古诗词

次韵胡希圣登毗陵东山亭

李之仪

君不见狐裘相齐望前古,后日执鞭固欣慕。jūn bù jiàn hú qiú xiāng qí wàng qián gǔ,hòu rì zhí biān gù xīn mù。
烟云得趣更飘萧,常使高人恨无路。yān yún dé qù gèng piāo xiāo,cháng shǐ gāo rén hèn wú lù。
阑干峥嵘擅空阔,寒日低回得循步。lán gàn zhēng róng shàn kōng kuò,hán rì dī huí dé xún bù。
朱轮想见不可从,南国小棠疑未去。zhū lún xiǎng jiàn bù kě cóng,nán guó xiǎo táng yí wèi qù。
百年暴辉实之宾,俯盛仰衰情易新。bǎi nián bào huī shí zhī bīn,fǔ shèng yǎng shuāi qíng yì xīn。
孤怀直欲共倾倒,衣上元无一点尘。gū huái zhí yù gòng qīng dào,yī shàng yuán wú yī diǎn chén。
又不见三千珠履春申君,十年天禄扬子云。yòu bù jiàn sān qiān zhū lǚ chūn shēn jūn,shí nián tiān lù yáng zi yún。
极目平原草萦骨,秋月春风愁杀人。jí mù píng yuán cǎo yíng gǔ,qiū yuè chūn fēng chóu shā rén。
五湖归去辨之蚤,击鼓撞钟犹恨少。wǔ hú guī qù biàn zhī zǎo,jī gǔ zhuàng zhōng yóu hèn shǎo。
险语缓丝一剑休,九衢相视空草草。xiǎn yǔ huǎn sī yī jiàn xiū,jiǔ qú xiāng shì kōng cǎo cǎo。
荆州万里控上流,歌舞翻风甚飞鸟。jīng zhōu wàn lǐ kòng shàng liú,gē wǔ fān fēng shén fēi niǎo。
回首苍梧隔暮云,南狩不归何可叫。huí shǒu cāng wú gé mù yún,nán shòu bù guī hé kě jiào。
解后相逢情更亲,刍狗畴能夸已陈。jiě hòu xiāng féng qíng gèng qīn,chú gǒu chóu néng kuā yǐ chén。
欲书醉语致多感,好事今无载酒人。yù shū zuì yǔ zhì duō gǎn,hǎo shì jīn wú zài jiǔ rén。
班班微阳度密竹,啧啧寒雀喧荒榛。bān bān wēi yáng dù mì zhú,zé zé hán què xuān huāng zhēn。
韦郎所纪十无一,安得遗老酬咨询。wéi láng suǒ jì shí wú yī,ān dé yí lǎo chóu zī xún。
蹭蹬难堪随末俗,健论爱君如剪竹。cèng dēng nán kān suí mò sú,jiàn lùn ài jūn rú jiǎn zhú。
宁人负我无负人,咄咄老瞒徒四目。níng rén fù wǒ wú fù rén,duō duō lǎo mán tú sì mù。
直弦易断曲未终,凤髓难容断谁续。zhí xián yì duàn qū wèi zhōng,fèng suǐ nán róng duàn shuí xù。
白首胡君到孤独,在何分金齐鲍叔。bái shǒu hú jūn dào gū dú,zài hé fēn jīn qí bào shū。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

试陈瞻

李之仪

卧听风声坐见山,此生长寄有无间。wò tīng fēng shēng zuò jiàn shān,cǐ shēng zhǎng jì yǒu wú jiān。
等闲撇起能知病,莫厌萧萧雪满颜。děng xián piē qǐ néng zhī bìng,mò yàn xiāo xiāo xuě mǎn yán。

过玩鞭

李之仪

姑熟溪头近请违,玩鞭亭上再相期。gū shú xī tóu jìn qǐng wéi,wán biān tíng shàng zài xiāng qī。
留连话旧忘尘虑,把盏枰棋得自怡。liú lián huà jiù wàng chén lǜ,bǎ zhǎn píng qí dé zì yí。

杏花白鹇

李之仪

朝来雨过发妖妍,向日枝头雪作团。cháo lái yǔ guò fā yāo yán,xiàng rì zhī tóu xuě zuò tuán。
缟练长拖轻洒墨,不须将作两般看。gǎo liàn zhǎng tuō qīng sǎ mò,bù xū jiāng zuò liǎng bān kàn。

