。míng rú xuě yè tán xīn yuè,jìng shì chūn tiān yǔ hòu shān。
万籁无声人不寐,一尘何处夜将阑。wàn lài wú shēng rén bù mèi,yī chén hé chù yè jiāng lán。
琴心三叠倚楼坐,黄鹤悠悠去不还。qín xīn sān dié yǐ lóu zuò,huáng hè yōu yōu qù bù hái。

题平江府灵岩寺

白玉蟾

万松挟岭壮招提,上有琴台与墨池。wàn sōng xié lǐng zhuàng zhāo tí,shàng yǒu qín tái yǔ mò chí。
佛殿尚存今智积,娃宫曾馆古西施。fú diàn shàng cún jīn zhì jī,wá gōng céng guǎn gǔ xī shī。
太湖远水如奁镜,木渎平田似局棋。tài hú yuǎn shuǐ rú lián jìng,mù dú píng tián shì jú qí。
策杖访回无际塔,日晡聊看草书碑。cè zhàng fǎng huí wú jì tǎ,rì bū liáo kàn cǎo shū bēi。

泛舟松江

白玉蟾

白酒黄封冽以妍,鲈鱼买得一双鲜。bái jiǔ huáng fēng liè yǐ yán,lú yú mǎi dé yī shuāng xiān。
舟行无浪无风夜,人在非晴非雨天。zhōu xíng wú làng wú fēng yè,rén zài fēi qíng fēi yǔ tiān。
醉熟不知天远近,梦回但见月婵娟。zuì shú bù zhī tiān yuǎn jìn,mèng huí dàn jiàn yuè chán juān。
垂虹亭下星如织,云满长洲草满川。chuí hóng tíng xià xīng rú zhī,yún mǎn zhǎng zhōu cǎo mǎn chuān。

题笔架山积翠楼

白玉蟾

万顷平田指掌间,松梢直上与檐干。wàn qǐng píng tián zhǐ zhǎng jiān,sōng shāo zhí shàng yǔ yán gàn。
云粘暮色月华湿,树颤秋声天籁寒。yún zhān mù sè yuè huá shī,shù chàn qiū shēng tiān lài hán。
窗外好山千翡翠,屋头修竹万琅玕。chuāng wài hǎo shān qiān fěi cuì,wū tóu xiū zhú wàn láng gān。
楼中啸罢玉龙去,浩荡天风生羽翰。lóu zhōng xiào bà yù lóng qù,hào dàng tiān fēng shēng yǔ hàn。

题鹤林宫

白玉蟾

王邓诸公焉在哉,云屏烟嶂锁苍苔。wáng dèng zhū gōng yān zài zāi,yún píng yān zhàng suǒ cāng tái。
大千国土无双客,第一洞天游两回。dà qiān guó tǔ wú shuāng kè,dì yī dòng tiān yóu liǎng huí。
太极光阴忘甲子,九霄云气接蓬莱。tài jí guāng yīn wàng jiǎ zi,jiǔ xiāo yún qì jiē péng lái。
桑田海水今如许,劳得朝猿暮鹤哀。sāng tián hǎi shuǐ jīn rú xǔ,láo dé cháo yuán mù hè āi。

柳花

白玉蟾

闲傍珠帘散漫初,垂垂欲下得风扶。xián bàng zhū lián sàn màn chū,chuí chuí yù xià dé fēng fú。
绣床渐满圆还碎,醉目遥看有似无。xiù chuáng jiàn mǎn yuán hái suì,zuì mù yáo kàn yǒu shì wú。
只见鱼吞池面水,不知萍满岸头湖。zhǐ jiàn yú tūn chí miàn shuǐ,bù zhī píng mǎn àn tóu hú。
往来无数香毬子,粘缀春衣自不须。wǎng lái wú shù xiāng qiú zi,zhān zhuì chūn yī zì bù xū。

白石岩

白玉蟾

平野巉然石一拳,千崖万岫翠相连。píng yě chán rán shí yī quán,qiān yá wàn xiù cuì xiāng lián。
鸟飞不到疑无路,云与齐高直接天。niǎo fēi bù dào yí wú lù,yún yǔ qí gāo zhí jiē tiān。
下面仰看岩是屋,上头仍有玉为泉。xià miàn yǎng kàn yán shì wū,shàng tóu réng yǒu yù wèi quán。
李仙丹熟山魈遁,尚有宸章寄紫烟。lǐ xiān dān shú shān xiāo dùn,shàng yǒu chén zhāng jì zǐ yān。

送蜀李道士

白玉蟾

我居琼海子潼川,相望西南路八千。wǒ jū qióng hǎi zi tóng chuān,xiāng wàng xī nán lù bā qiān。
乃祖青牛今不返,予家白鹿尚闲眠。nǎi zǔ qīng niú jīn bù fǎn,yǔ jiā bái lù shàng xián mián。
云萍莫测真如梦,琴剑相逢亦宿缘。yún píng mò cè zhēn rú mèng,qín jiàn xiāng féng yì sù yuán。
多少西风黄叶恨,待须贳酒泛湖船。duō shǎo xī fēng huáng yè hèn,dài xū shì jiǔ fàn hú chuán。

