古诗词

和慧山泉

丁宝臣

谁识澄渊万古清,潢污扰扰谩纵横。shuí shí chéng yuān wàn gǔ qīng,huáng wū rǎo rǎo mán zòng héng。
出从山底应无极,流落人间自有声。chū cóng shān dǐ yīng wú jí,liú luò rén jiān zì yǒu shēng。
江汉想能同浩渺,尘沙虽混更分明。jiāng hàn xiǎng néng tóng hào miǎo,chén shā suī hùn gèng fēn míng。
从来旱岁为膏泽,安用茶经浪得名。cóng lái hàn suì wèi gāo zé,ān yòng chá jīng làng dé míng。
丁宝臣

丁宝臣

宋常州晋陵人,字元珍。与兄丁宗臣俱以文知名,时号二丁。仁宗景祐元年进士。以太子中允知剡县。迁太常博士知诸暨县,除弊兴利,越人称为循吏。官至秘阁校理、同知太常礼院。英宗每论人物必称之。尤与欧阳修友善。 丁宝臣的作品>>

猜您喜欢

招通判沈兴宗游五泄

丁宝臣

路缘萝茑荫杉松,翠壁丹崖不计重。lù yuán luó niǎo yīn shān sōng,cuì bì dān yá bù jì zhòng。
天作锦屏环十里,僧开朱屋面千峰。tiān zuò jǐn píng huán shí lǐ,sēng kāi zhū wū miàn qiān fēng。
花闲越鸟钩辀语,溪外秦人仿佛逢。huā xián yuè niǎo gōu zhōu yǔ,xī wài qín rén fǎng fú féng。
早晚车驺到山下,篮舆多日待追从。zǎo wǎn chē zōu dào shān xià,lán yú duō rì dài zhuī cóng。

游五泄书呈完夫节推

丁宝臣

莫厌幽寻路险辛,细思容易是山神。mò yàn yōu xún lù xiǎn xīn,xì sī róng yì shì shān shén。
能收地巧藏深处,不惜天奇示俗人。néng shōu dì qiǎo cáng shēn chù,bù xī tiān qí shì sú rén。
古有少陵吟未到,今无摩诘画难真。gǔ yǒu shǎo líng yín wèi dào,jīn wú mó jí huà nán zhēn。
海边见说天童好,祗待君诗判等伦。hǎi biān jiàn shuō tiān tóng hǎo,zhī dài jūn shī pàn děng lún。

留题崇法院

丁宝臣

濒湖三寺倚峥嵘,梵刹相高对县城。bīn hú sān sì yǐ zhēng róng,fàn shā xiāng gāo duì xiàn chéng。
楼殿尽知随处盛,山林独爱此中清。lóu diàn jǐn zhī suí chù shèng,shān lín dú ài cǐ zhōng qīng。
剪开木末檐牙出,凿破岩腰磴道成。jiǎn kāi mù mò yán yá chū,záo pò yán yāo dèng dào chéng。
悟得祖师心印法,禅僧遥指塔灯明。wù dé zǔ shī xīn yìn fǎ,chán sēng yáo zhǐ tǎ dēng míng。

次韵十五日菊

丁宝臣

秋香多日閟英华,霜脱离离抱砌斜。qiū xiāng duō rì bì yīng huá,shuāng tuō lí lí bào qì xié。
趁节不随时俗眼,近冬真是岁寒花。chèn jié bù suí shí sú yǎn,jìn dōng zhēn shì suì hán huā。
摛辞旧入骚人笔,载酒谁寻醉令家。chī cí jiù rù sāo rén bǐ,zài jiǔ shuí xún zuì lìng jiā。
曾读南华齐物论,均无迟速可惊嗟。céng dú nán huá qí wù lùn,jūn wú chí sù kě jīng jiē。

次韵十五日菊

丁宝臣

寒芳开晚独堪嘉,开日仍逢小雨斜。hán fāng kāi wǎn dú kān jiā,kāi rì réng féng xiǎo yǔ xié。
秋尽亭台凋木叶,月圆时节伴蓂花。qiū jǐn tíng tái diāo mù yè,yuè yuán shí jié bàn míng huā。
幽香不入登高会,清赏终存好事家。yōu xiāng bù rù dēng gāo huì,qīng shǎng zhōng cún hǎo shì jiā。
黄蕊绿茎如旧岁,人心徒有后时嗟。huáng ruǐ lǜ jīng rú jiù suì,rén xīn tú yǒu hòu shí jiē。

题慧山翠麓亭

丁宝臣

谛看轩轩面翠微,暂来登此已忘机。dì kàn xuān xuān miàn cuì wēi,zàn lái dēng cǐ yǐ wàng jī。
地连佛寺楼台古,泉落山田稻蟹肥。dì lián fú sì lóu tái gǔ,quán luò shān tián dào xiè féi。
晓径忽穿清气入,夜船多载白云归。xiǎo jìng hū chuān qīng qì rù,yè chuán duō zài bái yún guī。
世人谁识红尘外,终老功名未拂衣。shì rén shuí shí hóng chén wài,zhōng lǎo gōng míng wèi fú yī。

和永叔新晴独过东山

丁宝臣

芳辰百五前,选胜到林泉。fāng chén bǎi wǔ qián,xuǎn shèng dào lín quán。
万树绿初染,群花红未然。wàn shù lǜ chū rǎn,qún huā hóng wèi rán。
阴岩犹贮雪,暖谷自生烟。yīn yán yóu zhù xuě,nuǎn gǔ zì shēng yān。
妇汲溪头水,人耕草际田。fù jí xī tóu shuǐ,rén gēng cǎo jì tián。
日中林影直,风静鸟声圆。rì zhōng lín yǐng zhí,fēng jìng niǎo shēng yuán。
健令多情甚,寻春最占先。jiàn lìng duō qíng shén,xún chūn zuì zhàn xiān。