古诗词

悼陈子济教授

郑刚中

忆昔联书上辟廱,公如玉树照春风。yì xī lián shū shàng pì yōng,gōng rú yù shù zhào chūn fēng。
鶱腾尚惜十年晚,销散俄惊一梦空。xiān téng shàng xī shí nián wǎn,xiāo sàn é jīng yī mèng kōng。
世事正兹同沸鼎,我身今亦类飞蓬。shì shì zhèng zī tóng fèi dǐng,wǒ shēn jīn yì lèi fēi péng。
怆怀为执归山绋,松柏萧森泪眼中。chuàng huái wèi zhí guī shān fú,sōng bǎi xiāo sēn lèi yǎn zhōng。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

白居易有望阙云遮眼思乡雨滴心之句用其韵为秋思十首

郑刚中

老松成偃盖,瘦竹抱虚心。lǎo sōng chéng yǎn gài,shòu zhú bào xū xīn。
清风度其中,瑟瑟韶濩音。qīng fēng dù qí zhōng,sè sè sháo huò yīn。
听之遂熟寐,飘然归故林。tīng zhī suì shú mèi,piāo rán guī gù lín。
三洞既微款,赤松亦幽寻。sān dòng jì wēi kuǎn,chì sōng yì yōu xún。
高楼访沈约,四窗桐叶阴。gāo lóu fǎng shěn yuē,sì chuāng tóng yè yīn。

风俗

郑刚中

民生各异俗,王制论不诡。mín shēng gè yì sú,wáng zhì lùn bù guǐ。
惟兹封州郡,山之一谷尔。wéi zī fēng zhōu jùn,shān zhī yī gǔ ěr。
麦秋无青黄,霜冬有红紫。mài qiū wú qīng huáng,shuāng dōng yǒu hóng zǐ。
嗜好既殊尚,言语亦相牴。shì hǎo jì shū shàng,yán yǔ yì xiāng dǐ。
问之彼不通,告我此勿理。wèn zhī bǐ bù tōng,gào wǒ cǐ wù lǐ。
骇去如鹿麋,团聚若蛇虺。hài qù rú lù mí,tuán jù ruò shé huī。
已而忽超然,天下同一理。yǐ ér hū chāo rán,tiān xià tóng yī lǐ。
岭南自岭南,勿用岭北比。lǐng nán zì lǐng nán,wù yòng lǐng běi bǐ。
况自江山情,雅故均邻里。kuàng zì jiāng shān qíng,yǎ gù jūn lín lǐ。
暮夜松桂间,受月如受水。mù yè sōng guì jiān,shòu yuè rú shòu shuǐ。
根根抱虚明,叶叶万尘洗。gēn gēn bào xū míng,yè yè wàn chén xǐ。
先生一杯酒,月到酒尊底。xiān shēng yī bēi jiǔ,yuè dào jiǔ zūn dǐ。
画以寄吾乡,吾乡只如此。huà yǐ jì wú xiāng,wú xiāng zhǐ rú cǐ。

静独

郑刚中

饮酒或濡首,作诗防呕心。yǐn jiǔ huò rú shǒu,zuò shī fáng ǒu xīn。
疾走欲避影,不如常处阴。jí zǒu yù bì yǐng,bù rú cháng chù yīn。
阶前享明月,但鼓无弦琴。jiē qián xiǎng míng yuè,dàn gǔ wú xián qín。
清风傥相过,付之修竹林。qīng fēng tǎng xiāng guò,fù zhī xiū zhú lín。
一静服群动,万缘宁我侵。yī jìng fú qún dòng,wàn yuán níng wǒ qīn。

