古诗词

又次子椿同君俞三诗

李之仪

隐隐山林似卧牛,纷纷镰担喜逢秋。yǐn yǐn shān lín shì wò niú,fēn fēn lián dān xǐ féng qiū。
虚名漫托三春柳,实际须归万斛舟。xū míng màn tuō sān chūn liǔ,shí jì xū guī wàn hú zhōu。
未信此生真野马,且将馀日寄江鸥。wèi xìn cǐ shēng zhēn yě mǎ,qiě jiāng yú rì jì jiāng ōu。
崎岖精卫人空笑,终恐长鲸上直钩。qí qū jīng wèi rén kōng xiào,zhōng kǒng zhǎng jīng shàng zhí gōu。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

题韦深道寄傲轩

李之仪

南窗何似北窗凉,寄傲来风各有方。nán chuāng hé shì běi chuāng liáng,jì ào lái fēng gè yǒu fāng。
千古光辉如昨日,一时收拾付新堂。qiān gǔ guāng huī rú zuó rì,yī shí shōu shí fù xīn táng。
已惊盏里醅初绿,更觉篱边菊渐黄。yǐ jīng zhǎn lǐ pēi chū lǜ,gèng jué lí biān jú jiàn huáng。
就使主人官即显,此门高兴定难忘。jiù shǐ zhǔ rén guān jí xiǎn,cǐ mén gāo xīng dìng nán wàng。

次韵君俞兼简少孙六首

李之仪

连璧兼金尽出伦,雪髯霜鬓信陈人。lián bì jiān jīn jǐn chū lún,xuě rán shuāng bìn xìn chén rén。
能忘枘凿方圆异,许接风云变化新。néng wàng ruì záo fāng yuán yì,xǔ jiē fēng yún biàn huà xīn。
绝韵淹时劳极目,虚斋穷日但凝尘。jué yùn yān shí láo jí mù,xū zhāi qióng rì dàn níng chén。
何当一笑披环堵,赖月吟哦未厌贫。hé dāng yī xiào pī huán dǔ,lài yuè yín ó wèi yàn pín。

次韵君俞兼简少孙六首

李之仪

残编弊稿掩还开,好意经年不暂来。cán biān bì gǎo yǎn hái kāi,hǎo yì jīng nián bù zàn lái。
伏枥已应真款段,脱鞲终拟谢低回。fú lì yǐ yīng zhēn kuǎn duàn,tuō gōu zhōng nǐ xiè dī huí。
颇传共坐侵斜月,更想微吟荐罚杯。pǒ chuán gòng zuò qīn xié yuè,gèng xiǎng wēi yín jiàn fá bēi。
居士从来少风味,独将愁眼望初梅。jū shì cóng lái shǎo fēng wèi,dú jiāng chóu yǎn wàng chū méi。

次韵君俞兼简少孙六首

李之仪

莫羡财多石季伦,任从闾里笑长人。mò xiàn cái duō shí jì lún,rèn cóng lǘ lǐ xiào zhǎng rén。
五湖浪迹名终在,六印悬腰眼暂新。wǔ hú làng jì míng zhōng zài,liù yìn xuán yāo yǎn zàn xīn。
且乐歌呼随沥斝,不妨文字洗留尘。qiě lè gē hū suí lì jiǎ,bù fáng wén zì xǐ liú chén。
年来顿觉珠玑富,万户侯家却是贫。nián lái dùn jué zhū jī fù,wàn hù hóu jiā què shì pín。

次韵君俞兼简少孙六首

李之仪

愔愔怀抱不曾开,忽忽还添一岁来。yīn yīn huái bào bù céng kāi,hū hū hái tiān yī suì lái。
灯火香花随赞祝,儿孙幡胜共徘徊。dēng huǒ xiāng huā suí zàn zhù,ér sūn fān shèng gòng pái huái。
休夸路寝当前拜,谁得屠苏最后杯。xiū kuā lù qǐn dāng qián bài,shuí dé tú sū zuì hòu bēi。
何物相期同一醉,为君催发槛前梅。hé wù xiāng qī tóng yī zuì,wèi jūn cuī fā kǎn qián méi。

次韵君俞兼简少孙六首

李之仪

定应春到今日几,但觉耳边多醉人。dìng yīng chūn dào jīn rì jǐ,dàn jué ěr biān duō zuì rén。
已分馀生不如旧,却应佳句渐能新。yǐ fēn yú shēng bù rú jiù,què yīng jiā jù jiàn néng xīn。
悲来徒有萦心泪,情尽空惊满眼尘。bēi lái tú yǒu yíng xīn lèi,qíng jǐn kōng jīng mǎn yǎn chén。
到得锥无真我辈,一箪犹是作家贫。dào dé zhuī wú zhēn wǒ bèi,yī dān yóu shì zuò jiā pín。

次韵君俞兼简少孙六首

李之仪

书空懒作咄咄语,催老祗怪骎骎来。shū kōng lǎn zuò duō duō yǔ,cuī lǎo zhī guài qīn qīn lái。
断梦已将愁共远,离魂不觉泪惊回。duàn mèng yǐ jiāng chóu gòng yuǎn,lí hún bù jué lèi jīng huí。
病馀想见崭岩玉,欢处犹怀宛转杯。bìng yú xiǎng jiàn zhǎn yán yù,huān chù yóu huái wǎn zhuǎn bēi。
能伴晴和着屐否,深山应有未凋梅。néng bàn qíng hé zhe jī fǒu,shēn shān yīng yǒu wèi diāo méi。

