古诗词

调笑词

胡俨

明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
今古几回圆缺。jīn gǔ jǐ huí yuán quē。
天风吹上云端。tiān fēng chuī shàng yún duān。
琼楼玉宇露寒。qióng lóu yù yǔ lù hán。
寒露。hán lù。
寒露。hán lù。
捣药谁怜顾兔。dǎo yào shuí lián gù tù。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

立春后三日杨少傅勉仁惠节物赋答

胡俨

瓦陇雪俱消,东风入户飘。wǎ lǒng xuě jù xiāo,dōng fēng rù hù piāo。
河冰将解冻,野树不鸣条。hé bīng jiāng jiě dòng,yě shù bù míng tiáo。
胜里金花重,钗头彩燕娇。shèng lǐ jīn huā zhòng,chāi tóu cǎi yàn jiāo。
青山与绿水,相忆思迢迢。qīng shān yǔ lǜ shuǐ,xiāng yì sī tiáo tiáo。

通州除日

胡俨

衰病身先老,淹留岁又除。shuāi bìng shēn xiān lǎo,yān liú suì yòu chú。
桃符循度索,竹叶渍屠苏。táo fú xún dù suǒ,zhú yè zì tú sū。
樽俎人情好,风霜客思孤。zūn zǔ rén qíng hǎo,fēng shuāng kè sī gū。
官河冰已解,传发儗旋舻。guān hé bīng yǐ jiě,chuán fā nǐ xuán lú。

曾学士亦用杨少傅韵以诗惠肴面赋答二首

胡俨

老辞天上去,故旧叹分离。lǎo cí tiān shàng qù,gù jiù tàn fēn lí。
短述频烦和,残灯独系思。duǎn shù pín fán hé,cán dēng dú xì sī。
冰俟春来解,薪难雪后炊。bīng qí chūn lái jiě,xīn nán xuě hòu chuī。
白头孤世望,惭愧作人师。bái tóu gū shì wàng,cán kuì zuò rén shī。

曾学士亦用杨少傅韵以诗惠肴面赋答二首

胡俨

张叔蒙恩泽,江淹赋别离。zhāng shū méng ēn zé,jiāng yān fù bié lí。
玉堂千里梦,丘首百年思。yù táng qiān lǐ mèng,qiū shǒu bǎi nián sī。
树对冰花结,甑非埃墨炊。shù duì bīng huā jié,zèng fēi āi mò chuī。
养心惟寡欲,邹孟是吾师。yǎng xīn wéi guǎ yù,zōu mèng shì wú shī。

月夜

胡俨

已是逢人少,那堪夜更幽。yǐ shì féng rén shǎo,nà kān yè gèng yōu。
水光清不冻,月色冷如秋。shuǐ guāng qīng bù dòng,yuè sè lěng rú qiū。
未熟还家梦,旋登过驿舟。wèi shú hái jiā mèng,xuán dēng guò yì zhōu。
经由虽快意,老病却宜休。jīng yóu suī kuài yì,lǎo bìng què yí xiū。

新安舟中望下邳见归雁鸳鸯

胡俨

一棹随流水,孤城望下邳。yī zhào suí liú shuǐ,gū chéng wàng xià pī。
沙寒残雪在,山远夕阳迟。shā hán cán xuě zài,shān yuǎn xī yáng chí。
鸿雁知时节,鸳鸯不别离。hóng yàn zhī shí jié,yuān yāng bù bié lí。
老夫行已久,计日定归期。lǎo fū xíng yǐ jiǔ,jì rì dìng guī qī。

夜过小孤

胡俨

一柱中天起,扁舟双橹鸣。yī zhù zhōng tiān qǐ,biǎn zhōu shuāng lǔ míng。
月笼山影静,风帖浪纹平。yuè lóng shān yǐng jìng,fēng tiē làng wén píng。
荡漾星河动,凄迷烟雾横。dàng yàng xīng hé dòng,qī mí yān wù héng。
更阑过彭泽,问驿是龙城。gèng lán guò péng zé,wèn yì shì lóng chéng。

