古诗词

众春园

韩琦

中山雄北边,地得要害扼。zhōng shān xióng běi biān,dì dé yào hài è。
烽警昔未彻,民日困兵革。fēng jǐng xī wèi chè,mín rì kùn bīng gé。
一从无事来,历祀且半百。yī cóng wú shì lái,lì sì qiě bàn bǎi。
戈矛既钱镈,比屋遂仁宅。gē máo jì qián bó,bǐ wū suì rén zhái。
人生亦自劳,营业鲜暇隙。rén shēng yì zì láo,yíng yè xiān xiá xì。
诚哉百日勤,固愿一日适。chéng zāi bǎi rì qín,gù yuàn yī rì shì。
为政本人情,三代所不易。wèi zhèng běn rén qíng,sān dài suǒ bù yì。
汉吏称循良,在宣布恩泽。hàn lì chēng xún liáng,zài xuān bù ēn zé。
兹吾治废园,大揭众春额。zī wú zhì fèi yuán,dà jiē zhòng chūn é。
庶乎时节游,使见太平迹。shù hū shí jié yóu,shǐ jiàn tài píng jì。
园中何所有,风物难具籍。yuán zhōng hé suǒ yǒu,fēng wù nán jù jí。
方塘百亩馀,遥派逗寒碧。fāng táng bǎi mǔ yú,yáo pài dòu hán bì。
虚亭跨彩桥,孤屿耸幽石。xū tíng kuà cǎi qiáo,gū yǔ sǒng yōu shí。
环堤柳万株,无时张翠帟。huán dī liǔ wàn zhū,wú shí zhāng cuì yì。
移得江南天,不觉万里隔。yí dé jiāng nán tiān,bù jué wàn lǐ gé。
芳林灼灼花,次第锦绣坼。fāng lín zhuó zhuó huā,cì dì jǐn xiù chè。
三春烂熳时,为民开宴席。sān chūn làn màn shí,wèi mín kāi yàn xí。
观者如堵墙,士女杂城陌。guān zhě rú dǔ qiáng,shì nǚ zá chéng mò。
野态得天真,靓妆非俗格。yě tài dé tiān zhēn,jìng zhuāng fēi sú gé。
惟意任所如,去来何络绎。wéi yì rèn suǒ rú,qù lái hé luò yì。
多欢知有今,胜致骇非昔。duō huān zhī yǒu jīn,shèng zhì hài fēi xī。
如登老氏台,怀抱罔不释。rú dēng lǎo shì tái,huái bào wǎng bù shì。
既以休吾民,又足奉嘉客。jì yǐ xiū wú mín,yòu zú fèng jiā kè。
清暑暨凉秋,池景尤可惜。qīng shǔ jì liáng qiū,chí jǐng yóu kě xī。
红蕖四照香,风送入絺绤。hóng qú sì zhào xiāng,fēng sòng rù chī xì。
乘兴命轻舟,纵赏缓撑刺。chéng xīng mìng qīng zhōu,zòng shǎng huǎn chēng cì。
芳饵须鲙资,绿房欣手摘。fāng ěr xū kuài zī,lǜ fáng xīn shǒu zhāi。
就饮圆荷中,一当数大白。jiù yǐn yuán hé zhōng,yī dāng shù dà bái。
时见群鸥飞,惊此红袖拍。shí jiàn qún ōu fēi,jīng cǐ hóng xiù pāi。
献酬如未快,申令喜相搦。xiàn chóu rú wèi kuài,shēn lìng xǐ xiāng nuò。
或见大敌怯,便可遗巾帼。huò jiàn dà dí qiè,biàn kě yí jīn guó。
酣战方气振,俄景忽晡夕。hān zhàn fāng qì zhèn,é jǐng hū bū xī。
人笑山公归,酩酊倒巾帻。rén xiào shān gōng guī,mǐng dīng dào jīn zé。
谁知酩酊心,自有制胜策。shuí zhī mǐng dīng xīn,zì yǒu zhì shèng cè。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

