古诗词

众春园

韩琦

中山雄北边,地得要害扼。zhōng shān xióng běi biān,dì dé yào hài è。
烽警昔未彻,民日困兵革。fēng jǐng xī wèi chè,mín rì kùn bīng gé。
一从无事来,历祀且半百。yī cóng wú shì lái,lì sì qiě bàn bǎi。
戈矛既钱镈,比屋遂仁宅。gē máo jì qián bó,bǐ wū suì rén zhái。
人生亦自劳,营业鲜暇隙。rén shēng yì zì láo,yíng yè xiān xiá xì。
诚哉百日勤,固愿一日适。chéng zāi bǎi rì qín,gù yuàn yī rì shì。
为政本人情,三代所不易。wèi zhèng běn rén qíng,sān dài suǒ bù yì。
汉吏称循良,在宣布恩泽。hàn lì chēng xún liáng,zài xuān bù ēn zé。
兹吾治废园,大揭众春额。zī wú zhì fèi yuán,dà jiē zhòng chūn é。
庶乎时节游,使见太平迹。shù hū shí jié yóu,shǐ jiàn tài píng jì。
园中何所有,风物难具籍。yuán zhōng hé suǒ yǒu,fēng wù nán jù jí。
方塘百亩馀,遥派逗寒碧。fāng táng bǎi mǔ yú,yáo pài dòu hán bì。
虚亭跨彩桥,孤屿耸幽石。xū tíng kuà cǎi qiáo,gū yǔ sǒng yōu shí。
环堤柳万株,无时张翠帟。huán dī liǔ wàn zhū,wú shí zhāng cuì yì。
移得江南天,不觉万里隔。yí dé jiāng nán tiān,bù jué wàn lǐ gé。
芳林灼灼花,次第锦绣坼。fāng lín zhuó zhuó huā,cì dì jǐn xiù chè。
三春烂熳时,为民开宴席。sān chūn làn màn shí,wèi mín kāi yàn xí。
观者如堵墙,士女杂城陌。guān zhě rú dǔ qiáng,shì nǚ zá chéng mò。
野态得天真,靓妆非俗格。yě tài dé tiān zhēn,jìng zhuāng fēi sú gé。
惟意任所如,去来何络绎。wéi yì rèn suǒ rú,qù lái hé luò yì。
多欢知有今,胜致骇非昔。duō huān zhī yǒu jīn,shèng zhì hài fēi xī。
如登老氏台,怀抱罔不释。rú dēng lǎo shì tái,huái bào wǎng bù shì。
既以休吾民,又足奉嘉客。jì yǐ xiū wú mín,yòu zú fèng jiā kè。
清暑暨凉秋,池景尤可惜。qīng shǔ jì liáng qiū,chí jǐng yóu kě xī。
红蕖四照香,风送入絺绤。hóng qú sì zhào xiāng,fēng sòng rù chī xì。
乘兴命轻舟,纵赏缓撑刺。chéng xīng mìng qīng zhōu,zòng shǎng huǎn chēng cì。
芳饵须鲙资,绿房欣手摘。fāng ěr xū kuài zī,lǜ fáng xīn shǒu zhāi。
就饮圆荷中,一当数大白。jiù yǐn yuán hé zhōng,yī dāng shù dà bái。
时见群鸥飞,惊此红袖拍。shí jiàn qún ōu fēi,jīng cǐ hóng xiù pāi。
献酬如未快,申令喜相搦。xiàn chóu rú wèi kuài,shēn lìng xǐ xiāng nuò。
或见大敌怯,便可遗巾帼。huò jiàn dà dí qiè,biàn kě yí jīn guó。
酣战方气振,俄景忽晡夕。hān zhàn fāng qì zhèn,é jǐng hū bū xī。
人笑山公归,酩酊倒巾帻。rén xiào shān gōng guī,mǐng dīng dào jīn zé。
谁知酩酊心,自有制胜策。shuí zhī mǐng dīng xīn,zì yǒu zhì shèng cè。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

又次韵答夜宴陈桥驿

韩琦

客邮聊得接交亲,夜席开谈彼此真。kè yóu liáo dé jiē jiāo qīn,yè xí kāi tán bǐ cǐ zhēn。
薄酒不辞知易别,征车从解喜难申。báo jiǔ bù cí zhī yì bié,zhēng chē cóng jiě xǐ nán shēn。
请看随分樽罍事,可是留心富贵人。qǐng kàn suí fēn zūn léi shì,kě shì liú xīn fù guì rén。
早晚共成林下约,钓潭风月有竿纶。zǎo wǎn gòng chéng lín xià yuē,diào tán fēng yuè yǒu gān lún。

