古诗词

众春园

韩琦

中山雄北边,地得要害扼。zhōng shān xióng běi biān,dì dé yào hài è。
烽警昔未彻,民日困兵革。fēng jǐng xī wèi chè,mín rì kùn bīng gé。
一从无事来,历祀且半百。yī cóng wú shì lái,lì sì qiě bàn bǎi。
戈矛既钱镈,比屋遂仁宅。gē máo jì qián bó,bǐ wū suì rén zhái。
人生亦自劳,营业鲜暇隙。rén shēng yì zì láo,yíng yè xiān xiá xì。
诚哉百日勤,固愿一日适。chéng zāi bǎi rì qín,gù yuàn yī rì shì。
为政本人情,三代所不易。wèi zhèng běn rén qíng,sān dài suǒ bù yì。
汉吏称循良,在宣布恩泽。hàn lì chēng xún liáng,zài xuān bù ēn zé。
兹吾治废园,大揭众春额。zī wú zhì fèi yuán,dà jiē zhòng chūn é。
庶乎时节游,使见太平迹。shù hū shí jié yóu,shǐ jiàn tài píng jì。
园中何所有,风物难具籍。yuán zhōng hé suǒ yǒu,fēng wù nán jù jí。
方塘百亩馀,遥派逗寒碧。fāng táng bǎi mǔ yú,yáo pài dòu hán bì。
虚亭跨彩桥,孤屿耸幽石。xū tíng kuà cǎi qiáo,gū yǔ sǒng yōu shí。
环堤柳万株,无时张翠帟。huán dī liǔ wàn zhū,wú shí zhāng cuì yì。
移得江南天,不觉万里隔。yí dé jiāng nán tiān,bù jué wàn lǐ gé。
芳林灼灼花,次第锦绣坼。fāng lín zhuó zhuó huā,cì dì jǐn xiù chè。
三春烂熳时,为民开宴席。sān chūn làn màn shí,wèi mín kāi yàn xí。
观者如堵墙,士女杂城陌。guān zhě rú dǔ qiáng,shì nǚ zá chéng mò。
野态得天真,靓妆非俗格。yě tài dé tiān zhēn,jìng zhuāng fēi sú gé。
惟意任所如,去来何络绎。wéi yì rèn suǒ rú,qù lái hé luò yì。
多欢知有今,胜致骇非昔。duō huān zhī yǒu jīn,shèng zhì hài fēi xī。
如登老氏台,怀抱罔不释。rú dēng lǎo shì tái,huái bào wǎng bù shì。
既以休吾民,又足奉嘉客。jì yǐ xiū wú mín,yòu zú fèng jiā kè。
清暑暨凉秋,池景尤可惜。qīng shǔ jì liáng qiū,chí jǐng yóu kě xī。
红蕖四照香,风送入絺绤。hóng qú sì zhào xiāng,fēng sòng rù chī xì。
乘兴命轻舟,纵赏缓撑刺。chéng xīng mìng qīng zhōu,zòng shǎng huǎn chēng cì。
芳饵须鲙资,绿房欣手摘。fāng ěr xū kuài zī,lǜ fáng xīn shǒu zhāi。
就饮圆荷中,一当数大白。jiù yǐn yuán hé zhōng,yī dāng shù dà bái。
时见群鸥飞,惊此红袖拍。shí jiàn qún ōu fēi,jīng cǐ hóng xiù pāi。
献酬如未快,申令喜相搦。xiàn chóu rú wèi kuài,shēn lìng xǐ xiāng nuò。
或见大敌怯,便可遗巾帼。huò jiàn dà dí qiè,biàn kě yí jīn guó。
酣战方气振,俄景忽晡夕。hān zhàn fāng qì zhèn,é jǐng hū bū xī。
人笑山公归,酩酊倒巾帻。rén xiào shān gōng guī,mǐng dīng dào jīn zé。
谁知酩酊心,自有制胜策。shuí zhī mǐng dīng xīn,zì yǒu zhì shèng cè。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

视河惬山

韩琦

河决金堤在汉成,曾推延世此经营。hé jué jīn dī zài hàn chéng,céng tuī yán shì cǐ jīng yíng。
安人为惬当时意,立事因垂不朽名。ān rén wèi qiè dāng shí yì,lì shì yīn chuí bù xiǔ míng。
谁凿故山酾御水,却通新漕入都城。shuí záo gù shān shāi yù shuǐ,què tōng xīn cáo rù dōu chéng。
一疏一塞俱称利,暂访遗踪岂易评。yī shū yī sāi jù chēng lì,zàn fǎng yí zōng qǐ yì píng。