春寒

韩琦

春寒著人骨,病躯殊未堪。chūn hán zhù rén gǔ,bìng qū shū wèi kān。
雁慵难溯北,花怯不开南。yàn yōng nán sù běi,huā qiè bù kāi nán。
诗笔少新兴,战觥思旧酣。shī bǐ shǎo xīn xīng,zhàn gōng sī jiù hān。
边垂何事乐,寂寞月将三。biān chuí hé shì lè,jì mò yuè jiāng sān。

后园春日

韩琦

并塞园林古,春来似不知。bìng sāi yuán lín gǔ,chūn lái shì bù zhī。
雨轻成冻易,树老发花迟。yǔ qīng chéng dòng yì,shù lǎo fā huā chí。
剧事随年倦,欢悰入病衰。jù shì suí nián juàn,huān cóng rù bìng shuāi。
芳时期强赏,宴鼓揭天捶。fāng shí qī qiáng shǎng,yàn gǔ jiē tiān chuí。

乙未寒食西溪

韩琦

三月秋千节,西郊菡萏洲。sān yuè qiū qiān jié,xī jiāo hàn dàn zhōu。
塞寒春尚浅,俗乐政同优。sāi hán chūn shàng qiǎn,sú lè zhèng tóng yōu。
赏惬杯忘算,歌妍饵失钩。shǎng qiè bēi wàng suàn,gē yán ěr shī gōu。
黄昏垂柳岸,人意共迟留。huáng hūn chuí liǔ àn,rén yì gòng chí liú。

早行

韩琦

冒暑行宜早,修途不困人。mào shǔ xíng yí zǎo,xiū tú bù kùn rén。
远风清逐睡,微露湿低尘。yuǎn fēng qīng zhú shuì,wēi lù shī dī chén。
好月看无尽,高吟意益新。hǎo yuè kàn wú jǐn,gāo yín yì yì xīn。
未鸡知渐晓,天角下星辰。wèi jī zhī jiàn xiǎo,tiān jiǎo xià xīng chén。

山行

韩琦

山路何曾倦,官程幸不赊。shān lù hé céng juàn,guān chéng xìng bù shē。
片云无定雨,香草逐时花。piàn yún wú dìng yǔ,xiāng cǎo zhú shí huā。
暑序秋天气,农居古室家。shǔ xù qiū tiān qì,nóng jū gǔ shì jiā。
乡关勤一望,峰翠列高牙。xiāng guān qín yī wàng,fēng cuì liè gāo yá。

过微子领

韩琦

崎岖微子道,行路始知难。qí qū wēi zi dào,xíng lù shǐ zhī nán。
峻岭万千叠,纡途百十盘。jùn lǐng wàn qiān dié,yū tú bǎi shí pán。
地硗民力薄,天旱谷苗乾。dì qiāo mín lì báo,tiān hàn gǔ miáo qián。
未寤苍苍意,平川雨泽宽。wèi wù cāng cāng yì,píng chuān yǔ zé kuān。

过吴儿谷

韩琦

晓入吴儿谷,危涂信不虚。xiǎo rù wú ér gǔ,wēi tú xìn bù xū。
千峰疑绝路,一径俯容车。qiān fēng yí jué lù,yī jìng fǔ róng chē。
山鸟过云语,田夫半岭锄。shān niǎo guò yún yǔ,tián fū bàn lǐng chú。
时平尽周道,天险欲何如。shí píng jǐn zhōu dào,tiān xiǎn yù hé rú。

拜坟

韩琦

欲知为郡宠,昼锦入家村。yù zhī wèi jùn chǒng,zhòu jǐn rù jiā cūn。
自古拜松槚,几人如子孙。zì gǔ bài sōng jiǎ,jǐ rén rú zi sūn。
麾幢新俗观,牛酒饫乡尊。huī chuáng xīn sú guān,niú jiǔ yù xiāng zūn。
儒者荣斯甚,将何报国恩。rú zhě róng sī shén,jiāng hé bào guó ēn。