壬申年封州自正旦雨至元宵不止

郑刚中

人图作元夜,剪纱累红莲。rén tú zuò yuán yè,jiǎn shā lèi hóng lián。
天欲下膏泽,万瓦飞流泉。tiān yù xià gāo zé,wàn wǎ fēi liú quán。
烧灯雨何损,不过市井喧。shāo dēng yǔ hé sǔn,bù guò shì jǐng xuān。
春若无此雨,从谁觅丰年。chūn ruò wú cǐ yǔ,cóng shuí mì fēng nián。
痴儿騃女临管弦,见雨不止意缺然。chī ér ái nǚ lín guǎn xián,jiàn yǔ bù zhǐ yì quē rán。
百千灯光祗照夜,山下一犁知几钱。bǎi qiān dēng guāng zhī zhào yè,shān xià yī lí zhī jǐ qián。
人间万事有轻重,况是作止当从天。rén jiān wàn shì yǒu qīng zhòng,kuàng shì zuò zhǐ dāng cóng tiān。

赵子礼劝农回有诗和者盈轴然皆颂德诗非劝农也拟和二篇

郑刚中

山乡穷氓不知春,卤莽之种那复耘。shān xiāng qióng máng bù zhī chūn,lǔ mǎng zhī zhǒng nà fù yún。
劝使一日临郊坰,曰尔父老尔勿宁。quàn shǐ yī rì lín jiāo jiōng,yuē ěr fù lǎo ěr wù níng。
敕书劝谕因人情,要使秋稼如云平。chì shū quàn yù yīn rén qíng,yào shǐ qiū jià rú yún píng。
馈尔饮食烦厨兵,尔醉且饱其力耕。kuì ěr yǐn shí fán chú bīng,ěr zuì qiě bǎo qí lì gēng。
麻麦荏菽非一名,农有农事毋虚称。má mài rěn shū fēi yī míng,nóng yǒu nóng shì wú xū chēng。
齿革羽毛上勿登,贳租但议颁殊恩。chǐ gé yǔ máo shàng wù dēng,shì zū dàn yì bān shū ēn。
自今无问阴与晴,扎扎听尔耰锄鸣。zì jīn wú wèn yīn yǔ qíng,zhā zhā tīng ěr yōu chú míng。

赵子礼劝农回有诗和者盈轴然皆颂德诗非劝农也拟和二篇

郑刚中

山田硗薄高低春,田者缘山嗔鸟耘。shān tián qiāo báo gāo dī chūn,tián zhě yuán shān chēn niǎo yún。
惰农不趋林外坰,每以惮此求暂宁。duò nóng bù qū lín wài jiōng,měi yǐ dàn cǐ qiú zàn níng。
守出见之告以情,尔辈勿视米价平。shǒu chū jiàn zhī gào yǐ qíng,ěr bèi wù shì mǐ jià píng。
官今不用农为兵,虽屡丰年自当耕。guān jīn bù yòng nóng wèi bīng,suī lǚ fēng nián zì dāng gēng。
醉饱酒食尔有名,田畯至喜非肇称。zuì bǎo jiǔ shí ěr yǒu míng,tián jùn zhì xǐ fēi zhào chēng。
众曰此亭公所登,愿当甘棠颂公恩。zhòng yuē cǐ tíng gōng suǒ dēng,yuàn dāng gān táng sòng gōng ēn。
祁祁之雨明日晴,听我吹豳击鼓鸣。qí qí zhī yǔ míng rì qíng,tīng wǒ chuī bīn jī gǔ míng。

