古诗词

满庭芳·芍药

高濂

浥露蒸霞,翻阶压槛,亭亭艳吐韶华。yì lù zhēng xiá,fān jiē yā kǎn,tíng tíng yàn tǔ sháo huá。
枝头弄雨,似故傍风斜。zhī tóu nòng yǔ,shì gù bàng fēng xié。
细剪绛绡金缕,把腰围、巧斗堪夸。xì jiǎn jiàng xiāo jīn lǚ,bǎ yāo wéi qiǎo dòu kān kuā。
把酒怜春去,万花落处,朵朵含葩。bǎ jiǔ lián chūn qù,wàn huā luò chù,duǒ duǒ hán pā。
更敧风覆玉,囊簇红纱。gèng jī fēng fù yù,náng cù hóng shā。
汉苑紫云归玉佩,羡扬州、艳赏谁家。hàn yuàn zǐ yún guī yù pèi,xiàn yáng zhōu yàn shǎng shuí jiā。
喜唱入,歌喉蕴藉,照月醉琵琶。xǐ chàng rù,gē hóu yùn jí,zhào yuè zuì pí pá。

高濂

高濂,字深甫,号瑞南,钱塘(今浙江杭州)人,明万历年间的名士、戏曲家、养生家及书籍收藏家。工诗词及戏曲,藏书丰富,“少婴赢疾,复苦瞆眼”,高濂喜欢谈医道,重养生,咨访奇方秘药,用以治疗赢疾,眼疾遂愈。曾在北京鸿胪寺任官,后隐居西湖。高濂平生著作甚丰,主要有《玉簪记》、《节孝记》、《遵生八笺》、《草花谱》、《野蔌品》、《四时幽赏》、《四时逸事》、《艺花谱》、《兰谱》等。 高濂的作品>>

猜您喜欢

天仙子·读书

高濂

芸阁牙签散几筵。yún gé yá qiān sàn jǐ yán。
残灯夜雨竹炉边。cán dēng yè yǔ zhú lú biān。
坐来心到几千年。zuò lái xīn dào jǐ qiān nián。
怜雪案,叹韦编。lián xuě àn,tàn wéi biān。
残卷生平未了缘。cán juǎn shēng píng wèi le yuán。

天仙子·读书

高濂

砚池新水涤晴窗。yàn chí xīn shuǐ dí qíng chuāng。
笔底生花墨带香。bǐ dǐ shēng huā mò dài xiāng。
山阴书法拓开皇。shān yīn shū fǎ tuò kāi huáng。
惊凤翥,骇龙翔。jīng fèng zhù,hài lóng xiáng。
宵雾朝烟纸上光。xiāo wù cháo yān zhǐ shàng guāng。

天仙子·读书

高濂

玉指朱弦湿露华。yù zhǐ zhū xián shī lù huá。
湘帘月挂一钩斜。xiāng lián yuè guà yī gōu xié。
满庭香雾落梅花。mǎn tíng xiāng wù luò méi huā。
操白雪,调烟霞。cāo bái xuě,diào yān xiá。
水云声断雁哑哑。shuǐ yún shēng duàn yàn yǎ yǎ。

天仙子·读书

高濂

柏子兰芽几上焚。bǎi zi lán yá jǐ shàng fén。
松窗烟霭散清芬。sōng chuāng yān ǎi sàn qīng fēn。
残炉隐隐梦回闻。cán lú yǐn yǐn mèng huí wén。
通紫雾,袅青云。tōng zǐ wù,niǎo qīng yún。
一帘花影荡湘纹。yī lián huā yǐng dàng xiāng wén。

天仙子·读书

高濂

竹坞青烟一缕浮。zhú wù qīng yān yī lǚ fú。
半铛黄叶煮云头。bàn dāng huáng yè zhǔ yún tóu。
龙芽香霭泛瓷瓯。lóng yá xiāng ǎi fàn cí ōu。
消午梦,了闲愁。xiāo wǔ mèng,le xián chóu。
寂寞诗脾渴正投。jì mò shī pí kě zhèng tóu。

天仙子·读书

高濂

静院迟迟落子声。jìng yuàn chí chí luò zi shēng。
风回花雨点楸枰。fēng huí huā yǔ diǎn qiū píng。
斜阳残局更留停。xié yáng cán jú gèng liú tíng。
怜蜩甲,叹蚁兵。lián tiáo jiǎ,tàn yǐ bīng。
一笑人间胜负情。yī xiào rén jiān shèng fù qíng。

天仙子·读书

高濂

恋霭山光几上摊。liàn ǎi shān guāng jǐ shàng tān。
心胸写出水云寒。xīn xiōng xiě chū shuǐ yún hán。
天机意匠许多般。tiān jī yì jiàng xǔ duō bān。
销白昼,寄清闲。xiāo bái zhòu,jì qīng xián。
泉石襟期在笔端。quán shí jīn qī zài bǐ duān。

