古诗词

仙都山

刘泾

石城云屋抱浮丘,正是真人旧括州。shí chéng yún wū bào fú qiū,zhèng shì zhēn rén jiù kuò zhōu。
会掷仙图争少胜,不知身到洞天游。huì zhì xiān tú zhēng shǎo shèng,bù zhī shēn dào dòng tiān yóu。
刘泾

刘泾

宋简州阳安人,字巨济,一字济震,号前溪。神宗熙宁六年进士。以王安石荐,为经义所检讨。擢太学博士,罢知咸阳县。除国子监丞,知处、虢、真、坊四州。哲宗元符末除职方郎中。善属文,好画林石槎竹。卒军五十八。有《前溪集》。 刘泾的作品>>

猜您喜欢

夏初临夏景

刘泾

泛水新荷,舞风轻燕,园林夏日初长。fàn shuǐ xīn hé,wǔ fēng qīng yàn,yuán lín xià rì chū zhǎng。
庭树阴浓,雏莺学弄新簧。tíng shù yīn nóng,chú yīng xué nòng xīn huáng。
小桥飞入横塘。xiǎo qiáo fēi rù héng táng。
跨青苹、绿藻幽香。kuà qīng píng lǜ zǎo yōu xiāng。
朱阑斜倚,霜纨未摇,衣袂先凉。zhū lán xié yǐ,shuāng wán wèi yáo,yī mèi xiān liáng。
歌欢稀遇,怨别多同,路遥水远,烟淡梅黄。gē huān xī yù,yuàn bié duō tóng,lù yáo shuǐ yuǎn,yān dàn méi huáng。
轻衫短帽,相携洞府流觞。qīng shān duǎn mào,xiāng xié dòng fǔ liú shāng。
况有红妆。kuàng yǒu hóng zhuāng。
醉归来、宝蜡成行。zuì guī lái bǎo là chéng xíng。
拂牙床。fú yá chuáng。
纱厨半开,月在回廊。shā chú bàn kāi,yuè zài huí láng。

三岩游

刘泾

混成初造物,幽绝故离群。hùn chéng chū zào wù,yōu jué gù lí qún。
入户清容月,分栖淡借云。rù hù qīng róng yuè,fēn qī dàn jiè yún。
木阴阑暑气,泉滴厌秋闻。mù yīn lán shǔ qì,quán dī yàn qiū wén。
欲索秦人记,消磨篆不文。yù suǒ qín rén jì,xiāo mó zhuàn bù wén。

天王寺

刘泾

金碧为家定化城,书床南偃略相迎。jīn bì wèi jiā dìng huà chéng,shū chuáng nán yǎn lüè xiāng yíng。
人间蝶梦正深黑,天上木鱼初发明。rén jiān dié mèng zhèng shēn hēi,tiān shàng mù yú chū fā míng。
半里好风招隐士,一枝枯竹助闲行。bàn lǐ hǎo fēng zhāo yǐn shì,yī zhī kū zhú zhù xián xíng。
已惭怀绂无高致,可更标门著姓名。yǐ cán huái fú wú gāo zhì,kě gèng biāo mén zhù xìng míng。

溪雨亭

刘泾

尘土孤城空自忙,不知精舍早秋凉。chén tǔ gū chéng kōng zì máng,bù zhī jīng shě zǎo qiū liáng。
林间曲折磬三里,天上金光月满堂。lín jiān qū zhé qìng sān lǐ,tiān shàng jīn guāng yuè mǎn táng。
净饭打鱼刳老木,寒灰添火爇明香。jìng fàn dǎ yú kū lǎo mù,hán huī tiān huǒ ruò míng xiāng。
鹁鸠山脚溪声好,流入人间雨意长。bó jiū shān jiǎo xī shēng hǎo,liú rù rén jiān yǔ yì zhǎng。

青城山

刘泾

拔地山争秀,藏天谷受虚。bá dì shān zhēng xiù,cáng tiān gǔ shòu xū。
云开西蜀后,木老避秦初。yún kāi xī shǔ hòu,mù lǎo bì qín chū。

