古诗词

众春园

韩琦

中山雄北边,地得要害扼。zhōng shān xióng běi biān,dì dé yào hài è。
烽警昔未彻,民日困兵革。fēng jǐng xī wèi chè,mín rì kùn bīng gé。
一从无事来,历祀且半百。yī cóng wú shì lái,lì sì qiě bàn bǎi。
戈矛既钱镈,比屋遂仁宅。gē máo jì qián bó,bǐ wū suì rén zhái。
人生亦自劳,营业鲜暇隙。rén shēng yì zì láo,yíng yè xiān xiá xì。
诚哉百日勤,固愿一日适。chéng zāi bǎi rì qín,gù yuàn yī rì shì。
为政本人情,三代所不易。wèi zhèng běn rén qíng,sān dài suǒ bù yì。
汉吏称循良,在宣布恩泽。hàn lì chēng xún liáng,zài xuān bù ēn zé。
兹吾治废园,大揭众春额。zī wú zhì fèi yuán,dà jiē zhòng chūn é。
庶乎时节游,使见太平迹。shù hū shí jié yóu,shǐ jiàn tài píng jì。
园中何所有,风物难具籍。yuán zhōng hé suǒ yǒu,fēng wù nán jù jí。
方塘百亩馀,遥派逗寒碧。fāng táng bǎi mǔ yú,yáo pài dòu hán bì。
虚亭跨彩桥,孤屿耸幽石。xū tíng kuà cǎi qiáo,gū yǔ sǒng yōu shí。
环堤柳万株,无时张翠帟。huán dī liǔ wàn zhū,wú shí zhāng cuì yì。
移得江南天,不觉万里隔。yí dé jiāng nán tiān,bù jué wàn lǐ gé。
芳林灼灼花,次第锦绣坼。fāng lín zhuó zhuó huā,cì dì jǐn xiù chè。
三春烂熳时,为民开宴席。sān chūn làn màn shí,wèi mín kāi yàn xí。
观者如堵墙,士女杂城陌。guān zhě rú dǔ qiáng,shì nǚ zá chéng mò。
野态得天真,靓妆非俗格。yě tài dé tiān zhēn,jìng zhuāng fēi sú gé。
惟意任所如,去来何络绎。wéi yì rèn suǒ rú,qù lái hé luò yì。
多欢知有今,胜致骇非昔。duō huān zhī yǒu jīn,shèng zhì hài fēi xī。
如登老氏台,怀抱罔不释。rú dēng lǎo shì tái,huái bào wǎng bù shì。
既以休吾民,又足奉嘉客。jì yǐ xiū wú mín,yòu zú fèng jiā kè。
清暑暨凉秋,池景尤可惜。qīng shǔ jì liáng qiū,chí jǐng yóu kě xī。
红蕖四照香,风送入絺绤。hóng qú sì zhào xiāng,fēng sòng rù chī xì。
乘兴命轻舟,纵赏缓撑刺。chéng xīng mìng qīng zhōu,zòng shǎng huǎn chēng cì。
芳饵须鲙资,绿房欣手摘。fāng ěr xū kuài zī,lǜ fáng xīn shǒu zhāi。
就饮圆荷中,一当数大白。jiù yǐn yuán hé zhōng,yī dāng shù dà bái。
时见群鸥飞,惊此红袖拍。shí jiàn qún ōu fēi,jīng cǐ hóng xiù pāi。
献酬如未快,申令喜相搦。xiàn chóu rú wèi kuài,shēn lìng xǐ xiāng nuò。
或见大敌怯,便可遗巾帼。huò jiàn dà dí qiè,biàn kě yí jīn guó。
酣战方气振,俄景忽晡夕。hān zhàn fāng qì zhèn,é jǐng hū bū xī。
人笑山公归,酩酊倒巾帻。rén xiào shān gōng guī,mǐng dīng dào jīn zé。
谁知酩酊心,自有制胜策。shuí zhī mǐng dīng xīn,zì yǒu zhì shèng cè。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

中和节后园

韩琦

半销残雪在庭柯,寂寞园林试强过。bàn xiāo cán xuě zài tíng kē,jì mò yuán lín shì qiáng guò。
正病寒威连月困,不知春色一朝多。zhèng bìng hán wēi lián yuè kùn,bù zhī chūn sè yī cháo duō。
小桃楼角香心动,百舌枝头语意和。xiǎo táo lóu jiǎo xiāng xīn dòng,bǎi shé zhī tóu yǔ yì hé。
促理新声加酿酒,只忧韶景去如梭。cù lǐ xīn shēng jiā niàng jiǔ,zhǐ yōu sháo jǐng qù rú suō。

