古诗词

众春园

韩琦

中山雄北边,地得要害扼。zhōng shān xióng běi biān,dì dé yào hài è。
烽警昔未彻,民日困兵革。fēng jǐng xī wèi chè,mín rì kùn bīng gé。
一从无事来,历祀且半百。yī cóng wú shì lái,lì sì qiě bàn bǎi。
戈矛既钱镈,比屋遂仁宅。gē máo jì qián bó,bǐ wū suì rén zhái。
人生亦自劳,营业鲜暇隙。rén shēng yì zì láo,yíng yè xiān xiá xì。
诚哉百日勤,固愿一日适。chéng zāi bǎi rì qín,gù yuàn yī rì shì。
为政本人情,三代所不易。wèi zhèng běn rén qíng,sān dài suǒ bù yì。
汉吏称循良,在宣布恩泽。hàn lì chēng xún liáng,zài xuān bù ēn zé。
兹吾治废园,大揭众春额。zī wú zhì fèi yuán,dà jiē zhòng chūn é。
庶乎时节游,使见太平迹。shù hū shí jié yóu,shǐ jiàn tài píng jì。
园中何所有,风物难具籍。yuán zhōng hé suǒ yǒu,fēng wù nán jù jí。
方塘百亩馀,遥派逗寒碧。fāng táng bǎi mǔ yú,yáo pài dòu hán bì。
虚亭跨彩桥,孤屿耸幽石。xū tíng kuà cǎi qiáo,gū yǔ sǒng yōu shí。
环堤柳万株,无时张翠帟。huán dī liǔ wàn zhū,wú shí zhāng cuì yì。
移得江南天,不觉万里隔。yí dé jiāng nán tiān,bù jué wàn lǐ gé。
芳林灼灼花,次第锦绣坼。fāng lín zhuó zhuó huā,cì dì jǐn xiù chè。
三春烂熳时,为民开宴席。sān chūn làn màn shí,wèi mín kāi yàn xí。
观者如堵墙,士女杂城陌。guān zhě rú dǔ qiáng,shì nǚ zá chéng mò。
野态得天真,靓妆非俗格。yě tài dé tiān zhēn,jìng zhuāng fēi sú gé。
惟意任所如,去来何络绎。wéi yì rèn suǒ rú,qù lái hé luò yì。
多欢知有今,胜致骇非昔。duō huān zhī yǒu jīn,shèng zhì hài fēi xī。
如登老氏台,怀抱罔不释。rú dēng lǎo shì tái,huái bào wǎng bù shì。
既以休吾民,又足奉嘉客。jì yǐ xiū wú mín,yòu zú fèng jiā kè。
清暑暨凉秋,池景尤可惜。qīng shǔ jì liáng qiū,chí jǐng yóu kě xī。
红蕖四照香,风送入絺绤。hóng qú sì zhào xiāng,fēng sòng rù chī xì。
乘兴命轻舟,纵赏缓撑刺。chéng xīng mìng qīng zhōu,zòng shǎng huǎn chēng cì。
芳饵须鲙资,绿房欣手摘。fāng ěr xū kuài zī,lǜ fáng xīn shǒu zhāi。
就饮圆荷中,一当数大白。jiù yǐn yuán hé zhōng,yī dāng shù dà bái。
时见群鸥飞,惊此红袖拍。shí jiàn qún ōu fēi,jīng cǐ hóng xiù pāi。
献酬如未快,申令喜相搦。xiàn chóu rú wèi kuài,shēn lìng xǐ xiāng nuò。
或见大敌怯,便可遗巾帼。huò jiàn dà dí qiè,biàn kě yí jīn guó。
酣战方气振,俄景忽晡夕。hān zhàn fāng qì zhèn,é jǐng hū bū xī。
人笑山公归,酩酊倒巾帻。rén xiào shān gōng guī,mǐng dīng dào jīn zé。
谁知酩酊心,自有制胜策。shuí zhī mǐng dīng xīn,zì yǒu zhì shèng cè。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