再出行田

韩琦

丰岁观农穫,先畴路不遐。fēng suì guān nóng huò,xiān chóu lù bù xiá。
子多宜晚谷,生柪就新麻。zi duō yí wǎn gǔ,shēng āo jiù xīn má。
荞麦方成龊,蔓菁未入桠。qiáo mài fāng chéng chuò,màn jīng wèi rù yā。
乡民愚自诧,太守是吾家。xiāng mín yú zì chà,tài shǒu shì wú jiā。

腊日出猎二首其一

韩琦

笳鼓拥貔貅,韩陵山下头。jiā gǔ yōng pí xiū,hán líng shān xià tóu。
人心忘岱岳,鹰眼快离娄。rén xīn wàng dài yuè,yīng yǎn kuài lí lóu。
兔逸兹穷虏,孤歼即贵酋。tù yì zī qióng lǔ,gū jiān jí guì qiú。
乡民谁会我,衣锦乐畋游。xiāng mín shuí huì wǒ,yī jǐn lè tián yóu。

新岁拜坟二首其一

韩琦

先陇比如何,新年重一过。xiān lǒng bǐ rú hé,xīn nián zhòng yī guò。
风迎人意好,春入鸟声和。fēng yíng rén yì hǎo,chūn rù niǎo shēng hé。
畎亩因时劝,松楸趁暖科。quǎn mǔ yīn shí quàn,sōng qiū chèn nuǎn kē。
公馀私遂及,吾幸比为多。gōng yú sī suì jí,wú xìng bǐ wèi duō。

御制天章阁观三圣御书奉圣旨次韵

韩琦

宝阁三休地,琅函列圣文。bǎo gé sān xiū dì,láng hán liè shèng wén。
天章横紫极,洛字覆青云。tiān zhāng héng zǐ jí,luò zì fù qīng yún。
花拆惊雷起,龙腾骇浪分。huā chāi jīng léi qǐ,lóng téng hài làng fēn。
宸毫知善断,更嗣禹邦勤。chén háo zhī shàn duàn,gèng sì yǔ bāng qín。

夏景即事

韩琦

槐耳笼前槛,云峰透曲棂。huái ěr lóng qián kǎn,yún fēng tòu qū líng。
凉风即昆阆,烦思入沧溟。liáng fēng jí kūn láng,fán sī rù cāng míng。
荷弱翻青盖,榴新倒绿瓶。hé ruò fān qīng gài,liú xīn dào lǜ píng。
晚来收骤雨,一枕梦魂醒。wǎn lái shōu zhòu yǔ,yī zhěn mèng hún xǐng。

重九席上赋金铃菊

韩琦

黄金缀菊铃,兖地独驰名。huáng jīn zhuì jú líng,yǎn dì dú chí míng。
细蕊浮杯雅,香筒贮露清。xì ruǐ fú bēi yǎ,xiāng tǒng zhù lù qīng。
风休沉夜警,雨碎入寒声。fēng xiū chén yè jǐng,yǔ suì rù hán shēng。
自此传仙种,秋芳冠玉京。zì cǐ chuán xiān zhǒng,qiū fāng guān yù jīng。

张吉甫殿丞宰资阳

韩琦

去物轻遐邑,宸心与近均。qù wù qīng xiá yì,chén xīn yǔ jìn jūn。
宜将宽诏意,善恤远方民。yí jiāng kuān zhào yì,shàn xù yuǎn fāng mín。
寒驿凫先下,春郊雉自驯。hán yì fú xiān xià,chūn jiāo zhì zì xùn。
白云休引望,馨膳有天伦。bái yún xiū yǐn wàng,xīn shàn yǒu tiān lún。
6601234567»