良嗣壬申年来为生朝寿作一诗答之

郑刚中

惟吾始生朝,汝祖五十八。wéi wú shǐ shēng cháo,rǔ zǔ wǔ shí bā。
甫及贾谊少,祖易大夫箦。fǔ jí jiǎ yì shǎo,zǔ yì dà fū zé。
怀绷至不天,能有几岁月。huái bēng zhì bù tiān,néng yǒu jǐ suì yuè。
不得著斑衣,惨惨意常缺。bù dé zhù bān yī,cǎn cǎn yì cháng quē。
吾如汝祖年,汝已双髻茁。wú rú rǔ zǔ nián,rǔ yǐ shuāng jì zhuó。
似我蒲伏岁,汝方事绅笏。shì wǒ pú fú suì,rǔ fāng shì shēn hù。
我更得祖寿,尚有十年活。wǒ gèng dé zǔ shòu,shàng yǒu shí nián huó。
汝之事亲日,加我一陪阔。rǔ zhī shì qīn rì,jiā wǒ yī péi kuò。
其如父与子,灾福势相轧。qí rú fù yǔ zi,zāi fú shì xiāng yà。
灾胜福力微,万罪如箭发。zāi shèng fú lì wēi,wàn zuì rú jiàn fā。
向非天地恩,谁肉两躯骨。xiàng fēi tiān dì ēn,shuí ròu liǎng qū gǔ。
后效皆渺茫,前愆正磨刮。hòu xiào jiē miǎo máng,qián qiān zhèng mó guā。
今兹各天涯,瘴水东西隔。jīn zī gè tiān yá,zhàng shuǐ dōng xī gé。
汝作飞云感,我类寸肠割。rǔ zuò fēi yún gǎn,wǒ lèi cùn cháng gē。
天之加汝者,如与复如夺。tiān zhī jiā rǔ zhě,rú yǔ fù rú duó。
每见榴花红,为汝惜时节。měi jiàn liú huā hóng,wèi rǔ xī shí jié。
手持祝生香,自向炉中热。shǒu chí zhù shēng xiāng,zì xiàng lú zhōng rè。
但愿早团栾,盘餐共粗粝。dàn yuàn zǎo tuán luán,pán cān gòng cū lì。
将此离别数,造物为除豁。jiāng cǐ lí bié shù,zào wù wèi chú huō。
小宽寒暑期,未作枯木折。xiǎo kuān hán shǔ qī,wèi zuò kū mù zhé。

夜闻雨声赋古风时赵使君祈雨之翌日也

郑刚中

山斋道人梦魂清,梦中细响忽可听。shān zhāi dào rén mèng hún qīng,mèng zhōng xì xiǎng hū kě tīng。
三峡流泉出幽隐,万蚕食此春叶声。sān xiá liú quán chū yōu yǐn,wàn cán shí cǐ chūn yè shēng。
又疑相如夜病渴,蟹眼乱沸石鼎鸣。yòu yí xiāng rú yè bìng kě,xiè yǎn luàn fèi shí dǐng míng。
呼童起视果安在,云是四檐甘雨倾。hū tóng qǐ shì guǒ ān zài,yún shì sì yán gān yǔ qīng。
于时火流祗三日,田兆正作龟纵横。yú shí huǒ liú zhī sān rì,tián zhào zhèng zuò guī zòng héng。
昨朝太守拜坛下,五龙奉命云雷惊。zuó cháo tài shǒu bài tán xià,wǔ lóng fèng mìng yún léi jīng。
小儿放散蜥蜴去,神鼓罢击巫舞停。xiǎo ér fàng sàn xī yì qù,shén gǔ bà jī wū wǔ tíng。
田翁翻沟出剩水,妇子田边笑相迎。tián wēng fān gōu chū shèng shuǐ,fù zi tián biān xiào xiāng yíng。
商量今岁多酿酒,是间指日当云平。shāng liàng jīn suì duō niàng jiǔ,shì jiān zhǐ rì dāng yún píng。
山斋一饱想无虑,摩腹卧看秋风生。shān zhāi yī bǎo xiǎng wú lǜ,mó fù wò kàn qiū fēng shēng。

癸酉中冬四日江行

郑刚中

新寒荡馀暑,小雨结离愁。xīn hán dàng yú shǔ,xiǎo yǔ jié lí chóu。
行人向西去,江水自东流。xíng rén xiàng xī qù,jiāng shuǐ zì dōng liú。
我趁孤船归,回肠车万周。wǒ chèn gū chuán guī,huí cháng chē wàn zhōu。
假寐桨声中,清梦何悠悠。jiǎ mèi jiǎng shēng zhōng,qīng mèng hé yōu yōu。
恍若傅两翼,飘然得浮游。huǎng ruò fù liǎng yì,piāo rán dé fú yóu。
仙风入山骨,佳气遮林邱。xiān fēng rù shān gǔ,jiā qì zhē lín qiū。
尘外人物古,云间楼殿幽。chén wài rén wù gǔ,yún jiān lóu diàn yōu。
自念此何许,而容区中囚。zì niàn cǐ hé xǔ,ér róng qū zhōng qiú。
旁有老人笑,谓予失初谋。páng yǒu lǎo rén xiào,wèi yǔ shī chū móu。
贪前慕垂饵,遂为香所钩。tān qián mù chuí ěr,suì wèi xiāng suǒ gōu。
今兹穷瘁身,抱病炎荒陬。jīn zī qióng cuì shēn,bào bìng yán huāng zōu。
终岁骨肉念,百年离合忧。zhōng suì gǔ ròu niàn,bǎi nián lí hé yōu。
俯默事迎送,嗟嗟亦良羞。fǔ mò shì yíng sòng,jiē jiē yì liáng xiū。
予欲从之拜,江波拍船头。yǔ yù cóng zhī bài,jiāng bō pāi chuán tóu。
危坐记惝恍,熏心省愆尤。wēi zuò jì chǎng huǎng,xūn xīn shěng qiān yóu。
玉玷容可磨,水跌那许收。yù diàn róng kě mó,shuǐ diē nà xǔ shōu。

