古诗词

渔家傲·晓别

贺裳

啼罢荒鸡衰雁接,荧荧寒焰窗犹黑。tí bà huāng jī shuāi yàn jiē,yíng yíng hán yàn chuāng yóu hēi。
欲别重将酥手执,行又立,门前瘦马嘶残月。yù bié zhòng jiāng sū shǒu zhí,xíng yòu lì,mén qián shòu mǎ sī cán yuè。
递得金鞭红袖湿,回头已被疏林隔。dì dé jīn biān hóng xiù shī,huí tóu yǐ bèi shū lín gé。
独倚高楼看去辙,铃音绝,纤腰凭久雕阑热。dú yǐ gāo lóu kàn qù zhé,líng yīn jué,xiān yāo píng jiǔ diāo lán rè。

贺裳

清江南丹阳人,字黄公。康熙初监生。与杨维斗、张溥善。工古文,尤工词。有《红牙词》、《皱水轩词筌》、《载酒园诗话》、《檗斋集》等。 贺裳的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·暮春

贺裳

薄暮银塘风色静,闲倚雕阑,自赏娉婷影。báo mù yín táng fēng sè jìng,xián yǐ diāo lán,zì shǎng pīng tíng yǐng。
一簇芙蓉相掩映,唾花落处游鳞竞。yī cù fú róng xiāng yǎn yìng,tuò huā luò chù yóu lín jìng。
女伴潜呼浑未醒,横睇回波,才讶红妆并。nǚ bàn qián hū hún wèi xǐng,héng dì huí bō,cái yà hóng zhuāng bìng。
飞尽残霞天又暝,柳梢笑指新悬镜。fēi jǐn cán xiá tiān yòu míng,liǔ shāo xiào zhǐ xīn xuán jìng。