古诗词

菩萨蛮·七首集句

刘基

东城江水西飞燕。dōng chéng jiāng shuǐ xī fēi yàn。
黄姑织女时相见。huáng gū zhī nǚ shí xiāng jiàn。
见少别离多。jiàn shǎo bié lí duō。
浮生能几何。fú shēng néng jǐ hé。
梧桐相待老。wú tóng xiāng dài lǎo。
常恐秋风早。cháng kǒng qiū fēng zǎo。
万恨在蛾眉。wàn hèn zài é méi。
傍人那得知。bàng rén nà dé zhī。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

弋阳方氏寿康堂

刘基

先生筑堂依林皋,绕屋杉松浮翠涛。xiān shēng zhù táng yī lín gāo,rào wū shān sōng fú cuì tāo。
乌皮灵寿扶鹤发,项有千岁双垂绦。wū pí líng shòu fú hè fā,xiàng yǒu qiān suì shuāng chuí tāo。
小孙踉蹡竹马戏,大孙彩衣花底翱。xiǎo sūn liáng qiāng zhú mǎ xì,dà sūn cǎi yī huā dǐ áo。
有耳不聆阛阓音,有目不识簿领曹。yǒu ěr bù líng huán huì yīn,yǒu mù bù shí bù lǐng cáo。
莺啼燕语日高起,羽觞沉沉浮春醪。yīng tí yàn yǔ rì gāo qǐ,yǔ shāng chén chén fú chūn láo。
君不见非熊老人钓清渭,丸十鹰扬亦劳瘁。jūn bù jiàn fēi xióng lǎo rén diào qīng wèi,wán shí yīng yáng yì láo cuì。

为杭州郑善止题蓬莱山图

刘基

君不见大瀛海,中有神岳如昆仑。jūn bù jiàn dà yíng hǎi,zhōng yǒu shén yuè rú kūn lún。
周遭四城五十里,石骨缠绕扶桑根。zhōu zāo sì chéng wǔ shí lǐ,shí gǔ chán rào fú sāng gēn。
琪华烂日珠炫夜,翠楼玉殿虎守阍。qí huá làn rì zhū xuàn yè,cuì lóu yù diàn hǔ shǒu hūn。
钟山烛龙在其北,两眼烨煜如朝暾。zhōng shān zhú lóng zài qí běi,liǎng yǎn yè yù rú cháo tūn。
仙人东王公,掌握天纪弼帝尊。xiān rén dōng wáng gōng,zhǎng wò tiān jì bì dì zūn。
长虹为辕龙作马,飘然乘风,白日在下,弱水荡荡,无力可负芥,自从大禹刻石之后来者寡。zhǎng hóng wèi yuán lóng zuò mǎ,piāo rán chéng fēng,bái rì zài xià,ruò shuǐ dàng dàng,wú lì kě fù jiè,zì cóng dà yǔ kè shí zhī hòu lái zhě guǎ。
彼秦之皇,其贪如狼,而汉之武,其欲如虎。bǐ qín zhī huáng,qí tān rú láng,ér hàn zhī wǔ,qí yù rú hǔ。
楼船万斛室巍巍,欲到不到风掣之。lóu chuán wàn hú shì wēi wēi,yù dào bù dào fēng chè zhī。
徐市蜉蝣身,乃欲邀安期。xú shì fú yóu shēn,nǎi yù yāo ān qī。
文成五利小竖子,羊质彊使蒙貔皮。wén chéng wǔ lì xiǎo shù zi,yáng zhì jiàng shǐ méng pí pí。
神仙大笑起涛浪,射鱼海上夫何为?shén xiān dà xiào qǐ tāo làng,shè yú hǎi shàng fū hé wèi?