题韩溪

刘泾

豪杰相从意气中,怜才倾倒独萧公。háo jié xiāng cóng yì qì zhōng,lián cái qīng dào dú xiāo gōng。
后来可是无奇客,东阁投名尚不通。hòu lái kě shì wú qí kè,dōng gé tóu míng shàng bù tōng。

留题钓台

刘泾

水绿山青人可知,不知生气得之谁。shuǐ lǜ shān qīng rén kě zhī,bù zhī shēng qì dé zhī shuí。
钓竿已属严公手,直到元英解道诗。diào gān yǐ shǔ yán gōng shǒu,zhí dào yuán yīng jiě dào shī。

石洞门

刘泾

密竹流泉不居热,洞门深沉风雨歇。mì zhú liú quán bù jū rè,dòng mén shēn chén fēng yǔ xiē。
洗出清明快活天,醉弄江南谢家月。xǐ chū qīng míng kuài huó tiān,zuì nòng jiāng nán xiè jiā yuè。

石洞门

刘泾

未逢仙手破天荒,我得披云第一章。wèi féng xiān shǒu pò tiān huāng,wǒ dé pī yún dì yī zhāng。
它日爱奇思谢客,却须因事忆刘郎。tā rì ài qí sī xiè kè,què xū yīn shì yì liú láng。

混元峰

刘泾

青泥切石剑无迹,丹水含英鼎飞出。qīng ní qiè shí jiàn wú jì,dān shuǐ hán yīng dǐng fēi chū。
仙风绝尘鸡犬喧,杉松老大如人立。xiān fēng jué chén jī quǎn xuān,shān sōng lǎo dà rú rén lì。

题笼空岩

刘泾

苍崖如堂水如布,桥危如绳石如锯。cāng yá rú táng shuǐ rú bù,qiáo wēi rú shéng shí rú jù。
不有樵夫踏破云,世间可复知深处。bù yǒu qiáo fū tà pò yún,shì jiān kě fù zhī shēn chù。

元章好古过人书画惊世起余作歌

刘泾

天下爱奇人没量,奇不谀人奇解相。tiān xià ài qí rén méi liàng,qí bù yú rén qí jiě xiāng。
奇人奇物方合璧,乞与世间人物样。qí rén qí wù fāng hé bì,qǐ yǔ shì jiān rén wù yàng。
六朝唐盛始兼得,访古知名已萧爽。liù cháo táng shèng shǐ jiān dé,fǎng gǔ zhī míng yǐ xiāo shuǎng。
人亡物丧付衰梦,注想后来逢好尚。rén wáng wù sàng fù shuāi mèng,zhù xiǎng hòu lái féng hǎo shàng。
元章心自鉴秋月,一路仍行九霄上。yuán zhāng xīn zì jiàn qiū yuè,yī lù réng xíng jiǔ xiāo shàng。
家时菜色无斗粟,书画奇奇世人望。jiā shí cài sè wú dòu sù,shū huà qí qí shì rén wàng。
譬如大海沈百宝,尔辈乘风得之浪。pì rú dà hǎi shěn bǎi bǎo,ěr bèi chéng fēng dé zhī làng。
二王褚陆已天作,老顾如来更天匠。èr wáng chǔ lù yǐ tiān zuò,lǎo gù rú lái gèng tiān jiàng。
其馀缇袭凡几重,但见光明烂垂象。qí yú tí xí fán jǐ zhòng,dàn jiàn guāng míng làn chuí xiàng。
珍犀瑞锦扶兰茝,龙跃鸾惊诃魍魉。zhēn xī ruì jǐn fú lán chǎi,lóng yuè luán jīng hē wǎng liǎng。
金仙讵敢触以手,雪子玉人聊置掌。jīn xiān jù gǎn chù yǐ shǒu,xuě zi yù rén liáo zhì zhǎng。
余家僻素最沈著,退舍还师觉难傍。yú jiā pì sù zuì shěn zhù,tuì shě hái shī jué nán bàng。
世人往往力能干,未免目虾终惚恍。shì rén wǎng wǎng lì néng gàn,wèi miǎn mù xiā zhōng hū huǎng。
缄机伪谬各臣妾,未睹堂堂笔中王。jiān jī wěi miù gè chén qiè,wèi dǔ táng táng bǐ zhōng wáng。
袖间涩缩气如线,净几明窗谩瞻仰。xiù jiān sè suō qì rú xiàn,jìng jǐ míng chuāng mán zhān yǎng。
从来所有万钱价,不即臭帤当火葬。cóng lái suǒ yǒu wàn qián jià,bù jí chòu rú dāng huǒ zàng。
倾心妙绝岂求胜,妄意临摹须杀谤。qīng xīn miào jué qǐ qiú shèng,wàng yì lín mó xū shā bàng。
端居自号书一品,好事如封绘三藏。duān jū zì hào shū yī pǐn,hǎo shì rú fēng huì sān cáng。
诸郎青出即护持,未肯充饥谬为驵。zhū láng qīng chū jí hù chí,wèi kěn chōng jī miù wèi zǎng。
余衰二物拟高阁,子可专之世无两。yú shuāi èr wù nǐ gāo gé,zi kě zhuān zhī shì wú liǎng。
书来诗往但悠悠,尘土欺人正惆怅。shū lái shī wǎng dàn yōu yōu,chén tǔ qī rén zhèng chóu chàng。