又次韵答陈桥话别

韩琦

欲知连日柅征车,倾盖唯忧后会赊。yù zhī lián rì nǐ zhēng chē,qīng gài wéi yōu hòu huì shē。
被顾高情非白眼,论空真理黜黄牙。bèi gù gāo qíng fēi bái yǎn,lùn kōng zhēn lǐ chù huáng yá。
还家粗喜松成径,怀印谁惊绶引花。hái jiā cū xǐ sōng chéng jìng,huái yìn shuí jīng shòu yǐn huā。
卧治必难逃吏责,羡君奇志托青霞。wò zhì bì nán táo lì zé,xiàn jūn qí zhì tuō qīng xiá。

重九与诸亲会别桥驿

韩琦

邮馆侵晨举别觞,一时佳节遇重阳。yóu guǎn qīn chén jǔ bié shāng,yī shí jiā jié yù zhòng yáng。
莫悲白首分行袂,且伴黄花入醉乡。mò bēi bái shǒu fēn xíng mèi,qiě bàn huáng huā rù zuì xiāng。
旅雁带霜横寒阵,香萸和露贮宫囊。lǚ yàn dài shuāng héng hán zhèn,xiāng yú hé lù zhù gōng náng。
诸君送我无多念,病质将休昼锦堂。zhū jūn sòng wǒ wú duō niàn,bìng zhì jiāng xiū zhòu jǐn táng。

早发韦城

韩琦

北去川原极目平,修途尘敛雨初晴。běi qù chuān yuán jí mù píng,xiū tú chén liǎn yǔ chū qíng。
岁丰禾黍高低积,天晓云霞散乱明。suì fēng hé shǔ gāo dī jī,tiān xiǎo yún xiá sàn luàn míng。
宵露尚漙香草木,朔风时紧撼旗旌。xiāo lù shàng tuán xiāng cǎo mù,shuò fēng shí jǐn hàn qí jīng。
病襟斗觉精神健,屈指乡邦近数程。bìng jīn dòu jué jīng shén jiàn,qū zhǐ xiāng bāng jìn shù chéng。

初拜先坟

韩琦

未交符竹展先坟,肃肃秋天雨半昏。wèi jiāo fú zhú zhǎn xiān fén,sù sù qiū tiān yǔ bàn hūn。
荣入松楸虽动色,感深闺闑复伤魂。róng rù sōng qiū suī dòng sè,gǎn shēn guī niè fù shāng hún。
山川望远平如日,父老欢迎识旧恩。shān chuān wàng yuǎn píng rú rì,fù lǎo huān yíng shí jiù ēn。
白昼锦衣人已骇,更留旄节宿郊村。bái zhòu jǐn yī rén yǐ hài,gèng liú máo jié sù jiāo cūn。

再题昼锦堂

韩琦

为郡偏荣昼锦归,再容乡任古来稀。wèi jùn piān róng zhòu jǐn guī,zài róng xiāng rèn gǔ lái xī。
邸人只骇新章贵,仙表谁瞻旧鹤飞。dǐ rén zhǐ hài xīn zhāng guì,xiān biǎo shuí zhān jiù hè fēi。
浃境士民增慰悦,一轩风物起光辉。jiā jìng shì mín zēng wèi yuè,yī xuān fēng wù qǐ guāng huī。
镵诗又志君恩厚,鼎镬捐身报亦微。chán shī yòu zhì jūn ēn hòu,dǐng huò juān shēn bào yì wēi。

再题休逸堂

韩琦

冰井梁摧几百秋,昔移为柱立台头。bīng jǐng liáng cuī jǐ bǎi qiū,xī yí wèi zhù lì tái tóu。
层基面垒盘蜗壳,倒影侵池侧蜃楼。céng jī miàn lěi pán wō ké,dào yǐng qīn chí cè shèn lóu。
拂槛落霞凌绮席,入檐初月误琼钩。fú kǎn luò xiá líng qǐ xí,rù yán chū yuè wù qióng gōu。
芳林已合阴成茂,不见西山涌万邱。fāng lín yǐ hé yīn chéng mào,bù jiàn xī shān yǒng wàn qiū。

再题康乐园

韩琦

名园初辟至和中,思与康时众乐同。míng yuán chū pì zhì hé zhōng,sī yǔ kāng shí zhòng lè tóng。
一纪丰光虽易老,万家春色且无穷。yī jì fēng guāng suī yì lǎo,wàn jiā chūn sè qiě wú qióng。
归来敢炫吾乡胜,到此须知旧邺雄。guī lái gǎn xuàn wú xiāng shèng,dào cǐ xū zhī jiù yè xióng。
病守纵疲犹强葺,欲随民适醉东风。bìng shǒu zòng pí yóu qiáng qì,yù suí mín shì zuì dōng fēng。