至节筵间喜雪

韩琦

至节开樽就席前,六花飞舞助宾筵。zhì jié kāi zūn jiù xí qián,liù huā fēi wǔ zhù bīn yán。
扬空自胜重罗面,引满偏宜旋絮绵。yáng kōng zì shèng zhòng luó miàn,yǐn mǎn piān yí xuán xù mián。
合坐欢谈霏屑地,几声横笛落梅天。hé zuò huān tán fēi xiè dì,jǐ shēng héng dí luò méi tiān。
况逢阳复贞亨会,赢取笙歌烂醉眠。kuàng féng yáng fù zhēn hēng huì,yíng qǔ shēng gē làn zuì mián。

元宵席上

韩琦

灯烛森森万象罗,彻宵车马罢谁何。dēng zhú sēn sēn wàn xiàng luó,chè xiāo chē mǎ bà shuí hé。
追人好月婵娟满,带雪轻寒料峭多。zhuī rén hǎo yuè chán juān mǎn,dài xuě qīng hán liào qiào duō。
佳节俯从河沴寝,群心俄逐诏音和。jiā jié fǔ cóng hé lì qǐn,qún xīn é zhú zhào yīn hé。
乘春自欲开民郁,不为樽前笑与歌。chéng chūn zì yù kāi mín yù,bù wèi zūn qián xiào yǔ gē。

次韵答致政欧阳少师退居述怀二首

韩琦

日跂高风谢世纷,只思移疾卧漳濆。rì qí gāo fēng xiè shì fēn,zhǐ sī yí jí wò zhāng fén。
万钟糠秕常知慕,三径蓬蒿欲自耘。wàn zhōng kāng bǐ cháng zhī mù,sān jìng péng hāo yù zì yún。
忠义心诚终老合,仙凡岐路此时分。zhōng yì xīn chéng zhōng lǎo hé,xiān fán qí lù cǐ shí fēn。
唯瞻天外冥鸿远,会起卑飞及旧群。wéi zhān tiān wài míng hóng yuǎn,huì qǐ bēi fēi jí jiù qún。

次韵答致政欧阳少师退居述怀二首

韩琦

尘俗徒希勇退高,几时投迹混耕樵。chén sú tú xī yǒng tuì gāo,jǐ shí tóu jì hùn gēng qiáo。
神交不间川涂阔,直道难因老病消。shén jiāo bù jiān chuān tú kuò,zhí dào nán yīn lǎo bìng xiāo。
魏境民流河抹岸,颍湖春早柳萦桥。wèi jìng mín liú hé mǒ àn,yǐng hú chūn zǎo liǔ yíng qiáo。
相从谁挹浮邱袂,左在琴书酒满瓢。xiāng cóng shuí yì fú qiū mèi,zuǒ zài qín shū jiǔ mǎn piáo。

壬子上巳会许公亭

韩琦

来守留都第四年,年年元已此开筵。lái shǒu liú dōu dì sì nián,nián nián yuán yǐ cǐ kāi yán。
一春曾喜陈歌舞,三会皆逢去管弦。yī chūn céng xǐ chén gē wǔ,sān huì jiē féng qù guǎn xián。
无乐只忧辞酒客,多寒谁辨惜花天。wú lè zhǐ yōu cí jiǔ kè,duō hán shuí biàn xī huā tiān。
欲看郊外风光野,更上亭西祓禊船。yù kàn jiāo wài fēng guāng yě,gèng shàng tíng xī fú xì chuán。

上巳视惬山新堤

韩琦

元巳西津禊饮中,筑防因视惬山雄。yuán sì xī jīn xì yǐn zhōng,zhù fáng yīn shì qiè shān xióng。
调夫虽扰三农业,御水犹希一篑功。diào fū suī rǎo sān nóng yè,yù shuǐ yóu xī yī kuì gōng。
曲突虑微方绝患,开门轻敌是招戎。qū tū lǜ wēi fāng jué huàn,kāi mén qīng dí shì zhāo róng。
岸边观者应相笑,遭贼徒弯过后弓。àn biān guān zhě yīng xiāng xiào,zāo zéi tú wān guò hòu gōng。

壬子寒食会压沙寺二首

韩琦

踏沙徐人绿杨中,渐见祗园宝势雄。tà shā xú rén lǜ yáng zhōng,jiàn jiàn zhī yuán bǎo shì xióng。
柏奋怒虬环古殿,花遗娇靥散春风。bǎi fèn nù qiú huán gǔ diàn,huā yí jiāo yè sàn chūn fēng。
娱心未放歌声好,对目难穷幻术工。yú xīn wèi fàng gē shēng hǎo,duì mù nán qióng huàn shù gōng。
共醉一时寒食景,不须庭际牡丹红。gòng zuì yī shí hán shí jǐng,bù xū tíng jì mǔ dān hóng。

