古诗词

竹枝词

袁宏道

泥深一丈怯开门。ní shēn yī zhàng qiè kāi mén。
恶风恶雨恶梦魂。è fēng è yǔ è mèng hún。
才唤妇来又唤去,斑鸠唤得也顽烦。cái huàn fù lái yòu huàn qù,bān jiū huàn dé yě wán fán。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

赠海禅

袁宏道

海公知道者,闲雅好威仪。hǎi gōng zhī dào zhě,xián yǎ hǎo wēi yí。
饷客云千斛,论心棒一枝。xiǎng kè yún qiān hú,lùn xīn bàng yī zhī。
岂无真法友,毕竟所依谁。qǐ wú zhēn fǎ yǒu,bì jìng suǒ yī shuí。
余亦贪佛去,因君乞圣师。yú yì tān fú qù,yīn jūn qǐ shèng shī。

宿双清庒赠印上人

袁宏道

百折琉璃沸,千峰帝网罗。bǎi zhé liú lí fèi,qiān fēng dì wǎng luó。
更忧尘界少,却碍岭云多。gèng yōu chén jiè shǎo,què ài lǐng yún duō。
说法乌成马,穷源水是波。shuō fǎ wū chéng mǎ,qióng yuán shuǐ shì bō。
死关真个死,赚尔儿孙何。sǐ guān zhēn gè sǐ,zhuàn ěr ér sūn hé。

赠莲小师

袁宏道

解法生明本,登山熟导师。jiě fǎ shēng míng běn,dēng shān shú dǎo shī。
闭门常礼忏,会境也题诗。bì mén cháng lǐ chàn,huì jìng yě tí shī。
耘石分香草,煎花供茗糜。yún shí fēn xiāng cǎo,jiān huā gōng míng mí。
人天一只眼,望汝小厮儿。rén tiān yī zhǐ yǎn,wàng rǔ xiǎo sī ér。

潘庚生馆同诸公得钱字

袁宏道

山色重重冶,云容片片鲜。shān sè zhòng zhòng yě,yún róng piàn piàn xiān。
花风香水气,梅雨润苔钱。huā fēng xiāng shuǐ qì,méi yǔ rùn tái qián。
茶别松萝味,兰销鹊尾烟。chá bié sōng luó wèi,lán xiāo què wěi yān。
每于诗外旨,悟得句中禅。měi yú shī wài zhǐ,wù dé jù zhōng chán。

赠景升

袁宏道

麈柄韵如屑,匡床味似禅。zhǔ bǐng yùn rú xiè,kuāng chuáng wèi shì chán。
闲惟追酒伴,忙亦检诗编。xián wéi zhuī jiǔ bàn,máng yì jiǎn shī biān。
是客皆停辙,何人不道贤。shì kè jiē tíng zhé,hé rén bù dào xián。
聪明事事有,大抵只无钱。cōng míng shì shì yǒu,dà dǐ zhǐ wú qián。

宿落石台山房

袁宏道

苍翠垂三亩,凉阴可一庭。cāng cuì chuí sān mǔ,liáng yīn kě yī tíng。
茶烟和雾出,灯影入流青。chá yān hé wù chū,dēng yǐng rù liú qīng。
快眼山容熟,蒸岩雨气腥。kuài yǎn shān róng shú,zhēng yán yǔ qì xīng。
溪声寒到枕,阖户了遗经。xī shēng hán dào zhěn,hé hù le yí jīng。

宿落石台山房

袁宏道

不独林园胜,居停更可儿。bù dú lín yuán shèng,jū tíng gèng kě ér。
云生卧地石,山压傍墙枝。yún shēng wò dì shí,shān yā bàng qiáng zhī。
字母逢僧转,文心问水知。zì mǔ féng sēng zhuǎn,wén xīn wèn shuǐ zhī。
看君举业好,岐路不须疑。kàn jūn jǔ yè hǎo,qí lù bù xū yí。

