古诗词

读史

范成大

登坛策刘项,卧庐料曹孙。dēng tán cè liú xiàng,wò lú liào cáo sūn。
探怀取事业,一一如印圈。tàn huái qǔ shì yè,yī yī rú yìn quān。
英豪盖天资,八极入控抟。yīng háo gài tiān zī,bā jí rù kòng tuán。
由来事成毁,只系手覆翻。yóu lái shì chéng huǐ,zhǐ xì shǒu fù fān。
玉虹朝贯日,剑气夜烛天。yù hóng cháo guàn rì,jiàn qì yè zhú tiān。
虽欲避功名,何处蛰龙鸾。suī yù bì gōng míng,hé chù zhé lóng luán。
我生后千载,愚暗难具言。wǒ shēng hòu qiān zài,yú àn nán jù yán。
长大但食粟,闵凶不能文。zhǎng dà dàn shí sù,mǐn xiōng bù néng wén。
麦豆已难辨,楣棁固不分。mài dòu yǐ nán biàn,méi zhuō gù bù fēn。
抱瓮灌圃畦,截竿避城门。bào wèng guàn pǔ qí,jié gān bì chéng mén。
智略类如此,何以超篱籓。zhì lüè lèi rú cǐ,hé yǐ chāo lí fān。
龟刳始神筴,木断方犠尊。guī kū shǐ shén cè,mù duàn fāng xī zūn。
朝市有机阱,冠裳或钳髡。cháo shì yǒu jī jǐng,guān shang huò qián kūn。
兹事定不暗,吾其老泥蟠。zī shì dìng bù àn,wú qí lǎo ní pán。
敢云善用短,聊复强自宽。gǎn yún shàn yòng duǎn,liáo fù qiáng zì kuān。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

送端言

范成大

东君留恋一分春,蜂蝶阑珊燕子新。dōng jūn liú liàn yī fēn chūn,fēng dié lán shān yàn zi xīn。
桃李无情空绿径,市桥杨柳送行人。táo lǐ wú qíng kōng lǜ jìng,shì qiáo yáng liǔ sòng xíng rén。

次韵宣州西园二首

范成大

苔茵无地著红尘,花草含芳一笑新。tái yīn wú dì zhù hóng chén,huā cǎo hán fāng yī xiào xīn。
不待东君能剪刻,相公笔力挽回春。bù dài dōng jūn néng jiǎn kè,xiāng gōng bǐ lì wǎn huí chūn。

次韵宣州西园二首

范成大

星芒垂耀笔床寒,河汉波流砚滴乾。xīng máng chuí yào bǐ chuáng hán,hé hàn bō liú yàn dī qián。
棐几松跗入三昧,一篇诗就一杯残。fěi jǐ sōng fū rù sān mèi,yī piān shī jiù yī bēi cán。

雨凉二首呈宗伟

范成大

谁扶病客起龙钟,恩在盆倾一雨中。shuí fú bìng kè qǐ lóng zhōng,ēn zài pén qīng yī yǔ zhōng。
问讯九关何路到,拟笺欢喜谢天公。wèn xùn jiǔ guān hé lù dào,nǐ jiān huān xǐ xiè tiān gōng。

雨凉二首呈宗伟

范成大

惊雷隐地送凉飔,起舞看山不自持。jīng léi yǐn dì sòng liáng sī,qǐ wǔ kàn shān bù zì chí。
说与骚人须早计,片云催雨雨催诗。shuō yǔ sāo rén xū zǎo jì,piàn yún cuī yǔ yǔ cuī shī。

明日复雨凉再用韵二首

范成大

东山朝日澹冥蒙,一片云生万叠中。dōng shān cháo rì dàn míng méng,yī piàn yún shēng wàn dié zhōng。
宿雨未苏焦卷尽,又烦箕井唤雷公。sù yǔ wèi sū jiāo juǎn jǐn,yòu fán jī jǐng huàn léi gōng。

明日复雨凉再用韵二首

范成大

溅瓦排檐散万丝,颠狂风筱要扶持。jiàn wǎ pái yán sàn wàn sī,diān kuáng fēng xiǎo yào fú chí。
恩深到骨吾能报,急赋新凉第一诗。ēn shēn dào gǔ wú néng bào,jí fù xīn liáng dì yī shī。

次韵温伯苦蚊

范成大

白鸟营营夜苦饥,不堪薰燎出窗扉。bái niǎo yíng yíng yè kǔ jī,bù kān xūn liáo chū chuāng fēi。
小虫与我同忧患,口腹驱来敢倦飞。xiǎo chóng yǔ wǒ tóng yōu huàn,kǒu fù qū lái gǎn juàn fēi。

庆充自黄山归索其道中诗书一绝问之

范成大

鸣驺如电马如雷,知是婆娑醉尉回。míng zōu rú diàn mǎ rú léi,zhī shì pó suō zuì wèi huí。
常日锦囊犹有句,况从三十六峰来。cháng rì jǐn náng yóu yǒu jù,kuàng cóng sān shí liù fēng lái。

道见蓼花

范成大

秋风袅袅露华鲜,去岁如今刺钓船。qiū fēng niǎo niǎo lù huá xiān,qù suì rú jīn cì diào chuán。
歙县门西见红蓼,此身曾在白鸥前。shè xiàn mén xī jiàn hóng liǎo,cǐ shēn céng zài bái ōu qián。

从宗伟乞冬笋山药

范成大

竹坞拨沙犀顶锐,药畦粘土玉肌丰。zhú wù bō shā xī dǐng ruì,yào qí zhān tǔ yù jī fēng。
裹芽束缊能分似,政及莱芜甑釜空。guǒ yá shù yūn néng fēn shì,zhèng jí lái wú zèng fǔ kōng。

黄伯益官舍赏梅

范成大

一杯何处洗愁颜,黄法曹家玉树寒。yī bēi hé chù xǐ chóu yán,huáng fǎ cáo jiā yù shù hán。
翠袖撚香留客看,春风都在小阑干。cuì xiù niǎn xiāng liú kè kàn,chūn fēng dōu zài xiǎo lán gàn。

送琴客许扬归永嘉

范成大

乌帽休冲九陌埃,瘦藤定约到秋回。wū mào xiū chōng jiǔ mò āi,shòu téng dìng yuē dào qiū huí。
龙湫雁荡经行处,断取松风万壑来。lóng jiǎo yàn dàng jīng xíng chù,duàn qǔ sōng fēng wàn hè lái。

次韵朱严州从李徽州乞牡丹三首

范成大

佳人绝世堕空谷,破恨解颜春亦来。jiā rén jué shì duò kōng gǔ,pò hèn jiě yán chūn yì lái。
莫对溪山话京洛,碧云西北涨黄埃。mò duì xī shān huà jīng luò,bì yún xī běi zhǎng huáng āi。

次韵朱严州从李徽州乞牡丹三首

范成大

歙浦烟山蟠万叠,钓台云日拥千章。shè pǔ yān shān pán wàn dié,diào tái yún rì yōng qiān zhāng。
两侯好事洗寒劣,宝槛移春入燕香。liǎng hóu hǎo shì xǐ hán liè,bǎo kǎn yí chūn rù yàn xiāng。