古诗词

竹枝词

袁宏道

泥深一丈怯开门。ní shēn yī zhàng qiè kāi mén。
恶风恶雨恶梦魂。è fēng è yǔ è mèng hún。
才唤妇来又唤去,斑鸠唤得也顽烦。cái huàn fù lái yòu huàn qù,bān jiū huàn dé yě wán fán。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

新安江

袁宏道

草丰不辨树,山隐却如烟。cǎo fēng bù biàn shù,shān yǐn què rú yān。
客舫因滩浅,牵夫傍兕眠。kè fǎng yīn tān qiǎn,qiān fū bàng sì mián。
谁家朝奉去,几得少年还。shuí jiā cháo fèng qù,jǐ dé shǎo nián hái。
历尽江儿水,嬴来合子钱。lì jǐn jiāng ér shuǐ,yíng lái hé zi qián。

新安江

袁宏道

浪子由来苦,行人大抵劳。làng zi yóu lái kǔ,xíng rén dà dǐ láo。
山云低压帽,溪雨恶侵袍。shān yún dī yā mào,xī yǔ è qīn páo。
欲得恣心意,除非伐顶毛。yù dé zì xīn yì,chú fēi fá dǐng máo。
将鸥与鹜比,毕竟是谁高。jiāng ōu yǔ wù bǐ,bì jìng shì shuí gāo。

新安江

袁宏道

凉风沁石骨,快雨过山头。liáng fēng qìn shí gǔ,kuài yǔ guò shān tóu。
筏上行沙鼠,云中啸老猴。fá shàng xíng shā shǔ,yún zhōng xiào lǎo hóu。
天长鸭绿水,斛许翰青舟。tiān zhǎng yā lǜ shuǐ,hú xǔ hàn qīng zhōu。
万里游垂尽,六休休未休。wàn lǐ yóu chuí jǐn,liù xiū xiū wèi xiū。

赠心湛一小师

袁宏道

布衲裁烟雾,蒲团藉草莎。bù nà cái yān wù,pú tuán jí cǎo shā。
雷峰定里火,湖水观中波。léi fēng dìng lǐ huǒ,hú shuǐ guān zhōng bō。
削发嫌根在,忌言恨舌多。xuē fā xián gēn zài,jì yán hèn shé duō。
少年色力健,魔佛奈他何。shǎo nián sè lì jiàn,mó fú nài tā hé。

拜长耳和尚肉身

袁宏道

轮相居然足,漆光与鉴新。lún xiāng jū rán zú,qī guāng yǔ jiàn xīn。
神魂知也未,爪齿幻耶真。shén hún zhī yě wèi,zhǎo chǐ huàn yé zhēn。
一个庄严佛,千年骨董人。yī gè zhuāng yán fú,qiān nián gǔ dǒng rén。
饶他铜与铁,到此亦成尘。ráo tā tóng yǔ tiě,dào cǐ yì chéng chén。

憩法相

袁宏道

峰脚微微仄,篁梢个个清。fēng jiǎo wēi wēi zè,huáng shāo gè gè qīng。
听钟龙忏悔,入室虎经行。tīng zhōng lóng chàn huǐ,rù shì hǔ jīng xíng。
鞭笋和泥重,头茶带纸轻。biān sǔn hé ní zhòng,tóu chá dài zhǐ qīng。
山僧谈往事,一倍惜尘情。shān sēng tán wǎng shì,yī bèi xī chén qíng。

留别黄道元

袁宏道

踪迹频频至,邻僧个个知。zōng jì pín pín zhì,lín sēng gè gè zhī。
会多嫌话少,坐久畏驴饥。huì duō xián huà shǎo,zuò jiǔ wèi lǘ jī。
说虎归途快,怀鸳夜梦痴。shuō hǔ guī tú kuài,huái yuān yè mèng chī。
一灯禅榻下,睡著小沙弥。yī dēng chán tà xià,shuì zhù xiǎo shā mí。