次玉箫台韵

白玉蟾

莫便嗔人离此山,白云黄鹤云游还。mò biàn chēn rén lí cǐ shān,bái yún huáng hè yún yóu hái。
意行但任杖屦乐,别后岂忘诗酒欢。yì xíng dàn rèn zhàng jù lè,bié hòu qǐ wàng shī jiǔ huān。
不谓业风吹我脚,只将明月当君颜。bù wèi yè fēng chuī wǒ jiǎo,zhǐ jiāng míng yuè dāng jūn yán。
未知云水何时会,烟雨萧萧暗碧坛。wèi zhī yún shuǐ hé shí huì,yān yǔ xiāo xiāo àn bì tán。

次韵东坡蒲涧寺

白玉蟾

满山红白福桑花,蒲涧深中尽可家。mǎn shān hóng bái fú sāng huā,pú jiàn shēn zhōng jǐn kě jiā。
景泰得泉从卓锡,安期种枣说成瓜。jǐng tài dé quán cóng zhuó xī,ān qī zhǒng zǎo shuō chéng guā。
岂无仙化羊如石,尚有书踪壁似鸦。qǐ wú xiān huà yáng rú shí,shàng yǒu shū zōng bì shì yā。
一饭招提共僧语,法华经里问牛车。yī fàn zhāo tí gòng sēng yǔ,fǎ huá jīng lǐ wèn niú chē。

次韵东坡蒲涧寺

白玉蟾

陈踪行览寺门前,自取椰瓢酌冷泉。chén zōng xíng lǎn sì mén qián,zì qǔ yē piáo zhuó lěng quán。
山下果然无白地,洞中尽自有青天。shān xià guǒ rán wú bái dì,dòng zhōng jǐn zì yǒu qīng tiān。
更谁识得安期事,且去参他景泰禅。gèng shuí shí dé ān qī shì,qiě qù cān tā jǐng tài chán。
冠盖如云自来往,如今何处有神仙。guān gài rú yún zì lái wǎng,rú jīn hé chù yǒu shén xiān。

赋梅奉呈陈太博

白玉蟾

霜清木脱嫩寒森,惊见孤英吐竹林。shuāng qīng mù tuō nèn hán sēn,jīng jiàn gū yīng tǔ zhú lín。
不负雪期如有信,偶先春事本无心。bù fù xuě qī rú yǒu xìn,ǒu xiān chūn shì běn wú xīn。
月横瘦影池塘浅,风递微香院落深。yuè héng shòu yǐng chí táng qiǎn,fēng dì wēi xiāng yuàn luò shēn。
莫问调羹并止渴,枝枝且惬醉来簪。mò wèn diào gēng bìng zhǐ kě,zhī zhī qiě qiè zuì lái zān。

次韵王将仕

白玉蟾

诗坛勍敌我何堪,只把新诗着意参。shī tán qíng dí wǒ hé kān,zhǐ bǎ xīn shī zhe yì cān。
韵险有如行栈閤,句香何止食馀甘。yùn xiǎn yǒu rú xíng zhàn gé,jù xiāng hé zhǐ shí yú gān。
江寒风落馀章谬,鸟过身轻一字惭。jiāng hán fēng luò yú zhāng miù,niǎo guò shēn qīng yī zì cán。
饭了相陪闲笑语,锦囊非我许谁探。fàn le xiāng péi xián xiào yǔ,jǐn náng fēi wǒ xǔ shuí tàn。

题南海祠

白玉蟾

何处人间得五羊,海城鼓角咽昏黄。hé chù rén jiān dé wǔ yáng,hǎi chéng gǔ jiǎo yàn hūn huáng。
无心燕子观秦越,有口檐铃说汉唐。wú xīn yàn zi guān qín yuè,yǒu kǒu yán líng shuō hàn táng。
九十日秋多雨水,一千年史几兴亡。jiǔ shí rì qiū duō yǔ shuǐ,yī qiān nián shǐ jǐ xīng wáng。
圣朝昌盛鲸波息,万国迎琛舶卸樯。shèng cháo chāng shèng jīng bō xī,wàn guó yíng chēn bó xiè qiáng。

秋日有怀

白玉蟾

一点秋光寄画图,秋来吟鬓似枫疏。yī diǎn qiū guāng jì huà tú,qiū lái yín bìn shì fēng shū。
晴烟染树看何足,缺月梳云状不如。qíng yān rǎn shù kàn hé zú,quē yuè shū yún zhuàng bù rú。
暑退凉生蝉有语,水长天远雁无书。shǔ tuì liáng shēng chán yǒu yǔ,shuǐ zhǎng tiān yuǎn yàn wú shū。
此心直欲鹏南举,不学蜘蛛结网居。cǐ xīn zhí yù péng nán jǔ,bù xué zhī zhū jié wǎng jū。