古诗词

临江仙·柳词,用宋许伯阳体

陈霆

不见吴王宫外柳,浓阴低映鸥沙。bù jiàn wú wáng gōng wài liǔ,nóng yīn dī yìng ōu shā。
屧廊春响笑仙娃。xiè láng chūn xiǎng xiào xiān wá。
东风眠起,台榭总芳华。dōng fēng mián qǐ,tái xiè zǒng fāng huá。
一夜长堤驰越骑,柔条无力拦遮。yī yè zhǎng dī chí yuè qí,róu tiáo wú lì lán zhē。
荒城留与后人嗟。huāng chéng liú yǔ hòu rén jiē。
尚余故态,烟外舞敧斜。shàng yú gù tài,yān wài wǔ jī xié。

陈霆

陈霆(约1477年-1550年),字声伯,号水南,浙江德清县人。明朝官员,学者。弘治十五年(1502年)中进士,官刑科给事中。为人耿直。正德元年(1506年),因上书弹劾张瑜,被其同党刘瑾陷害入狱。刘瑾被诛后,复官刑部主事,次年出任山西提学佥事。不久辞官回乡,隐居著述。著有《仙潭志》、《两山墨谈》、《水南稿》、《清山堂诗话》、《清山堂词话》等。 陈霆的作品>>

猜您喜欢

摸鱼儿·悼鹦鹉

陈霆

向东风、红销翠萎,伤心成甚情绪。xiàng dōng fēng hóng xiāo cuì wēi,shāng xīn chéng shén qíng xù。
护寒帘幕终何用,花病早知来处。hù hán lián mù zhōng hé yòng,huā bìng zǎo zhī lái chù。
春也妒。chūn yě dù。
全不管、画堂冷静人难度。quán bù guǎn huà táng lěng jìng rén nán dù。
高飞有路。gāo fēi yǒu lù。
仙梦去多时,玉绳金栅,空锁绮窗雾。xiān mèng qù duō shí,yù shéng jīn zhà,kōng suǒ qǐ chuāng wù。
鸳鸯会,惆怅佳期又误。yuān yāng huì,chóu chàng jiā qī yòu wù。
琵琶有语谁悟。pí pá yǒu yǔ shuí wù。
香残红稻珊瑚颗,愁与泪珠同堕。xiāng cán hóng dào shān hú kē,chóu yǔ lèi zhū tóng duò。
还寄意。hái jì yì。
永别他、陇山千古青青树。yǒng bié tā lǒng shān qiān gǔ qīng qīng shù。
梨花院宇。lí huā yuàn yǔ。
重想念新诗,日高惟有,莺燕自来去。zhòng xiǎng niàn xīn shī,rì gāo wéi yǒu,yīng yàn zì lái qù。

水调歌头·己卯初度

陈霆

著书鹖冠子,倚仗鹿门翁。zhù shū hé guān zi,yǐ zhàng lù mén wēng。
十年正堪一笑,梦觉大槐宫。shí nián zhèng kān yī xiào,mèng jué dà huái gōng。
早是年开五秩,便待人生百岁,双脸再难红。zǎo shì nián kāi wǔ zhì,biàn dài rén shēng bǎi suì,shuāng liǎn zài nán hóng。
试问输铜臭,何似作诗穷。shì wèn shū tóng chòu,hé shì zuò shī qióng。
道根深,俗缘浅,世情空。dào gēn shēn,sú yuán qiǎn,shì qíng kōng。
仙山久扃,花院名位夙相通。xiān shān jiǔ jiōng,huā yuàn míng wèi sù xiāng tōng。
安事舞衫歌扇,自喜薰炉茗碗,况味野僧同。ān shì wǔ shān gē shàn,zì xǐ xūn lú míng wǎn,kuàng wèi yě sēng tóng。
天独与为寿,秋满菊花丛。tiān dú yǔ wèi shòu,qiū mǎn jú huā cóng。