泛溪

袁宏道

小筏平如舫,文纱蔽赤栏。xiǎo fá píng rú fǎng,wén shā bì chì lán。
只贪下水易,谁识上滩难。zhǐ tān xià shuǐ yì,shuí shí shàng tān nán。
蕨粉和为馔,石班鲙作盘。jué fěn hé wèi zhuàn,shí bān kuài zuò pán。
梅天多骤雨,重来晚亦寒。méi tiān duō zhòu yǔ,zhòng lái wǎn yì hán。

新安江

袁宏道

一里垂千折,一山近万盘。yī lǐ chuí qiān zhé,yī shān jìn wàn pán。
草髡和尚岭,石腐秀才滩。cǎo kūn hé shàng lǐng,shí fǔ xiù cái tān。
入峡逢天小,投厓叹鸟难。rù xiá féng tiān xiǎo,tóu yá tàn niǎo nán。
轻舟薄似纸,未惯也心寒。qīng zhōu báo shì zhǐ,wèi guàn yě xīn hán。

新安江

袁宏道

咫尺愁溪尽,萦回觉路疑。zhǐ chǐ chóu xī jǐn,yíng huí jué lù yí。
小舟尖似履,细缆密如丝。xiǎo zhōu jiān shì lǚ,xì lǎn mì rú sī。
下水贪奇峻,归舟叹崄巇。xià shuǐ tān qí jùn,guī zhōu tàn xiǎn xī。
相逢不用羡,亦有放流时。xiāng féng bù yòng xiàn,yì yǒu fàng liú shí。

新安江

袁宏道

怪石穿江出,江寒石亦寒。guài shí chuān jiāng chū,jiāng hán shí yì hán。
或从舟底见,或作假山看。huò cóng zhōu dǐ jiàn,huò zuò jiǎ shān kàn。
聚客多茶店,逢人上米滩。jù kè duō chá diàn,féng rén shàng mǐ tān。
溪流虽较险,下水也平安。xī liú suī jiào xiǎn,xià shuǐ yě píng ān。

新安江

袁宏道

浪恶石尤恶,肤青骨亦青。làng è shí yóu è,fū qīng gǔ yì qīng。
玄岩听鬼语,野烧炙龙醒。xuán yán tīng guǐ yǔ,yě shāo zhì lóng xǐng。
树古疑唐族,碑攲或宋铭。shù gǔ yí táng zú,bēi qī huò sòng míng。
可知太白老,浪说有猩猩。kě zhī tài bái lǎo,làng shuō yǒu xīng xīng。

新安江

袁宏道

市郭全然少,崖邹大底同。shì guō quán rán shǎo,yá zōu dà dǐ tóng。
溪云千片黑,山火一丝红。xī yún qiān piàn hēi,shān huǒ yī sī hóng。
暴雨蒸沙气,高岩返去风。bào yǔ zhēng shā qì,gāo yán fǎn qù fēng。
骤来应骤解,昨夜月如弓。zhòu lái yīng zhòu jiě,zuó yè yuè rú gōng。

新安江

袁宏道

山都吟复笑,猩语是耶非。shān dōu yín fù xiào,xīng yǔ shì yé fēi。
易黑江湖面,纯青客旅衣。yì hēi jiāng hú miàn,chún qīng kè lǚ yī。
草根鱼子长,沙末燕儿飞。cǎo gēn yú zi zhǎng,shā mò yàn ér fēi。
家信云梢去,郎归计日归。jiā xìn yún shāo qù,láng guī jì rì guī。

新安江

袁宏道

云细蒸山出,溪登见底空。yún xì zhēng shān chū,xī dēng jiàn dǐ kōng。
买盐多妇女,羡水尽儿童。mǎi yán duō fù nǚ,xiàn shuǐ jǐn ér tóng。
江有往来浪,神无南北风。jiāng yǒu wǎng lái làng,shén wú nán běi fēng。
暴流皆石齿,得失在头工。bào liú jiē shí chǐ,dé shī zài tóu gōng。
1532«3456789»