古诗词

和王觉民梅花诗

王之道

梅花似是东君客,漏泄春风犯寒坼。méi huā shì shì dōng jūn kè,lòu xiè chūn fēng fàn hán chè。
冰肌玉骨照双泉,应为孤根借泉脉。bīng jī yù gǔ zhào shuāng quán,yīng wèi gū gēn jiè quán mài。
先生狂得次公醒,诗思蔼蔼飘晴云。xiān shēng kuáng dé cì gōng xǐng,shī sī ǎi ǎi piāo qíng yún。
为怜老拙有旧分,俾预胜赏沾清芬。wèi lián lǎo zhuō yǒu jiù fēn,bǐ yù shèng shǎng zhān qīng fēn。
我时被酒酒初透,香扑鼻端曾一嗅。wǒ shí bèi jiǔ jiǔ chū tòu,xiāng pū bí duān céng yī xiù。
别来飞雪往未能,想见精神愈高瘦。bié lái fēi xuě wǎng wèi néng,xiǎng jiàn jīng shén yù gāo shòu。
西湖处士真诗仙,东坡老人所推先。xī hú chù shì zhēn shī xiān,dōng pō lǎo rén suǒ tuī xiān。
岂知此花自奇绝,神助妙语相争妍。qǐ zhī cǐ huā zì qí jué,shén zhù miào yǔ xiāng zhēng yán。
浪言投李报琼玖,牛后何如作鸡口。làng yán tóu lǐ bào qióng jiǔ,niú hòu hé rú zuò jī kǒu。
我今无物报投琼,木李虽轻聊藉手。wǒ jīn wú wù bào tóu qióng,mù lǐ suī qīng liáo jí shǒu。
先生标致良可人,此诗不减花娉婷。xiān shēng biāo zhì liáng kě rén,cǐ shī bù jiǎn huā pīng tíng。
相当攲枕初得句,夜兴冠坐如惊霆。xiāng dāng qī zhěn chū dé jù,yè xīng guān zuò rú jīng tíng。
愿君追作淮夷雅,换取公卿重文价。yuàn jūn zhuī zuò huái yí yǎ,huàn qǔ gōng qīng zhòng wén jià。
嗟予衰矣不复论,但欲高门容驷马。jiē yǔ shuāi yǐ bù fù lùn,dàn yù gāo mén róng sì mǎ。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

重阳示二三友

王之道

龙山何处暮云黄,坐想前贤落帽狂。lóng shān hé chù mù yún huáng,zuò xiǎng qián xián luò mào kuáng。
萸实菊花良不恶,为君沽酒作重阳。yú shí jú huā liáng bù è,wèi jūn gū jiǔ zuò zhòng yáng。

秋日悯旱题香山庄舍

王之道

千里骄阳稼穑枯,人心穷极但天呼。qiān lǐ jiāo yáng jià sè kū,rén xīn qióng jí dàn tiān hū。
须烦岩壑为霖手,下泽苍生慰海隅。xū fán yán hè wèi lín shǒu,xià zé cāng shēng wèi hǎi yú。

寄梅花与曾子修

王之道

待船聊复驻征骖,手撚梅花望翠岚。dài chuán liáo fù zhù zhēng cān,shǒu niǎn méi huā wàng cuì lán。
花似若人清绝俗,故从江北寄江南。huā shì ruò rén qīng jué sú,gù cóng jiāng běi jì jiāng nán。

送曾式古归建昌

王之道

两年说归明日归,江头草软花芬菲。liǎng nián shuō guī míng rì guī,jiāng tóu cǎo ruǎn huā fēn fēi。
风调江净船行驶,好看芳草怀春晖。fēng diào jiāng jìng chuán xíng shǐ,hǎo kàn fāng cǎo huái chūn huī。

酬孔纯老送海错三首

王之道

海错东来自四明,感君怜我故分珍。hǎi cuò dōng lái zì sì míng,gǎn jūn lián wǒ gù fēn zhēn。
拜嘉何必须豪饮,大嚼姑从得句新。bài jiā hé bì xū háo yǐn,dà jué gū cóng dé jù xīn。

酬孔纯老送海错三首

王之道

螺头已荷兼三和,凤髓何须贵八珍。luó tóu yǐ hé jiān sān hé,fèng suǐ hé xū guì bā zhēn。
多谢邦君怜不饮,只将诗句巧争新。duō xiè bāng jūn lián bù yǐn,zhǐ jiāng shī jù qiǎo zhēng xīn。

酬孔纯老送海错三首

王之道

恶语岂堪酬妙句,粗餐曾不餍常珍。è yǔ qǐ kān chóu miào jù,cū cān céng bù yàn cháng zhēn。
得君海错俱奇绝,从此鄞江发兴新。dé jūn hǎi cuò jù qí jué,cóng cǐ yín jiāng fā xīng xīn。

和子厚弟春日见寄三首

王之道

睡起晴窗正忆渠,老兵声喏到前除。shuì qǐ qíng chuāng zhèng yì qú,lǎo bīng shēng nuò dào qián chú。
新诗价重连城璧,便觉贫家富不虚。xīn shī jià zhòng lián chéng bì,biàn jué pín jiā fù bù xū。

和子厚弟春日见寄三首

王之道

一鞭春色去迢迢,溪上红妆笑语娇。yī biān chūn sè qù tiáo tiáo,xī shàng hóng zhuāng xiào yǔ jiāo。
酒醉不知行客避,竞眠芳草斗裙腰。jiǔ zuì bù zhī xíng kè bì,jìng mián fāng cǎo dòu qún yāo。

和子厚弟春日见寄三首

王之道

十里西畴马送曛,晚风依约度溪云。shí lǐ xī chóu mǎ sòng xūn,wǎn fēng yī yuē dù xī yún。
悬知今夜桃花雨,一洗焦枯慰使君。xuán zhī jīn yè táo huā yǔ,yī xǐ jiāo kū wèi shǐ jūn。

谢潘寿卿惠笺并诗

王之道

饷厚东阳一万番,从今难放笔头闲。xiǎng hòu dōng yáng yī wàn fān,cóng jīn nán fàng bǐ tóu xián。
新诗正与花笺似,文彩纵横咳唾间。xīn shī zhèng yǔ huā jiān shì,wén cǎi zòng héng ké tuò jiān。

道上杂花盛开

王之道

涓涓流水雨晴初,夹道山花簇彩舆。juān juān liú shuǐ yǔ qíng chū,jiā dào shān huā cù cǎi yú。
千骑不辞迎候远,物情春意竟何如。qiān qí bù cí yíng hòu yuǎn,wù qíng chūn yì jìng hé rú。

风雨损花

王之道

雨多南国惜春归,多谢诗人赋采菲。yǔ duō nán guó xī chūn guī,duō xiè shī rén fù cǎi fēi。
堕白残红无处着,漫随风絮作团飞。duò bái cán hóng wú chù zhe,màn suí fēng xù zuò tuán fēi。

落梅入砚池

王之道

玉佩翻然下帝傍,墨池照影妒新妆。yù pèi fān rán xià dì bàng,mò chí zhào yǐng dù xīn zhuāng。
时人莫作飘零看,收拾毫端无尽香。shí rén mò zuò piāo líng kàn,shōu shí háo duān wú jǐn xiāng。

玉树花

王之道

几年埋没乱荆榛,轩槛移来特地新。jǐ nián mái méi luàn jīng zhēn,xuān kǎn yí lái tè dì xīn。
何事临风忍相对,伤心一曲旧亡陈。hé shì lín fēng rěn xiāng duì,shāng xīn yī qū jiù wáng chén。