壬子寒食会压沙寺二首

韩琦

一春光景速奔车,且趁良辰会压沙。yī chūn guāng jǐng sù bēn chē,qiě chèn liáng chén huì yā shā。
藏火未须传蜡烛,感时空自把梨花。cáng huǒ wèi xū chuán là zhú,gǎn shí kōng zì bǎ lí huā。
笙歌不作芳菲主,风雅终成冷淡家。shēng gē bù zuò fāng fēi zhǔ,fēng yǎ zhōng chéng lěng dàn jiā。
归路复疑霄汉上,御波舟稳衬云霞。guī lù fù yí xiāo hàn shàng,yù bō zhōu wěn chèn yún xiá。

同赏梨花

韩琦

寒食西蓝赏素英,白毫光里乱云腾。hán shí xī lán shǎng sù yīng,bái háo guāng lǐ luàn yún téng。
庄严金地三千界,颜色瑶台十二层。zhuāng yán jīn dì sān qiān jiè,yán sè yáo tái shí èr céng。
后土琼花渐我寡,唐昌玉蕊岂吾朋。hòu tǔ qióng huā jiàn wǒ guǎ,táng chāng yù ruǐ qǐ wú péng。
雪香预约为亭号,修创终逢好事僧。xuě xiāng yù yuē wèi tíng hào,xiū chuàng zhōng féng hǎo shì sēng。

壬子三月十八日游御河二首

韩琦

寒食初过始及旬,魏都偏重此佳辰。hán shí chū guò shǐ jí xún,wèi dōu piān zhòng cǐ jiā chén。
倾城尽作河生日,匝岸皆如蜡祭人。qīng chéng jǐn zuò hé shēng rì,zā àn jiē rú là jì rén。
几舰神仙疑骇俗,一川笳鼓任同民。jǐ jiàn shén xiān yí hài sú,yī chuān jiā gǔ rèn tóng mín。
东皇似助熙台乐,并与千门万户春。dōng huáng shì zhù xī tái lè,bìng yǔ qiān mén wàn hù chūn。

壬子三月十八日游御河二首

韩琦

三月游河魏国风,惬山通日正暄融。sān yuè yóu hé wèi guó fēng,qiè shān tōng rì zhèng xuān róng。
压沙寺古花残雪,过马桥高水饮虹。yā shā sì gǔ huā cán xuě,guò mǎ qiáo gāo shuǐ yǐn hóng。
众乐自深春色外,万愁俱泯醉吟中。zhòng lè zì shēn chūn sè wài,wàn chóu jù mǐn zuì yín zhōng。
天公恐雨伤民意,只放轻云暝碧空。tiān gōng kǒng yǔ shāng mín yì,zhǐ fàng qīng yún míng bì kōng。

安正堂观牡丹

韩琦

何须风雨苦相催,自结东君不在媒。hé xū fēng yǔ kǔ xiāng cuī,zì jié dōng jūn bù zài méi。
开晚要当三月盛,艳高宜作百花魁。kāi wǎn yào dāng sān yuè shèng,yàn gāo yí zuò bǎi huā kuí。
好期天上香魂返,长对樽前醉玉颓。hǎo qī tiān shàng xiāng hún fǎn,zhǎng duì zūn qián zuì yù tuí。
谁道元舆能体物,只教羞死刺玫瑰。shuí dào yuán yú néng tǐ wù,zhǐ jiào xiū sǐ cì méi guī。

致政宫师张相公远惠佳篇谨次元韵为答

韩琦

八十康宁极品荣,神仙居处足颐生。bā shí kāng níng jí pǐn róng,shén xiān jū chù zú yí shēng。
风骚此日资高尚,事业当年有太平。fēng sāo cǐ rì zī gāo shàng,shì yè dāng nián yǒu tài píng。
酒量更从闲后长,禅心偏向静中明。jiǔ liàng gèng cóng xián hòu zhǎng,chán xīn piān xiàng jìng zhōng míng。
自嗟不及飞来鹤,能伴公游称道情。zì jiē bù jí fēi lái hè,néng bàn gōng yóu chēng dào qíng。

闻致政赵少师远访欧阳少师于颍川

韩琦

一忆贤交动至诚,安车虽远必勤征。yī yì xián jiāo dòng zhì chéng,ān chē suī yuǎn bì qín zhēng。
荀陈为会还推象,嵇吕相思不问程。xún chén wèi huì hái tuī xiàng,jī lǚ xiāng sī bù wèn chéng。
洛社成图兹易合,越溪回棹彼何情。luò shè chéng tú zī yì hé,yuè xī huí zhào bǐ hé qíng。
西湖便是瀛洲上,莫接仙游跨海鲸。xī hú biàn shì yíng zhōu shàng,mò jiē xiān yóu kuà hǎi jīng。