康戌二月十六日寒食会雅集堂

韩琦

百五嘉辰此命筵,中分春色极芳妍。bǎi wǔ jiā chén cǐ mìng yán,zhōng fēn chūn sè jí fāng yán。
花遗嫩靥饶风地,云坼轻阴半雨天。huā yí nèn yè ráo fēng dì,yún chè qīng yīn bàn yǔ tiān。
淑景万容妆节物,胜游千路入神仙。shū jǐng wàn róng zhuāng jié wù,shèng yóu qiān lù rù shén xiān。
酣杯莫顾归时夜,藏火难逢月尚圆。hān bēi mò gù guī shí yè,cáng huǒ nán féng yuè shàng yuán。

会压沙寺观梨花

韩琦

同赏利花过净坊,压沙幽阒面平冈。tóng shǎng lì huā guò jìng fāng,yā shā yōu qù miàn píng gāng。
孤园不治黄金界,醉笔徒夸白雪香。gū yuán bù zhì huáng jīn jiè,zuì bǐ tú kuā bái xuě xiāng。
风急几翻云影乱,殿深全掩玉毫光。fēng jí jǐ fān yún yǐng luàn,diàn shēn quán yǎn yù háo guāng。
朝来经雨低含泪,竞写真妃寂寞妆。cháo lái jīng yǔ dī hán lèi,jìng xiě zhēn fēi jì mò zhuāng。

次韵和宋适推官压沙惠诗

韩琦

天知人意喜春娱,故作轻云卷复舒。tiān zhī rén yì xǐ chūn yú,gù zuò qīng yún juǎn fù shū。
风撼花飞铺宴席,雨平沙稳助流车。fēng hàn huā fēi pù yàn xí,yǔ píng shā wěn zhù liú chē。
蛾颦嫩叶初眠柳,马茁柔椿未荐蔬。é pín nèn yè chū mián liǔ,mǎ zhuó róu chūn wèi jiàn shū。
何必笙歌喧坐上,且延欢伯侍香裾。hé bì shēng gē xuān zuò shàng,qiě yán huān bó shì xiāng jū。

过全福寺

韩琦

伊昔豪英袭将牙,更崇因果欲何加。yī xī háo yīng xí jiāng yá,gèng chóng yīn guǒ yù hé jiā。
精蓝世自传缁服,绘像尘谁障碧纱。jīng lán shì zì chuán zī fú,huì xiàng chén shuí zhàng bì shā。
诗好盈编堆锦组,字奇随笔走龙蛇。shī hǎo yíng biān duī jǐn zǔ,zì qí suí bǐ zǒu lóng shé。
空馀旧史高风在,衰替嗟吾外氏家。kōng yú jiù shǐ gāo fēng zài,shuāi tì jiē wú wài shì jiā。

上巳会许公亭二首

韩琦

三月三来御水涯,古亭春色绿相遮。sān yuè sān lái yù shuǐ yá,gǔ tíng chūn sè lǜ xiāng zhē。
牡丹已认冠丛叶,郁李真疑绶引花。mǔ dān yǐ rèn guān cóng yè,yù lǐ zhēn yí shòu yǐn huā。
侍妓寝歌成雅席,恶风吹酒入微沙。shì jì qǐn gē chéng yǎ xí,è fēng chuī jiǔ rù wēi shā。
土囊终夕从飘怒,不障清欢祓禊家。tǔ náng zhōng xī cóng piāo nù,bù zhàng qīng huān fú xì jiā。

上巳会许公亭二首

韩琦

元巳乘闲到许亭,胜游差远几开扃。yuán sì chéng xián dào xǔ tíng,shèng yóu chà yuǎn jǐ kāi jiōng。
寻春自失花颜素,爱客偏回柳眼青。xún chūn zì shī huā yán sù,ài kè piān huí liǔ yǎn qīng。
曲水事遥存燕喜,甘棠人去想仪形。qū shuǐ shì yáo cún yàn xǐ,gān táng rén qù xiǎng yí xíng。
禊筵莫愬杯行数,归辔迎风酒易醒。xì yán mò sù bēi xíng shù,guī pèi yíng fēng jiǔ yì xǐng。

次韵和通判钱昌武郎中上巳许公亭惠诗

韩琦

亭馆萧然古岸头,园林虽雅背清流。tíng guǎn xiāo rán gǔ àn tóu,yuán lín suī yǎ bèi qīng liú。
感时堪惜芳菲过,拖病须从祓禊游。gǎn shí kān xī fāng fēi guò,tuō bìng xū cóng fú xì yóu。
归舰逆风乘醉去,落花随水带香浮。guī jiàn nì fēng chéng zuì qù,luò huā suí shuǐ dài xiāng fú。
贰车欲继山阴事,立赋新篇不易酬。èr chē yù jì shān yīn shì,lì fù xīn piān bù yì chóu。

