古诗词

广南食槟榔先嚼蚬灰蒌

郑刚中

海风飘摇树如幢,风吹树颠结槟榔。hǎi fēng piāo yáo shù rú chuáng,fēng chuī shù diān jié bīn láng。
贾人相衔浮巨舶,动以百斛输官场。jiǎ rén xiāng xián fú jù bó,dòng yǐ bǎi hú shū guān chǎng。
官场出之不留积,布散仅足资南方。guān chǎng chū zhī bù liú jī,bù sàn jǐn zú zī nán fāng。
闻其入药破痃癖,铢两自可攻腹肠。wén qí rù yào pò xuán pǐ,zhū liǎng zì kě gōng fù cháng。
如何费耗比菽粟,大家富室争收藏。rú hé fèi hào bǐ shū sù,dà jiā fù shì zhēng shōu cáng。
邦人低颜为予说,浓岚毒雾将谁当。bāng rén dī yán wèi yǔ shuō,nóng lán dú wù jiāng shuí dāng。
蒌藤生叶大于钱,蚬壳火化灰如霜。lóu téng shēng yè dà yú qián,xiǎn ké huǒ huà huī rú shuāng。
鸡心小切紫花碎,灰叶佐助消百殃。jī xīn xiǎo qiè zǐ huā suì,huī yè zuǒ zhù xiāo bǎi yāng。
宾朋相逢未唤酒,煎点亦笑茶瓯黄。bīn péng xiāng féng wèi huàn jiǔ,jiān diǎn yì xiào chá ōu huáng。
摩挲蒳孙更兼取,此味我知君未尝。mó sā nà sūn gèng jiān qǔ,cǐ wèi wǒ zhī jūn wèi cháng。
吾邦合姓问名者,不许羔雁先登堂。wú bāng hé xìng wèn míng zhě,bù xǔ gāo yàn xiān dēng táng。
盘奁封题裹文绣,个数惟用多为光。pán lián fēng tí guǒ wén xiù,gè shù wéi yòng duō wèi guāng。
闻公嚼蜡尚称好,随我啖此当更良。wén gōng jué là shàng chēng hǎo,suí wǒ dàn cǐ dāng gèng liáng。
支颐细听邦人说,风俗今知果差别。zhī yí xì tīng bāng rén shuō,fēng sú jīn zhī guǒ chà bié。
为饥一饭众肯置,食蓼忘辛定谁辍。wèi jī yī fàn zhòng kěn zhì,shí liǎo wàng xīn dìng shuí chuò。
语言混杂常嗫嚅,怀袖携持类饕餮。yǔ yán hùn zá cháng niè rú,huái xiù xié chí lèi tāo tiè。
唇无贵贱如激丹,人不诅盟皆歃血。chún wú guì jiàn rú jī dān,rén bù zǔ méng jiē shà xuè。
初疑被窘遭折齿,又怪病阳狂嚼舌。chū yí bèi jiǒng zāo zhé chǐ,yòu guài bìng yáng kuáng jué shé。
岂能鼎畔窃朱砂,恐或遇仙餐绛雪。qǐ néng dǐng pàn qiè zhū shā,kǒng huò yù xiān cān jiàng xuě。
又疑李贺呕心出,咳唾皆红腥未歇。yòu yí lǐ hè ǒu xīn chū,ké tuò jiē hóng xīng wèi xiē。
自求口实象为颐,颐中有物名噬嗑。zì qiú kǒu shí xiàng wèi yí,yí zhōng yǒu wù míng shì kē。
噬遇腊肉尚为吝,饮食在颐尤欲节。shì yù là ròu shàng wèi lìn,yǐn shí zài yí yóu yù jié。
酸咸甘苦各有脏,偏受辛毒何其拙。suān xián gān kǔ gè yǒu zàng,piān shòu xīn dú hé qí zhuō。
那知玉液贵如酥,况是华池要清洁。nà zhī yù yè guì rú sū,kuàng shì huá chí yào qīng jié。
我尝效尤进薄少,土灰在喉津已噎。wǒ cháng xiào yóu jìn báo shǎo,tǔ huī zài hóu jīn yǐ yē。
一身生死托造化,琐琐谁能污牙颊。yī shēn shēng sǐ tuō zào huà,suǒ suǒ shuí néng wū yá jiá。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

无兔而用鸡毛无直干而用粗竹坐是二者故封川难得笔近有工以羊毛易鸡以松梢当竹笔既劲利而管尤可喜为赋四绝句

郑刚中

何用生花曾入梦,岂须大笔要如椽。hé yòng shēng huā céng rù mèng,qǐ xū dà bǐ yào rú chuán。
自应优冠湘东品,斑竹容渠作比肩。zì yīng yōu guān xiāng dōng pǐn,bān zhú róng qú zuò bǐ jiān。

无兔而用鸡毛无直干而用粗竹坐是二者故封川难得笔近有工以羊毛易鸡以松梢当竹笔既劲利而管尤可喜为赋四绝句

郑刚中

不因蒙制巧相规,柯叶风霜未改移。bù yīn méng zhì qiǎo xiāng guī,kē yè fēng shuāng wèi gǎi yí。
今抱寸心何所用,助君多写岁寒诗。jīn bào cùn xīn hé suǒ yòng,zhù jūn duō xiě suì hán shī。