竹鹤

李之仪

瘦玉萧疏触处宜,仙风一霎散霜威。shòu yù xiāo shū chù chù yí,xiān fēng yī shà sàn shuāng wēi。
未应舞罢排云去,更看丹砂理雪衣。wèi yīng wǔ bà pái yún qù,gèng kàn dān shā lǐ xuě yī。

黄精鹿

李之仪

绿遍前峰到后峰,灵苗压地几千重。lǜ biàn qián fēng dào hòu fēng,líng miáo yā dì jǐ qiān zhòng。
勾班养就无人见,多少狂心欲采茸。gōu bān yǎng jiù wú rén jiàn,duō shǎo kuáng xīn yù cǎi rōng。

荷叶龟

李之仪

翠盖相扶两不攲,多情独许见阳窥。cuì gài xiāng fú liǎng bù qī,duō qíng dú xǔ jiàn yáng kuī。
千年自有逃形处,聊与清香暂约时。qiān nián zì yǒu táo xíng chù,liáo yǔ qīng xiāng zàn yuē shí。

惠崇扇面小景二绝

李之仪

耳冷无人唱竹枝,归心惟有梦魂知。ěr lěng wú rén chàng zhú zhī,guī xīn wéi yǒu mèng hún zhī。
杨花扑地烟波阔,犹记征帆欲卸时。yáng huā pū dì yān bō kuò,yóu jì zhēng fān yù xiè shí。

惠崇扇面小景二绝

李之仪

风高雨暗不成群,欲下还飞似畏人。fēng gāo yǔ àn bù chéng qún,yù xià hái fēi shì wèi rén。
已是却寻归去路,江南休笑水如春。yǐ shì què xún guī qù lù,jiāng nán xiū xiào shuǐ rú chūn。

读华严经三绝

李之仪

纷纷作客不归来,树本无根何处栽。fēn fēn zuò kè bù guī lái,shù běn wú gēn hé chù zāi。
弹指未应超十地,重重楼阁一时开。dàn zhǐ wèi yīng chāo shí dì,zhòng zhòng lóu gé yī shí kāi。

读华严经三绝

李之仪

老境侵寻上砌苔,自然生意不应栽。lǎo jìng qīn xún shàng qì tái,zì rán shēng yì bù yīng zāi。
便应烈日鳞潜去,能得愁怀几度开。biàn yīng liè rì lín qián qù,néng dé chóu huái jǐ dù kāi。

读华严经三绝

李之仪

法令端如万仞陂,后来无法只趋时。fǎ lìng duān rú wàn rèn bēi,hòu lái wú fǎ zhǐ qū shí。
早知兴废无非命,可笑穰侯见事迟。zǎo zhī xīng fèi wú fēi mìng,kě xiào ráng hóu jiàn shì chí。

学书十绝

李之仪

雨后阶庭物物新,睡馀攲枕悄无闻。yǔ hòu jiē tíng wù wù xīn,shuì yú qī zhěn qiāo wú wén。
只疑日脚随人意,百刻香才过一分。zhǐ yí rì jiǎo suí rén yì,bǎi kè xiāng cái guò yī fēn。

学书十绝

李之仪

帘波不动地无尘,久与相亲燕雀驯。lián bō bù dòng dì wú chén,jiǔ yǔ xiāng qīn yàn què xùn。
似怪衰翁长静坐,时时回眼辄疑人。shì guài shuāi wēng zhǎng jìng zuò,shí shí huí yǎn zhé yí rén。

学书十绝

李之仪

未逢四祖且堆堆,才见龙潭眼便开。wèi féng sì zǔ qiě duī duī,cái jiàn lóng tán yǎn biàn kāi。
龙去潭空人自老,衔花百鸟漫飞来。lóng qù tán kōng rén zì lǎo,xián huā bǎi niǎo màn fēi lái。

学书十绝

李之仪

闭门不语信深沉,岂可讥时作酒箴。bì mén bù yǔ xìn shēn chén,qǐ kě jī shí zuò jiǔ zhēn。
料得门前无好事,解嘲聊复寄初心。liào dé mén qián wú hǎo shì,jiě cháo liáo fù jì chū xīn。