雨中发彭泽驿

胡俨

江平风不起,一棹溯中流。jiāng píng fēng bù qǐ,yī zhào sù zhōng liú。
坐对桃花雨,行逢杜若洲。zuò duì táo huā yǔ,xíng féng dù ruò zhōu。
老方知静乐,病岂为身谋。lǎo fāng zhī jìng lè,bìng qǐ wèi shēn móu。
不见陶元亮,闲情付狎鸥。bù jiàn táo yuán liàng,xián qíng fù xiá ōu。

幽栖

胡俨

避喧南郭外,地僻称幽栖。bì xuān nán guō wài,dì pì chēng yōu qī。
树色参天起,花枝入户低。shù sè cān tiān qǐ,huā zhī rù hù dī。
风云时变化,陇亩自东西。fēng yún shí biàn huà,lǒng mǔ zì dōng xī。
邻曲经过少,阴阴竹覆堤。lín qū jīng guò shǎo,yīn yīn zhú fù dī。

正月五日食新

胡俨

老病安田里,偏于药裹亲。lǎo bìng ān tián lǐ,piān yú yào guǒ qīn。
昔年愁不腊,今日喜尝新。xī nián chóu bù là,jīn rì xǐ cháng xīn。
止酒同元亮,躬耕愧子真。zhǐ jiǔ tóng yuán liàng,gōng gēng kuì zi zhēn。
农书占岁稔,荠菜见初春。nóng shū zhàn suì rěn,jì cài jiàn chū chūn。

江上二首

胡俨

归到西江上,扁舟若泛槎。guī dào xī jiāng shàng,biǎn zhōu ruò fàn chá。
青青香附草,的的野棠花。qīng qīng xiāng fù cǎo,de de yě táng huā。
断岸几千尺,孤村三两家。duàn àn jǐ qiān chǐ,gū cūn sān liǎng jiā。
水生鱼正美,饱饭试新茶。shuǐ shēng yú zhèng měi,bǎo fàn shì xīn chá。

江上二首

胡俨

解缆雨初晴,觉来闻鸟鸣。jiě lǎn yǔ chū qíng,jué lái wén niǎo míng。
江云飞不断,岸草没还生。jiāng yún fēi bù duàn,àn cǎo méi hái shēng。
欲向洪崖住,谁同洛社盟。yù xiàng hóng yá zhù,shuí tóng luò shè méng。
独怜鸥泛泛,相对两忘情。dú lián ōu fàn fàn,xiāng duì liǎng wàng qíng。

暮春口号五首

胡俨

村村农事急,好雨不愆期。cūn cūn nóng shì jí,hǎo yǔ bù qiān qī。
蚕起桑初长,莺啼花已稀。cán qǐ sāng chū zhǎng,yīng tí huā yǐ xī。
梦中随物化,诗里送春归。mèng zhōng suí wù huà,shī lǐ sòng chūn guī。
寡欲无荣辱,忘言绝是非。guǎ yù wú róng rǔ,wàng yán jué shì fēi。

暮春口号五首

胡俨

乡人皆力作,稼穑愿年丰。xiāng rén jiē lì zuò,jià sè yuàn nián fēng。
野水日无际,浮云时复空。yě shuǐ rì wú jì,fú yún shí fù kōng。
谁能拜床下,我独恋丘中。shuí néng bài chuáng xià,wǒ dú liàn qiū zhōng。
花间蜂与蝶,各自领春风。huā jiān fēng yǔ dié,gè zì lǐng chūn fēng。

暮春口号五首

胡俨

临镜理衰鬓,萧疏雪一簪。lín jìng lǐ shuāi bìn,xiāo shū xuě yī zān。
加餐惟粝饭,策杖散幽襟。jiā cān wéi lì fàn,cè zhàng sàn yōu jīn。
蔼蔼花垂榭,森森笋出林。ǎi ǎi huā chuí xiè,sēn sēn sǔn chū lín。
物生各成性,人事苦经心。wù shēng gè chéng xìng,rén shì kǔ jīng xīn。