古诗词

送子文杂言

范成大

阴谷云低梅雨多,黄山涤源溪涌波。yīn gǔ yún dī méi yǔ duō,huáng shān dí yuán xī yǒng bō。
南风匝地送归客,双桨下濑如投梭。nán fēng zā dì sòng guī kè,shuāng jiǎng xià lài rú tóu suō。
严夫子,君举酒,我其为君歌。yán fū zi,jūn jǔ jiǔ,wǒ qí wèi jūn gē。
万山丛丛石凿凿,官居破屋巢烟萝。wàn shān cóng cóng shí záo záo,guān jū pò wū cháo yān luó。
杜鹃晓啼猿暮叫,客行到此真蹉跎。dù juān xiǎo tí yuán mù jiào,kè xíng dào cǐ zhēn cuō tuó。
穷愁无复理,一饮三叹息。qióng chóu wú fù lǐ,yī yǐn sān tàn xī。
城东黉舍有佳人,邂逅使我加餐食。chéng dōng hóng shě yǒu jiā rén,xiè hòu shǐ wǒ jiā cān shí。
同乡更同调,目击心已传。tóng xiāng gèng tóng diào,mù jī xīn yǐ chuán。
蛰虫欲作雷奋地,万籁方寂风行山。zhé chóng yù zuò léi fèn dì,wàn lài fāng jì fēng xíng shān。
吹竽唤我醒,连鼓相追攀。chuī yú huàn wǒ xǐng,lián gǔ xiāng zhuī pān。
飙车电毂不可辇,但觉两腋生飞翰。biāo chē diàn gǔ bù kě niǎn,dàn jué liǎng yè shēng fēi hàn。
狂歌不必终曲,戏奕不必满局。kuáng gē bù bì zhōng qū,xì yì bù bì mǎn jú。
有时不揖上马去,出门大笑惊僮仆。yǒu shí bù yī shàng mǎ qù,chū mén dà xiào jīng tóng pū。
穷乡眼冷见未曾,道上嗫嚅相指目。qióng xiāng yǎn lěng jiàn wèi céng,dào shàng niè rú xiāng zhǐ mù。
云此陕隘何以有二士,直恐翩翩跨黄鹄。yún cǐ shǎn ài hé yǐ yǒu èr shì,zhí kǒng piān piān kuà huáng gǔ。
广文组解登王畿,诸公贵人争劝归。guǎng wén zǔ jiě dēng wáng jī,zhū gōng guì rén zhēng quàn guī。
常日心期有定论,赠行不惜重费词。cháng rì xīn qī yǒu dìng lùn,zèng xíng bù xī zhòng fèi cí。
腰金佩璐众目好,汗简沉碑千载痴。yāo jīn pèi lù zhòng mù hǎo,hàn jiǎn chén bēi qiān zài chī。
一尊有意重山岳,五鼎无心轻网丝。yī zūn yǒu yì zhòng shān yuè,wǔ dǐng wú xīn qīng wǎng sī。
严夫子,应领略,别后频书相发药。yán fū zi,yīng lǐng lüè,bié hòu pín shū xiāng fā yào。
我既为万顷之狎鸥,君勿作九皋之鸣鹤。wǒ jì wèi wàn qǐng zhī xiá ōu,jūn wù zuò jiǔ gāo zhī míng hè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

初秋二首

范成大

急雨过窗纸,新凉生簟藤。jí yǔ guò chuāng zhǐ,xīn liáng shēng diàn téng。
蹒跚老铃下,来炷壁间灯。pán shān lǎo líng xià,lái zhù bì jiān dēng。

初秋二首

范成大

壮岁故多病,老年知不堪。zhuàng suì gù duō bìng,lǎo nián zhī bù kān。
何须看公案,只此是真参。hé xū kàn gōng àn,zhǐ cǐ shì zhēn cān。

四花

范成大

素馨间末利,木犀和玉簪。sù xīn jiān mò lì,mù xī hé yù zān。
医来都屏去,头眩怕香侵。yī lái dōu píng qù,tóu xuàn pà xiāng qīn。

题徐熙杏花

范成大

老枝当岁寒,芳花春澹泞。lǎo zhī dāng suì hán,fāng huā chūn dàn nìng。
雾绡轻欲无,娇红恐飞去。wù xiāo qīng yù wú,jiāo hóng kǒng fēi qù。

题赵昌木瓜花

范成大

秋风魏瓠实,春雨燕脂花。qiū fēng wèi hù shí,chūn yǔ yàn zhī huā。
彩笔不可写,滴露匀朝霞。cǎi bǐ bù kě xiě,dī lù yún cháo xiá。

题易元吉獐猿两图二首

范成大

择食麇相唤,无人意不惊。zé shí jūn xiāng huàn,wú rén yì bù jīng。
猿啼风动叶,机熟两忘情。yuán tí fēng dòng yè,jī shú liǎng wàng qíng。

题易元吉獐猿两图二首

范成大

乌逐山公噪,惊麇仰望疑。wū zhú shān gōng zào,jīng jūn yǎng wàng yí。
春林无一事,獝狘自生悲。chūn lín wú yī shì,xù xuè zì shēng bēi。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

洛花肉红姿,蜀笔丹砂染。luò huā ròu hóng zī,shǔ bǐ dān shā rǎn。
生绡多俗格,纸本有真艳。shēng xiāo duō sú gé,zhǐ běn yǒu zhēn yàn。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

染根得灵药,无时不春风。rǎn gēn dé líng yào,wú shí bù chūn fēng。
倚阑与挂壁,相伴岁寒中。yǐ lán yǔ guà bì,xiāng bàn suì hán zhōng。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

酒力欺朝寒,潮红上妆面。jiǔ lì qī cháo hán,cháo hóng shàng zhuāng miàn。
桃李漫同时,输了春风半。táo lǐ màn tóng shí,shū le chūn fēng bàn。

题张希贤纸本花四首牡丹

范成大

号名极形似,摹写与真逼。hào míng jí xíng shì,mó xiě yǔ zhēn bī。
聊以画滑稽,慰我秋园寂。liáo yǐ huà huá jī,wèi wǒ qiū yuán jì。

金陵道中

范成大

山晚黄羊随日下,天寒白犊弄风归。shān wǎn huáng yáng suí rì xià,tiān hán bái dú nòng fēng guī。
愁埃百转西州路,笑忆沙湖一棹飞。chóu āi bǎi zhuǎn xī zhōu lù,xiào yì shā hú yī zhào fēi。

晓行

范成大

篝灯驿吏唤人行,寥落星河向五更。gōu dēng yì lì huàn rén xíng,liáo luò xīng hé xiàng wǔ gèng。
马上谁惊千里梦,石头冈下小车声。mǎ shàng shuí jīng qiān lǐ mèng,shí tóu gāng xià xiǎo chē shēng。

秦淮

范成大

不将行李试间关,谁信江湖道路难。bù jiāng xíng lǐ shì jiān guān,shuí xìn jiāng hú dào lù nán。
肠断秦淮三百曲,船头终日见方山。cháng duàn qín huái sān bǎi qū,chuán tóu zhōng rì jiàn fāng shān。

白鹭亭

范成大

倦游客舍不胜闲,日日清江见倚阑。juàn yóu kè shě bù shèng xián,rì rì qīng jiāng jiàn yǐ lán。
少待西风吹雨过,更从二水看淮山。shǎo dài xī fēng chuī yǔ guò,gèng cóng èr shuǐ kàn huái shān。