狎鸥亭

韩琦

亭压东池复坏基,园林须喜主人归。tíng yā dōng chí fù huài jī,yuán lín xū xǐ zhǔ rén guī。
憩棠犹茂应存爱,植柳堪惊仅过围。qì táng yóu mào yīng cún ài,zhí liǔ kān jīng jǐn guò wéi。
鱼泳藻间谙物性,月沈波底发禅机。yú yǒng zǎo jiān ān wù xìng,yuè shěn bō dǐ fā chán jī。
群鸥只在轻舟畔,知我无心自不飞。qún ōu zhǐ zài qīng zhōu pàn,zhī wǒ wú xīn zì bù fēi。

观鱼轩

韩琦

雨后方池碧涨秋,观鱼亭槛俯临流。yǔ hòu fāng chí bì zhǎng qiū,guān yú tíng kǎn fǔ lín liú。
时看隐荇骈头戏,忽见开萍作队游。shí kàn yǐn xìng pián tóu xì,hū jiàn kāi píng zuò duì yóu。
喜掷舟前翻乱锦,静潜波下起圆沤。xǐ zhì zhōu qián fān luàn jǐn,jìng qián bō xià qǐ yuán ōu。
吾心大欲同斯乐,肯插筠竿饵钓钩。wú xīn dà yù tóng sī lè,kěn chā yún gān ěr diào gōu。

洗竹

韩琦

当日曾移碧玉竿,缭坦交植竞檀栾。dāng rì céng yí bì yù gān,liáo tǎn jiāo zhí jìng tán luán。
栽培尽力宜长盛,剪拂无人已半残。zāi péi jǐn lì yí zhǎng shèng,jiǎn fú wú rén yǐ bàn cán。
洗出烟姿还雅澹,削开龙影起幽蟠。xǐ chū yān zī hái yǎ dàn,xuē kāi lóng yǐng qǐ yōu pán。
此君高节殊堪慕,贤者来须着意看。cǐ jūn gāo jié shū kān mù,xián zhě lái xū zhe yì kàn。

删柏

韩琦

翠柏枝繁郁未伸,我来删理务躬亲。cuì bǎi zhī fán yù wèi shēn,wǒ lái shān lǐ wù gōng qīn。
孤根得地虽经岁,逸势参天不在人。gū gēn dé dì suī jīng suì,yì shì cān tiān bù zài rén。
先易工夫知取舍,后凋颜色长精神。xiān yì gōng fū zhī qǔ shě,hòu diāo yán sè zhǎng jīng shén。
环材自入他年用,莫厌因时剪择频。huán cái zì rù tā nián yòng,mò yàn yīn shí jiǎn zé pín。

放泉

韩琦

缓带凭轩喜放泉,映花穿柳逗潺湲。huǎn dài píng xuān xǐ fàng quán,yìng huā chuān liǔ dòu chán yuán。
谁言胜境须昆阆,自有清音过管弦。shuí yán shèng jìng xū kūn láng,zì yǒu qīng yīn guò guǎn xián。
赴海任遥终泽润,灌园思足尚留连。fù hǎi rèn yáo zhōng zé rùn,guàn yuán sī zú shàng liú lián。
衰翁日寄南窗傲,枕上时醒白昼眠。shuāi wēng rì jì nán chuāng ào,zhěn shàng shí xǐng bái zhòu mián。

冬至祀坟

韩琦

至日郊原拥节旄,先茔躬得奉牲醪。zhì rì jiāo yuán yōng jié máo,xiān yíng gōng dé fèng shēng láo。
霜威压野寒方重,山色凌虚气自高。shuāng wēi yā yě hán fāng zhòng,shān sè líng xū qì zì gāo。
衣锦不来夸富贵,报亲惟切念劬劳。yī jǐn bù lái kuā fù guì,bào qīn wéi qiè niàn qú láo。
连村父老欢相迓,因劝勤耕候土膏。lián cūn fù lǎo huān xiāng yà,yīn quàn qín gēng hòu tǔ gāo。

悲二木

韩琦

偃盖孤松挺北轩,亭亭双柏寝堂前。yǎn gài gū sōng tǐng běi xuān,tíng tíng shuāng bǎi qǐn táng qián。
干霄夭矫苍龙上,当户阴森翠幄圆。gàn xiāo yāo jiǎo cāng lóng shàng,dāng hù yīn sēn cuì wò yuán。
百岁生成犹易蘖,近时栽葺欲谁怜。bǎi suì shēng chéng yóu yì niè,jìn shí zāi qì yù shuí lián。
居官好恶宜加谨,诗拙徒思警后贤。jū guān hǎo è yí jiā jǐn,shī zhuō tú sī jǐng hòu xián。