和米元章龙真行

刘泾

秦火荡焚天地赤,孔堂坏后无馀壁。qín huǒ dàng fén tiān dì chì,kǒng táng huài hòu wú yú bì。
不知科斗六书文,化作龙蛇二王迹。bù zhī kē dòu liù shū wén,huà zuò lóng shé èr wáng jì。
集贤他日作仙久,官姓篆章存历历。jí xián tā rì zuò xiān jiǔ,guān xìng zhuàn zhāng cún lì lì。
自怜黄眼未亲逢,一段因依徒夺魄。zì lián huáng yǎn wèi qīn féng,yī duàn yīn yī tú duó pò。
元章挥洒早惊动,秘箧墨皇曾敬识。yuán zhāng huī sǎ zǎo jīng dòng,mì qiè mò huáng céng jìng shí。
孤标未要后生知,劣许下官论莫逆。gū biāo wèi yào hòu shēng zhī,liè xǔ xià guān lùn mò nì。
好奇举世不多得,神物尤来终变易。hǎo qí jǔ shì bù duō dé,shén wù yóu lái zhōng biàn yì。
神锋双合会有时,真玺一飞无处觅。shén fēng shuāng hé huì yǒu shí,zhēn xǐ yī fēi wú chù mì。
颇闻秘箧作讹语,别有扰龙招异客。pǒ wén mì qiè zuò é yǔ,bié yǒu rǎo lóng zhāo yì kè。
不如乾没归去来,胜在个家遭水厄。bù rú qián méi guī qù lái,shèng zài gè jiā zāo shuǐ è。

登麻姑山

刘泾

溪行爱宛转,石坐怜皴苍。xī xíng ài wǎn zhuǎn,shí zuò lián cūn cāng。
白云起目前,如鹤两翼张。bái yún qǐ mù qián,rú hè liǎng yì zhāng。
蜕我衣上尘,驾之以翱翔。tuì wǒ yī shàng chén,jià zhī yǐ áo xiáng。
欲揽恍不接,身在意飘扬。yù lǎn huǎng bù jiē,shēn zài yì piāo yáng。

登麻姑山

刘泾

石鼓埋入地,荆璧飞上天。shí gǔ mái rù dì,jīng bì fēi shàng tiān。
呜呼鲁公碑,风雨三百年。wū hū lǔ gōng bēi,fēng yǔ sān bǎi nián。
爱字不爱石,磨灭安得传。ài zì bù ài shí,mó miè ān dé chuán。
不敢手触之,谓是甘棠篇。bù gǎn shǒu chù zhī,wèi shì gān táng piān。
1912