寿山福海图歌

刘基

吾闻轩辕之国,乃在大海之中央。wú wén xuān yuán zhī guó,nǎi zài dà hǎi zhī zhōng yāng。
其不寿者八百岁,寿者乃与天地同久长。qí bù shòu zhě bā bǎi suì,shòu zhě nǎi yǔ tiān dì tóng jiǔ zhǎng。
楼台缥缈造云汉,赤日绕户扶叶凉。lóu tái piāo miǎo zào yún hàn,chì rì rào hù fú yè liáng。
玉泉之水清以香,瑶草之味如琼浆。yù quán zhī shuǐ qīng yǐ xiāng,yáo cǎo zhī wèi rú qióng jiāng。
洪崖有时来,环佩声琅琅。hóng yá yǒu shí lái,huán pèi shēng láng láng。
凤凰自歌鸾自语,青蜺连蜷白云舞。fèng huáng zì gē luán zì yǔ,qīng ní lián quán bái yún wǔ。
淋漓豹髓浮瑶觞,璀错金盘荐麟脯。lín lí bào suǐ fú yáo shāng,cuǐ cuò jīn pán jiàn lín pú。
耳闻楚水泣皇英,眼见商郊葬彭祖。ěr wén chǔ shuǐ qì huáng yīng,yǎn jiàn shāng jiāo zàng péng zǔ。
琪华玉树宵有光,东风入律春茫茫。qí huá yù shù xiāo yǒu guāng,dōng fēng rù lǜ chūn máng máng。
春茫茫,乐无极,青鵻夜夜月中来,广寒姮娥寄消息。chūn máng máng,lè wú jí,qīng zhuī yè yè yuè zhōng lái,guǎng hán héng é jì xiāo xī。

送人分题得鹤山

刘基

丁令威,乃在昆仑之墟,阆风之巅。dīng lìng wēi,nǎi zài kūn lún zhī xū,láng fēng zhī diān。
羽衣误作尘土梦,回首人世三千年。yǔ yī wù zuò chén tǔ mèng,huí shǒu rén shì sān qiān nián。
空中落日松柏冷,苦雾惨惨含悲泉。kōng zhōng luò rì sōng bǎi lěng,kǔ wù cǎn cǎn hán bēi quán。
梦随回飙访琼田,紫鸡青鸭还相怜。mèng suí huí biāo fǎng qióng tián,zǐ jī qīng yā hái xiāng lián。
丁令威,将柰何?野有矰缴,隰有网罗。dīng lìng wēi,jiāng nài hé?yě yǒu zēng jiǎo,xí yǒu wǎng luó。
前飞乌鸢后鴐鹅,啄腥争腐声喽啰。qián fēi wū yuān hòu gē é,zhuó xīng zhēng fǔ shēng lóu luō。
渺予怀兮隔烟萝,杳冥冥兮徛长歌。miǎo yǔ huái xī gé yān luó,yǎo míng míng xī jì zhǎng gē。
丁令威,胡不归?dīng lìng wēi,hú bù guī?
槐江之山连大騩,玉楼金嶂中天开,玲珑碧树锵琼瑰。huái jiāng zhī shān lián dà guī,yù lóu jīn zhàng zhōng tiān kāi,líng lóng bì shù qiāng qióng guī。
凤凰有阁鸾有台,君胡为兮独蒿莱?丁令威,归去来。fèng huáng yǒu gé luán yǒu tái,jūn hú wèi xī dú hāo lái?dīng lìng wēi,guī qù lái。

题谢皋羽传后

刘基

阮籍哭穷途,墨翟哭素丝。ruǎn jí kū qióng tú,mò dí kū sù sī。
贾谊上书期寤主,卞和抱玉无人知。jiǎ yì shàng shū qī wù zhǔ,biàn hé bào yù wú rén zhī。
人生有情不可塞,谢生恸哭非狂痴。rén shēng yǒu qíng bù kě sāi,xiè shēng tòng kū fēi kuáng chī。
神奔鬼遁天地革,龙鱼猫虎三辰黑。shén bēn guǐ dùn tiān dì gé,lóng yú māo hǔ sān chén hēi。
黼裳玄衮换毡裘,鞮唱羌歌满中国。fǔ shang xuán gǔn huàn zhān qiú,dī chàng qiāng gē mǎn zhōng guó。
生也何辜逢此时,有才不用空男儿。shēng yě hé gū féng cǐ shí,yǒu cái bù yòng kōng nán ér。
伯益丘墟管仲没,孤根弱植谁扶持?既不能学申胥顿首血沾臆,却吴再建荆社稷。bó yì qiū xū guǎn zhòng méi,gū gēn ruò zhí shuí fú chí?jì bù néng xué shēn xū dùn shǒu xuè zhān yì,què wú zài jiàn jīng shè jì。
又不能学邹衍长号彻帝关,飞霜六月凄燕山。yòu bù néng xué zōu yǎn zhǎng hào chè dì guān,fēi shuāng liù yuè qī yàn shān。
空将泪洒荒冈雨,添作秋涛撼江浦。kōng jiāng lèi sǎ huāng gāng yǔ,tiān zuò qiū tāo hàn jiāng pǔ。
君不见杞梁之妻善哭夫,哭得城崩又何补?夜猿叫罢天晦冥,哭声摇动虚危星。jūn bù jiàn qǐ liáng zhī qī shàn kū fū,kū dé chéng bēng yòu hé bǔ?yè yuán jiào bà tiān huì míng,kū shēng yáo dòng xū wēi xīng。
潇湘竹死凤凰去,但见白波连洞庭。xiāo xiāng zhú sǐ fèng huáng qù,dàn jiàn bái bō lián dòng tíng。
呜呼此士今安在,金石可销心不改。wū hū cǐ shì jīn ān zài,jīn shí kě xiāo xīn bù gǎi。
应将魂魄化精卫,衔取南山填北海。yīng jiāng hún pò huà jīng wèi,xián qǔ nán shān tián běi hǎi。