自讼

郑刚中

我昔贫时冬少裤,四壁亦无惟有柱。wǒ xī pín shí dōng shǎo kù,sì bì yì wú wéi yǒu zhù。
自从脚蹈官职场,暖及奴胥妻子饫。zì cóng jiǎo dǎo guān zhí chǎng,nuǎn jí nú xū qī zi yù。
线因针入敢忘针,入室古云当见妒。xiàn yīn zhēn rù gǎn wàng zhēn,rù shì gǔ yún dāng jiàn dù。
云衢跌足泥淖寒,涕泣牛衣复如故。yún qú diē zú ní nào hán,tì qì niú yī fù rú gù。
衔恩省咎到骨髓,万罪一愚难自恕。xián ēn shěng jiù dào gǔ suǐ,wàn zuì yī yú nán zì shù。
山深坐觉困烟瘴,天阔日思沾雨露。shān shēn zuò jué kùn yān zhàng,tiān kuò rì sī zhān yǔ lù。
性中不爱宾客诗,亦或未然工部句。xìng zhōng bù ài bīn kè shī,yì huò wèi rán gōng bù jù。
文章谁谓不得力,陋儒岂是冠相误。wén zhāng shuí wèi bù dé lì,lòu rú qǐ shì guān xiāng wù。

郡治西厅锦被花不为治架每花开覆地而红或缘他木以升予分其本植草亭之东家僮相与栽木于地高七尺许上布圆竹复破竹交加之外出四檐如屋之状通小窗侧户以窥视而出入馀皆花地下置一榻一几可以独酌作诗以记之云

郑刚中

栽花傍庭砌,立木为花屋。zāi huā bàng tíng qì,lì mù wèi huā wū。
小户虚一偏,横窗置其腹。xiǎo hù xū yī piān,héng chuāng zhì qí fù。
分竹接柔蔓,尺寸引勾曲。fēn zhú jiē róu màn,chǐ cùn yǐn gōu qū。
春工直解事,夜雨频浇沃。chūn gōng zhí jiě shì,yè yǔ pín jiāo wò。
枝条日滋荣,满架笼新绿。zhī tiáo rì zī róng,mǎn jià lóng xīn lǜ。
红浅暗香深,揖逊蔷薇服。hóng qiǎn àn xiāng shēn,yī xùn qiáng wēi fú。
此花名锦被,覆我四围足。cǐ huā míng jǐn bèi,fù wǒ sì wéi zú。
比之公孙布,岂不堪华缛。bǐ zhī gōng sūn bù,qǐ bù kān huá rù。
自惭流落人,尚此享痴福。zì cán liú luò rén,shàng cǐ xiǎng chī fú。
我欲饮其中,乱影交醽醁。wǒ yù yǐn qí zhōng,luàn yǐng jiāo líng lù。
拥被即长谣,傲枕眠清熟。yōng bèi jí zhǎng yáo,ào zhěn mián qīng shú。
又欲效王勃,醉处先磨墨。yòu yù xiào wáng bó,zuì chù xiān mó mò。
引此略覆面,肠胃成机轴。yǐn cǐ lüè fù miàn,cháng wèi chéng jī zhóu。
染笔起临风,定作花芬馥。rǎn bǐ qǐ lín fēng,dìng zuò huā fēn fù。