次韵和留守宋适推官游宴御河二首

韩琦

笳鼓齐喧泛御津,何妨同欲乐兹辰。jiā gǔ qí xuān fàn yù jīn,hé fáng tóng yù lè zī chén。
中三节物初过五,八十春光未破旬。zhōng sān jié wù chū guò wǔ,bā shí chūn guāng wèi pò xún。
红旆厌风收电脚,绿波伤棹散鱼鳞。hóng pèi yàn fēng shōu diàn jiǎo,lǜ bō shāng zhào sàn yú lín。
欲知治世升平象,请看熙熙两岸民。yù zhī zhì shì shēng píng xiàng,qǐng kàn xī xī liǎng àn mín。

次韵和留守宋适推官游宴御河二首

韩琦

三月春容骀荡天,御流飞舸引双旃。sān yuè chūn róng dài dàng tiān,yù liú fēi gě yǐn shuāng zhān。
十分芳景无三二,四合游人有万千。shí fēn fāng jǐng wú sān èr,sì hé yóu rén yǒu wàn qiān。
花任风残犹逐水,酒随歌半已空船。huā rèn fēng cán yóu zhú shuǐ,jiǔ suí gē bàn yǐ kōng chuán。
病夫且伴嘉宾醉,不过明朝卯尚眠。bìng fū qiě bàn jiā bīn zuì,bù guò míng cháo mǎo shàng mián。

三月十八日上水关

韩琦

河曲春游得旧传,使君从俗上兰船。hé qū chūn yóu dé jiù chuán,shǐ jūn cóng sú shàng lán chuán。
低篷密罩香罗绮,小艇交扬细管弦。dī péng mì zhào xiāng luó qǐ,xiǎo tǐng jiāo yáng xì guǎn xián。
有献满盘烘芍药,竞豪临水落秋千。yǒu xiàn mǎn pán hōng sháo yào,jìng háo lín shuǐ luò qiū qiān。
归来夹岸民观甚,望远应疑李郭仙。guī lái jiā àn mín guān shén,wàng yuǎn yīng yí lǐ guō xiān。

三月十八日会望春亭

韩琦

此日倾城乐御河,作河生日语应讹。cǐ rì qīng chéng lè yù hé,zuò hé shēng rì yǔ yīng é。
波涵祛服千花乱,风壮欢声万曲和。bō hán qū fú qiān huā luàn,fēng zhuàng huān shēng wàn qū hé。
元巳嬉游非俗尚,十洲光景得春多。yuán sì xī yóu fēi sú shàng,shí zhōu guāng jǐng dé chūn duō。
衰翁欲尽都人兴,醉弁归同夕照俄。shuāi wēng yù jǐn dōu rén xīng,zuì biàn guī tóng xī zhào é。

西园初暑

韩琦

可爱西园夏景长,南来风好拂襟凉。kě ài xī yuán xià jǐng zhǎng,nán lái fēng hǎo fú jīn liáng。
楼台轩豁年殊旧,池沼乾枯雨未滂。lóu tái xuān huō nián shū jiù,chí zhǎo qián kū yǔ wèi pāng。
群鸟护雏时起斗,众花成子几堪尝。qún niǎo hù chú shí qǐ dòu,zhòng huā chéng zi jǐ kān cháng。
欲知逃暑芳樽味,似过林禽玉溜浆。yù zhī táo shǔ fāng zūn wèi,shì guò lín qín yù liū jiāng。

寄西台子渊赵学士

韩琦

昔年瀛馆接仙才,官路升沉孰可猜。xī nián yíng guǎn jiē xiān cái,guān lù shēng chén shú kě cāi。
直使庸驽叨上笏,却教贤杰老西台。zhí shǐ yōng nú dāo shàng hù,què jiào xián jié lǎo xī tái。
莫悲居处荒三径,且把功名寄一杯。mò bēi jū chù huāng sān jìng,qiě bǎ gōng míng jì yī bēi。
应笑位高归去晚,谤多终日怒蚊雷。yīng xiào wèi gāo guī qù wǎn,bàng duō zhōng rì nù wén léi。

苦热未雨

韩琦

骄阳为虐极烦歊,万物如焚望沃焦。jiāo yáng wèi nüè jí fán xiāo,wàn wù rú fén wàng wò jiāo。
举世不能逃酷吏,几时还得快凉飙。jǔ shì bù néng táo kù lì,jǐ shí hái dé kuài liáng biāo。
精祈拟责泥龙效,大索谁诛旱魃妖。jīng qí nǐ zé ní lóng xiào,dà suǒ shuí zhū hàn bá yāo。
翘首岱云肤寸起,四方膏泽尽良苗。qiào shǒu dài yún fū cùn qǐ,sì fāng gāo zé jǐn liáng miáo。