松阳周处士冰壶歌

刘基

阴风吹空寒凛冽,玉壶夜半玄冰结。yīn fēng chuī kōng hán lǐn liè,yù hú yè bàn xuán bīng jié。
十二楼中琐翠鸾,太微宫里县明月。shí èr lóu zhōng suǒ cuì luán,tài wēi gōng lǐ xiàn míng yuè。
明月流光照玉壶,珠飞上天沧海枯。míng yuè liú guāng zhào yù hú,zhū fēi shàng tiān cāng hǎi kū。
青女鍊霜封具阙,燧人焫犀龙泣血。qīng nǚ liàn shuāng fēng jù quē,suì rén ruò xī lóng qì xuè。
银河凌澌胶北斗,五色石裂娲皇走。yín hé líng sī jiāo běi dòu,wǔ sè shí liè wā huáng zǒu。
相看一笑天茫然,回首人间三万年。xiāng kàn yī xiào tiān máng rán,huí shǒu rén jiān sān wàn nián。

寄宋景濂

刘基

有美一人兮美且仁。yǒu měi yī rén xī měi qiě rén。
自我不见兮不知几春。zì wǒ bù jiàn xī bù zhī jǐ chūn。
仰玄穹兮睇参辰。yǎng xuán qióng xī dì cān chén。
为合为离兮孰测其因。wèi hé wèi lí xī shú cè qí yīn。
青冥无阶兮江海无津。qīng míng wú jiē xī jiāng hǎi wú jīn。
风雨茫茫兮蛟龙怒瞋。fēng yǔ máng máng xī jiāo lóng nù chēn。
安得羽翼兮致我与邻。ān dé yǔ yì xī zhì wǒ yǔ lín。

寄宋景濂

刘基

有美一人兮美且都。yǒu měi yī rén xī měi qiě dōu。
青霞为衣兮白云为裾。qīng xiá wèi yī xī bái yún wèi jū。
被秋兰兮佩珣玗。bèi qiū lán xī pèi xún yú。
泰和与游兮中黄与居。tài hé yǔ yóu xī zhōng huáng yǔ jū。
瞻望弗及兮芳岁其徂。zhān wàng fú jí xī fāng suì qí cú。
山高水深兮道阻且纡。shān gāo shuǐ shēn xī dào zǔ qiě yū。
安得羽翼兮致我与俱。ān dé yǔ yì xī zhì wǒ yǔ jù。

寄宋景濂

刘基

有美一人兮在山中。yǒu měi yī rén xī zài shān zhōng。
苍眉黑须兮玉雪其容。cāng méi hēi xū xī yù xuě qí róng。
饮沆瀣兮食紫虹。yǐn hàng xiè xī shí zǐ hóng。
澡石泉兮洒清风。zǎo shí quán xī sǎ qīng fēng。
邀初平兮从赤松。yāo chū píng xī cóng chì sōng。
超逍遥兮乐无穷。chāo xiāo yáo xī lè wú qióng。
安得羽翼兮致我与同。ān dé yǔ yì xī zhì wǒ yǔ tóng。

