古诗词

胡宗伟罢官改秩举将不及格往谒金陵丹阳诸使者遂朝行在颇有倦游之叹作诗送之

范成大

冻云埋山天冥蒙,北风无情雪塞空。dòng yún mái shān tiān míng méng,běi fēng wú qíng xuě sāi kōng。
道傍人稀鸟飞绝,问君东游何匆匆。dào bàng rén xī niǎo fēi jué,wèn jūn dōng yóu hé cōng cōng。
君言薄官淡无味,免俗未能聊复尔。jūn yán báo guān dàn wú wèi,miǎn sú wèi néng liáo fù ěr。
我评兹事一鸿毛,因行且看佳山水。wǒ píng zī shì yī hóng máo,yīn xíng qiě kàn jiā shān shuǐ。
陵阳楼阁压高城,烟屏百叠双流横。líng yáng lóu gé yā gāo chéng,yān píng bǎi dié shuāng liú héng。
姑孰江亭更奇绝,浓黛两抹长眉青。gū shú jiāng tíng gèng qí jué,nóng dài liǎng mǒ zhǎng méi qīng。
山形成龙复成虎,六代遗踪供吊古。shān xíng chéng lóng fù chéng hǔ,liù dài yí zōng gōng diào gǔ。
大荒莽苍江水黄,两涘风烟眇吴楚。dà huāng mǎng cāng jiāng shuǐ huáng,liǎng sì fēng yān miǎo wú chǔ。
却浮一苇下长川,浮玉低昂波聒天。què fú yī wěi xià zhǎng chuān,fú yù dī áng bō guā tiān。
梁溪南岸小停橹,一酌人间第二泉。liáng xī nán àn xiǎo tíng lǔ,yī zhuó rén jiān dì èr quán。
阊门峨峨过吾国,姑苏临波照金碧。chāng mén é é guò wú guó,gū sū lín bō zhào jīn bì。
太湖三万六千顷,上有垂虹跨南极。tài hú sān wàn liù qiān qǐng,shàng yǒu chuí hóng kuà nán jí。
我家越相尚神游,试从烟浪访扁舟。wǒ jiā yuè xiāng shàng shén yóu,shì cóng yān làng fǎng biǎn zhōu。
问讯白鸥相记否,谓言久客不胜愁。wèn xùn bái ōu xiāng jì fǒu,wèi yán jiǔ kè bù shèng chóu。
软红三尺长安道,九重城阙乾坤绕。ruǎn hóng sān chǐ zhǎng ān dào,jiǔ zhòng chéng quē qián kūn rào。
西湖山寺浙江楼,君昔曾游今更好。xī hú shān sì zhè jiāng lóu,jūn xī céng yóu jīn gèng hǎo。
故人客馆中天开,非君谁上黄金台。gù rén kè guǎn zhōng tiān kāi,fēi jūn shuí shàng huáng jīn tái。
挽著天衢五云上,却望江湖如梦回。wǎn zhù tiān qú wǔ yún shàng,què wàng jiāng hú rú mèng huí。
万境何如一丘壑,几时定解冠裳缚。wàn jìng hé rú yī qiū hè,jǐ shí dìng jiě guān shang fù。
幔亭山下桂丛深,清社向来都寂莫。màn tíng shān xià guì cóng shēn,qīng shè xiàng lái dōu jì mò。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

初秋二首

范成大

急雨过窗纸,新凉生簟藤。jí yǔ guò chuāng zhǐ,xīn liáng shēng diàn téng。
蹒跚老铃下,来炷壁间灯。pán shān lǎo líng xià,lái zhù bì jiān dēng。

初秋二首

范成大

壮岁故多病,老年知不堪。zhuàng suì gù duō bìng,lǎo nián zhī bù kān。
何须看公案,只此是真参。hé xū kàn gōng àn,zhǐ cǐ shì zhēn cān。

四花

范成大

素馨间末利,木犀和玉簪。sù xīn jiān mò lì,mù xī hé yù zān。
医来都屏去,头眩怕香侵。yī lái dōu píng qù,tóu xuàn pà xiāng qīn。

题徐熙杏花

范成大

老枝当岁寒,芳花春澹泞。lǎo zhī dāng suì hán,fāng huā chūn dàn nìng。
雾绡轻欲无,娇红恐飞去。wù xiāo qīng yù wú,jiāo hóng kǒng fēi qù。

题赵昌木瓜花

范成大

秋风魏瓠实,春雨燕脂花。qiū fēng wèi hù shí,chūn yǔ yàn zhī huā。
彩笔不可写,滴露匀朝霞。cǎi bǐ bù kě xiě,dī lù yún cháo xiá。

题易元吉獐猿两图二首

范成大

择食麇相唤,无人意不惊。zé shí jūn xiāng huàn,wú rén yì bù jīng。
猿啼风动叶,机熟两忘情。yuán tí fēng dòng yè,jī shú liǎng wàng qíng。

题易元吉獐猿两图二首

范成大

乌逐山公噪,惊麇仰望疑。wū zhú shān gōng zào,jīng jūn yǎng wàng yí。
春林无一事,獝狘自生悲。chūn lín wú yī shì,xù xuè zì shēng bēi。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

洛花肉红姿,蜀笔丹砂染。luò huā ròu hóng zī,shǔ bǐ dān shā rǎn。
生绡多俗格,纸本有真艳。shēng xiāo duō sú gé,zhǐ běn yǒu zhēn yàn。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

染根得灵药,无时不春风。rǎn gēn dé líng yào,wú shí bù chūn fēng。
倚阑与挂壁,相伴岁寒中。yǐ lán yǔ guà bì,xiāng bàn suì hán zhōng。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

酒力欺朝寒,潮红上妆面。jiǔ lì qī cháo hán,cháo hóng shàng zhuāng miàn。
桃李漫同时,输了春风半。táo lǐ màn tóng shí,shū le chūn fēng bàn。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

号名极形似,摹写与真逼。hào míng jí xíng shì,mó xiě yǔ zhēn bī。
聊以画滑稽,慰我秋园寂。liáo yǐ huà huá jī,wèi wǒ qiū yuán jì。

金陵道中

范成大

山晚黄羊随日下,天寒白犊弄风归。shān wǎn huáng yáng suí rì xià,tiān hán bái dú nòng fēng guī。
愁埃百转西州路,笑忆沙湖一棹飞。chóu āi bǎi zhuǎn xī zhōu lù,xiào yì shā hú yī zhào fēi。

晓行

范成大

篝灯驿吏唤人行,寥落星河向五更。gōu dēng yì lì huàn rén xíng,liáo luò xīng hé xiàng wǔ gèng。
马上谁惊千里梦,石头冈下小车声。mǎ shàng shuí jīng qiān lǐ mèng,shí tóu gāng xià xiǎo chē shēng。

秦淮

范成大

不将行李试间关,谁信江湖道路难。bù jiāng xíng lǐ shì jiān guān,shuí xìn jiāng hú dào lù nán。
肠断秦淮三百曲,船头终日见方山。cháng duàn qín huái sān bǎi qū,chuán tóu zhōng rì jiàn fāng shān。

白鹭亭

范成大

倦游客舍不胜闲,日日清江见倚阑。juàn yóu kè shě bù shèng xián,rì rì qīng jiāng jiàn yǐ lán。
少待西风吹雨过,更从二水看淮山。shǎo dài xī fēng chuī yǔ guò,gèng cóng èr shuǐ kàn huái shān。