古诗词

读史

范成大

登坛策刘项,卧庐料曹孙。dēng tán cè liú xiàng,wò lú liào cáo sūn。
探怀取事业,一一如印圈。tàn huái qǔ shì yè,yī yī rú yìn quān。
英豪盖天资,八极入控抟。yīng háo gài tiān zī,bā jí rù kòng tuán。
由来事成毁,只系手覆翻。yóu lái shì chéng huǐ,zhǐ xì shǒu fù fān。
玉虹朝贯日,剑气夜烛天。yù hóng cháo guàn rì,jiàn qì yè zhú tiān。
虽欲避功名,何处蛰龙鸾。suī yù bì gōng míng,hé chù zhé lóng luán。
我生后千载,愚暗难具言。wǒ shēng hòu qiān zài,yú àn nán jù yán。
长大但食粟,闵凶不能文。zhǎng dà dàn shí sù,mǐn xiōng bù néng wén。
麦豆已难辨,楣棁固不分。mài dòu yǐ nán biàn,méi zhuō gù bù fēn。
抱瓮灌圃畦,截竿避城门。bào wèng guàn pǔ qí,jié gān bì chéng mén。
智略类如此,何以超篱籓。zhì lüè lèi rú cǐ,hé yǐ chāo lí fān。
龟刳始神筴,木断方犠尊。guī kū shǐ shén cè,mù duàn fāng xī zūn。
朝市有机阱,冠裳或钳髡。cháo shì yǒu jī jǐng,guān shang huò qián kūn。
兹事定不暗,吾其老泥蟠。zī shì dìng bù àn,wú qí lǎo ní pán。
敢云善用短,聊复强自宽。gǎn yún shàn yòng duǎn,liáo fù qiáng zì kuān。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

读唐太宗纪

范成大

佐命诸公趣夜装,争言社稷要灵长。zuǒ mìng zhū gōng qù yè zhuāng,zhēng yán shè jì yào líng zhǎng。
就令昆季尸神器,未必唐家便破亡。jiù lìng kūn jì shī shén qì,wèi bì táng jiā biàn pò wáng。

读唐太宗纪

范成大

建成回马欲驰归,元吉行趋武德闱。jiàn chéng huí mǎ yù chí guī,yuán jí xíng qū wǔ dé wéi。
若使两人俱得去,却于何处极兵威。ruò shǐ liǎng rén jù dé qù,què yú hé chù jí bīng wēi。

读唐太宗纪

范成大

嫡长承祧有大伦,老公爱子本平均。dí zhǎng chéng tiāo yǒu dà lún,lǎo gōng ài zi běn píng jūn。
只知世上寻常理,争信英雄解灭亲。zhǐ zhī shì shàng xún cháng lǐ,zhēng xìn yīng xióng jiě miè qīn。

题南塘客舍

范成大

闲里方知得此生,痴人身外更经营。xián lǐ fāng zhī dé cǐ shēng,chī rén shēn wài gèng jīng yíng。
君看坐贾行商辈,谁复从容唱渭城。jūn kàn zuò jiǎ xíng shāng bèi,shuí fù cóng róng chàng wèi chéng。

重读唐太宗纪

范成大

父子情深苦亦深,盖天神武一沾襟。fù zi qíng shēn kǔ yì shēn,gài tiān shén wǔ yī zhān jīn。
想当拔刃投床际,也忆海池舟里心。xiǎng dāng bá rèn tóu chuáng jì,yě yì hǎi chí zhōu lǐ xīn。

重读唐太宗纪

范成大

承乾谋父保天年,青雀图兄亦两全。chéng qián móu fù bǎo tiān nián,qīng què tú xiōng yì liǎng quán。
隐刺诸儿却孥戮,一私知隔几山渊。yǐn cì zhū ér què nú lù,yī sī zhī gé jǐ shān yuān。

重读唐太宗纪

范成大

更张聊欲亢吾宗,仁孝承家合至公。gèng zhāng liáo yù kàng wú zōng,rén xiào chéng jiā hé zhì gōng。
天发杀机那可料,正投阿武祸胎中。tiān fā shā jī nà kě liào,zhèng tóu ā wǔ huò tāi zhōng。

净行寺傍皆圩田每为潦涨所决民岁岁兴筑患粮绝功辄不成

范成大

崩涛裂岸四三年,落日寒烟正渺然。bēng tāo liè àn sì sān nián,luò rì hán yān zhèng miǎo rán。
空腹荷锄那办此,人功未至不关天。kōng fù hé chú nà bàn cǐ,rén gōng wèi zhì bù guān tiān。

衮山道中

范成大

虎啸狐鸣苦竹丛,魂惊终日走蒙茸。hǔ xiào hú míng kǔ zhú cóng,hún jīng zhōng rì zǒu méng rōng。
松林断处前山缺,又见南湖数十峰。sōng lín duàn chù qián shān quē,yòu jiàn nán hú shù shí fēng。

元夕泊舟霅川

范成大

莲炬光中月自圆,人情草草竞华年。lián jù guāng zhōng yuè zì yuán,rén qíng cǎo cǎo jìng huá nián。
最怜一夜旗亭鼓,能共钟声到客船。zuì lián yī yè qí tíng gǔ,néng gòng zhōng shēng dào kè chuán。

桐川郡圃梅极盛皆围抱高木浙中无有

范成大

家住丹枫白苇林,横枝一笑万黄金。jiā zhù dān fēng bái wěi lín,héng zhī yī xiào wàn huáng jīn。
玉溪园里逢千树,还尽春风未足心。yù xī yuán lǐ féng qiān shù,hái jǐn chūn fēng wèi zú xīn。

牧马山道中

范成大

土桥茅屋两三家,竹里鸣泉漱白沙。tǔ qiáo máo wū liǎng sān jiā,zhú lǐ míng quán shù bái shā。
春色恼人无畔岸,乱飘风袖拂梅花。chūn sè nǎo rén wú pàn àn,luàn piāo fēng xiù fú méi huā。

游宁国奉圣寺

范成大

松梢台殿郁高标,山转溪回一水朝。sōng shāo tái diàn yù gāo biāo,shān zhuǎn xī huí yī shuǐ cháo。
不惜褰裳呼小渡,夜来春涨失浮桥。bù xī qiān shang hū xiǎo dù,yè lái chūn zhǎng shī fú qiáo。

自宁国溪行至宣城舟人云凡百八十滩

范成大

波惊石险夜喧雷,晓泊旗亭笑眼开。bō jīng shí xiǎn yè xuān léi,xiǎo pō qí tíng xiào yǎn kāi。
休问行人缘底瘦,适从百八十滩来。xiū wèn xíng rén yuán dǐ shòu,shì cóng bǎi bā shí tān lái。

晚步西园

范成大

料峭轻寒结晚阴,飞花院落怨春深。liào qiào qīng hán jié wǎn yīn,fēi huā yuàn luò yuàn chūn shēn。
吹开红紫还吹落,一种东风两样心。chuī kāi hóng zǐ hái chuī luò,yī zhǒng dōng fēng liǎng yàng xīn。