宝林同讲师渴马图歌

刘基

天厩马,神龙姿,目如明星耳如锥。tiān jiù mǎ,shén lóng zī,mù rú míng xīng ěr rú zhuī。
拳花鬉毛云陆离,扬鬐掉尾赪虹飞。quán huā zōng máo yún lù lí,yáng qí diào wěi chēng hóng fēi。
天厩马,闲且骄,絷以青丝勒以鏣。tiān jiù mǎ,xián qiě jiāo,zhí yǐ qīng sī lēi yǐ shù。
渴不得饮瑶池泉,饥不得食琼田苗。kě bù dé yǐn yáo chí quán,jī bù dé shí qióng tián miáo。
豆粟不实中肠枵,口不能语足屡蹻。dòu sù bù shí zhōng cháng xiāo,kǒu bù néng yǔ zú lǚ juē。
天厩马,壮且武,食主之食须报主。tiān jiù mǎ,zhuàng qiě wǔ,shí zhǔ zhī shí xū bào zhǔ。
莝秣失时,罪在牧圉。cuò mò shī shí,zuì zài mù yǔ。
无如宋牂怨不得嚼咀,丧厥元戎殄师旅。wú rú sòng zāng yuàn bù dé jué jǔ,sàng jué yuán róng tiǎn shī lǚ。
天厩马,尔不闻。tiān jiù mǎ,ěr bù wén。
赵国廉将军一饭斗米肉十斤,被甲据鞍走若云。zhào guó lián jiāng jūn yī fàn dòu mǐ ròu shí jīn,bèi jiǎ jù ān zǒu ruò yún。
北斩栗腹西拒秦,负荆谢蔺不为身,至今天下称良臣。běi zhǎn lì fù xī jù qín,fù jīng xiè lìn bù wèi shēn,zhì jīn tiān xià chēng liáng chén。
又不闻汉季刘荆州,有牛千斤角曲觓,啖食十倍于常牛,负重不若一牝麀。yòu bù wén hàn jì liú jīng zhōu,yǒu niú qiān jīn jiǎo qū qiú,dàn shí shí bèi yú cháng niú,fù zhòng bù ruò yī pìn yōu。
老蹒度江俘楚囚,骨肉解割庖刃游。lǎo pán dù jiāng fú chǔ qiú,gǔ ròu jiě gē páo rèn yóu。
天厩马,饱尔食,草间封狼逭诛殛,威弧拨剌矢不直。tiān jiù mǎ,bǎo ěr shí,cǎo jiān fēng láng huàn zhū jí,wēi hú bō lá shǐ bù zhí。
嗟尔神骏须尽力,他年定遇田子方,枥上优游终主德。jiē ěr shén jùn xū jǐn lì,tā nián dìng yù tián zi fāng,lì shàng yōu yóu zhōng zhǔ dé。

青罗山房歌寄宋景濂

刘基

若有人兮乃在大江之南,浙河之东。ruò yǒu rén xī nǎi zài dà jiāng zhī nán,zhè hé zhī dōng。
连山掎拔瀛海上,上与河鼓天津通。lián shān jǐ bá yíng hǎi shàng,shàng yǔ hé gǔ tiān jīn tōng。
忆昔四女下天来,遗鬟堕剃根庞鸿。yì xī sì nǚ xià tiān lái,yí huán duò tì gēn páng hóng。
仙华杰出最怪异,望之如云浮太空。xiān huá jié chū zuì guài yì,wàng zhī rú yún fú tài kōng。
嵚崟峛崺齾啮不可上,荟蔚杂树昏朣胧。qīn yín lǐ yǐ yà niè bù kě shàng,huì wèi zá shù hūn tóng lóng。
虎龙咆号猿鹤叫,山鬼呵歘生悲风。hǔ lóng páo hào yuán hè jiào,shān guǐ hē chuā shēng bēi fēng。
嗟哉若人兮,胡为乎其中!梁檀楠兮柱桂枫,结青萝兮以帡幪。jiē zāi ruò rén xī,hú wèi hū qí zhōng!liáng tán nán xī zhù guì fēng,jié qīng luó xī yǐ píng méng。
不剪不伐兮,不盬以攻。bù jiǎn bù fá xī,bù gǔ yǐ gōng。
晨岚暮蔼滴晴雨,烟条雾叶相蒙茏。chén lán mù ǎi dī qíng yǔ,yān tiáo wù yè xiāng méng lóng。
縿縿兮纚纚菶菶兮蓬蓬。shān shān xī lí lí běng běng xī péng péng。
缭纠要绍兮,若苍龙垂胡降玄穹。liáo jiū yào shào xī,ruò cāng lóng chuí hú jiàng xuán qióng。
棽丽披离兮,若翠鸾振迅飞蕤氃。shēn lì pī lí xī,ruò cuì luán zhèn xùn fēi ruí tóng。
鹂黄和鸣桑扈应,仿佛牙旷之丝桐。lí huáng hé míng sāng hù yīng,fǎng fú yá kuàng zhī sī tóng。
幽泉发窦锵玲珑,六月赤日收蕴隆。yōu quán fā dòu qiāng líng lóng,liù yuè chì rì shōu yùn lóng。
阳凌阴蓄春融融,岩花涧草纷白红。yáng líng yīn xù chūn róng róng,yán huā jiàn cǎo fēn bái hóng。
有时皇初平清夜,骑羊朝帝君琼蕤,羽盖冰玉佩,华月闪烁光成虹。yǒu shí huáng chū píng qīng yè,qí yáng cháo dì jūn qióng ruí,yǔ gài bīng yù pèi,huá yuè shǎn shuò guāng chéng hóng。
松吹笙兮竹舞翿,影旆旆兮声沨沨。sōng chuī shēng xī zhú wǔ dào,yǐng pèi pèi xī shēng fēng fēng。
娱目悦耳兮乐不可言。yú mù yuè ěr xī lè bù kě yán。
世间尘土何梦梦。shì jiān chén tǔ hé mèng mèng。
山有芝,隰有葑,石凿凿兮水漴漴。shān yǒu zhī,xí yǒu fēng,shí záo záo xī shuǐ zhuàng zhuàng。
猗若人兮美且充,饥食倦息兮可以保我躬。yī ruò rén xī měi qiě chōng,jī shí juàn xī xī kě yǐ bǎo wǒ gōng。
逍遥兮栖迟,又何必访广成于崆峒。xiāo yáo xī qī chí,yòu hé bì fǎng guǎng chéng yú kōng dòng。

