古诗词

春晓闻众禽声有感

李纲

春山苍莽天欲明,枕上静听春禽鸣。chūn shān cāng mǎng tiān yù míng,zhěn shàng jìng tīng chūn qín míng。
雏莺初啭正调舌,姹娅乍闻三两声。chú yīng chū zhuàn zhèng diào shé,chà yà zhà wén sān liǎng shēng。
不如归去意良切,脱却泼裤何由行。bù rú guī qù yì liáng qiè,tuō què pō kù hé yóu xíng。
愁人最是断消息,姑恶更觉声娇狞。chóu rén zuì shì duàn xiāo xī,gū è gèng jué shēng jiāo níng。
布谷催耕雨才足,鹁鸠唤妇远将晴。bù gǔ cuī gēng yǔ cái zú,bó jiū huàn fù yuǎn jiāng qíng。
其馀不复识名字,雅音幽韵如簧笙。qí yú bù fù shí míng zì,yǎ yīn yōu yùn rú huáng shēng。
天公怜我太寂寞,故遣尤物怡吾情。tiān gōng lián wǒ tài jì mò,gù qiǎn yóu wù yí wú qíng。
鸾歌凤舞未可见,候虫时鸟聊嘤嘤。luán gē fèng wǔ wèi kě jiàn,hòu chóng shí niǎo liáo yīng yīng。
我生半世困漂泊,巧言谗谤饱所经。wǒ shēng bàn shì kùn piāo pō,qiǎo yán chán bàng bǎo suǒ jīng。
杜门却扫与世绝,欲窒两牖忘雷霆。dù mén què sǎo yǔ shì jué,yù zhì liǎng yǒu wàng léi tíng。
尔声虽好太饶舌,逼耳颇似虚弦惊。ěr shēng suī hǎo tài ráo shé,bī ěr pǒ shì xū xián jīng。
就中提壶可人意,劝我沽酒花间倾。jiù zhōng tí hú kě rén yì,quàn wǒ gū jiǔ huā jiān qīng。
心怀百忧只欲睡,更愿常醉不用醒。xīn huái bǎi yōu zhǐ yù shuì,gèng yuàn cháng zuì bù yòng xǐng。
落花芳草正可藉,玉山自倒知谁令。luò huā fāng cǎo zhèng kě jí,yù shān zì dào zhī shuí lìng。
乌啼鹊噪错昏昼,燕雀啾唧环檐楹。wū tí què zào cuò hūn zhòu,yàn què jiū jī huán yán yíng。
从教一一恣嘲弄,吾方深入无何庭。cóng jiào yī yī zì cháo nòng,wú fāng shēn rù wú hé tíng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

十二咏双莲阁

李纲

并蒂芙蓉出绿波,靓妆鸾鉴照双娥。bìng dì fú róng chū lǜ bō,jìng zhuāng luán jiàn zhào shuāng é。
风清月晓微开处,无那幽人独见何。fēng qīng yuè xiǎo wēi kāi chù,wú nà yōu rén dú jiàn hé。

十二咏双莲阁

李纲

谁把人间比梦间,本来梦觉两闲闲。shuí bǎ rén jiān bǐ mèng jiān,běn lái mèng jué liǎng xián xián。
清风一枕北窗下,游遍江南多少山。qīng fēng yī zhěn běi chuāng xià,yóu biàn jiāng nán duō shǎo shān。

十二咏双莲阁

李纲

病翁饵药欲扶衰,自斸霜根种种移。bìng wēng ěr yào yù fú shuāi,zì zhǔ shuāng gēn zhǒng zhǒng yí。
端为出山成小草,白云深处养青芝。duān wèi chū shān chéng xiǎo cǎo,bái yún shēn chù yǎng qīng zhī。

十二咏双莲阁

李纲

雪避繁华叶胜云,野亭秋后露苞新。xuě bì fán huá yè shèng yún,yě tíng qiū hòu lù bāo xīn。
橘中不减商山乐,留与昂藏四老人。jú zhōng bù jiǎn shāng shān lè,liú yǔ áng cáng sì lǎo rén。