戊戌元日潘景升兄弟偕诸词客邀余及洪子崖知县踏青真州东郊以云霞梅柳句为韵余得度字

袁宏道

一里一停帴,摇摇驻青雾。yī lǐ yī tíng sàn,yáo yáo zhù qīng wù。
歌长牙扳温,酒响觥筹度。gē zhǎng yá bān wēn,jiǔ xiǎng gōng chóu dù。
雪尽露山身,沙平吞水步。xuě jǐn lù shān shēn,shā píng tūn shuǐ bù。
涧冷涩春泉,芽香吐枯树。jiàn lěng sè chūn quán,yá xiāng tǔ kū shù。

淮安舟中

袁宏道

别思抽如绪,酲酲也不休。bié sī chōu rú xù,chéng chéng yě bù xiū。
触篷风自语,砑橹浪相揉。chù péng fēng zì yǔ,yà lǔ làng xiāng róu。
野钓空舟侧,荒窑古渡头。yě diào kōng zhōu cè,huāng yáo gǔ dù tóu。
微官真可笑,谚语拾姜猴。wēi guān zhēn kě xiào,yàn yǔ shí jiāng hóu。

淮安舟中

袁宏道

兀兀叹淫滞,西风两日馀。wù wù tàn yín zhì,xī fēng liǎng rì yú。
近床铺纸叶,研彩类方书。jìn chuáng pù zhǐ yè,yán cǎi lèi fāng shū。
触目无非网,登盘只是鱼。chù mù wú fēi wǎng,dēng pán zhǐ shì yú。
荒村经水后,十屋九家虚。huāng cūn jīng shuǐ hòu,shí wū jiǔ jiā xū。

淮安舟中

袁宏道

空郊不可行,积砾与蒿平。kōng jiāo bù kě xíng,jī lì yǔ hāo píng。
菌耳悬枯木,烧痕入古城。jūn ěr xuán kū mù,shāo hén rù gǔ chéng。
按图知旧垒,认柳识邮程。àn tú zhī jiù lěi,rèn liǔ shí yóu chéng。
一望淮阴墓,今人百感生。yī wàng huái yīn mù,jīn rén bǎi gǎn shēng。

淮安舟中

袁宏道

河堤千里道,柳缕万条肠。hé dī qiān lǐ dào,liǔ lǚ wàn tiáo cháng。
客是粘愁蒂,禅为治苦方。kè shì zhān chóu dì,chán wèi zhì kǔ fāng。
乡思鱼子饭,酒梦蛤蜊汤。xiāng sī yú zi fàn,jiǔ mèng há lí tāng。
渐觉读书懒,游蛛网笔床。jiàn jué dú shū lǎn,yóu zhū wǎng bǐ chuáng。

宿房村

袁宏道

野廓吹加劲,膏微影渐黄。yě kuò chuī jiā jìn,gāo wēi yǐng jiàn huáng。
残垆煨粪火,败絮拥蒿床。cán lú wēi fèn huǒ,bài xù yōng hāo chuáng。
站远酸皮骨,沙飞涩胃肠。zhàn yuǎn suān pí gǔ,shā fēi sè wèi cháng。
离魂相伴往,合眼见江乡。lí hún xiāng bàn wǎng,hé yǎn jiàn jiāng xiāng。

徐州道中

袁宏道

西风吹日夜,千里旱沙黄。xī fēng chuī rì yè,qiān lǐ hàn shā huáng。
马急知缰促,人疲觉路长。mǎ jí zhī jiāng cù,rén pí jué lù zhǎng。
安心犹有法,医懒却无方。ān xīn yóu yǒu fǎ,yī lǎn què wú fāng。
何不遂长往,淹淹名利场。hé bù suì zhǎng wǎng,yān yān míng lì chǎng。

济宁守邀饮南池

袁宏道

踏影入春丛,碑荒榻半空。tà yǐng rù chūn cóng,bēi huāng tà bàn kōng。
树分菱藻月,滩响鹭鸶风。shù fēn líng zǎo yuè,tān xiǎng lù sī fēng。
落絮粘行牍,残觥谑小童。luò xù zhān xíng dú,cán gōng xuè xiǎo tóng。
夜深铃卒语,窗外一枝红。yè shēn líng zú yǔ,chuāng wài yī zhī hóng。