观东坡集

李之仪

今朝又读东坡集,记得原州鞫狱时。jīn cháo yòu dú dōng pō jí,jì dé yuán zhōu jū yù shí。
千首高吟赓欲遍,几多强韵押无遗。qiān shǒu gāo yín gēng yù biàn,jǐ duō qiáng yùn yā wú yí。
固知才气原非敌,独有心期老不欺。gù zhī cái qì yuán fēi dí,dú yǒu xīn qī lǎo bù qī。
泪尽九原无路见,冰霜他日看青枝。lèi jǐn jiǔ yuán wú lù jiàn,bīng shuāng tā rì kàn qīng zhī。

再次韵奉送禹钦且坚再来之约

李之仪

涔涔梅雨涨江滨,耿耿僧房借钵人。cén cén méi yǔ zhǎng jiāng bīn,gěng gěng sēng fáng jiè bō rén。
秀色惊回随念到,孤怀赢得暂时新。xiù sè jīng huí suí niàn dào,gū huái yíng dé zàn shí xīn。
何妨一笑空诸有,更觉三摩净六尘。hé fáng yī xiào kōng zhū yǒu,gèng jué sān mó jìng liù chén。
忧患年来倍伤感,送君衰泪不容贫。yōu huàn nián lái bèi shāng gǎn,sòng jūn shuāi lèi bù róng pín。

再次韵奉送禹钦且坚再来之约

李之仪

相逢怀抱各全开,蔚结才舒倏又来。xiāng féng huái bào gè quán kāi,wèi jié cái shū shū yòu lái。
倾倒已辜将进酒,追随休赋上林回。qīng dào yǐ gū jiāng jìn jiǔ,zhuī suí xiū fù shàng lín huí。
临分莫作楚愁叹,故事须询河朔杯。lín fēn mò zuò chǔ chóu tàn,gù shì xū xún hé shuò bēi。
看取滁翁宜自警,空将遗恨感苏梅。kàn qǔ chú wēng yí zì jǐng,kōng jiāng yí hèn gǎn sū méi。

袭前韵再简少孙四首

李之仪

由来气类即天伦,孰谓刘琨独可人。yóu lái qì lèi jí tiān lún,shú wèi liú kūn dú kě rén。
稍隔相从更无味,几因拈起又还新。shāo gé xiāng cóng gèng wú wèi,jǐ yīn niān qǐ yòu hái xīn。
席间谁致龙皮异,雪里常怀鹤羽尘。xí jiān shuí zhì lóng pí yì,xuě lǐ cháng huái hè yǔ chén。
只欲期君拾瑶草,庾郎三韭未为贫。zhǐ yù qī jūn shí yáo cǎo,yǔ láng sān jiǔ wèi wèi pín。

袭前韵再简少孙四首

李之仪

雪意埋云蔚不开,新春还傍故春来。xuě yì mái yún wèi bù kāi,xīn chūn hái bàng gù chūn lái。
未堪肮脏倚门立,聊复差池接羽回。wèi kān āng zàng yǐ mén lì,liáo fù chà chí jiē yǔ huí。
得丧但知求失马,盛衰赢取付传杯。dé sàng dàn zhī qiú shī mǎ,shèng shuāi yíng qǔ fù chuán bēi。
风流二妙天怜我,种玉秧中更插梅。fēng liú èr miào tiān lián wǒ,zhǒng yù yāng zhōng gèng chā méi。

袭前韵再简少孙四首

李之仪

子默清真本绝伦,羊昙仍是个中人。zi mò qīng zhēn běn jué lún,yáng tán réng shì gè zhōng rén。
林泉不作南风竞,旗帜还因对垒新。lín quán bù zuò nán fēng jìng,qí zhì hái yīn duì lěi xīn。
金矿跃垆元有艳,冰壶莹月旧无尘。jīn kuàng yuè lú yuán yǒu yàn,bīng hú yíng yuè jiù wú chén。
何妨再葺昆阳战,寻邑师行固不贫。hé fáng zài qì kūn yáng zhàn,xún yì shī xíng gù bù pín。

袭前韵再简少孙四首

李之仪

记得金樽特地开,举头新岁又重来。jì dé jīn zūn tè dì kāi,jǔ tóu xīn suì yòu zhòng lái。
银潢已分经年隔,玉节犹期旧腊回。yín huáng yǐ fēn jīng nián gé,yù jié yóu qī jiù là huí。
千汲浪迷云表梦,百分愁寄烛残杯。qiān jí làng mí yún biǎo mèng,bǎi fēn chóu jì zhú cán bēi。
醉乡谁谓无消息,已觉歌声傍落梅。zuì xiāng shuí wèi wú xiāo xī,yǐ jué gē shēng bàng luò méi。

次韵雪

李之仪

腊日频年未尝雪,今春雪与腊俱来。là rì pín nián wèi cháng xuě,jīn chūn xuě yǔ là jù lái。
暖归白傅金蕉叶,寒逼温郎玉镜台。nuǎn guī bái fù jīn jiāo yè,hán bī wēn láng yù jìng tái。
几处欢声动丝竹,一番佳思近离堆。jǐ chù huān shēng dòng sī zhú,yī fān jiā sī jìn lí duī。
新诗不以寻梅见,万里丰登气已回。xīn shī bù yǐ xún méi jiàn,wàn lǐ fēng dēng qì yǐ huí。