仲春释奠

韩琦

明祀严先甲,喜辰历上丁。míng sì yán xiān jiǎ,xǐ chén lì shàng dīng。
采芹因旧馆,释菜协前经。cǎi qín yīn jiù guǎn,shì cài xié qián jīng。
俎豆由斯学,粢盛信匪馨。zǔ dòu yóu sī xué,zī shèng xìn fěi xīn。
欲知时祭重,百世仰仪刑。yù zhī shí jì zhòng,bǎi shì yǎng yí xíng。

次韵答致政宫师张相公

韩琦

早谢枢衡贵,逍遥哂众愚。zǎo xiè shū héng guì,xiāo yáo shěn zhòng yú。
乐从黄卷得,游命赤松俱。lè cóng huáng juǎn dé,yóu mìng chì sōng jù。
风雅樽前事,云山世外娱。fēng yǎ zūn qián shì,yún shān shì wài yú。
何妨紫虚下,散发伴樵苏。hé fáng zǐ xū xià,sàn fā bàn qiáo sū。

御河舟中

韩琦

过虑先河备,轻舟造惬山。guò lǜ xiān hé bèi,qīng zhōu zào qiè shān。
惊鸥情自动,流水意长闲。jīng ōu qíng zì dòng,liú shuǐ yì zhǎng xián。
村落多丰外,寒温不定间。cūn luò duō fēng wài,hán wēn bù dìng jiān。
如何援民溺,搔首只空还。rú hé yuán mín nì,sāo shǒu zhǐ kōng hái。

落花

韩琦

万点送春飞,人悲未足悲。wàn diǎn sòng chūn fēi,rén bēi wèi zú bēi。
禅关无问理,溪曲过开时。chán guān wú wèn lǐ,xī qū guò kāi shí。
钿委津阳路,风回洛水湄。diàn wěi jīn yáng lù,fēng huí luò shuǐ méi。
流年来自去,醉莫论空枝。liú nián lái zì qù,zuì mò lùn kōng zhī。

次韵答张宗益工部喜陈荐龙图窦舜卿侍郎同至相台

韩琦

嘉客非期会,如因病守邀。jiā kè fēi qī huì,rú yīn bìng shǒu yāo。
静俱知道胜,隐不待文招。jìng jù zhī dào shèng,yǐn bù dài wén zhāo。
柳色堆瑶榭,荷香凑绮寮。liǔ sè duī yáo xiè,hé xiāng còu qǐ liáo。
几回杯兴逸,同欲御仙飙。jǐ huí bēi xīng yì,tóng yù yù xiān biāo。

属疾

韩琦

邪气潜攻隙,弥旬因伏床。xié qì qián gōng xì,mí xún yīn fú chuáng。
恶寒知肉缓,难睡觉更长。è hán zhī ròu huǎn,nán shuì jué gèng zhǎng。
谩讲添年药,终无应病方。mán jiǎng tiān nián yào,zhōng wú yīng bìng fāng。
几时辞厚禄,心泰百忧忘。jǐ shí cí hòu lù,xīn tài bǎi yōu wàng。

喜雪

韩琦

始骇经冬雪,时飞但敛尘。shǐ hài jīng dōng xuě,shí fēi dàn liǎn chén。
谁知高厚意,顿与发生春。shuí zhī gāo hòu yì,dùn yǔ fā shēng chūn。
已慰三农望,何妨万卉新。yǐ wèi sān nóng wàng,hé fáng wàn huì xīn。
病翁聊一醉,欢喜过斯民。bìng wēng liáo yī zuì,huān xǐ guò sī mín。

早春病起

韩琦

朝来残雪尽,春意满东郊。cháo lái cán xuě jǐn,chūn yì mǎn dōng jiāo。
嫩绿开池面,深红点杏梢。nèn lǜ kāi chí miàn,shēn hóng diǎn xìng shāo。
山晴添远霭,鸦暖认危巢。shān qíng tiān yuǎn ǎi,yā nuǎn rèn wēi cháo。
正是芳时病,吟莺似见嘲。zhèng shì fāng shí bìng,yín yīng shì jiàn cháo。