十二咏双莲阁

李纲

槛外新篁玉笋抽,和烟滴露碧先浮。kǎn wài xīn huáng yù sǔn chōu,hé yān dī lù bì xiān fú。
此君一日难相舍,疑我前身是子猷。cǐ jūn yī rì nán xiāng shě,yí wǒ qián shēn shì zi yóu。

十二咏双莲阁

李纲

平生最赏荔枝名,手植芳根傍草亭。píng shēng zuì shǎng lì zhī míng,shǒu zhí fāng gēn bàng cǎo tíng。
嘉木亦知人意重,着花不待一周星。jiā mù yì zhī rén yì zhòng,zhe huā bù dài yī zhōu xīng。

十二咏双莲阁

李纲

团团双桂拂茅斋,虚幌疏棂尽日开。tuán tuán shuāng guì fú máo zhāi,xū huǎng shū líng jǐn rì kāi。
会待秋高风露下,清香飘泛月中来。huì dài qiū gāo fēng lù xià,qīng xiāng piāo fàn yuè zhōng lái。

十二咏双莲阁

李纲

尽道幽兰是国香,沐汤纫佩慕芬芳。jǐn dào yōu lán shì guó xiāng,mù tāng rèn pèi mù fēn fāng。
何如邂逅同心士,一吐胸中气味长。hé rú xiè hòu tóng xīn shì,yī tǔ xiōng zhōng qì wèi zhǎng。

十二咏双莲阁

李纲

收拾群英赖化工,嫣然红紫自成丛。shōu shí qún yīng lài huà gōng,yān rán hóng zǐ zì chéng cóng。
四时不绝芳菲意,谁谓春归阆苑中。sì shí bù jué fāng fēi yì,shuí wèi chūn guī láng yuàn zhōng。

十二咏双莲阁

李纲

旋凿幽池象玉圭,莲开红素两相辉。xuán záo yōu chí xiàng yù guī,lián kāi hóng sù liǎng xiāng huī。
年来居士心离垢,天女从教试染衣。nián lái jū shì xīn lí gòu,tiān nǚ cóng jiào shì rǎn yī。

十二咏双莲阁

李纲

乔木森森借绿阴,曲塘波影漾疏林。qiáo mù sēn sēn jiè lǜ yīn,qū táng bō yǐng yàng shū lín。
龟鱼不用愁清浅,藻荇菰蒲隐映深。guī yú bù yòng chóu qīng qiǎn,zǎo xìng gū pú yǐn yìng shēn。

十二咏双莲阁

李纲

寸根九节结孤芳,青剑凌波日日长。cùn gēn jiǔ jié jié gū fāng,qīng jiàn líng bō rì rì zhǎng。
幸有仙方辨真赝,医师休更进菖阳。xìng yǒu xiān fāng biàn zhēn yàn,yī shī xiū gèng jìn chāng yáng。

陈国佐左司寄示天台山图以绝句两章报之

李纲

往年曾读兴公赋,颇爱天台擅美名。wǎng nián céng dú xīng gōng fù,pǒ ài tiān tái shàn měi míng。
数幅生绡传貌得,恍如陆地到蓬瀛。shù fú shēng xiāo chuán mào dé,huǎng rú lù dì dào péng yíng。

陈国佐左司寄示天台山图以绝句两章报之

李纲

应真飞锡游行处,峭壁危峰跨石桥。yīng zhēn fēi xī yóu xíng chù,qiào bì wēi fēng kuà shí qiáo。
便欲远寻方广寺,却疑图上有嘉招。biàn yù yuǎn xún fāng guǎng sì,què yí tú shàng yǒu jiā zhāo。

丹霞本老见示拂子并颂次韵

李纲

钝根不会世间机,且作东山老住持。dùn gēn bù huì shì jiān jī,qiě zuò dōng shān lǎo zhù chí。
有个旄牛闲拂子,用时由我不由伊。yǒu gè máo niú xián fú zi,yòng shí yóu wǒ bù yóu yī。