古诗词

又次子椿同君俞三诗

李之仪

隐隐山林似卧牛,纷纷镰担喜逢秋。yǐn yǐn shān lín shì wò niú,fēn fēn lián dān xǐ féng qiū。
虚名漫托三春柳,实际须归万斛舟。xū míng màn tuō sān chūn liǔ,shí jì xū guī wàn hú zhōu。
未信此生真野马,且将馀日寄江鸥。wèi xìn cǐ shēng zhēn yě mǎ,qiě jiāng yú rì jì jiāng ōu。
崎岖精卫人空笑,终恐长鲸上直钩。qí qū jīng wèi rén kōng xiào,zhōng kǒng zhǎng jīng shàng zhí gōu。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

送人入馆阁

李之仪

天禄峥嵘北斗齐,享穷人欲去无梯。tiān lù zhēng róng běi dòu qí,xiǎng qióng rén yù qù wú tī。
自非终贾名偏重,只恐蓬瀛到却迷。zì fēi zhōng jiǎ míng piān zhòng,zhǐ kǒng péng yíng dào què mí。
铅椠异时森杞梓,功名他日看虹蜺。qiān qiàn yì shí sēn qǐ zǐ,gōng míng tā rì kàn hóng ní。
中朝若问姑溪老,但道摧颓一木鸡。zhōng cháo ruò wèn gū xī lǎo,dàn dào cuī tuí yī mù jī。

邂逅故人

李之仪

湖山胜处得君家,怀祖曾于膝上夸。hú shān shèng chù dé jūn jiā,huái zǔ céng yú xī shàng kuā。
不见多年应宦远,相逢何事却天涯。bù jiàn duō nián yīng huàn yuǎn,xiāng féng hé shì què tiān yá。
朱弦无复来湘水,骏骨分明产渥洼。zhū xián wú fù lái xiāng shuǐ,jùn gǔ fēn míng chǎn wò wā。
闻道贤劳多野处,新醅聊寄傲霜花。wén dào xián láo duō yě chù,xīn pēi liáo jì ào shuāng huā。

邂逅故人

李之仪

已将身世等浮云,又向江边得故人。yǐ jiāng shēn shì děng fú yún,yòu xiàng jiāng biān dé gù rén。
数日暝寒埋雪意,一番佳境为时新。shù rì míng hán mái xuě yì,yī fān jiā jìng wèi shí xīn。
村醅淡薄聊资笑,洞户深闲自有春。cūn pēi dàn báo liáo zī xiào,dòng hù shēn xián zì yǒu chūn。
已幸邻封同寄老,却应风月费精神。yǐ xìng lín fēng tóng jì lǎo,què yīng fēng yuè fèi jīng shén。

金陵怀古二首

李之仪

焰燧何劳鼓万牛,聊将一带付幽流。yàn suì hé láo gǔ wàn niú,liáo jiāng yī dài fù yōu liú。
才闻浮鹢来波上,已见牵羊出石头。cái wén fú yì lái bō shàng,yǐ jiàn qiān yáng chū shí tóu。
旧穴依然披信汐,古祠谁为荐时羞。jiù xué yī rán pī xìn xī,gǔ cí shuí wèi jiàn shí xiū。
功名到了成何事,扰扰空移夜壑舟。gōng míng dào le chéng hé shì,rǎo rǎo kōng yí yè hè zhōu。

金陵怀古二首

李之仪

霜天日晚独沉吟,潮上风来别是音。shuāng tiān rì wǎn dú chén yín,cháo shàng fēng lái bié shì yīn。
恃险战争休想旧,凭高临眺且论今。shì xiǎn zhàn zhēng xiū xiǎng jiù,píng gāo lín tiào qiě lùn jīn。
数声雁蹙千年恨,一片帆惊万里心。shù shēng yàn cù qiān nián hèn,yī piàn fān jīng wàn lǐ xīn。
不是江山解磨折,却应人物自升沉。bù shì jiāng shān jiě mó zhé,què yīng rén wù zì shēng chén。

和人见寄

李之仪

壮志峥嵘不自神,低回聊此接波臣。zhuàng zhì zhēng róng bù zì shén,dī huí liáo cǐ jiē bō chén。
虽非腰重真骑鹤,犹胜途穷强泣麟。suī fēi yāo zhòng zhēn qí hè,yóu shèng tú qióng qiáng qì lín。
击节久怀洲上晚,空樽未放网边春。jī jié jiǔ huái zhōu shàng wǎn,kōng zūn wèi fàng wǎng biān chūn。
固知遗老能相契,翻愧公输作幸民。gù zhī yí lǎo néng xiāng qì,fān kuì gōng shū zuò xìng mín。

邯郸丛台

李之仪

禾黍离离露一丘,淡烟轻霭夕阳秋。hé shǔ lí lí lù yī qiū,dàn yān qīng ǎi xī yáng qiū。
微基西枕邯山尽,往事东随漳水流。wēi jī xī zhěn hán shān jǐn,wǎng shì dōng suí zhāng shuǐ liú。
御辇金车何处去,闲花野草几时休。yù niǎn jīn chē hé chù qù,xián huā yě cǎo jǐ shí xiū。
可怜全赵繁华地,留作行人万古愁。kě lián quán zhào fán huá dì,liú zuò xíng rén wàn gǔ chóu。