题仲山和尚群鱼图

刘基

濠梁之乐谁能写,袁蚁死后无画者。háo liáng zhī lè shuí néng xiě,yuán yǐ sǐ hòu wú huà zhě。
上人安知身非鱼,援毫貌出态更殊。shàng rén ān zhī shēn fēi yú,yuán háo mào chū tài gèng shū。
剡藤素拂秋云冷,眼前惊见沧江永。shàn téng sù fú qiū yún lěng,yǎn qián jīng jiàn cāng jiāng yǒng。
翠尾轻披水上萍,玉鳞倒漾空中影。cuì wěi qīng pī shuǐ shàng píng,yù lín dào yàng kōng zhōng yǐng。
前行十二相回环,吹涝喣沫渊沄间。qián xíng shí èr xiāng huí huán,chuī lào xǔ mò yuān yún jiān。
最后群趋俨成列,皎若寒霄舞流雪。zuì hòu qún qū yǎn chéng liè,jiǎo ruò hán xiāo wǔ liú xuě。
却思昨夜风雨来,赤鲤已去随奔雷。què sī zuó yè fēng yǔ lái,chì lǐ yǐ qù suí bēn léi。
鲰鲜不作霄汉梦,潜心泳暖何悠哉。zōu xiān bù zuò xiāo hàn mèng,qián xīn yǒng nuǎn hé yōu zāi。
赠言还画重太息,芒鞋竹杖今何适。zèng yán hái huà zhòng tài xī,máng xié zhú zhàng jīn hé shì。
慎勿作海水汹涌龙峥嵘,空令素壁凝尘生。shèn wù zuò hǎi shuǐ xiōng yǒng lóng zhēng róng,kōng lìng sù bì níng chén shēng。

为本大师题唐临晋帖

刘基

乾符天子万机暇,宫中扈从多儒冠。qián fú tiān zi wàn jī xiá,gōng zhōng hù cóng duō rú guān。
玉堂开宴出晋帖,翠气荡摇山雪寒。yù táng kāi yàn chū jìn tiē,cuì qì dàng yáo shān xuě hán。
侍臣模写各臻妙,碧树琼柯相照耀。shì chén mó xiě gè zhēn miào,bì shù qióng kē xiāng zhào yào。
令孜嗟叹至尊喜,内官拜舞宫娥笑。lìng zī jiē tàn zhì zūn xǐ,nèi guān bài wǔ gōng é xiào。
日斜宴罢归内园,外门有事人不言。rì xié yàn bà guī nèi yuán,wài mén yǒu shì rén bù yán。
君不见关东夜飞赤白丸,昭陵玉匣秋风酸。jūn bù jiàn guān dōng yè fēi chì bái wán,zhāo líng yù xiá qiū fēng suān。