提举陈龙图迁居邢台二首其一

韩琦

乡居新葺后,归兴邈难招。xiāng jū xīn qì hòu,guī xīng miǎo nán zhāo。
老去重离别,秋来添寂寥。lǎo qù zhòng lí bié,qiū lái tiān jì liáo。
云横初送雁,渡浅未成桥。yún héng chū sòng yàn,dù qiǎn wèi chéng qiáo。
千里犹思驾,封圻幸不遥。qiān lǐ yóu sī jià,fēng qí xìng bù yáo。

孟冬朔日祀坟二首其一

韩琦

亲茔来展祀,郊野未霜严。qīn yíng lái zhǎn sì,jiāo yě wèi shuāng yán。
古道日低削,高山时仰瞻。gǔ dào rì dī xuē,gāo shān shí yǎng zhān。
寒花虽在目,短谷不加镰。hán huā suī zài mù,duǎn gǔ bù jiā lián。
多少幽闲趣,吾方事退潜。duō shǎo yōu xián qù,wú fāng shì tuì qián。

次韵和文潞公题王右丞维辋川图

韩琦

辋川诚自好,人各爱吾园。wǎng chuān chéng zì hǎo,rén gè ài wú yuán。
欲纵家山乐,终縻吏事繁。yù zòng jiā shān lè,zhōng mí lì shì fán。
鸿飞思避弋,羝触困羸籓。hóng fēi sī bì yì,dī chù kùn léi fān。
几日归陶径,方知践此言。jǐ rì guī táo jìng,fāng zhī jiàn cǐ yán。

次韵和文潞公题韩晋公村田歌舞图

韩琦

升平胡可状,歌舞入樵苏。shēng píng hú kě zhuàng,gē wǔ rù qiáo sū。
岁美人皆乐,朝和野共娱。suì měi rén jiē lè,cháo hé yě gòng yú。
心休无事扰,本固绝颠扶。xīn xiū wú shì rǎo,běn gù jué diān fú。
我愿明时治,长如此画图。wǒ yuàn míng shí zhì,zhǎng rú cǐ huà tú。

章献明肃皇太后挽辞二首

韩琦

一纪禆鸿化,千龄从列仙。yī jì bì hóng huà,qiān líng cóng liè xiān。
至仁高协帝,厚德远参乾。zhì rén gāo xié dì,hòu dé yuǎn cān qián。
验寡亲尝药,恩深欲报天。yàn guǎ qīn cháng yào,ēn shēn yù bào tiān。
为殚臣庶泪,朝雨助潸然。wèi dān chén shù lèi,cháo yǔ zhù shān rán。

章献明肃皇太后挽辞二首

韩琦

璿驾方修祀,金波忽坠空。xuán jià fāng xiū sì,jīn bō hū zhuì kōng。
悲歌传薤露,秘殿阒椒风。bēi gē chuán xiè lù,mì diàn qù jiāo fēng。
雾重昏轩曜,云悽泣舜瞳。wù zhòng hūn xuān yào,yún qī qì shùn tóng。
仙舆邈何在,天外蕊珠宫。xiān yú miǎo hé zài,tiān wài ruǐ zhū gōng。

章懿皇太后挽辞二首

韩琦

外族传仙系,中闺著德容。wài zú chuán xiān xì,zhōng guī zhù dé róng。
瑞符衣覆玉,懿范史编彤。ruì fú yī fù yù,yì fàn shǐ biān tóng。
天阔云埋仗,秋高露泣松。tiān kuò yún mái zhàng,qiū gāo lù qì sōng。
宸心望归驾,沧海晦三峰。chén xīn wàng guī jià,cāng hǎi huì sān fēng。