题异香花俗呼指甲花

郑刚中

小比木犀无蕴藉,轻黄碎蕊乱交加。xiǎo bǐ mù xī wú yùn jí,qīng huáng suì ruǐ luàn jiāo jiā。
邦人不解听谁说,一地称为指甲花。bāng rén bù jiě tīng shuí shuō,yī dì chēng wèi zhǐ jiǎ huā。

初寒

郑刚中

初寒未便成寒色,好似春时天气阴。chū hán wèi biàn chéng hán sè,hǎo shì chūn shí tiān qì yīn。
手把菊花无一语,临风时嗅傲霜心。shǒu bǎ jú huā wú yī yǔ,lín fēng shí xiù ào shuāng xīn。

菊花

郑刚中

露染黄金一样圆,风来香在短篱边。lù rǎn huáng jīn yī yàng yuán,fēng lái xiāng zài duǎn lí biān。
虽然不解将春买,未与痴人当赌钱。suī rán bù jiě jiāng chūn mǎi,wèi yǔ chī rén dāng dǔ qián。

夜寒

郑刚中

猎猎风吹屋上茅,夜寒都在早梅梢。liè liè fēng chuī wū shàng máo,yè hán dōu zài zǎo méi shāo。
明朝管取东窗暖,又看羲经过一爻。míng cháo guǎn qǔ dōng chuāng nuǎn,yòu kàn xī jīng guò yī yáo。

庚午冬至夜

郑刚中

旋寻村酒不须浓,饮少愁多酒易供。xuán xún cūn jiǔ bù xū nóng,yǐn shǎo chóu duō jiǔ yì gōng。
灯下一身家万里,今年恰好是三冬。dēng xià yī shēn jiā wàn lǐ,jīn nián qià hǎo shì sān dōng。

所居苦多鼠近得一猫子畜之虽未能捕而鼠渐知畏矣

郑刚中

嫩白轻斑尚带痴,敛身摇尾未成威。nèn bái qīng bān shàng dài chī,liǎn shēn yáo wěi wèi chéng wēi。
已知穴内两端者,祗啮馀蔬少退肥。yǐ zhī xué nèi liǎng duān zhě,zhī niè yú shū shǎo tuì féi。

就寝

郑刚中

夜坐苍颜得酒红,困来头重触屏风。yè zuò cāng yán dé jiǔ hóng,kùn lái tóu zhòng chù píng fēng。
径趋布被灯花落,梦在春寒细雨中。jìng qū bù bèi dēng huā luò,mèng zài chūn hán xì yǔ zhōng。

虩虎捕蝇壁间极轻利砌下蜗牛宛转涎中不胜其钝许慎以蝇虎为虩

郑刚中

窗鏬回旋怜虩虎,阶前迟钝念蜗牛。chuāng xià huí xuán lián xì hǔ,jiē qián chí dùn niàn wō niú。
静中物理曾观妙,一叹世间堪白头。jìng zhōng wù lǐ céng guān miào,yī tàn shì jiān kān bái tóu。

辛未中春旦极热流汗暮而风雨如深秋

郑刚中

起来流汗对朝曦,暮雨如秋意转迷。qǐ lái liú hàn duì cháo xī,mù yǔ rú qiū yì zhuǎn mí。
信是岭南秋半景,不须榕叶乱莺啼。xìn shì lǐng nán qiū bàn jǐng,bù xū róng yè luàn yīng tí。

无题

郑刚中

雨出笋尖高玳瑁,风开花蕾入胭脂。yǔ chū sǔn jiān gāo dài mào,fēng kāi huā lěi rù yān zhī。
恐须费尽东君力,造化无心本不知。kǒng xū fèi jǐn dōng jūn lì,zào huà wú xīn běn bù zhī。

偶书

郑刚中

芭蕉嫩绿小开叶,茉莉香幽疏着花。bā jiāo nèn lǜ xiǎo kāi yè,mò lì xiāng yōu shū zhe huā。
虽设柴门多避客,如今端的似僧家。suī shè chái mén duō bì kè,rú jīn duān de shì sēng jiā。

窘匮中复大雨殊忧闷闻诸僮聚食笑语为赋一绝

郑刚中

建瓴败屋方倾雨,垂罄空囊正念饥。jiàn líng bài wū fāng qīng yǔ,chuí qìng kōng náng zhèng niàn jī。
渐见炊烟多笑语,可怜僮仆太无知。jiàn jiàn chuī yān duō xiào yǔ,kě lián tóng pū tài wú zhī。

高补之十月旦生朝一绝

郑刚中

明光览赋为终篇,政恐前身是汉贤。míng guāng lǎn fù wèi zhōng piān,zhèng kǒng qián shēn shì hàn xián。
何似高门挂弧矢,汉家此日恰新年。hé shì gāo mén guà hú shǐ,hàn jiā cǐ rì qià xīn nián。