念奴娇·墨芙蓉

陈霆

孤芳无主,被西风、送与一天愁色。gū fāng wú zhǔ,bèi xī fēng sòng yǔ yī tiān chóu sè。
顾影含羞还有恨,彩笔怎生描得。gù yǐng hán xiū hái yǒu hèn,cǎi bǐ zěn shēng miáo dé。
蘋白如矜,蓼红自倚,真意谁能识。píng bái rú jīn,liǎo hóng zì yǐ,zhēn yì shuí néng shí。
影娥池古,晚妆犹剩香墨。yǐng é chí gǔ,wǎn zhuāng yóu shèng xiāng mò。
惆怅别浦芳洲,水云静处,佩冷菱歌寂。chóu chàng bié pǔ fāng zhōu,shuǐ yún jìng chù,pèi lěng líng gē jì。
幽梦偶随归燕化,荏苒乌衣消息。yōu mèng ǒu suí guī yàn huà,rěn rǎn wū yī xiāo xī。
浊世堪惊,细尘易染,清泪空狼籍。zhuó shì kān jīng,xì chén yì rǎn,qīng lèi kōng láng jí。
江南望断,一痕月照凉夕。jiāng nán wàng duàn,yī hén yuè zhào liáng xī。

满江红·以下四首皆致仕归作,和吕居仁。

陈霆

萧散东归,天应赐、苕溪一曲。xiāo sàn dōng guī,tiān yīng cì sháo xī yī qū。
江村上、春风酒旆,夕阳渔屋。jiāng cūn shàng chūn fēng jiǔ pèi,xī yáng yú wū。
放浪水云明月地,醉归船重成颓玉。fàng làng shuǐ yún míng yuè dì,zuì guī chuán zhòng chéng tuí yù。
更看他、晓镜照菱荷,双鬟绿。gèng kàn tā xiǎo jìng zhào líng hé,shuāng huán lǜ。
秋声早,窗前竹。qiū shēng zǎo,chuāng qián zhú。
秋香晚,篱边菊。qiū xiāng wǎn,lí biān jú。
把浮云勘破,世间荣辱。bǎ fú yún kān pò,shì jiān róng rǔ。
独拥黄紬无别梦,日高春睡方才足。dú yōng huáng chóu wú bié mèng,rì gāo chūn shuì fāng cái zú。
起来时、谁伴立芳洲,沙鸥熟。qǐ lái shí shuí bàn lì fāng zhōu,shā ōu shú。

摸鱼儿·和晁无咎

陈霆

遍江南、绿苕芳草,春光又回南浦。biàn jiāng nán lǜ sháo fāng cǎo,chūn guāng yòu huí nán pǔ。
溪堂夜月无人共,时有钓船移聚。xī táng yè yuè wú rén gòng,shí yǒu diào chuán yí jù。
风静处。fēng jìng chù。
眼送他、一湾碧玉从东注。yǎn sòng tā yī wān bì yù cóng dōng zhù。
村歌带舞。cūn gē dài wǔ。
任白眼看天,玉山倒地,鸥鸟自来去。rèn bái yǎn kàn tiān,yù shān dào dì,ōu niǎo zì lái qù。
青鞋底,且向山林稳步。qīng xié dǐ,qiě xiàng shān lín wěn bù。
风花勘破虚误。fēng huā kān pò xū wù。
桔槔智巧终何用,抱瓮不妨农圃。jú gāo zhì qiǎo zhōng hé yòng,bào wèng bù fáng nóng pǔ。
还试觑。hái shì qù。
满江湖、风尘澒洞今如许。mǎn jiāng hú fēng chén hòng dòng jīn rú xǔ。
身心自语。shēn xīn zì yǔ。
归得便须归,杜鹃声里,斜日灞陵暮。guī dé biàn xū guī,dù juān shēng lǐ,xié rì bà líng mù。

沁园春·和辛稼轩

陈霆

一事无成,百念堪惊,嗟归去来。yī shì wú chéng,bǎi niàn kān jīng,jiē guī qù lái。
算山阳笛里,十年风雨,邯郸道上,千里尘埃。suàn shān yáng dí lǐ,shí nián fēng yǔ,hán dān dào shàng,qiān lǐ chén āi。
贵贱同丘,古今流水,试问荣华安在哉。guì jiàn tóng qiū,gǔ jīn liú shuǐ,shì wèn róng huá ān zài zāi。
秋江上,但月生月落,潮上潮回。qiū jiāng shàng,dàn yuè shēng yuè luò,cháo shàng cháo huí。
天教老向茅斋。tiān jiào lǎo xiàng máo zhāi。
把风月、胸襟对客开。bǎ fēng yuè xiōng jīn duì kè kāi。
更绿阴画舫,醉残坡柳,暗香诗屐,寻遍逋梅。gèng lǜ yīn huà fǎng,zuì cán pō liǔ,àn xiāng shī jī,xún biàn bū méi。
高竹秋声,长松午影,留个山岗次第栽。gāo zhú qiū shēng,zhǎng sōng wǔ yǐng,liú gè shān gǎng cì dì zāi。
闲中看,这归休也好,何用徘徊。xián zhōng kàn,zhè guī xiū yě hǎo,hé yòng pái huái。