久雨次韵君俞

李之仪

尘埃肺腑屡更时,淫雨平欺素颔垂。chén āi fèi fǔ lǚ gèng shí,yín yǔ píng qī sù hàn chuí。
忽觉光辉慰岑寂,坐令华茂转离披。hū jué guāng huī wèi cén jì,zuò lìng huá mào zhuǎn lí pī。
中痟未厌徒空壁,雅意安能系赤墀。zhōng xiāo wèi yàn tú kōng bì,yǎ yì ān néng xì chì chí。
独有晴明陪击节,回肠尤在不为诗。dú yǒu qíng míng péi jī jié,huí cháng yóu zài bù wèi shī。

次韵君俞瑞香

李之仪

占尽韶华异众芳,分明绝艳降昭阳。zhàn jǐn sháo huá yì zhòng fāng,fēn míng jué yàn jiàng zhāo yáng。
肯同繁杏搀春色,漫道幽兰有国香。kěn tóng fán xìng chān chūn sè,màn dào yōu lán yǒu guó xiāng。
大叶尚疑攒处髻,马嵬犹认去时囊。dà yè shàng yí zǎn chù jì,mǎ wéi yóu rèn qù shí náng。
牡丹独赏慈恩句,只解金杯比发妆。mǔ dān dú shǎng cí ēn jù,zhǐ jiě jīn bēi bǐ fā zhuāng。

次韵君俞四首

李之仪

文章老去岂能神,犹有残膏占旧名。wén zhāng lǎo qù qǐ néng shén,yóu yǒu cán gāo zhàn jiù míng。
赋就贾生空自感,诗成侯喜近闻声。fù jiù jiǎ shēng kōng zì gǎn,shī chéng hóu xǐ jìn wén shēng。
拾尘已信非尝饭,撒豆终知不是兵。shí chén yǐ xìn fēi cháng fàn,sā dòu zhōng zhī bù shì bīng。
多谢嘉篇慰岑寂,便思约伴问归程。duō xiè jiā piān wèi cén jì,biàn sī yuē bàn wèn guī chéng。

次韵君俞四首

李之仪

合浦圆光降下胎,豫章千尺本天材。hé pǔ yuán guāng jiàng xià tāi,yù zhāng qiān chǐ běn tiān cái。
未能海运参抟翼,聊复舟行共覆杯。wèi néng hǎi yùn cān tuán yì,liáo fù zhōu xíng gòng fù bēi。
白发情怀虽草莽,青春消息自条枚。bái fā qíng huái suī cǎo mǎng,qīng chūn xiāo xī zì tiáo méi。
何妨接武穷幽致,莫待风光却见催。hé fáng jiē wǔ qióng yōu zhì,mò dài fēng guāng què jiàn cuī。

次韵君俞四首

李之仪

语解惊人固有神,始知无不是虚名。yǔ jiě jīng rén gù yǒu shén,shǐ zhī wú bù shì xū míng。
方观去接天边翼,何事犹谐爨下声。fāng guān qù jiē tiān biān yì,hé shì yóu xié cuàn xià shēng。
齐晋近能通歃血,江黄讵敢议鏖兵。qí jìn jìn néng tōng shà xuè,jiāng huáng jù gǎn yì áo bīng。
老来肺腑都荆棘,顿欲薅锄不计程。lǎo lái fèi fǔ dōu jīng jí,dùn yù hāo chú bù jì chéng。

次韵君俞四首

李之仪

熊掌如何得豹胎,弃常嗜异信难材。xióng zhǎng rú hé dé bào tāi,qì cháng shì yì xìn nán cái。
端能不学邯郸步,正可同尝沆瀣杯。duān néng bù xué hán dān bù,zhèng kě tóng cháng hàng xiè bēi。
有意良图休我老,他年吉卜伫君枚。yǒu yì liáng tú xiū wǒ lǎo,tā nián jí bo zhù jūn méi。
云间日下容相契,且置燃萁特地催。yún jiān rì xià róng xiāng qì,qiě zhì rán qí tè dì cuī。

堤上闲步二首

李之仪

风旌江木信漂浮,散策腾腾亦谬悠。fēng jīng jiāng mù xìn piāo fú,sàn cè téng téng yì miù yōu。
未必萦回能擢胜,却疑平远解供愁。wèi bì yíng huí néng zhuó shèng,què yí píng yuǎn jiě gōng chóu。
年衰易感难留日,机尽应无不下鸥。nián shuāi yì gǎn nán liú rì,jī jǐn yīng wú bù xià ōu。
渡口舟横晚潮急,一番佳意忆苏州。dù kǒu zhōu héng wǎn cháo jí,yī fān jiā yì yì sū zhōu。

堤上闲步二首

李之仪

暖风轻蹙浪花浮,留滞江城愧谢悠。nuǎn fēng qīng cù làng huā fú,liú zhì jiāng chéng kuì xiè yōu。
吟苦空多屈原恨,赋残犹剩庾郎愁。yín kǔ kōng duō qū yuán hèn,fù cán yóu shèng yǔ láng chóu。
渐因卜筑投归鹭,聊托潺湲习戏鸥。jiàn yīn bo zhù tóu guī lù,liáo tuō chán yuán xí xì ōu。
可笑粗官杀风景,满船丝管载凉州。kě xiào cū guān shā fēng jǐng,mǎn chuán sī guǎn zài liáng zhōu。