天仙子·读书

高濂

联玉挥珠思入神。lián yù huī zhū sī rù shén。
泠泠句字迥阳春。líng líng jù zì jiǒng yáng chūn。
于今风雅更何人。yú jīn fēng yǎ gèng hé rén。
修月窟,露天根。xiū yuè kū,lù tiān gēn。
诗外真风若与论。shī wài zhēn fēng ruò yǔ lùn。

天仙子·读书

高濂

千日何能醉不回。qiān rì hé néng zuì bù huí。
莫教鲸吸耻尊罍。mò jiào jīng xī chǐ zūn léi。
花间长得玉山颓。huā jiān zhǎng dé yù shān tuí。
叹醒眼,笑痴呆。tàn xǐng yǎn,xiào chī dāi。
人间剩有酒怜才。rén jiān shèng yǒu jiǔ lián cái。

天仙子·读书

高濂

嫩白娇红手自栽。nèn bái jiāo hóng shǒu zì zāi。
枝枝叶叶满庭台。zhī zhī yè yè mǎn tíng tái。
怜香蜂蝶为飞来。lián xiāng fēng dié wèi fēi lái。
看竹牖,覆苔阶。kàn zhú yǒu,fù tái jiē。
一花零落一花开。yī huā líng luò yī huā kāi。

绛都春·元日

高濂

雪色初晴,看海月流红,楼台清晓。xuě sè chū qíng,kàn hǎi yuè liú hóng,lóu tái qīng xiǎo。
鼓吹千门,和气催促春回早。gǔ chuī qiān mén,hé qì cuī cù chūn huí zǎo。
桃符爆竹都门道。táo fú bào zhú dōu mén dào。
太平风景依然好。tài píng fēng jǐng yī rán hǎo。
朱屋笙歌,青楼人醉,红尘欢笑。zhū wū shēng gē,qīng lóu rén zuì,hóng chén huān xiào。
吾老。wú lǎo。
四十年来,见人世、风雨阴晴多少。sì shí nián lái,jiàn rén shì fēng yǔ yīn qíng duō shǎo。
独有梅花,清寒不改当轩好。dú yǒu méi huā,qīng hán bù gǎi dāng xuān hǎo。
良辰相对怜倾倒。liáng chén xiāng duì lián qīng dào。
任散澹、无烦无恼。rèn sàn dàn wú fán wú nǎo。
总红尘有事相干,道胡涂醉了。zǒng hóng chén yǒu shì xiāng gàn,dào hú tú zuì le。

清平乐·春

高濂

桃花杨柳。táo huā yáng liǔ。
试问春来否。shì wèn chūn lái fǒu。
水上笙歌花下酒。shuǐ shàng shēng gē huā xià jiǔ。
兴托百篇八斗。xīng tuō bǎi piān bā dòu。
华裾翠袖翩跹。huá jū cuì xiù piān xiān。
香车宝马联骈。xiāng chē bǎo mǎ lián pián。
芳草醉扶游客,夕阳鼓打回船。fāng cǎo zuì fú yóu kè,xī yáng gǔ dǎ huí chuán。

清平乐·春

高濂

荷花十里。hé huā shí lǐ。
鲜妍裁锦绮。xiān yán cái jǐn qǐ。
翠叠红铺香盖水。cuì dié hóng pù xiāng gài shuǐ。
零乱轻雷过雨。líng luàn qīng léi guò yǔ。
阴阴柳暗长行。yīn yīn liǔ àn zhǎng xíng。
习习荷风荐凉。xí xí hé fēng jiàn liáng。
短棹人归烟月,笛声吹满沧浪。duǎn zhào rén guī yān yuè,dí shēng chuī mǎn cāng làng。

清平乐·春

高濂

树红云白。shù hóng yún bái。
秋冷山衔碧。qiū lěng shān xián bì。
十二桥边霞影赤。shí èr qiáo biān xiá yǐng chì。
摇落芙蓉堪惜。yáo luò fú róng kān xī。
孤舟荡破深烟。gū zhōu dàng pò shēn yān。
日日看花水边。rì rì kàn huā shuǐ biān。
花下闲容白发,杖头剩有青钱。huā xià xián róng bái fā,zhàng tóu shèng yǒu qīng qián。

清平乐·春

高濂

湖烟幂䍥。hú yān mì lì。
山白云堆叠。shān bái yún duī dié。
千顷冰花寒皎洁。qiān qǐng bīng huā hán jiǎo jié。
蹊径银铺曲折。qī jìng yín pù qū zhé。
兴来沽酒山家。xīng lái gū jiǔ shān jiā。
吟看玉树含葩。yín kàn yù shù hán pā。
策蹇断桥残雪,孤山折得梅花。cè jiǎn duàn qiáo cán xuě,gū shān zhé dé méi huā。
1751234567»