题界画金山图

刘基

岷山导江入海长,金山却在江中央。mín shān dǎo jiāng rù hǎi zhǎng,jīn shān què zài jiāng zhōng yāng。
下有地轴连扶桑,上有鸟道通九阳。xià yǒu dì zhóu lián fú sāng,shàng yǒu niǎo dào tōng jiǔ yáng。
白波绕之如雪霜,杳然浮空或低昂。bái bō rào zhī rú xuě shuāng,yǎo rán fú kōng huò dī áng。
但见危楼峻阁造牛斗,一似蓬莱之锵锵。dàn jiàn wēi lóu jùn gé zào niú dòu,yī shì péng lái zhī qiāng qiāng。
撞金伐革殷朝夕,丹蕤翠葩相焜煌。zhuàng jīn fá gé yīn cháo xī,dān ruí cuì pā xiāng kūn huáng。
岩崖洞谷蛟龙堂,斑鳞锦纹颏颔张,隐嶙窈窕变暄凉。yán yá dòng gǔ jiāo lóng táng,bān lín jǐn wén kē hàn zhāng,yǐn lín yǎo tiǎo biàn xuān liáng。
虎蹄豹迹万古不可到,海若夜出烟霞香。hǔ tí bào jì wàn gǔ bù kě dào,hǎi ruò yè chū yān xiá xiāng。
摩尼之珠明月光,目连持来自西方。mó ní zhī zhū míng yuè guāng,mù lián chí lái zì xī fāng。
谓能驱遣毒沴消灾殃,转恶为善回妖祥。wèi néng qū qiǎn dú lì xiāo zāi yāng,zhuǎn è wèi shàn huí yāo xiáng。
嗟我欲往不能翔。jiē wǒ yù wǎng bù néng xiáng。
画中忽见心飞扬,涉水有鼍野有狼。huà zhōng hū jiàn xīn fēi yáng,shè shuǐ yǒu tuó yě yǒu láng。
武陵桃花今渺茫,浩歌一曲增慨慷。wǔ líng táo huā jīn miǎo máng,hào gē yī qū zēng kǎi kāng。

题界画卧龙山楼阁图

刘基

巍巍乎,大海之西,浙河之东!是曰会稽,夏后所封。wēi wēi hū,dà hǎi zhī xī,zhè hé zhī dōng!shì yuē huì jī,xià hòu suǒ fēng。
吞云吐雨隔躔次,阖辟光景调春冬。tūn yún tǔ yǔ gé chán cì,hé pì guāng jǐng diào chūn dōng。
地平天成五千载,职贡长与中华通。dì píng tiān chéng wǔ qiān zài,zhí gòng zhǎng yǔ zhōng huá tōng。
洞天石室神仙宫,香炉紫气腾芙蓉。dòng tiān shí shì shén xiān gōng,xiāng lú zǐ qì téng fú róng。
禹穴窈窕潜蛟龙,玉书金简今无踪。yǔ xué yǎo tiǎo qián jiāo lóng,yù shū jīn jiǎn jīn wú zōng。
但见苍松翠柏,晻暧闭白日,猿狖叫啸生悲风。dàn jiàn cāng sōng cuì bǎi,àn ài bì bái rì,yuán yòu jiào xiào shēng bēi fēng。
卧龙何蜿蜒,向之离立如孩童。wò lóng hé wān yán,xiàng zhī lí lì rú hái tóng。
上有朱甍碧瓦,缥缈浮玄穹。shàng yǒu zhū méng bì wǎ,piāo miǎo fú xuán qióng。
流星穿窗月挂户,下视水木光玲珑。liú xīng chuān chuāng yuè guà hù,xià shì shuǐ mù guāng líng lóng。
多年不见尝胆处,野花自落莓苔中。duō nián bù jiàn cháng dǎn chù,yě huā zì luò méi tái zhōng。
绿蘋香飘杨柳浓,渔舟一叶波溶溶。lǜ píng xiāng piāo yáng liǔ nóng,yú zhōu yī yè bō róng róng。
黄冠贺老巳寂寞,澹烟细雨空青枫。huáng guān hè lǎo sì jì mò,dàn yān xì yǔ kōng qīng fēng。
雁山狂客意匠工,能以翰墨偷天功。yàn shān kuáng kè yì jiàng gōng,néng yǐ hàn mò tōu tiān gōng。
对此使我心神融,便欲筑室依巃嵷。duì cǐ shǐ wǒ xīn shén róng,biàn yù zhù shì yī lóng sǒng。
短衣瘦策寻葛洪,咽服石髓餐晴虹,翩然远逐浮丘公。duǎn yī shòu cè xún gé hóng,yàn fú shí suǐ cān qíng hóng,piān rán yuǎn zhú fú qiū gōng。
不须怀古意惨戚,伯夷绮季俱蒿蓬。bù xū huái gǔ yì cǎn qī,bó yí qǐ jì jù hāo péng。