满庭芳·和苏东坡

陈霆

战蚁柯边,斗鸡坊口,看来一片虚忙。zhàn yǐ kē biān,dòu jī fāng kǒu,kàn lái yī piàn xū máng。
汉何仁义,楚岂尽刚强。hàn hé rén yì,chǔ qǐ jǐn gāng qiáng。
刚道偶然成败,被人笑、持论疏狂。gāng dào ǒu rán chéng bài,bèi rén xiào chí lùn shū kuáng。
君应看,众人拍手,鲍老独当场。jūn yīng kàn,zhòng rén pāi shǒu,bào lǎo dú dāng chǎng。
分明都是戏,尽教涂抹,我又何妨。fēn míng dōu shì xì,jǐn jiào tú mǒ,wǒ yòu hé fáng。
便将何变得,鹤短凫长。biàn jiāng hé biàn dé,hè duǎn fú zhǎng。
扰扰唇鎗舌剑,是非口、一任苏张。rǎo rǎo chún qiāng shé jiàn,shì fēi kǒu yī rèn sū zhāng。
归途好,风光满马,春草雨余芳。guī tú hǎo,fēng guāng mǎn mǎ,chūn cǎo yǔ yú fāng。

蝶恋花·题觉海寺壁

陈霆

一线功名牵鼻住。yī xiàn gōng míng qiān bí zhù。
百岁闲身,卖向匆忙处。bǎi suì xián shēn,mài xiàng cōng máng chù。
暮鼓才终鸡又起。mù gǔ cái zhōng jī yòu qǐ。
空教老尽阎浮世。kōng jiào lǎo jǐn yán fú shì。
又是碧山无绝意。yòu shì bì shān wú jué yì。
白羽青鞋,容我来还去。bái yǔ qīng xié,róng wǒ lái hái qù。
坐个蒲团抛个偈。zuò gè pú tuán pāo gè jì。
世缘都付齁齁睡。shì yuán dōu fù hōu hōu shuì。

渔家傲·志渔卷

陈霆

七尺顽躯多少事。qī chǐ wán qū duō shǎo shì。
浮生没个闲田地。fú shēng méi gè xián tián dì。
借得桐江丝一缕。jiè dé tóng jiāng sī yī lǚ。
凭君计。píng jūn jì。
要将白日竿头系。yào jiāng bái rì gān tóu xì。
一笑水云忘世味。yī xiào shuǐ yún wàng shì wèi。
五湖是我安身处。wǔ hú shì wǒ ān shēn chù。
梦在沧洲家在水。mèng zài cāng zhōu jiā zài shuǐ。
醒还醉。xǐng hái zuì。
任他海月空来去。rèn tā hǎi yuè kōng lái qù。

清平乐·书听雨堂壁

陈霆

清时有味。qīng shí yǒu wèi。
不涉尘中事。bù shè chén zhōng shì。
狂舞酣歌高枕睡。kuáng wǔ hān gē gāo zhěn shuì。
更问神仙何处。gèng wèn shén xiān hé chù。
从来春梦无多。cóng lái chūn mèng wú duō。
世途何苦奔波。shì tú hé kǔ bēn bō。
皱着双眉则甚,放教一笑如何。zhòu zhe shuāng méi zé shén,fàng jiào yī xiào rú hé。

满庭芳·陶潜抚孤松圃

陈霆

短杖东皋,浊醪西舍,吾生乐在田园。duǎn zhàng dōng gāo,zhuó láo xī shě,wú shēng lè zài tián yuán。
良苗秀雨,生意蔼晴川。liáng miáo xiù yǔ,shēng yì ǎi qíng chuān。
长日柴扃不搜,浓阴散、柳外榆前。zhǎng rì chái jiōng bù sōu,nóng yīn sàn liǔ wài yú qián。
山林好,意行无阻,琴在也无弦。shān lín hǎo,yì xíng wú zǔ,qín zài yě wú xián。
为生消几许,区区五斗,未当三餐。wèi shēng xiāo jǐ xǔ,qū qū wǔ dòu,wèi dāng sān cān。
算折腰非易,解印非难。suàn zhé yāo fēi yì,jiě yìn fēi nán。
落落长松共晚,尘埃事、有梦谁关。luò luò zhǎng sōng gòng wǎn,chén āi shì yǒu mèng shuí guān。
无心处,闲云自出,孤鸟自飞还。wú xīn chù,xián yún zì chū,gū niǎo zì fēi hái。