米尽

郑刚中

米贱今年不论钱,雀鼠餍饫人留残。mǐ jiàn jīn nián bù lùn qián,què shǔ yàn yù rén liú cán。
青蚨不过百枚去,可得明珠一斗还。qīng fú bù guò bǎi méi qù,kě dé míng zhū yī dòu hái。
其如客寄已淹久,羞涩囊中无可看。qí rú kè jì yǐ yān jiǔ,xiū sè náng zhōng wú kě kàn。
今朝欲写鲁公帖,四顾门外将谁干。jīn cháo yù xiě lǔ gōng tiē,sì gù mén wài jiāng shuí gàn。
经营薄少置厨舍,呼童告使知艰难。jīng yíng báo shǎo zhì chú shě,hū tóng gào shǐ zhī jiān nán。
从今且作淖糜计,杂以山芋供两盘。cóng jīn qiě zuò nào mí jì,zá yǐ shān yù gōng liǎng pán。
嗟予是身亦老矣,造物未置饥与寒。jiē yǔ shì shēn yì lǎo yǐ,zào wù wèi zhì jī yǔ hán。
何当甑炊七寸粳,饭香及处皆同餐。hé dāng zèng chuī qī cùn jīng,fàn xiāng jí chù jiē tóng cān。

春雨村居

郑刚中

茅檐竹屋吹山风,两山流水环西东。máo yán zhú wū chuī shān fēng,liǎng shān liú shuǐ huán xī dōng。
如闭篷窗小舟坐,四面烟雨春蒙蒙。rú bì péng chuāng xiǎo zhōu zuò,sì miàn yān yǔ chūn méng méng。
块然拥被看周易,炯炯万象罗心胸。kuài rán yōng bèi kàn zhōu yì,jiǒng jiǒng wàn xiàng luó xīn xiōng。
瓶罂所容可半斗,妙理尽在皤腹中。píng yīng suǒ róng kě bàn dòu,miào lǐ jǐn zài pó fù zhōng。
明朝晏起寒庖空,市小米贱升斗丰。míng cháo yàn qǐ hán páo kōng,shì xiǎo mǐ jiàn shēng dòu fēng。
携篮挑荠奴勿慵,熟煮烂糁供乃翁。xié lán tiāo jì nú wù yōng,shú zhǔ làn sǎn gōng nǎi wēng。

园中锦被花始开一枝红白二色赵守以二诗见报依韵答之

郑刚中

两种色,一枝花。liǎng zhǒng sè,yī zhī huā。
何郎汗汤饼,妃子醉流霞。hé láng hàn tāng bǐng,fēi zi zuì liú xiá。
寂寥难伴山斋客,风味宜归太守家。jì liáo nán bàn shān zhāi kè,fēng wèi yí guī tài shǒu jiā。

园中锦被花始开一枝红白二色赵守以二诗见报依韵答之

郑刚中

机上红,江头红,其织其濯皆春风。jī shàng hóng,jiāng tóu hóng,qí zhī qí zhuó jiē chūn fēng。
平铺岂是宝刀剪,怯日尚用轻烟笼。píng pù qǐ shì bǎo dāo jiǎn,qiè rì shàng yòng qīng yān lóng。
何人不置芙蓉帐,置向山园寂寞中。hé rén bù zhì fú róng zhàng,zhì xiàng shān yuán jì mò zhōng。
欲寻诗句赞天巧,乱花秀发诗不工。yù xún shī jù zàn tiān qiǎo,luàn huā xiù fā shī bù gōng。
一枝和露奉明牧,知我陋室非所容。yī zhī hé lù fèng míng mù,zhī wǒ lòu shì fēi suǒ róng。
果然花去玉为报,琐细换得光玲珑。guǒ rán huā qù yù wèi bào,suǒ xì huàn dé guāng líng lóng。
颓然只拥公孙布,晓枕不知传鼓钟。tuí rán zhǐ yōng gōng sūn bù,xiǎo zhěn bù zhī chuán gǔ zhōng。