踏莎行·踏雪寻梅

陈霆

密雪和云,层冰匝地。mì xuě hé yún,céng bīng zā dì。
关山岁晏无来使。guān shān suì yàn wú lái shǐ。
早芳知有野桥春,吟鞭料理西湖事。zǎo fāng zhī yǒu yě qiáo chūn,yín biān liào lǐ xī hú shì。
破帽多年,敝袍无絮。pò mào duō nián,bì páo wú xù。
酸风故故欺驴背。suān fēng gù gù qī lǘ bèi。
溪山十里正清寒,梅花却在清寒处。xī shān shí lǐ zhèng qīng hán,méi huā què zài qīng hán chù。

酹江月送人之南雍

陈霆

都门晓霭,做渭城朝雨,赠人行色。dōu mén xiǎo ǎi,zuò wèi chéng cháo yǔ,zèng rén xíng sè。
长剑横秋天地小,匹马临风跑立。zhǎng jiàn héng qiū tiān dì xiǎo,pǐ mǎ lín fēng pǎo lì。
布袖天香,锦囊诗句,壮观京华客。bù xiù tiān xiāng,jǐn náng shī jù,zhuàng guān jīng huá kè。
江南去去,月明应望江北。jiāng nán qù qù,yuè míng yīng wàng jiāng běi。
天意未赚英雄,试教回首,青史看陈迹。tiān yì wèi zhuàn yīng xióng,shì jiào huí shǒu,qīng shǐ kàn chén jì。
灯火桥门三载事,晨镜尚夸头黑。dēng huǒ qiáo mén sān zài shì,chén jìng shàng kuā tóu hēi。
雕鹗秋霄,鱼龙春浪,气满风云臆。diāo è qiū xiāo,yú lóng chūn làng,qì mǎn fēng yún yì。
住君一醉,碧山正未西日。zhù jūn yī zuì,bì shān zhèng wèi xī rì。

渔家傲·钓月

陈霆

薄晚烟林收紫翠。báo wǎn yān lín shōu zǐ cuì。
澄江皓月秋无际。chéng jiāng hào yuè qiū wú jì。
六尺钓竿随手制。liù chǐ diào gān suí shǒu zhì。
丝纶细。sī lún xì。
流光动处鱼龙避。liú guāng dòng chù yú lóng bì。
试问云台成甚事。shì wèn yún tái chéng shén shì。
直钩自适闲中趣。zhí gōu zì shì xián zhōng qù。
夜静水寒慵久伫。yè jìng shuǐ hán yōng jiǔ zhù。
空归去。kōng guī qù。
西风梦到芦花被。xī fēng mèng dào lú huā bèi。

风流子·送人归吴中

陈霆

天涯孤客梦,西风晚、吹入捣衣秋。tiān yá gū kè mèng,xī fēng wǎn chuī rù dǎo yī qiū。
念故国情多,书成织锦,敝袍尘满,赋就登楼。niàn gù guó qíng duō,shū chéng zhī jǐn,bì páo chén mǎn,fù jiù dēng lóu。
寸心急,晓同云北下,夜逐水东流。cùn xīn jí,xiǎo tóng yún běi xià,yè zhú shuǐ dōng liú。
寒雁数联,暝烟千里,短鞭去马,长笛归舟。hán yàn shù lián,míng yān qiān lǐ,duǎn biān qù mǎ,zhǎng dí guī zhōu。
都门樽酒后,相思渺云树,两处悠悠。dōu mén zūn jiǔ hòu,xiāng sī miǎo yún shù,liǎng chù yōu yōu。
为遣中宵明月,随到南州。wèi qiǎn zhōng xiāo míng yuè,suí dào nán zhōu。
向溪亭苍霭,寄声修竹,野塘春暖,致意沙鸥。xiàng xī tíng cāng ǎi,jì shēng xiū zhú,yě táng chūn nuǎn,zhì yì shā ōu。
备我一蓑烟雨,老景沧洲。bèi wǒ yī suō yān yǔ,lǎo jǐng cāng zhōu。
1991234567»